• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Ân tỉnh lại đã là trưa hôm sau, cô đưa mắt nhìn khắp căn phòng không chút ánh sáng biết mình vẫn đang bị nhốt, cô không đập cửa um xùm như lần trước, lặng lặng đi vào nhà tắm, vừa ngắm mình trong gương với đầy dấu hôn đỏ chói vài chỗ còn thâm tím lẩm bẩm!
"Nếu mình chết thì mọi chuyện có lẽ sẽ tốt hơn.

.

"
"Muốn chết sao! hửm"
Lục Diệp Thần như bóng ma đứng đằng sau phát ra tiếng khiến Tử Ân bất ngờ xoay người lại, mắt mở to nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt!
"Anh! anh! "
Hắn tiến sát lại phía cô, áp lưng cô vào tường lạnh lẽo, tay giữ chặt hai tay nhỏ của cô lên đỉnh đầu!
"Hình như tôi nhẹ nhàng với em quá"
Hắn định cúi xuống hôn môi cô lại bị cô né tránh xoay mặt đi chỗ khác khiến nụ hôn bị hụt!
"Bỏ tôi ra"
Lục Diệp Thần bị từ chối liền không tức giận, hắn vẫn giữ chặt tay cô, ép thân thể cường tráng lên thân thể lõa lồ kiều diễm, tay vòng ra mở nước!
Nước từ vòi hoa sen chảy xuống thấm ướt cả hai thân hình, kẻ cường tráng người xinh đẹp.


Nước chảy xuống cổ, xương quai xanh,.

.

men theo xuống vùng đất huyền bí kiến yết hầu hắn chuyển động liên hồi!
"Biến thái!.

cút! ra"
"Thật không ngoan để tôi phải dạy dỗ lại rồi"
"Anh! anh! muốn! gì! "
Lục Diệp Thần dựt phăng cà vạt trói chặt hay tay cô treo lên móc, tay đưa xuống xoa nắn nơi mềm mại của cô, áp môi bạc hôn sâu vào môi anh đào!.

"Ưm! ư"
Tử Ân bị trói không di chuyển được đành đứng yên chịu trận, thân thể vẫn còn đau nhức lại bị kéo ra khiến cô không cách nào thoải mái!
"Hư! ư! ưm"
Hắn hôn chán chê môi anh đào, liền cúi xuống hôn cổ, xương quai xanh, dừng lại ngay trên hạt đậu đỏ hồng vẫn còn sưng do những lần trước.

.

Khương Tử Ân tưởng hắn dừng lại liền thở mạnh ra khiến nơi mềm mại chuyển động câu người!
Lục Diệp Thần đưa lưỡi ra chạm nhẹ vào nó, nhận thấy nó đã cứng liền mở rộng miệng ngậm chặt mút mút, như chưa đủ hắn còn đưa răng cạ cạ vào khiến nó thêm phần nở rộ!
"A! anh! bỏ! ra! huhu! "
Nơi ấy bị hắn hành hạ suốt mấy ngày qua vẫn còn đau đớn nay lại bị mút mạnh như vậy sao cô chịu nổi, Tử Ân muốn gục xuống nhưng tay cô lại bị trói ngược lên khiến cô như bị treo lơ lửng!
Nơi to lớn của người đàn ông không báo trước một lần nữa lại đâm mạnh vào trong hạ thể sưng đỏ, môi hôn chặn miệng của Tử Ân để cô đau đớn không kêu lên được, chỉ biết ép chặt vào lòng.

Hạ thể mới được bôi thuốc chưa thuyên giảm lại bị hắn xuyên xỏ muốn rách làm hai!

"Hư! hư! ư! ư"
Nước mắt hòa cùng dòng nước lạnh chảy xuống hai thân thể đang quấn quít đầy dâm mỹ.

Chân cô quấn chặt hông người đàn ông sợ té mặc hắn đâm mạnh tới nỗi chạm tử cung, mỗi cú thúc đều nhanh và sâu lút cán!
"Bị làm nhiều vẫn khít như vậy! "
Lục Diệp Thần áp khuôn mặt tuấn mỹ vào ngực cô mà hôn hít, tay vẫn nắn bóp vân vê hạt đậu!
"Tha! tôi! anh! xin! hứ.

.

c! tha! "
Tử Ân thật sự đau, đau tận tâm cam, như hắn từng nói nếu cô không ngoan thì hắn sẽ làm cô đau khổ!
Lục Diệp Thần mê chết cái thân thể yêu nghiệt của cô, người cô không những thơm thơm dễ chịu còn có nơi mềm mại vừa tay dễ nắn bóp!
Hạ thể như ngàn cái miệng nhỏ đang hút lấy tiểu đệ khiến hắn càng hưng phấn mà ra vào liên tục!.

"Nhớ rõ! ai là người đàn ông của em"
"Không"
Tử Ân tuy đau nhưng cô vẫn dứt khoát từ chối hắn, hai tay bị trói đến đau nhức đan chặt vào nhau!
"Mẹ kiếp!"
Hắn như con thú phát điên thúc càng mạnh hơn, môi bạc cắn môi cô đến chảy máu, hắn liếm sạch máu trên khóe môi cô lại tiếp tục trêu đùa hạt đậu!

Tử Ân thấy vừa đau vừa choáng, dòng nước lạnh vẫn cứ như vũ bão xối xả rơi xuống mặt, khiến cô không tài nào thở nổi, cô liều mạng dẫy dụa!
"Không!.

dừng! hức! hức! làm! ơn"
Người cô bắt đầu nóng lên, mắt cô từ từ mờ dần không nhìn thấy được phía trước!.

Lục Diệp Thần không nghe lời van xin của cô, khoái cảm từ cơ thể yêu nghiệt của nữ nhân làm hắn thoải mái, hắn đâm đến mức thấy máu cùng nước chảy xuống nền nhà khiến hắn hốt hoảng dừng lại nhìn lên khuôn mặt đỏ ửng nhắm chặt mắt của cô!
Hắn nhanh chóng tháo dây ôm chặt thân thể mềm nhũng của cô về phía giường!
Hạ thể chảy máu không ngừng thấm cả ra gar, hắn lấy khăn thấm cho cô nhưng không hết liền cau mày vội vàng gọi điện thoại cho Đoàn Lưu Dương!
"Cậu đến đây nhanh lên"
"What the fuck? Anh lại làm gì cô nàng xinh đẹp nữa!.

"
Đoàn Lưu Dương biết cái gì là nghiệp quật rồi, hắn tức tốc không chậm một giây lái xe từ bệnh viện đến thẳng dinh thự!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK