• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Cuối cùng Thử Mộc Vi An cũng thả Chỉ đàn bông vải không cứu người ra khỏi phòng tối, nhưng không phải vì cảm nhận được sự chân thành của hắn mà là bởi vì hắn thật sự quá ồn ào.




【 bang hội 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Chào mọi người, tôi ra tù rồi, sau này nhất định sẽ thay đổi, một lần nữa làm người!


【 bang hội 】[ Nhị Thất ]: Ra rồi thì bình thường một chút, đừng dọa người ta.


【 bang hội 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: Coi cậu nói cái gì trên kênh đội kìa, cô ấy bị cậu làm sợ đến không dám nói nữa.


【 bang hội 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: Có khoảnh khắc như vậy, đột nhiên cảm thấy cậu vô cùng hèn mọn.


【 bang hội 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Hèn mọn? ? ? Xin trưởng lão tôn kính xin lỗi bang chúng chính trực là tui!


【 bang hội 】[ Nhị Thất ]: Nói thật, nếu như tôi là cô ấy, tôi đã nghĩ là cậu để ý tôi rồi [cười trộm]


【 bang hội 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Phụ nữ các người ảo tưởng dữ vậy?


【 bang hội 】[ Nã pháo về phía ngươi ]: Chậc chậc, còn dám nói, tôi đã nghĩ cậu là đàn ông tinh khiết.


【 bang hội 】[ Tương cá mặn Mì khô nóng ]: Bông Vải, không biết nên nói gì với cậu nữa, chỉ chúc cậu độc thân cả đời.


【 bang hội 】[ Thử Mộc Vi An ]: Nhỏ lại không nói gì nữa rồi!




Một câu của Thử Mộc Vi An, nháy mắt khiến Chỉ đàn bông vải không cứu người luống cuống.




【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Em gái, tui lỡ làm em sợ hả?


【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Không có.




【 bang hội 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Thấy không, cô ấy nói không có.




Chỉ đàn bông vải không cứu người gõ xong hàng chữ này trên kênh bang chưa được hai giây, liền lập tức bị tiểu Kinh Hồng trong pt vả mặt.




【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Thật ra có một chút.


【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: A? ? ?


【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: So với một chút lại nhiều thêm một chút [chảy mồ hôi]


【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: A? ? ? ? ?


【 đội ngũ 】[ Nhị Thất ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha


【 đội ngũ 】[ Đọc ngược bức sỏa cũng được ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha


【 đội ngũ 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha




Đội ngũ nãy giờ vẫn yên lặng bắt đầu bật cười, một đội hình chỉnh tề như vậy khiến cho An Nhiên có một cảm giác mình bị coi là khỉ đem ra đùa giỡn.




Một người chơi bình thường như nàng, trang bị hay thao tác muốn gì cũng không có, sau khi vào đội thậm chí nói vài câu nàng cũng không dám, mặc kệ nghĩ như thế nào, một đại lão đầu óc bình thường đều không thể tự dưng để ý nàng. Trước đó bọn họ có nói là có thể trò chuyện trên kênh bang hoặc YY, các đại lão nhất định hàn huyên cái gì đó kỳ kỳ quái quái ở chỗ nàng không nhìn thấy, lúc này mới bảo Chỉ đàn bông vải không cứu người đi lôi kéo làm quen với nàng.




An Nhiên bắt đầu điên cuồng tự huyễn hành vi và việc làm của đám đại lão.




Ví dụ như, có khả năng bọn họ đang chơi trò chơi những người buồn chán hay chơi - truth and dare, người thua phải trả lời câu hỏi rất đáng sợ, hoặc là đi làm chuyện rất xấu hổ, sau đó tập thể chờ để chế giễu.




—— Đi tỏ tình với Kinh Hồng ngoại bang trong pt đi! Đi đi Bông Vải, không nên xấu hổ, cậu có thể!




Đúng, nhất định là vậy, vị đại lão này là bị ép đi va chạm với hạt bụi nhỏ mình!




An Nhiên quyết định vạch trần bọn họ, như vậy nàng sẽ có vẻ chỉ số thông minh đang online, đối mặt với bắp đùi vàng mà cũng có thể kiềm chế.




【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Mọi người đang chơi truth and dare hả?


【 đội ngũ 】[ Nhị Thất ]: Ế?


【 đội ngũ 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: Không có a.


【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Không có a.


【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Vậy tự dưng khen em là sao?


【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Thật sự không có sao, chỉ là tụi này thấy em ở trong pt rất lâu rồi nhưng không nói câu nào, lại rất cố sức đánh quái, cảm thấy không nên nói chuyện ở nơi khác, bỏ em một mình, cho nên bọn họ bảo tui tới hỏi một chút sao em không nói câu nào.


【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Sau đó phản ứng của em thật sự rất đáng yêu, mọi người liền muốn hỏi em có muốn ngày mai cũng chung pt không, vẫn pt này không thay đổi.


【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: [sững sờ]




【 bang hội 】[ Đọc ngược bức sỏa cũng được ]: Ngài đúng là biết bịa!


【 bang hội 】[ Đại khái là kỳ ba ]: Phiền mọi người chụp hình lại đăng lên group chat cho tụi tui xem với có được không?


【 bang hội 】[ Nhị Thất ]: Chậc chậc chậc, đàn ông đều là đại phiến tử.


【 bang hội 】[ Vũ Dạ U Ly ]: Xảy ra chuyện gì vậy?


【 bang hội 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Đừng bíp bíp nữa, giúp tui bịa cho xong đi!




【 đội ngũ 】[ Nhị Thất ]: Đúng vậy, ngày mai cũng pt nha, đúng lúc chúng tôi thiếu một người.


【 đội ngũ 】[ Đọc ngược bức sỏa cũng được ]: Ừm, tên sa điêu* lúc trước chung pt với tụi này hai ngày tới không rảnh rỗi.


*Hài âm của "Sỏa điểu", chim ngu


【 đội ngũ 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: Cậu cũng đừng câu nệ như vậy, muốn nói cái gì cứ nói là được rồi.


【 đội ngũ 】[ Thử Mộc Vi An ]: Ừm.




Ảnh chụp đoạn đối thoại này được Nhị Thất chuyển qua group chat QQ, Kỳ Ba ban đầu bị Thử Mộc Vi An đá ra khỏi pt trong khoảnh khắc nhìn thấy ảnh chụp liền khóc —— các người đá tui đi, còn muốn mắng tui là sa điêu, tình yêu tối thiểu giữa người với người nằm ở đâu?




Người xem ảnh chụp đều đau lòng cho Đại khái là kỳ ba, còn An Nhiên vẫn ở hiện trường cảm nhận "trực tiếp" thì bị một đám kẻ xướng người tùy làm cho trí thông minh rớt xuống, mặc dù trong đáy lòng vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng Thử Mộc Vi An cũng đã lên tiếng rồi, không hiểu sao thấy yên tâm không ít.




Mặc kệ ra sao, có thể cùng làm Q lễ tình nhân với đại thần của mình, đúng là một chuyện đáng để khoe khoang thật lâu! Dù. . . là đội sáu người, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng đắc ý giờ khắc này của An Nhiên.




【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Nếu thiếu người mọi người có thể gọi em.




"Thấy không? Hôm nay giả bộ vô tình, ngày mai quang minh chính đại mời vào pt. Ngày mai quang minh chính đại mời vào pt, ngày kia là có thể lẽ thẳng khí hùng gọi bất cứ lúc nào, lại thêm một khoảng thời gian nữa là có thể như hình với bóng." Chỉ đàn bông vải không cứu người nói như thế.




Nhị Thất liền hiếu kỳ tâm trạng hiện tại của Thử Mộc Vi An: "Sài Sài, vui vẻ không?"




Bệnh ép buộc tới chết vẫn tràn đầy hiếu kỳ với Vô Dạng: "Cho nên Thử Mộc, tóm lại cậu có thể thành thật nói với tụi này, cậu và Vô Dạng là sao? Đối tượng thầm mến sơ trung? Cô ấy có vẻ không giống như quen biết cậu a?"




"Không nhận ra là tốt rồi, nếu nhận ra, nói không chừng sẽ lẩn trốn tôi." Thử Mộc Vi An thập phần bất đắc dĩ.




"Chẳng lẽ chị để lại ấn tượng không tốt gì cho người ta?" Nhị Thất hiếu kỳ hỏi.




"Ừ. . ." Thử Mộc Vi An suy nghĩ một chút, nói: "Đại khái là cướp rất nhiều đồ của nhỏ, sau đó cướp người ái mộ của nhỏ."




【 bang hội 】[ Nhị Thất ]: ? ? ? ? ? ?




Ngôn ngữ đã không thể biểu đạt được nỗi kinh hoàng trong lòng Nhị Thất, nàng lựa chọn gõ ra một loạt dấu chấm hỏi.




"Chính là. . . có người viết thư tình cho nhỏ, tôi liền giúp nhỏ kiểm tra người đó, kết quả người đó rất khốn kiếp, tôi tùy tiện dụ dỗ nó liền tỏ tình với tôi."




Lúc này đây, kênh bang hội không còn dấu chấm hỏi của Nhị Thất nữa, mà là một loạt dấu chấm hỏi của những ở trên YY nghe được câu nói này.




"Làm gì cả đám đều giật mình như vậy?" Thử Mộc Vi An xem thường, nói: "Không phải tôi biết sai rồi sao? Sai lầm của tuổi trẻ. . . mà, mà cái đó có thể gọi là sai lầm sao? Đó gọi là trong quá trình tự kết tủa xuất hiện một nốt nhạc đệm. . . có thể bù đắp mà."




Ngay sau đó, kênh bang hội spam một loạt dấu ba chấm.




"Cho nên tôi đang rất cố gắng đắp nặn một hình tượng hoàn toàn mới trước nhỏ a!"




"Vừa đến liền mang theo hai mươi ba mươi người cướp lấy cứ địa của hai đại bang hội, chị muốn đắp nặn hình tượng thổ phỉ dữ tợn trên internet thế kỷ 21 à?" Nhị Thất nhịn không được phỉ nhổ.




"Không phải, mọi người không phát hiện ở trước mặt nhỏ tôi rất ít nói sao? Có cảm thấy, tôi trầm mặc kiệm lời như vậy, rất giống một loại nhân vật trong tiểu thuyết ngôn tình võng du đó." Thử Mộc Vi An cảm thấy, gần đây mình hoàn toàn dựa theo đường lối đại thần cao lãnh người ta miêu tả trong tiểu thuyết, thời khắc mấu chốt phóng ra tất cả ánh hào quang, chờ đến khi quen biết nữ chính thì lại dịu dàng vô hạn, cô gái văn văn tĩnh tĩnh như An Nhiên chắc chắn thích đại thần như vậy đúng không?




"Một loại nhân vật trong tiểu thuyết ngôn tình võng du. . . ý chị là thủ tàn hả?" Bỗng nhiên Chỉ đàn bông vải không cứu người cắt đứt luồng ảo tưởng của Thử Mộc Vi An.




"Gì?" Thử Mộc Vi An không khỏi sửng sốt.




"Lúc trước em từng đọc một bộ võng du, trong đó có một người chơi cao tuổi thủ tàn, bởi vì gõ chữ quá chậm, cho nên nói rất ít, mọi người tưởng anh ta cao lãnh, mãi đến khi trong bang tổ chức offline mới phát hiện vị lão nhân gia này sắp sáu chục rồi."




Chỉ đàn bông vải không cứu người vừa dứt lời, bỗng nhiên cảm thấy khí áp trên YY có hơi thấp, không khỏi rùng mình một cái.




【 bang hội 】[ Nhị Thất ]: [bịt miệng]


【 bang hội 】[ Bệnh ép buộc tới chết ]: [bịt miệng]


【 bang hội 】[ Tiểu não phủ đáng iu ]: [bịt miệng]


【 bang hội 】[ Nguyệt Hàn Nhật Noãn ]: [bịt miệng]


【 bang hội 】[ Hôm nay ngủ chưa tỉnh ]: [bịt miệng]




Chỉ đàn bông vải không cứu người khẩn trương, nửa giây sau bỗng nhiên cái khó ló cái khôn, nhanh chóng thoát khỏi kênh YY, Thử Mộc Vi An hít sâu ba lần ấn qua YY, chuẩn bị sử dụng quyền hạn thì bỗng nhiên phát hiện đối tượng nàng muốn cấm voice đã sớm chuồn mất.




【 bang hội 】 thành viên [ Chỉ đàn bông vải không cứu người ] vì "Ăn chanh" bị Thử Mộc Vi An cấm chat một ngày, xin các vị lấy làm bài học.


*Hahahaha, vừa đắng vừa chua




【 bang hội 】[ Thử Mộc Vi An ]: Tôi muốn một cái hảo hữu, các thanh niên, hiểu ý lão nhân gia này chứ?




Dạ hiểu dạ hiểu.




Chỉ đàn bông vải không cứu người lập tức mở hình thức trợ thủ.




【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Nói nãy giờ rồi mà quên mất chúng ta còn chưa hảo hữu a.


【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: A (⊙o⊙). . .


【 đội ngũ 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Thêm bạn nha, với mọi người luôn, sau này có cơ hội thì chơi với nhau.


【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Ò ò, vâng!




Bỗng nhiên bị nhắc thêm bạn, An Nhiên hoảng sợ xóa bớt mấy thi thể đã lâu không online, sau đó thụ sủng nhược kinh mà chấp nhận bốn cái xin hảo hữu.




Bốn cái. . . Chỉ có bốn cái.




Thử Mộc Vi An không có xin.




An Nhiên suy nghĩ một chút, nhịn không được len lén ám chỉ tiểu tâm tư muốn một cái hảo hữu của mình.




【 đội ngũ 】[ Vô Dạng ]: Đại thần, chị từ chối mọi người thêm hảo hữu [chọt ngón tay]




Giây tiếp theo, nàng thật sự nhận được thông báo xin hảo hữu đến từ Thử Mộc Vi An.




Cái hảo hữu này, bắt đầu từ ngày Thử Mộc Vi An chuyển đến server, thêm rồi lại xóa, xóa rồi lại thêm, biến đổi bất ngờ, giờ này khắc này rốt cuộc cũng chân chính thêm bạn rồi!




An Nhiên cảm thấy mình hạnh phúc đến muốn chết luôn.




Giây tiếp theo, Thử Mộc Vi An lại ném vô số chocolate đến, độ hảo cảm của hai người từ 0 bắt đầu nở hoa, cuối cùng dừng lại ở con số 1765.




【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: ? ? ? ? ?


【 trò chuyện riêng 】[ Thử Mộc Vi An ]: Chiếm ô, tặng.










——-——-——-——-——-——-


Tác giả có lời muốn nói: Tôi muốn cất giữ và bình luận~






===


_( :3」 ∠)_ nhắc nhở nhẹ sau khi bộ này lên VIP mình sẽ tạm ngừng edit nha, ủng hộ tác giả nha, các thanh niên, hiểu ý lão nhân gia này chứ? _( :3」 ∠)_ 


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK