• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được những lời này của Văn Khê, Mạc Thần cười đến không dừng lại được, cảm thấy cậu quá đáng yêu.

"Được, đầu người tiếp theo đều thuộc về anh, em không tranh với anh nữa." Mạc Thần vừa cười vừa nói.

Hắn cảm thấy thi đấu với Văn Khê rất vui, cho dù là thi đấu chính thức cũng chơi như giải trí.

Mà lúc này, bình luận viên và khán giả còn đang xem cảnh phát lại vừa rồi, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

[Thông qua phát lại chúng ta có thể thấy, trong thời gian Thunder chạy độc, Momo và Wency đã nhìn thấy cậu ấy từ xa!] A Dịch xem góc nhìn phát lại của Mạc Thần nói, [Nhưng khoảng cách này vẫn rất khó nhắm vào... Hả? Wency bắn một mũi tên ra ngoài!]

Trước khi Mạc Thần nổ súng, đúng là Văn Khê bắn một mũi tên trước.

Máy quay kéo ống kính ra xa, lấy góc nhìn của một người ngoài cuộc nhìn vào vị trí mũi tên rơi xuống, vừa vặn là vị trí Thunder lái xe qua!

Mũi tên kia gần như là lau qua mặt Thunder, sau đó trong nháy mắt tiếp theo, Mạc Thần cho một súng trúng đầu Thunder, quật ngã hắn từ trên xe điện xuống!

Toàn bộ quá trình xảy ra trong nháy mắt —— Khi tất cả mọi người còn đang kinh ngạc trước mũi tên kia của Văn Khê thì Thunder cũng đã chết trận.

A Dịch cũng sửng sốt một chút mới phản ứng lại: [Sau khi Wency bắn cung, Momo lập tức bắn một phát, thành công bắn hạ Thunder!] Hắn nói xong mới nhận ra có chỗ nào không đúng, [Thế nhưng, lúc chúng ta xem góc nhìn của Momo, rõ ràng cậu ấy không có ý định nổ súng với Thunder. Momo rất ít khi bắn lệch, bình thường dưới tình huống rất chắc chắn mới nổ súng, rốt cuộc là điều gì khiến cậu ấy thay đổi chủ ý?]

[Là vì mũi tên của Wency hả?] Thỏ Kỷ vừa mới nói ra suy đoán này, trên màn hình lớn đã quay lại góc nhìn của Mạc Thần lần nữa, chỉ thấy đúng là ống ngắm của hắn đuổi theo mũi tên kia của Văn Khê, mà không phải đuổi theo bóng dáng Thunder.

A Dịch bừng tỉnh hiểu ra: [Chính mũi tên của Wency đã chỉ đường cho Momo! Để cho cậu ấy có thể dự đoán trước vị trí Thunder đi qua, sau khi có chuẩn bị thì phản ứng rất nhanh!]

Lời này vừa nói ra, cả sân đấu xôn xao, rất nhiều khán giả đều nổi da gà.

"Mẹ nó! Hai người này thật sự là vô địch!"

"Một người chỉ dẫn phương hướng, một người phụ trách gϊếŧ chết, chậc chậc, phối hợp giữa thần tiên!"

"Dùng cung bắn phá tất cả nhận thức vốn có. Chắc là tuyển thủ lần này đều có bóng ma tâm lý!"

Bây giờ đừng nói Thunder đang nghi ngờ cuộc sống, fan game của SGH cũng đều nghi ngờ cuộc sống, cảm thấy mình đang chơi là game phà kè.

"Cho nên rốt cuộc làm sao Wency biết Thunder sẽ đi qua vị trí đó?"

"Hình như tôi biết vì sao tôi không chơi được cung."

"Tôi có thể mất mười năm luyện thành một phần mười Mạc Thần, nhưng cả đời không sờ được một ngón út của Khê Thần."

"Tỉnh đi! Cậu mà dám sờ ngón út của Khê Thần thì Mạc Thần dám bắn chết cậu!"

Nhưng khác với phong cách nghi ngờ của fan game, fan CP Mạc Khê đang xem livestream ai nấy đều hưng phấn thét chói tai.

Căn bản bọn họ sẽ không rối rắm một mũi tên kia của Văn Khê với một súng của Mạc Thần làm như thế nào, bọn họ chỉ biết Mạc Thần với Văn Khê đều rất mạnh, hơn nữa loại sức mạnh này làm cho bình luận viên há miệng, làm cho người xem khiếp sợ!

[A a a a a, CP Mạc Khê quá mạnh!]

[Trên đời này sao lại có người hoàn mỹ như vậy! Muốn giá trị nhan sắc có giá trị nhan sắc, muốn kỹ thuật có kỹ thuật! Cả hai thứ!]

[Sau trận đấu hôm nay, tôi lại có thể tìm hint trong clip đặc sắc!]

Đối với những lời nói này, đương nhiên Mạc Thần và Văn Khê còn đang thi đấu không biết.

Mạc Thần nói muốn nhường đầu người cho Văn Khê, thật sự không cướp đầu người của cậu nữa.

Hai người trao đổi phân công một chút, Mạc Thần phụ trách hạ gục, Văn Khê phụ trách gϊếŧ chết.

Cuối cùng, trong vòng chung kết, bọn họ hợp lực gϊếŧ chết CC và Phó Phi Tiệp, giành được vị trí thứ nhất trong ván đấu thứ bảy.

Lần này bởi vì hai đội của YEY đều chết trận tương đối sớm, lấy đầu người ít hơn MQ rất nhiều, cho nên điểm tích lũy một ván của cặp thời tiết YEY bị MQ đè bẹp, chỉ giành được vị trí thứ tư.

Nhưng nhìn vào tổng số điểm, YEY vẫn cao hơn một chút.

Sau 15 phút nghỉ ngơi thì trận đấu cuối cùng diễn ra, YEY chơi thận trọng hơn nữa, cuối cùng cũng thuận lợi tiến vào vòng chung kết, lấy được vị trí thứ hai, ổn định ngôi vị.

Cuối cùng MQ vẫn không thể vượt qua YEY, nhưng là một chiến đội đủ điều kiện trong top 4 đã rất khó khăn, kết quả này đã là rất tốt với bọn họ rồi.

Tiếc nuối nhất vẫn là Lam Ngạn và Bunny của chiến đội QAQ, trước đó bọn họ thừa dịp hỏa hoạn cướp gϊếŧ MQ trở tay không kịp, ngăn chặn điểm tích lũy của họ vào vị trí thứ tư, nhưng sau khi bị MQ cảnh giác và nhắm vào, bọn họ bị MQ ấn trên mặt đất chà đạp, trơ mắt nhìn cơ hội đủ điều kiện tham gia thi đấu toàn cầu từ trong tay mình chạy trốn nhưng cái gì cũng không làm được.

Sau khi kết thúc tất cả các trận đấu, xếp hạng điểm cuối cùng như sau:

Vị trí đầu tiên: CLM-Momo & CLM-Wency

Vị trí thứ hai: CLM-Newing & CLM-Cat

Vị trí thứ ba: YEY-Thunder & YEY-Tornado

Vị trí thứ tư: MQ-CC & MQ-FFJ

[Cuộc thi tuyển chọn trong nước lần này thật sự CLM là bá chủ!] Sau khi A Dịch xem bảng xếp hạng này không nhịn được nói, [Nhất là Momo và Wency, điểm số của đội họ cao gấp đôi so với vị trí thứ hai!]

[Vốn Momo và Wency đã rất mạnh! Chơi 2vs2 tất nhiên mạnh hơn rồi] Thỏ Kỷ trả lời, [Tôi cảm thấy CLM chơi 4vs4 sẽ không có bất kỳ hồi hộp nào, sau tất cả thì còn Newing!]

[Đúng vậy!] A Dịch phụ họa, [Newing cũng rất mạnh! Đội hình 4vs4 của CLM gần như không thể giải quyết!]

Trận 4vs4 còn chưa bắt đầu nhưng hầu như tất cả mọi người đều đã dự đoán được kết quả cuối cùng.

Bốn tuyển thủ sắp ra quân trận 4vs4 của CLM đều giành ngôi vị ở nội dung 2vs2.

Nếu như 4vs4 chỉ đánh một trận thì bọn họ cũng có khả năng thua, nhưng mà thi đấu 4vs4 cũng đánh tám trận liên tiếp, đủ thời gian cho các tuyển thủ tiến vào trạng thái với điều chỉnh, thực lực tổng thể hiện tại của CLM mà sau khi tám trận đấu kết thúc không giành được quán quân thì quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Đó là sự thật.

Ngày hôm sau thi đấu 4vs4, trận đầu tiên CLM đã giành được vị trí đầu tiên với trạng thái có thể gọi là nghiền ép.

Kỹ thuật của Mạc Thần và Văn Khê, phối hợp với chỉ huy của Giang Tân Dực, còn có Lăng Sơ Dật điều tra dò đường ở phía trước, đấu tranh anh dũng, bố trí đội ngũ của bọn họ có thể nói là hoàn mỹ!

Không biết có phải MQ đã hao hết sức lực trong cuộc thi 2vs2 hay không, chơi 4vs4 cũng không có gì phát huy quá mức chói mắt, tuy không rơi xuống đất thành hòm, nhưng cũng không lấy được quá nhiều đầu người, sau khi kết thúc tám trận đấu mặc dù tổng số điểm xếp thứ ba, nhưng vẫn còn chút khoảng cách với YEY thứ hai.

Có hai đội đủ điều kiện là CLM và YEY.

[Lịch sử luôn giống nhau đến kinh ngạc!] A Dịch nói, [Cuộc thi tuyển chọn năm trước đội đủ điều kiện cũng là CLM và YEY! Có thể thấy ảnh hưởng của đổi mới cách thức thi đấu vẫn còn rất hạn chế với tuyển thủ!]

[MQ quá đáng tiếc, nhưng họ đã giành được một suất cho các trận 1vs1 và 2vs2.] Thỏ Kỷ nói, [Tôi cảm thấy sau khi đổi mới cách thức thi đấu rất tốt, cho các tuyển thủ của các chiến đội khác nhau nhiều cơ hội hơn! Các cuộc thi tuyển chọn năm trước chỉ có thể tuyển chọn ra hai chiến đội, nhưng năm nay có tuyển thủ của ba chiến đội đủ điều kiện! Tôi nghĩ đó là rất tốt!]

A Dịch: [Tóm lại, chúng ta hãy chúc mừng các tuyển thủ của ba chiến đội đã lọt vào vòng chung kết toàn cầu! Hy vọng họ có thể tiếp tục tỏa sáng trong cuộc đua toàn cầu tiếp theo, giành chức vô địch, vì vinh quang cho đất nước!]

Khi hai bình luận viên tiến hành tổng kết cuộc thi tuyển chọn, khán giả trên sân đã lần lượt rời khỏi sân.

Cup, huy chương và tiền thưởng của các cuộc thi tuyển chọn trong nước sẽ được phát hành thống nhất sau một ngày, đó là khoảnh khắc mà tất cả tuyển thủ đoạt giải khao khát và tận hưởng nhất.

Thế nhưng, cho dù có giành được những giải thưởng này hay không, đủ điều kiện tham gia thi đấu toàn cầu là chắc chắn.

Cho nên sau khi ba chiến đội đủ điều kiện rời khỏi sân thi đấu, trực tiếp chạy tới khách sạn, bắt đầu làm lễ chúc mừng!

"Nào nào, tất cả ngồi xuống! Mèo con, cậu đứng dậy, đi gọi đồ ăn! Tiểu Tân cũng đi!" Trần Tiêu vui vẻ đến mức nói năng lộn xộn.

Lăng Sơ Dật dở khóc dở cười: "Tôi vừa ngồi xuống đã bắt tôi đứng dậy..." Ngoài miệng nói như vậy nhưng vẫn khẩn trương đứng lên, sau đó mặc kệ Giang Tân Dực có vui hay không, lôi kéo hắn đi, "Đi cùng nào! Tôi đã tới đây rồi! Tôi sẽ cho cậu biết những món ăn ngon!"

Vẻ mặt Giang Tân Dực ghét bỏ mặc cho hắn kéo đi: "Anh biết món nào ngon anh gọi là được rồi, kéo tôi đi làm gì?"

Chờ hai người gần như đi không thấy bóng dáng nữa thì lúc này Trần Tiêu mới nhớ tới em trai nhà mình: "Tiểu Úy em muốn ăn cái gì? Hay là cũng đi xem?"

"Không cần đâu! Để cho họ gọi trước, đến lúc ăn không no thì lại gọi sau!" Trần Úy vừa đáp lại vừa giúp Liễu Vĩ Triết lau xong ly nước giải khát.

Liễu Vĩ Triết nói cảm ơn rồi đặt ly xuống: "Đúng rồi, Lam Ngạn nói lát nữa sẽ tới."

"A?"

Nghe được những lời này, tất cả mọi người đều giật mình, sau đó mỗi người đều có suy nghĩ.

Cuối cùng vẫn là Trần Úy thăm dò hỏi một câu: "Đến ăn chực?"

"Không phải, nói là có thứ gì đó muốn cho chúng ta." Liễu Vĩ Triết đáp lại.

Nói xong, không đợi mọi người phản ứng thì hắn đã thản nhiên thêm một câu: "Người ta chủ yếu đến vì Văn Khê, nhìn chúng ta chỉ là thuận tiện."

"Hả?" Đột nhiên Văn Khê bị điểm danh nghiêng đầu, vẻ mặt mê man —— Vì cậu mà tới?

Cậu không nhớ rõ giữa cậu và Lam Ngạn đã từng làm gì cùng nhau?

Gần 10 phút sau, khi Lăng Sơ Dật và Giang Tân Dực gọi đồ ăn xong trở về, Lam Ngạn tới!

Hắn không đến một mình mà là mang theo một người tới!

Với cả người này, Văn Khê biết! Và thân đến không thể thân hơn nữa!

"Xin chào tất cả mọi người ~" Khê Mị mặc váy thời trang đơn giản, cười chào hỏi mọi người, sau đó chớp chớp mắt với Văn Khê, "Kinh ngạc sợ hãi vui mừng hay ngoài ý muốn?"

Văn Khê: !!!

Bạn trai của Khê Mị là Lam Ngạn!

Đây không phải là bất ngờ, là sợ hãi!

"ĐM!" Trần Úy kêu lên trước Văn Khê, "Con mẹ nó, anh có bạn gái mà không nói với tôi! Thiệt thòi tôi còn chọc anh chuyện của tôi với A Triết!"

Không biết có phải Lam Ngạn thẹn thùng hay không, ngại ngùng cười cười không có đáp lại.

Trần Tiêu trực tiếp đứng dậy ôm lấy cổ hắn: "Nhóc con được lắm! Khó trách chơi game càng ngày càng mãnh liệt, hóa ra là có bạn gái xem trận! Ai theo đuổi ai?"

Câu hỏi này ngược lại Lam Ngạn trả lời: "Tôi theo đuổi cô ấy trước."

"Ha ha ha, anh ấy vẽ ra truyện trước, tôi thổ lộ trước!] Rõ ràng tính cách Khê Mị hướng ngoại hơn Lam Ngạn rất nhiều, nhiệt tình đáp lại câu hỏi của Trần Tiêu, sau đó bảo Lam Ngạn xách một túi đồ lên bàn, "A Ngạn nói, trước kia cậu ấy ở CLM được mọi người chăm sóc không ít, may mắn quen biết tôi cũng nhờ Khê Khê, cho nên tôi mua chút đồ cảm ơn mọi người. Những thứ này xem như là một chút tâm ý của tôi và anh ấy, mọi người tự chia nhau nha ~"

"Ái dà, cái này cũng quá khách khí rồi!" Trần Tiêu nhận lấy túi, nhìn đồ bên trong, là rất nhiều đồ ăn vặt.

"Làm sao phải xấu hổ chứ?" Trần Úy cũng tiến lại gần nhìn đồ trong túi, tiện tay cầm một hộp socola đưa cho Liễu Vĩ Triết, "Ăn không?"

Liễu Vĩ Triết trừng mắt nhìn hắn một cái: "Sắp ăn cơm còn ăn vặt?"

Vừa nói vừa nhận lấy hộp socola từ tay hắn.

"Còn socola không? Tôi cũng muốn!" Lăng Sơ Dật nói xong cũng đi kéo túi, vừa tìm socola vừa nói, "Chậc chậc, khó trách ký livestream của JJ Live, thì ra là vì theo đuổi bạn gái!"

Lam Ngạn bất đắc dĩ cười cười, lúc quay đầu không cẩn thận đối diện với tầm mắt Mạc Thần, hơi sửng sốt, gật đầu với hắn.

Mạc Thần âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cũng gật đầu với hắn.

Chuyện để Văn Khê thay thế Lam Ngạn giống như mới xảy ra ngày hôm qua.

Thật ra ngày đó qua đi, Mạc Thần cũng triệt để cắt đứt liên lạc với Lam Ngạn, nhưng mà cũng không phải bọn họ có ý kiến gì với nhau, chỉ là bọn họ không biết có thể nói gì với đối phương, hơn nữa cũng không cần trao đổi cần thiết.

Lam Ngạn gật đầu với Mạc Thần xong thì lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong túi, đưa cho Văn Khê.

Văn Khê thấy hắn đưa tới, theo bản năng đứng dậy nhận: "Của tôi?"

Lam Ngạn: "Ừm."

Văn Khê: "À, cảm ơn... Cái gì vậy?"

Lam Ngạn: "Tự mở ra xem."

Văn Khê mở cái hộp ra, chỉ thấy bên trong nằm một cái trâm cài, là hình dạng cung tên.

Trên thân cung màu vàng khảm mấy viên kim cương, còn rất tinh xảo.

"Cảm ơn, tôi rất thích ~" Văn Khê cười với Lam Ngạn một chút.

Lam Ngạn cũng nở nụ cười: "Chúc mừng đủ điều kiện, thi đấu toàn cầu cố lên!"

"Oa, chỉ mình anh ấy có? Chúng tôi không có à? Tại sao?" Trong lòng Lăng Sơ Dật mất cân bằng.

Không đợi Lam Ngạn trả lời thì Trần Úy đã mắng trước: "Cậu livestream cùng một nền tảng với anh ấy hay giúp anh ấy theo đuổi bạn gái? Cái gì cậu cũng không làm thì dựa vào cái gì đòi quà? Nhiều đồ ăn như vậy còn không đủ cho cậu ăn à?"

Lam Ngạn cười một tiếng, sờ đầu Lăng Sơ Dật: "Chủ yếu là lúc mua nhẫn nhìn thấy, cảm thấy hình dạng chiếc trâm cài này rất thích hợp với Văn Khê nên thuận tiện mua về."

Lăng Sơ Dật lấy mặt tỏ vẻ bất mãn, nhưng cũng không nói gì nữa.

Sau đó Trần Tiêu kéo cánh tay Lam Ngạn qua rồi ấn hắn vào chỗ trống: "Ngồi đây, đến rồi thì cùng nhau ăn đi!"

Trần Úy lập tức phụ họa: "Đúng vậy, cùng ăn cơm đi! Chỉ là thêm hai người nhiều hơn hai đôi đũa!"

"Ừm, có quấy rầy các anh không?" Lúc nói những lời này, Lam Ngạn đã bị Trần Tiêu kéo xuống ghế.

Trần Tiêu: "Cái gì gọi là 'các anh' ? Bạn bè cùng nhau ăn một bữa thì sao? Khê Mị, ngồi đi!"

Khê Mị: "Vậy tôi liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi ~"

Quá nhiệt tình nên cuối cùng Lam Ngạn và Khê Mị đồng ý ở lại ăn cơm cùng mọi người.

Bởi vì ngày hôm sau không có việc gì cho nên mọi người uống một chút rượu, tuy không ai uống say, nhưng rượu này như có ma lực, mọi người uống rượu nói chuyện rất high, chuyện trên trời dưới biển cũng nói.

Lam Ngạn cũng uống một chút rượu, lúc đầu có chút thận trọng, sau đó hoàn toàn thả lỏng, lời nói cũng trở nên nhiều hơn bình thường.

Hắn chủ động nói về việc giải nghệ của mình: "QAQ tuyển dụng người mới, muốn tôi làm dự bị, tôi không muốn nên trực tiếp giải nghệ. Tôi đi QAQ vì muốn lên sân, làm dự bị thì thà ở CLM."

"Vậy anh trở về đi." Lăng Sơ Dật thốt ra.

Lam Ngạn cười cười: "Không có khả năng, hợp đồng của QAQ còn chưa hết hạn, trước khi hết hạn tôi có thể không thi đấu, nhưng không thể đi chiến đội khác. Không sao đâu, tôi đã quyết định giải nghệ. Dù sao cũng đã giãy giụa rồi, không còn tiếc nuối." Hắn nói xong, nhìn về phía Khê Mị bên cạnh, đột nhiên thở ra, lộ ra biểu cảm thoải mái, "Sau này làm livestream, học nấu ăn gì đó."

"Chậc chậc, còn rất nhiều thức ăn chó. Bất ngờ không kịp đề phòng." Lăng Sơ Dật học theo bộ dáng lộ ra biểu cảm ghét bỏ của Giang Tân Dực, nhưng rất nhanh cười vui mừng, "Cũng tốt, mặc kệ làm cái gì, vui là được rồi~"

"Đúng vậy, vui là được rồi." Lam Ngạn nói xong, lộ ra nụ cười hạnh phúc và thả lỏng nhất từ khi mọi người quen biết hắn tới nay.

Giờ khắc này, sự nghiệp thể thao điện tử của hắn xem như hoàn toàn chấm dứt.

Mặc dù giống như hầu hết các tuyển thủ, hắn không thể để lại nhiều dấu ấn của riêng mình trong cuộc thi, nhưng ít nhất, hắn đã chiến đấu, cố gắng, sự nghiệp thể thao điện tử của hắn không để lại tiếc nuối.

"Các anh phải cố lên!" Hắn nói, "Tôi đang chờ mọi người giành chức vô địch toàn cầu!"

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

8/1/2022

#NTT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK