Danh sách khách mời cũng rất hoành tráng, với các vị tiểu thư đến từ gia đình quý tộc nổi tiếng. Hầu tước Campell, hầu tước Brantiny, bá tước Rouchill, bá tước Neuville, nam tước Sanchez và nam tước Marinfeld, cùng nhiều gia tộc khác không kể hết.
Ai cũng ngưỡng mộ trước sự hào phóng mà hoàng tộc dành cho công nương Luna Vincennes, khi đã để cô ấy tổ chức tiệc. Với loại trà hảo hạng bậc nhất, và các loại món tráng miệng ngọt ngào từ thợ làm bánh hoàng cung.
Tất cả mọi người đều nói cười với những câu chuyện phiếm vui vẻ, công chúa Sofia xuất hiện càng tăng thêm độ nhiệt huyết của buổi tiệc trà. Bổng Luna Vincennes nhắc đến quý cô Mona và muốn mời cô nhập cuộc
Ai cũng nhìn nhau, có một chút e de và im lặng. Riêng công chúa Sofie thì tán thành trước ý kiến của Luna, chắc hẳn ở đây ai cũng muốn gặp quý cô Mona một lần. Dù sao cô ấy cũng sống ở hoàng cung như một vị khách quý của bệ hạ.
Luna lấy ra bức thư mời đưa cho Ann và kêu cô đi đến phòng của quý cô Mona. Trước khi đi còn nói nhỏ vài điều gì đấy, Ann gật đầu tuân theo mệnh lệnh.
Mirin đang ngồi nghịch tóc của Mona khi cô ấy đang chợp mắt một xíu, nhìn cô có vẻ tận hưởng khoảng thời gian yên bình thế này. Mirin nghe tiếng gõ cửa thì chạy ra mở.
" Xin hỏi đây có phải là nơi ở của quý cô Mona? " Ann hỏi một cách lủng củng.
" Vâng! Có chuyện gì không? "
Ann đưa lá thư cho Mirin nhưng cô ta cố tình làm rơi nó khi Mirin đã chạm tay vào, Ann mở miệng xin lỗi vì sự bất cẩn của bản thân nhưng cô ta không có ý định nhặt, Mirin phải làm việc đó.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mùa Xuân Trong Đôi Mắt Tôi
2. Đại Sư Linh Châu
3. Năm Tháng Yêu Thương
4. Tôi Mắc Bệnh Chỉ Có Thể Nói Sự Thật
=====================================
Một bức thư mời từ công nương Vincennes đến quý cô Mona đuợc đóng dấu màu tím. Mirin xin phép được vào hỏi ý kiến của Mona Một lát sau thì cô trở ra, nhưng lúc này gương mặt của Ann hiện lên vẻ khó chịu.
" Mong cô quay về nói với công nương Vincennes rằng, quý cô của tôi không có hứng thú với tiệc trà của cô ấy! " Mirin chậm rãi nhắc lại từng chữ. Đây hoàn toàn là cô tự bịa ra vì không muốn quấy rầy giấc ngủ của Mona
Ann cảm thấy lòng tốt từ chủ nhân mình bị từ chối một cách thẳng thừng, dù là một người Elmer hạ đẳng lại dám nói ra những lời như vậy. Ann lập tức nói lớn nếu như Mona không đến thì công nương Vincennes sẽ trực tiếp mời cô.
" Trời ạ! Người đó thật kỳ quái! " Mirin lẩm bẩm trong miệng. Cô đi vào trong thì thấy Mona đã ngồi dậy và vươn vai.
Chắc có lẽ lời nói lúc nãy của Ann đã làm Mona thức giấc. Cô kêu Mirin hãy chuẩn bị cho mình thật đẹp để còn đi gặp đám quý tộc đó, Mirin làm theo trong sự ngỡ ngàng.
" Quý cô Mona, không phải cô bảo sẽ không tham gia mấy tiệc trà như thế này ạ? "
" Nhưng nếu để đích thân vị công nương kia tới tìm ta thì thật là phiền phức. Chi bằng ta tự đến cho bọn họ thỏa mãn! " Mona nhúng vai. Phiền phức luôn tự tìm cô bất cứ lúc nào...
Ann trở về và báo cáo lại với Luna Vincennes, ai cũng đều bất bình trước thái độ của Mona, có người còn bảo cô ta xem thường lời mời của công nương khi mà cô đã tốt bụng như vậy, Luna trong lòng thấy thỏa mãn vì ai cũng đồng tình với cô
Sofie cảm thấy cô gái này ỷ vào anh trai cô nên không coi ai ra gì cả. Nếu tiếp tục còn giữ lại, sau này sẽ trở thành một mối hậu họa. Điều mà Sofie nên làm lúc này là nói với mẹ mình, tìm cách tống cổ Mona trước khi hoàng đế lún quá sâu.
Eugene ngồi ngoài vườn tiếp đón các vị quý tộc, cuộc nói chuyện vẫn rất bình thường với các làn khói trắng bay từ tẩu thuốc được ngậm trong miệng họ. Bổng Eugene nhìn thấy một hình bóng quen thuộc đang lướt đi bên trong nhà, qua các khung cửa sổ khổng lồ.
Là Mona
Cô ấy mặc một chiếc váy màu hồng phấn, phần thân váy tô điểm bằng những bông hoa nhí rất hợp với làn da của cô. Mái tóc tết kiểu Pháp đung đưa theo từng bước chân Mona, phía sau Mirin đang đi theo. Nàng Mona xinh đẹp của anh dường như rất vội vã
Khiến Eugene quên mất bản thân làm gì chỉ vì mải mê ngắm Mona cho đến khi cô mất dạng. Tiếng gọi của Elodas làm Eugene bừng tỉnh trước khi bị mọi người chú ý, Elodas cũng khá ngạc nhiên vì lần đầu anh thấy bệ hạ sao nhãn trong công việc.
" Chắc tối nay mình sẽ gặp Mona! " Trong đầu Eugene hiện lên suy nghĩ khi thấy cô khoác lên mình bộ dạng xinh đẹp, kể từ lần đó anh đã không đến tìm Mona bởi vì sự bận rộn.
Tiệc trà vẫn đang diễn ra, Luna Vincennes trở thành tâm điểm của sự chú ý, đó là trước khi Mona đặt chân và đứng trước mặt họ. Ai nấy đều hướng mắt về phía cô, bọn họ im lặng như kiểu bị câm nín. Cả công chúa Sofie cũng vậy.
" Xin chào buổi chiều các vị tiểu thư, cảm ơn công nương Vincennes đã tốt bụng mời kẻ hèn mọn này đến tham dự cùng mọi người! " Mona nhúng người, Mirin đã làm hết tất cả công sức để chủ nhân mình thật nổi bật.
" Đây... đây là quý cô Mona sao? Ta nghe nói ngươi rất đẹp, nhưng không ngờ là sự thật. Việc anh trai ta mê đắm cô là hoàn toàn có lý do. " Sofie đứng dậy, cô tự giới thiệu mình là công chúa. Mona liền cúi đầu chào.
Luna Vincennes liền kêu Mona hãy ngồi kế bên mình, kêu người hầu rót trà cho cô. Mona lập tức nhận toàn bộ ánh nhìn về phía mình, Luna giới thiệu về những tiểu thư có mặt ở đây.
" Quý cô Mona, bộ ở Elmer ai cũng có mái tóc trắng và đôi mắt đỏ à? " Tiểu thư Campell tò mò về ngoại hình.
" Không, chỉ có mình tôi mới sở hữu những đặc điểm này! "
" Thế ở Elmer cô là gì? Thường dân hay quý tộc? " Người kế tiếp hỏi chính là tiểu thư Sanchez.
Mona hơi ngập ngừng, bản thân cô chả là gì cả, không phải thường dân cũng không phải quý tộc. Hoàng tộc lại là đều không thể, Mona muốn từ chối trả lời câu hỏi của tiểu thư Sanchez, nhưng chỉ đáp lại cô là một người bình thường.
Luna Vincennes cảm thấy sự chú ý đang dần chuyển hướng sang Mona, cô liền tỏ ra tội nghiệp vương quốc Elmer đã thất bại dưới đế quốc, Luna chạm vào cổ tay của Mona an ủi rằng hoàng đế bệ hạ là người nhân từ thông suốt, sẽ không hà khắc với thần dân Elmer.
Luna nói chắc hẳn Mona vẫn chưa từng được tham gia các buổi trà chiều sang trọng thế này, đặc biệt là loại nước trà trong chiếc ly sứ sáng bóng. Đồ ngọt thơm lừng mùi bơ và sữa
" Hoàng cung sắp diễn ra đại tiệc mừng đế quốc Azarial được thành lập. Quý cô Mona sẽ tham gia chứ? " Công chúa Sofie chống cằm hỏi, cô nhìn chằm chằm Mona, đôi mắt xanh lục bảo ấy làm cô nhớ đến một người.
" Tôi dám chắc rằng sẽ có rất nhiều quý tộc người Azarial không muốn người Elmer xuất hiện trong bữa tiệc quan trọng của họ. Và điều quan trọng chính là Thái hậu...! " Tiểu thư Brantity vô tư nói, Luna ho nhẹ để chắn chỉnh cô ấy vì đó là sự tế nhị.
Mona im lặng từ nãy tới giờ, mắt cô nhìn xa xăm khi phải tham gia cuộc nói chuyện, quá đỗi nhàm chán khi từng lời mà họ phun ra điều mang ý hạ thấp cô. Rốt cuộc đến bao giờ mới kết thúc?
" Chà! Tôi có đến trễ không nhỉ? Náo nhiệt quá! "
Một giọng nói quen thuộc cất lên, Mona nghĩ đó chính là ánh sáng sẽ cứu rỗi cô lúc này. Công nương Victoria Conal bước tới, hai ngón tay cô đung đưa lá thư mời từ Luna Vincennes.
" Xin phép cho tôi ngồi kế quý cô Mona được không? Hy vọng mọi người sẽ thông cảm cho người muốn ngồi bên bạn của mình! "
Luna hơi bất ngờ trước lời nói của Victoria về việc hai người là bạn. Victoria cũng hào hứng đáp lại, tuy chỉ mới gần đây nhưng cô nghĩ tới sự duy trì mối quan hệ này lâu dài.
" Cha tôi rất ấn tượng với quý cô Mona, tôi muốn kết giao là chuyện bình thường. Tôi không quan tâm người Elmer này nọ gì đâu. Việc ngắm một người đẹp như vậy cũng khiến tôi thư giãn tâm trí! "
" Vậy nên... mong mọi người hãy nể mặt tôi mà chiếu cố cho cô ấy! " Mắt của Victoria hơi trợn lên nhìn tất cả, ngầm đe dọa hãy dừng việc dùng ngôn từ để bắt nạt Mona. Bàn tay của Luna Vincennes ở dưới bàn nắm chặt vào nhau.
Quyền lực giữa hai nhà Vincennes và Conal không thua kém gì nhau, đều giúp các vị hoàng tử lên ngôi an toàn. Nhưng nhà Conal từ xa xưa đã ra trận chinh chiến, cùng các tiên hoàng mở rộng bờ cõi, nên được kính trọng nhiều hơn.
Luna và Victoria có một mối quan hệ không thích cũng không ghét đối phương. Khi cả hai đều là công nương, nên chỉ dành một sự tôn trọng như quan hệ xã giao. Dường như sự xuất hiện của Victoria đã làm dịu đi bầu không khí, Mona cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
" Quý cô, lát nữa đi dạo cùng tôi nha! "
Victoria nói nhỏ vào tai của Mona. Sofie hơi nhíu mày khi cô ta chỉ mới vào hoàng cung, mà đã có cho mình nhà Conal làm chỗ dựa, ngày càng không thể xem thường. Nhan sắc đó cũng xem như một sự nguy hiểm.
Buổi tiệc trà kết thúc, các vị tiểu thư xin phép được ra về, còn công chúa sẽ đi thăm Thái hậu, Luna cũng ngỏ ý được theo vì cô muốn vậy. Các người hầu dọn dẹp, Mona vẫn đứng đó với Victoria
" Cũng may tôi đến kịp, bọn họ không nói gì quá đáng với cô chứ? " Victoria vì lo lắng nên đã chạy thật nhanh tới hoàng cung, sau khi kết thúc buổi tập và nhận ra bản thân bị trễ giờ.
" Không có gì đâu, tuy là có có hơi mất thoải mái. Lại cảm ơn công nương lần nữa rồi! " Mona thở dài, vì Victoria ngồi đó nên cô không còn là tâm điểm trong cuộc đàm thoại.
Hai người đi dạo với nhau dưới ánh chiều vàng ươm đẹp mắt, Victoria kể cho Mona nghe những câu chuyện hài hước, dường như không có khoảng cách giữa hai giai cấp.
" Quý cô Mona, hãy cứ cười nhiều lên nhé. Vì cô cười trông còn đẹp hơn bình thường! " Victoria tỏ ra thích thú, cô còn khen bộ váy cô ấy đang mặc rất hợp nữa. Mirin nghe thì nhỏng mũi vì do mình chọn.
" Làm sao tôi có thể cười nhiều khi bản thân bị giam cầm ở chỗ này? Tôi mong công nương và công tước sẽ không gặp rắc rối vì tôi. Nếu vậy tôi sẽ rất áy náy! " Mona cười nhạt, bàn tay trái bấu chặt vào cánh tay phải
Victoria vỗ vai Mona và ra hiệu rằng mọi chuyện sẽ luôn ổn. Quyền lực nhà Conal rất lớn, từ thời xưa tới nay vẫn chưa bao giờ bị lung lây. Victoria sẽ không ngần ngại giúp đỡ Mona mỗi khi cô gặp rắc rối với những người khác.
" Nếu vậy công nương xử hoàng đế giúp tôi được chứ? " Mona chạm tay lên môi và đầu cô nghiêng sang một bên để nhìn rõ Victoria.
" Mặc... mặc dù tôi biết quý cô không ưa bệ hạ nhưng cũng nên cẩn thận lời nói một chút. Đây là chuyện bất khả thi đó! "
Victoria giật mình vì lời nói đùa của Mona, làm cô thích thú trước phản ứng của cô ấy, có vẻ công nương Conal không thích những trò đùa như thế. Mona xin lỗi Victoria và hứa sau này sẽ không lặp lại