Đến xế chiều Lý Thiên Nguyệt mới có đủ sức lực để bước xuống giường.
Nhìn quanh căn phòng rồi cô chợt giương khóe môi một cách đầy chế giễu.
Cô đang tự chế giễu chính bản thân mình thật không hiểu tại sao cô lại có thể tự cho mình những giây phút hạnh phúc dấn thân vào cái gọi là "tình mặn nòng" với Mạc Thiên Nhật Dạ.
Cô mơ về nhiệm vụ mấy năm trước đột nhiên cô bừng tỉnh lại chợt hiểu mình đến đây giả làm Lý Thiên Nguyệt mang cho mình cái danh Mạc Thiếu Phu Nhân để làm gì.
Cô bước xuống giường đi chậm rãi vào phòng tắm.
Tắm rửa xong cô đi xuống lầu nhìn thấy Mạc Thiên Nhật Dạ từ ngoài đi vào trên tay là món chè lúc trước cô đã từng đòi anh mua.
Lý Thiên Nguyệt nhướn mày hỏi" Anh đi đâu vậy?"
Mạc Thiên Nhật Dạ đem chè lên trước mặt cô"Mua chè cho em, coi như bù đắp"
Lý Thiên Nguyệt hiểu hai chữ " bù đắp" này có ý gì liền liếc anh một cái đi vào phòng bếp.
Mạc Thiên Nhật Dạ nhẹ nhàng để chè vào bát đem lên bàn ăn.
" Em ăn đi rồi chúng ta đi dạo"
Bây giờ cũng còn sớm mà Mạc Thiên Nhật Dạ lại ăn tối rất trễ thói quen này đã từ lâu mà có nhưng bây giờ anh đã kết hôn với Lý Thiên Nguyệt không thể để vợ mình nhịn đói.
Lý Thiên Nguyệt gật gật đầu nhanh chóng ngồi xuống ăn.
Lâu lâu Lý Thiên Nguyệt lại vô thức đưa muỗng đến miệng Mạc Thiên Nhật Dạ muốn anh ăn.
Từ xưa Mạc Thiên Nhật Dạ đã ghét ăn đồ ngọt nhất là chè nhưng đây là do Lý Thiên Nguyệt đút ăn miễng cưỡng cho vào miệng.
Mùi vị ngọt ngất nhanh chóng lan vào miệng khiến Mạc Thiên Nhật Dạ nhíu mày.
Ăn xong cả hai ra ngoài bắt đầu đi dạo.
Mạc Thiên Nhật Dạ nắm tay Lý Thiên Nguyệt cả hai vừa đi vừa nói chuyện.
" Ông xã, sao anh lại kết hôn với em?" Lý Thiên Nguyệt hỏi, đây không phải là cho Lý Thiên Nguyệt mà là cho chính cô.
Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn Lý Thiên Nguyệt, nghĩ ngợi nói" Chắc là anh thích những thứ độc lạ"
Ngang bướng, kiêu căng, ngạo mạng, hung dữ,tùy hứng góp lại trong một người Lý Thiên Nguyệt là đã đủ kì quái rồi.
Lý Thiên Nguyệt lườm Mạc Thiên Nhật Dạ không tiếp tục hỏi.
Cô biết nếu có gặng hỏi cũng không được gì dù sao anh cũng không muốn trả lời.
Trời gần tối cả hai mới đi về biệt thự.
Lý Thiên Nguyệt dựa vai vào người Mạc Thiên Nhật Dạ mở điện thoại xem tin nhắn.
Ánh mắt cô dừng lại ở hai tin nhắn của Tôn Lịch Nhi.
" Không phải chứ?Mọi thứ đang tốt đột nhiên chuyển viện?Khó lắm thì mình mới có hứng thú với bác sĩ Hàn.
Tiểu Nguyệt Nguyệt,có phải gần đây cậu có mưu đồ gì đó không?Mưu đồ đoạt nhân duyên của mình!a a a a Mình phát điên rồi đây!"
Lý Thiên Nguyệt mỉm cười, sáng giờ cô không hề xem tin nhắn của Tôn Lịch Nhi, chắc cô ấy tức chết rồi.
Cô mở dao diện soạn tin nhắn, bấm" Đúng vậy, mình đang có ý định cắt đứt đám hoa lan hoa đào thúi nát đó đấy.
Bây giờ cậu chịu chuyển viện chưa?"
Không đến nửa phút sau, Tôn Lịch Nhi đã nhắn lại:
" Mẹ nó,bây giờ mới trả lời tin nhắn của mình!Mình còn tưởng cậu và Mạc Thiên Nhật Dạ lăn lộn trên giường tới giờ vẫn còn chưa xong chứ!"
Lý Thiên Nguyệt liếc nhìn, gửi một khuôn mặt khinh bỉ.
Tôn Lịch Nhi nhắn" Mới sáng nay có mấy tên bị thần kinh mặc âu phục đến không nói một lời nói mà làm thủ tục chuyển viện cho tớ, mình còn không có một giây được hành động phản kháng.
Bây giờ, mình đang nằm trên giường của một bệnh viện khác.
Mình nhớ bác sĩ Hàn của mình quá đi à a!"
Lý Thiên Nguyệt nhắn " Anh ta không thích hợp với cậu, cậu đừng suy nghĩ quá nhiều.
Năm nay là vận đào hoa của cậu, vả lại tên đó chỉ là tên đào hoa thúi nát trong một vườn hoa thôi không đáng để cậu phải bận tâm.
Bóp ch.ết bông nào thì sẽ đỡ bông đó, vì vậy cậu đừng mơ mộng rồi rơi vào vũn bùn tình yêu!"
Tôn Lịch Nhi nhắn" Không phải là cậu kêu tớ tán tỉnh bác sĩ Hàn sao?Cậu còn bảo tớ kêu anh ta ở lại phòng bệnh nói chuyện phiếm với mình.
Tại cậu làm hại mình phải rung động, bây giờ lại nói anh ta là hoa đào nát!"
Cô kiểu "! "
Lý Thiên Nguyệt vỗ trán bất lực nhắn" Là do mình cảm thấy lúc đó anh ta là bác sĩ trụ trì của cậu nên chắc chắn sẽ tin được với lại cậu nói là cậu chán không có gì làm nên tớ mới nghĩ cách.
Bây giờ ngẫm lại cảm thấy anh ta không tốt như cậu nghĩ đâu.
Nhưng tớ nào ngờ cậu lại mê trai như vậy".
Danh Sách Chương: