Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Huyền bây giờ chật vật đứng lên, sắc mặt tái nhợt, đôi đồng tử lạnh lẽo phẫn nộ nhìn lên hư không, hắn đưa tay quẹt đi vết máu nơi khoé miệng.

“ Cái này còn phải nói Chương Gia người vô dụng

Đôi đồng tử nhìn qua chỗ chết Chương Ngao thi thể,nhếch miệng cười nói

“ Miệng lưỡi ngược lại lợi hại

Chương Nghị cười lạnh một cái, sau đó sắc mặt bổng âm trầm xuống, chỉ thấy hắn thân hình khẽ động ánh mắt hờ hững nhìn phía dưới Thanh Huyền, nói “ Ngươi tốt nhất thời gian tranh thủ mắng tốt đi, bởi vì sau hôm nay, An Châu Thành hay Thanh Gia nhất tộc Thanh Huyền tên đều không lưu lại.”

Chương Nghị khẽ run người một cái biến mất trên hư không, bất ngờ xuất hiện trước tại Thanh Huyền trước mặt.

Binh!

Hắn đấm ra một đấm, đấm này không mang theo một chút khí tức nguyên khí nào, tựa hồ như quyền pháp bình thường đồng dạng.

Thấy Chương Nghị bất ngờ xuống hiện trước mặt tung đấm về phía mình, Thanh Huyền giật mình lui nhanh về sau đan chéo hai tay đỡ đòn,

Chương Nghị vẫn liên tục vung đấm lên Thanh Huyền, Thanh Huyền với tình trạng này cũng chỉ có thể phòng ngự mà không hề có bất cứ một cơ hội phản đòn hay rút lui nào, mỗi một lần Chương Nghị ra đòn là mỗi một lần Thanh Huyền bị sức lực từ nấm đấm của Chương Nghị đẩy lui về sau.

Rầm rầm!

Âm thanh chấn động vang lên, hai bóng người không ngừng truy đuổi, một người chính là Chương Nghị hung hăng tấn công, đợt này nối tiếp đợt khác mà người còn lại, Thanh Huyền không ngừng tránh né phòng thủ công kích của Chương Nghị.

Có điều dưới sự truy đuổi áp chế của Chương Nghị, không gian mà Thanh Huyền có thể tránh né cũng ngày càng nhỏ dần.

Thoáng chót đã gần với Pháp Tắc Lôi Ấn phạm vi!

Cho đến khi hắn đã đến gần 30 bước chân sát rìa Pháp Tắc Lôi Ấn, ngay lúc này, Chương Nghị nở nụ cười hung ác, hắn đột nhiên tung ra chưởng phong vô cùng hung hãn, mặt đất dưới chân cũng bị ảnh hưởng mà vỡ thành một khe hở.

Uỳnh!

Sức mạnh từ một chưởng này có thể thổi bay Thanh Huyền vào trong vùng Pháp Tắc.

Mà Thanh Huyền đúng là bị đánh bay vào trong, hai chân cấm xuống mặt đất tạo ra hai đường thật sâu vết tích.

Ầm! Ầm! Ầm!

Khi Thanh Huyền bị đánh bay vào trong phạm vi Pháp Tặc lúc, là lúc hắn cảm giác có một cỗ áp bách khủng khiếp tựa như Thái Sơn áp đỉnh đè xuống, Dưới áp bách khủng bố đó, đầu gối Thanh Huyền đột nhiên cong lại, ánh mắt hắn đỏ ngầu, cố gắng chống lại lực ép này, xương cốt toàn thân hắn kêu lên canh cách, dường như phải chịu một áp lực quá lớn, một ngụm máu tươi từ trong miệng Thanh Huyền bắn ra

Áp bách quá khủng bố!

Mà đâu chỉ có Pháp Tắc, ở đó Lôi Ấn chớp động, từng đợi Lôi Ấn phía trên đánh vào Thanh Huyền trên thân thể, mỗi một lần đánh tới đều là vào Thanh Huyền kinh mạch da thịt cũng là theo nó xé rách, cơn đau đớn kịch liệt cũng ập tới, giống như da thịt toàn dân đều bị nó ăn mòn.

Mà điều khiến cho Thanh Huyền sợ hãi nhất chính là những đòn Lôi Ấn kia đang phá hư bên trong thân thể của hắn, nơi Lôi Ấn kia đi qua, thì huyết nhục, kinh mạch, đều bị đánh đứt.

Đau đớn kịch liệt mang theo sự kinh hãi dần xâm chiếm tâm linh của Thanh Huyền, một cỗ khí tức chết chóc cũng kéo đến.

Thanh Huyền điên cuồng giằng co thôi động nguyên khí màu Bích Ngọc bao quanh cơ thể phòng ngự, nhưng bất quá nguyên khí bao bọc đến đâu Lôi Ấn đều đánh tan chúng đi.

Ngay lúc trên hư không có ba đạo khí tức từ từ bay xuống bên cạnh Chương Nghị, là Chương Trung Diễn bọn người, người sau nhìn qua thê thảm Thanh Huyền bên trong Lôi Ấn, khuôn mặt nổi nên có chút kinh hãi

“ Thật là kinh khủng Lôi Ấn, nếu là tại ta trong đó lúc, sợ là sớm bị đánh thành thịt vụn”

Chương Trung Diễn nhìn qua nơi đó Thanh Huyền địa phương, khuôn mặt tuấn lãng của hắn lúc này vô cùng kinh hỷ, nhịn không được cảm thán một câu

“ Đừng nói ta cùng Thiếu Gia Chủ, cho dù là Chương Gia Chủ đi vào đạo Lôi Ấn đó sợ là cũng không sống sót đi xuống.

Chương Trung Diễn đang còn trong sản khoái cảm giác bổng bên tai một âm thanh truyền đến, quay sang nhìn là Chương Nghị lúc này khuôn mặt mang theo nồng đậm kiêng kị, Lục Vân Yến và hắn nghe qua bốn mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng lúc nuốt một ngụm nước bọt.

Bổng Chương Trung Diễn cười lên auỷ dị, bàn tay nhấc lên có nguyên khí tụ lại

“ Hay ta giúp hắn nhanh một chút đi đoàn tụ Thanh Gia tiên tổ đi!

hắn bây giờ đã đạt Tụ Khí Bát Trọng trong đan điền ít nhiều cũng đã sinh ra một tia nguyên khí, đương nhiên có thể vận dụng triệt để Chương Gia võ kỹ

“ Chương Gia Võ Kỹ - Địa Giai Tam Phẩm - Tuyệt Âm Chưởng!

Chương Trung Diễn âm thanh vừa dứt, nó từ lòng bàn tay bắn ra một đạo thế công nguyên khí nhắm Thanh Huyền trong Lôi Ấn mà tới.

Uỳnh!

Bất quá đạo thế công của Chương Trung Diễn vừa chạm vào Pháp Tắc phạm vi đã bị phản phệ ngược lại, tạo ra một vụ nổ làm nổ tung không khí xung quanh

“ Phụt!

Đương nhiên là Chương Trung Diễn cũng không tránh khỏi bị phản phệ, một ngụm máu tươi từ miệng Chương Trung Diễn bắn ra khiến hắn bị bắn lui về sau mười mấy bước.

“ Diễn ca ca!

Lục Vân Yến vội vàng bay đến đỡ lấy Chương Trung Diễn thân ảnh

“ Ta không sao

Chương Trung Diễn sắc mặt tái nhợt, hắn không ngờ được rằng không công kích thành công, ngược lại bản thân còn chịu thiệt thòi

“ Thiếu Gia Chủ, vô dụng thôi với đạo cấm chế Pháp Tắc này dù là Thoát Cốt Cảnh cường giả cũng không làm nên bản sự gì”

Nghe Chương Nghị nói thế, hắn đưa tay quẹt đi vết máu nơi khoé miệng, hừ lạnh một tiếng, nói

“ Hỗn đản, cho là không nhanh chút đem ngươi cho giết chết, nhưng ta ngược lại muốn xem ngươi còn chịu được bao lâu?

“Aaaaaa

Trong Lôi Ấn, Thanh Huyền cảm giác được cơn đau đớn kịch liệt truyền tới từ bên trong cơ thể, hắn ngửa mặt lên trời hét lớn, nếu cứ như vậy hắn thật sự sẽ mất mạng!

“ Ta không thể chết ở nơi này được!

“ Ta còn phải tìm Chương Trung Diễn báo thù, đem Lục Gia cùng Chương Gia lớn nhỏ đều đem huyết tẩy!

“ Ta còn chưa làm được những điều này, sao có thể chết ở đây được?

“ Ta không thể chết được!

Trong Lôi Ấn, tiếng gầm lớn đầy tức giận xen lẫn không cam lòng không ngừng quanh quẩn từ miệng Thanh Huyền đi ra , bên trong tiếng gầm đó, ẩn chứa chấp niệm và dục vọng sống còn sâu sắc của hắn.

Mà ngay khi cái chết thật sự gần kề, tiếng gầm kia vẫn không ngừng từ miệng Thanh Huyền thì trong một thoáng, tâm thần của Thanh Huyền giống như đột nhiên hạ xuống, lúc này ở giữa mi tâm hắn thoáng hiện một chút xíu Ngọc Bích hoả diễm, như ẩn như hiện.

Mà khi Bích Ngọc hoả diễm này xuất hiện lúc, Thanh Huyền cảm nhận được áp bách tựa hồ là giảm đi một chút, hắn từ từ duỗi thẳng người lên, khẽ nhìn lên trên hư không bốn đạo thân ảnh kia, nắm chặt nắm tay tới mức xương cốt kêu lên răng rắc, sắc mặt hắn vô tình, lửa giận tron lòng hắn chưa bao giờ bốc cao như bây giờ, rồi khẽ xoay người về phía Hắc Vực đi đến.

Tuy nói là áp bách có bớt đi, nhưng càng sâu vào trong cũng không giảm đi có bao nhiêu ngược lại là càng khủng bố, Thanh Huyền chật vật khó khăn từng bước từng bước đi đi.

Bịch! Bịch!"

Tiếng bước chân nặng nề vang lên , dưới áp bách càng ngày càng mạnh này, lỗ chân lông ở chân của Thanh Huyền đã rỉ máu, mỗi một bước đều có máu tươi dính lên mặt đất, tạo thành một vết chân máu đỏ tươi.

Cả người mặc dù đẫm máu như vậy, nhưng hắn vẫn tiến bước hướng Hắc Vựa mà đi.

Đám người Chương Trung Diễn nhìn thấy mà giật mình, tên hỗn đản này đến tột cùng là làm cái gì?

Thà bỏ mình trong Hắc Vực cũng không để chúng nhận xác về?

Nếu là vậy thật, không có thi thể hắn mang về thì làm sao tốt bàn giao Thanh Gia sự tình? Làm sao nói là yêu thú tất sát hắn gây ra? Không có thi thể Thanh Gia chung quy vẫn sẽ nghi ngờ chuyện.

Mặc dù là không muốn Thanh Huyền tiếp tục làm vậy, nhưng dưới tình hình này bọn chúng cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn

Thanh Huyền máu tươi đầy người, khó khăn tiến bước, hắn phun ra một ngụm máu, hai đầu gối nặng nề đập thẳng xuống đất, sau đó hắn lấy hết sức, không quay đầu lại, kéo theo một thân hình đầy máu chậm rãi lết lên, Thanh Huyền bây giờ quần áo rách rưới, đầu tóc rủ xuống rối tung phía sau, toàn thân đều là máu tươi, da tróc thịt bong bộ dáng cực kỳ thê thảm, hắn chậm rãi ngoẳn đầu lại nhìn, tại đồng tử của hắn chỗ sâu có căm phẫn cùng sát ý lộ ra

"Lục Gia Lục Vân Yến, Chương Gia Chương Trung Diễn, các ngươi tốt nhất cầu Thanh Huyền ta hôm nay ở đây chết tốt, nếu ta sau về may mắn sống sót, sẽ lại đến các ngươi Lục Gia cùng Chương Gia toàn bộ huyết tẩy, chuyện hôm nay, trả gấp trăm lần!"

Dứt lời Thanh Huyền buông lỏng cơ thể để thân mình tự do rơi xuống Hắc Vựa, âm thanh khàn khàn như thú rống chậm rãi truyền đến, sau đó quanh quẩn không tán trong sơn mạch.

Chương Trung Diễn bọn người nhìn qua một màng này không khỏi rùng mình, nhưng sắc mặt vẫn là như cũ bình tĩnh

Mà trong lòng bọn hắn lại biết, nếu thật tên nhãi kia không chết sợ rằng... đã tạo cho mình một địch nhân đáng sợ.

“ Chương Quy...ngươi cùng Vân Yến trước đến Thanh Gia báo sự tình rằng Thanh Thiếu cùng Lục Vân Yếu tiểu thư xâm nhập vạn thú sơn mạch dạo chơi, vô tình lạc vào khu hạch tâm sơn mạch bị yêu thú cấp Khai Dương Cảnh tấn công

Cùng lúc Chương Gia cho 3 Luyện Khí Cảnh người phụ trợ Chương Thiếu tiến vào đây tìm yêu thạch tấn thăng ra tay giúp đỡ, vì yêu thú cường đại, Chương Gia 3 người tổn thất một vị, còn Thanh Thiếu vì bảo hộ Lục Vân Yến..không may rơi xuống Hắc Vực không rõ sinh tử..

Chương Nghị âm thanh rơi xuống, lập tức ba người có chút kinh ngạc, không ngờ Chương Nghị nhanh như vậy đã ra được diệu kế, Chương Trung Diễn khẽ nhìn Chương Quy gật đầu sau đó Chương Quy cùng Lục Vân Yến hoá thành vệt lưu quang bắn đi, còn Chương Nghị và Chương Trung Diễn cũng không lưu lại nơi đây, trực tiếp bay đi.

Sau hôm nay An Châu Thành sẽ vì chuyện đệ nhất thiên tài giới trẻ vì bảo hộ ái nhân mà bị yêu thú đánh rơi xuống Hắc Vực mà chấn động!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK