• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhìn Hạ Lăng An khóc lóc được thím Trương đưa vào một căn phòng ở lầu một, Hạ Thanh Trì đột nhiên cảm thấy bản thân không nhận ra người đàn ông trước mắt nữa này rồi.

Năm năm trước, mặc dù Cố Đình Xuyên không tốt với Hạ Thanh Trì cô, nhưng khi đối mặt với Hạ Lăng An, trên mặt Cố Đình Xuyên vẫn luôn tràn đầy ấm áp, không giống như bây giờ, năm năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Tổng giám đốc Cố, anh đối xử với một phụ nữ mang thai như vậy có phải hơi quá đáng không?” Hạ Thanh Trì đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng.

Hạ Thanh Trì lên tiếng không phải vì muốn tranh lấy cái gì với Hạ Lăng An, Hạ Lăng An có kết cục như vậy hoàn toàn là do cô ta tự gieo gió gặt bão, nhưng mà, đứng dưới góc độ của một người mẹ, Hạ Thanh Trì đau lòng thay cho Hạ Lăng An.

Hạ Thanh Trì không thể rõ ràng hơn, một khi phụ nữ mang thai, đứa bé sẽ trở thành áo giáp của cô ấy, càng là điểm yếu của cô ấy.

“Janey, đây là chuyện giữa tôi và Hạ Lăng An, cô hỏi nhiều rồi.

” Cố Đình Xuyên hoàn toàn không có hứng thú nói chuyện, trong đầu anh đều đang nghĩ đến chuyện Hạ Lăng An mang thai.

“Hai người cứ tự nhiên, tôi còn có công việc cần phải xử lý, lên lầu trước.

” Càng nghĩ càng phiền, Cố Đình Xuyên bỏ lại một câu rồi lập tức lên lầu.

Hạ Thanh Trì nhìn bóng lưng Cố Đình Xuyên, trong lòng càng rối loạn, lần này cô trở về chính là vì trả thù Cố Đình Xuyên, nhớ đến bệnh của Hạ Bảo Bối, Hạ Thanh Trì càng hận Cố Đình Xuyên, tất cả đều là do Cố Đình Xuyên ban tặng.

Thế nhưng, khi thật sự đối mặt với Cố Đình Xuyên, Hạ Thanh Trì lại do dự, người đàn ông này chói mắt như vậy, chỉ đứng ở một chỗ cũng có thể khiến cô quên mất mục đích trở về của mình.


Hạ Thanh Trì lại ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt Cố Đình Xuyên, trong khoảnh khắc ánh mắt hai người giao nhau, Hạ Thanh Trì theo bản năng lập tức né tránh.

Hạ Thanh Trì sợ hãi liếc nhìn một cái, nhìn nhiều thêm một cái nữa, cô sẽ không nhịn được luân hãm vào trong ánh mắt này.

Lần này trở về, cô làm một người ngoài cuộc, xem rất nhiều vở kịch hay, Hạ Thanh Trì biết sau khi cô rời đi năm năm trước, Cố Đình Xuyên và Hạ Lăng An nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, cho nên thái độ của Cố Đình Xuyên đối với Hạ Lăng An đã thay đổi một trăm tám mươi độ.

Hơn nữa, sau khi Hạ Thanh Trì quen biết Cố Đình Thuấn, thông qua Cố Đình Thuấn, cô dường như có thể hiểu thêm nhiều mặt hơn của Cố Đình Xuyên.

Trong lòng Hạ Thanh Trì biết rõ nếu như bản thân muốn hoàn thành việc trả thù Cố Đình Xuyên, cô có thể tìm Cố Đình Thuấn hỗ trợ, huống hồ Cố Đình Thuấn cũng từng tiết lộ ý tứ này với cô.

Thế nhưng, Hạ Thanh Trì nhớ bản thân cô đã từng ly từng tí chung đụng với Cố Đình Xuyên với tư cách là Janey như thế nào, cô cảm thấy Cố Đình Xuyên đối xử Janey không giống nhau, có lẽ là có thiện cảm.

Chẳng lẽ là bởi vì Janey xuất hiện, cho nên Cố Đình Xuyên mới đối xử với Hạ Lăng An như vậy sao?
“Cháu gái, cháu đừng để ý, ăn chút bánh ngọt đi.

” Bà cụ Cố đột nhiên nói chuyện, cắt đứt suy nghĩ của Hạ Thanh Trì.

Hạ Thanh Trì vâng một tiếng, máy móc cầm lấy bánh ngọt ăn một miếng: “Bà, tại sao tổng giám đốc Cố lại đối xử với cô Hạ như vậy?”
Nghĩ đi nghĩ lại, Hạ Thanh Trì vẫn lựa chọn hỏi ra miệng, bởi vì chuyện năm năm trước đối với Hạ Thanh Trì mà nói quá quan trọng, cô chỉ biết được chân tướng lẻ tẻ từ miệng Cố Đình Thuấn, bây giờ cô muốn hỏi rõ ràng.


Bà cụ Cố nghe được vấn đề này thì lập tức ngây ngẩn cả người, chuyện năm năm trước cũng do bà ấy cũng không muốn nhắc đến.

“Bà, cả công ty đều biết cô Hạ Lăng An chung tình với Cố Đình Xuyên rất lâu, tại sao tổng giám đốc Cố chẳng những không cảm động, mà còn đối xử với một phụ nữ mang thai như vậy?” Hạ Thanh Trì cố gắng đứng ở góc độ người ngoài cuộc hỏi.

Bà cụ Cố nhìn Hạ Thanh Trì một cái: “Bà nghe nói cháu và Hạ Lăng An luôn không hòa thuận, tại sao cháu lại thay con bé nói chuyện?”
Bà cụ Cố biết một ít chuyện của công ty, điểm này Hạ Thanh Trì không hề cảm thấy kỳ lạ, cô dứt khoát nói: “Đúng vậy, hôm nay tổng giám đốc Cố nói chuyện trong buổi lễ Tinh Quang trước kia là do một tay cô Hạ Lăng An bày ra.


Nói tới đây, Hạ Thanh Trì làm bộ như chợt hiểu ra: “Buổi sáng tổng giám đốc Cố nói sẽ xử lý Hạ Lăng An, chẳng lẽ tổng giám đốc Cố đang nghiêm phạt Hạ Lăng An sao? Là vì chuyện cô ta hãm hại cháu trước đây?”
Bà cụ Cố nhìn dáng vẻ này của Hạ Thanh Trì thì trong lòng bà ấy càng thêm thích cô, đứa nhỏ này tâm thiện: “Đứa nhỏ này, không phải như thế, cháu suy nghĩ nhiều rồi, chuyện của Đình Xuyên và Hạ Lăng An đã lâu lắm rồi, đã qua rất nhiều năm.


Hạ Thanh Trì nâng chén trà lên uống một ngụm: “Mặc kệ có chuyện gì đã xảy ra, cô Hạ Lăng An vẫn chung tình với tổng giám đốc Cố, cho dù anh ấy là không thích thì cũng không thể đối xử với cô Hạ như vậy.


“Huống chi, hai người đều đang có con, tổng giám đốc Cố cũng phải cho cô Hạ và đứa nhỏ một ngôi nhà chứ.

” Hạ Thanh Trì dừng một lúc rồi tiếp tục nói.


Không ngờ là, bà cụ Cố lại hừ lạnh một tiếng: “Nhà? Nếu không có cô ta, Đình Xuyên cũng sẽ không cửa nát nhà tan! Còn muốn Đình Xuyên cho cô ta một ngôi nhà? Đúng là một trò cười!”
Cửa nát nhà tan? Hạ Thanh Trì hơi giật mình, vậy mà bà cụ Cố lại dùng từ nghiêm trọng như vậy.

“Trước đây tổng giám đốc Cố đã kết hôn rồi sao?” Hạ Thanh Trì đúng lúc trải xong bậc thang, chỉ chờ bà cụ Cố đi xuống.

“Đúng vậy.

” Bà cụ Cố nhìn về phía trước, nâng chén trà lên, bần thần uống một ngụm, dường như đang hồi tưởng lại chuyện năm năm trước.

“Chuyện này đã qua rất nhiều năm rồi.

” Bà cụ Cố đột nhiên lên tiếng, Hạ Thanh Trì lập tức lên tinh thần, ánh mắt nhìn chằm chằm bà cụ Cố, chỉ chờ sau đó.

“Đại khái đã hơn năm năm trước, Đình Xuyên từng có một người vợ, đó là một cô gái rất tốt.

” Trong mắt bà cụ Cố biểu lộ thương cảm.

“Bà biết Đình Xuyên không thích vợ của nó lắm, lúc ấy Đình Xuyên vẫn thích Hạ Lăng An, cho nên, Đình Xuyên đối xử với con bé không tốt.

” Bà cụ cố nói.

“Đình Xuyên vẫn luôn muốn ly hôn với vợ, nhưng mà bà không đồng ý, cô gái kia thật sự là một cô gái tốt, bà không hy vọng Đình Xuyên cứ như vậy mà buông bỏ.



Hạ Thanh Trì lẳng lặng nghe, chuyện năm năm trước chậm rãi hiện lên, viền mắt cô không khỏi ẩm ướt.

“Huống hồ bà là bà nội của Đình Xuyên, bà hiểu cháu trai bà, đợi một thời gian nữa, Đình Xuyên nhất định sẽ thích vợ của nó.

” Vẻ mặt bà cụ Cố kiên định nói.

“Nhưng mà, chuyện đã phát triển không giống như bà đã dự đoán.

” Bà cụ Cố khẽ thở dài một hơi: “Sau khi Đình Xuyên và vợ kết hôn, Hạ Lăng An lập tức ra nước ngoài một thời gian, qua vài năm đã trở về, còn nói mình mang thai.


Hạ Thanh Trì theo giọng nói của bà cụ Cố, khiến cho trải nghiệm đau lòng nhất năm năm trước của cô từng chút từng chút trôi về, nước mắt cô không nhịn được lặng lẽ chảy xuống.

“Hạ Lăng An mang thai, Đình Xuyên rất vui vẻ, nhất định phải cưới Hạ Lăng An, bà vừa nhìn đã không ngăn được, đành phải đồng ý, về sau nữa, con của Hạ Lăng An không còn, Đình Xuyên nói vợ nó đẩy Hạ Lăng An ngã nên đứa bé mới mất.


Bà cụ Cố đột nhiên quay đầu, rất kiên định nhìn Hạ Thanh Trì nói: “Chuyện này tuyệt đối không có khả năng, vợ của Đình Xuyên tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này.


“Sau đó thì sao?” Hạ Thanh Trì có hơi hoang mang, cô vội vàng hỏi, hy vọng bà cụ Cố không chú ý đến sự khác thường của cô.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK