• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Động vật có cách thức sinh sống của động vật.

Sở thú có tiềm năng lớn nhất trong việc tạo ra môi trường sống cho nhiều loài động vật khác nhau. Chưa kể có hàng ngàn loài chim trong khu vực giành cho chim. Trong vài thập kỷ qua chúng đã sinh sản ra không biết bao nhiêu thế hệ, giống như một thế giới nhỏ bé. Chẳng hạn như khi thiên nga đẻ trứng sẽ tự mình tìm một chỗ bí mật thích hợp, cho đến khi nó dẫn theo thiên nga nhỏ đi ra các nhân viên mới phát hiện lại có thêm một thành viên mới.

Nhưng tình huống bây giờ khác rồi, có Lương Cẩm Tú làm phiên dịch.

Giám đốc cẩn thận quan sát hai con thiên nga nhỏ và con thiên nga bị cong, có vẻ chúng đã tiếp nhận mối quan hệ của con thiên nga đực này.

Trông vô cùng thân thiết, chắc là nuôi từ nhỏ đây.

Trong lòng ông ấy đã có tính toán bèn nghiêm túc hỏi: “Hai con thiên nga con này ở đâu ra thế?”

Hai con thiên nga cùng giới tính ngoài cách lừa kết hôn vẫn còn một cách phổ biến khác đó là trộm trứng để ấp. Hai con thiên nga đực cùng hợp lực nên chiếm ưu thế về thể chất, lỡ như bị phát hiện thì cứ công khai mà trộm thôi.

Dù là cách nào đi nữa thì đều tổn thương đến những con thiên nga khác.

Con thiên nga thụ lập tức trở nên căng thẳng: “Cái gì chứ? Đồ con người không có lông vũ như ông, đương nhiên là do tôi tự ấp.”

Con thiên nga nhỏ được cõng trên lưng dùng chất giọng non nớt la to: “Đúng vậy, tôi là do bố tôi sinh ra.”

Giám đốc vạch trần không thương tiếc: “Cậu là con đực, con đực không thể đẻ trứng. Nói đi, đây là trộm, là cướp hay là lừa?”

Mặc dù hai vợ chồng chim Bonasa bonasia không phải là chim nước nhưng cũng xem là hàng xóm. Chúng tất nhiên nhiều ít gì cũng đã nghe hoặc nhìn thấy những việc tương tự.

Chim mẹ nhân cơ hội giáo dục con trai: “Con thấy đấy! khi con đến một độ tuổi nhất định, con chắc chắn sẽ muốn có cục cưng. Nếu sinh không được thì chỉ có thể đi giành đi cướp.”

Con chim nhỏ vừa mới trưởng thành, rõ ràng là nó chưa nghĩ xa đến thế nên cãi lại ngay: “Con mới không muốn có cục cưng. Anh ấy nói từ nay về sau con sẽ là cục cưng của anh ấy.”

Những lời tương tự mẹ nó đã nói rất nhiều lần. Hai con chim bọn nó cũng đã nói chuyện nghiêm túc và người yêu cũng đã cho nó một câu trả lời rất chắc chắn.

Con chim nhỏ tiếp tục nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Không phải bố cũng luôn gọi mẹ là cục cưng sao?”

Chim mẹ: “...”

Cục cưng này không phải là cục cưng đó.

Bên kia, con thiên nga thụ đang sa vào rắc rối lớn hơn.

Con thiên nga trên lưng vừa mới chui ra không lâu nên lời nào nó cũng tin, lông trên cái đuôi phía sau nó gần như rụng hết, miễn cưỡng cũng xem như là một đứa nhỏ nửa tuổi nhưng vẻ mặt của nó nhìn có vẻ điềm tĩnh không hợp với lứa tuổi. Nó bình tĩnh nói: “Loài người không có lông kia, ông chắc chắn thiên nga đực không thể đẻ trứng sao?”

Giám đốc suýt bật cười: “Đây không phải là kiến thức cơ bản sao?”

Sau khi nói xong ông ấy như hiểu ra chuyện gì, chỉ tay vào con thiên nga thụ kinh ngạc nói: “Là cậu ta luôn nói với cháu rằng con đực có thể đẻ trứng?”

Con thiên nga thụ lo lắng giành nói trước như súng liên thanh: “Con đực có thể đẻ, đẻ, đẻ trứng, đẻ trứng, trứng, trứng…”

Giám đốc nghiêm túc nói: “Không thể! Tất cả chim đực đều không có buồng trứng, không có cơ quan sinh sản, càng không thể tạo ra trứng.”

Về chuyện này ông ấy là chuyên gia.

Ông ấy hoàn toàn không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Con thiên nga thụ thấy mình không giải thích được thì ngẩng đầu cạp cạp kêu to đến khàn cả giọng: “Chồng ơi, nhanh lên! Có người nói cục cưng không phải do em sinh ra.”

Ở giữa hồ nơi thực vật thủy sinh trôi nổi, một con thiên nga trắng dang rộng đôi cánh, vươn cái cổ thon dài về phía trước thành một đường thẳng. Khoảng cách không quá xa, nó vừa mới cất cánh thì đã đến, đôi chân màu vàng của nó liên tục giẫm lên mặt nước, như khinh công nổi trên mặt nước bay qua giết tới.

“Ai nói vậy?”

Con thiên nga thụ tựa như đã tìm được trụ cột: “Ông ta! Chồng ơi, cắn ông ta đi.”

Giám đốc thử nói lý: “Tôi chỉ nói sự thật thôi! Các cậu không thể giáo dục con mình như vậy được. Các cậu nên… ôi trời.”

Con thiên nga công không nói nhiều. Nó nhảy lên bờ, dáng đi chữ bát bay nhanh qua dùng miệng túm lấy quần của giám đốc.

Giám đốc không dám chống trả. Ông ấy liên tục vung chân, với cái giá phải trả là rách ống quần. Ông ấy thoát ra xoay người bỏ chạy được mấy bước thì trên đầu truyền đến tiếng gió rất lớn.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Con thiên nga công bay lên, đôi mắt nâu sẫm hung dữ và cái miệng dài màu đen rất dài: “Cạp.”

“Chạy đi đâu!”

Lương Cẩm Tú sốt ruột chân tay lúng túng nhưng cũng không giúp được gì nhiều: “Đừng làm thế! Ông ấy không có ý xấu! Đúng rồi, ông ấy là lãnh đạo lớn nhất của sở thú này. Cậu cẩn thận sau này ông ấy mang giày vào cho cậu đó.”

Giám đốc rất coi trọng danh tiết, nhếch nhác không chịu nổi hét lên: “Sẽ không.”

Con thiên nga công đã giết cao tới đỉnh đầu, đôi cánh khổng lồ dang rộng khiến ông ấy khó có thể mở mắt, sau đó ông ấy cảm thấy tai mình đau nhức dữ dội.

Lương Cẩm Tú: “Giám đốc… tôi có thể đánh nó không?”

Thiên nga là động vật cần được bảo vệ cấp hai của quốc gia.

Trong hồ, con thiên nga thụ đập cánh vào mặt nước như đánh trống: “Cố lên, cố lên! Chồng ơi, cố lên.”

Con thiên nga nhỏ phía sau cũng dùng cái giọng sữa hét lên: “Chồng ơi, cố lên, cố lên.”

Lương Cẩm Tú nghe hiểu: “...”

Con thiên nga thụ nghiêm túc uốn nắn: “Đấy là chồng của ta, con phải gọi là bố.”

Con thiên nga nhỏ nghiêm túc cãi lại lời uốn nắn: “Bây giờ là chồng của con, để ông ấy làm bố của bố đi.”

Con thiên nga thụ há miệng giả vờ cắn nó: “Không thể được, anh ấy là chồng của bố.”

Con thiên nga nhỏ cũng há cái miệng còn chưa cứng của mình: “Là chồng của con, là chồng của con.”

Cảnh tượng khốc liệt như vậy đã kinh động nhân viên chăm sóc.

Nhân viên chăm sóc là một nhân viên già có kinh nghiệm dày dặn. Ông ấy nắm lấy đôi cánh của con thiên nga, kéo nó xuống từ đỉnh đầu giám đốc: “Hoàng Tử, đừng cắn người, cho tôi chút mặt mũi đi. Ông ấy là lãnh đạo của tôi, ngài cắn ông ấy rồi ông ấy trừ tiền thưởng của tôi thì sao?”

Giám đốc: “...”

Thì ra trong mắt công nhân viên, hình tượng của ông ấy là như vậy?

Không cần Lương Cẩm Tú phiên dịch, con thiên nga công hình như hiểu được: “Cạp, cạp!”

“Bảo ông ta cút đi, cút ra xa chút.”

Nhân viên chăm sóc gật đầu lia lịa, xua tay đuổi giám đốc như đuổi đàn gà: “Đi mau, đi mau.”

Giám đốc: “...”

Khi họ đến một khoảng cách an toàn, nhân viên chăm sóc không xin lỗi mà hỏi ngược lại: “Giám đốc, sao ông lại gây sự với Hoàng Tử vậy?”

Giám đốc bị cắn đến sắp hư lỗ tai, vừa đau vừa gấp nói: “Tôi gây sự với nó?”

Ông ấy cảm thấy rất ấm ức. Ông ấy còn chưa kịp làm gì, chỉ nói sự thật vì sức khỏe tinh thần của con thiên nga nhỏ. Ông ấy nghiêm trọng nghi ngờ con thiên nga được gọi là Hoàng Tử là kẻ bắt nạt! Còn hai con thiên nga con chắc chắn đã bị trộm, vì ông ấy nói trúng nên chột dạ muốn giết người diệt khẩu đây mà!

Sau khi hiểu rõ ngọn nguồn mọi chuyện thì nhân viên chăm sóc thở dài: “Khó trách nó cắn ông.”

Thiên nga có con đầu đàn nhưng con đầu đàn này thường chỉ xuất hiện trong lúc di cư.

Con đầu đàn phụ trách hướng bay và đội hình của cả đàn, việc này đòi hỏi rất nhiều sức lực nên thường sẽ là con khỏe nhất và mạnh nhất.

Những con thiên nga trong sở thú không cần phải di cư nhưng bản chất của chúng vẫn còn. Hoàng Tử có cơ thể cường tráng nhất nên được những con thiên nga khác tôn làm đầu đàn khi đến tuổi trưởng thành.

Là một người chăm sóc thiên nga, mỗi ngày ông ấy đều ghi chép số liệu và đặt tên cho mỗi con thiên nga. Khi phát hiện tình huống này, ông ấy đã lấy Hoàng Tử làm đối tượng quan sát trọng điểm và bắt đầu mong chờ Hoàng Tử sẽ tán tỉnh và ấp nở những chú thiên nga con càng sớm càng tốt.

Gen của Hoàng Tử rất tốt.

Vào tháng tư, thảm thực vật phát triển, mùa trồng trọt bắt đầu và thiên nga đi tán tỉnh mỗi năm một lần cũng đến.

Thiên nga được coi là biểu tượng của tình yêu và lòng chung thủy. Một khi đã nhận định đối phương thì sẽ một đời một kiếp một đôi thiên nga. Khi một con chết đi, con còn lại sẽ thủ tiết, không bao giờ tìm đối tượng nữa.

Còn cách chúng tán tỉnh nhau rất lãng mạn và phong phú.

Nếu cả hai bên đều hài lòng thì sẽ đầu chạm vào đầu, miệng chạm nhẹ vào miệng, thực hiện động tác giống như nhau là múa chéo cổ.

Có rất nhiều thiên nga cái thích Hoàng Tử, hầu như mỗi con thiên nga cái đều đến trước mặt nó rồi thực hiện những động tác thăm dò dịu dàng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Hoàng Tử không đưa ra bất kỳ phản ứng nào.

Hồ lớn đến mức cần phải có kính viễn vọng mới quan sát rõ ràng nên nhân viên chăm sóc chỉ nhận biết được chúng chứ không biết chi tiết về cuộc sống của chúng.

Nhìn thấy Hoàng Tử từ chối hết con này đến con khác ông ấy hơi sốt ruột. Đều không vừa ý sao?

Hoàng Tử ở giữa đàn thiên nga đột nhiên cử động. Nó giống như vị tổng tài trong tiểu thuyết mang theo khí thế mạnh mẽ bơi về phía con thiên nga tuốt ở rìa.

Thiên nga đực và thiên nga cái có thể được phân biệt dựa vào hình dáng cơ thể. Con đực có cổ to dài, con cái thì mảnh mai, còn có cách kêu, con đực có xu hướng cúi đầu xuống kêu còn con cái thì ngược lại, như con thiên nga thụ vừa rồi thì thích ngẩng đầu lên rồi kêu.

Nhân viên chăm sóc nhanh chóng quan sát con thiên nga mà Hoàng Tử vừa ý, trong chốc lát, kinh nghiệm phong phú như ông ấy thiếu chút đã không phân biệt được con đực với con cái.

Cổ‌ trông thì giống đực nhưng lông thì lại không.

Hầu hết thiên nga đực không chú ý nhiều đến ngoại hình nên lông của chúng cả ngày đều lộn xộn, còn thiên nga cái sẽ vuốt lông khi có thời gian.

Con thiên nga này bộ lông gọn gàng sạch sẽ, nếu bỏ vào đám thiên nga cái thì cũng sẽ đứng đầu.

Ông ấy cẩn thận nhớ lại, cẩn thận quan sát, cuối cùng cũng nhớ ra con này - Nhị Hóa.

Không sai, là ông ấy đặt tên cho nó.

Bởi vì con thiên nga đực này từ nhỏ đã tràn đầy năng lượng giống như một chú chó Husky, chẳng hạn như khi cất cánh bay nó thích đập mạnh vào mặt nước khiến những con thiên nga bên cạnh kêu quang quác không hài lòng, hay như lúc nó lặn xuống nước rồi bật lên đột ngột để dọa ngỗng,...

Hoàng Tử bơi đến trước mặt Nhị Hóa, cả hai tâm linh tương thông với nhau, ngẩng cao chiếc cổ dài một cách tao nhã, chân chèo nhẹ nhàng đập lên mặt nước, sau đó nghiêng đầu về phía nhau, tạo thành tư thế một hình trái tim cổ điển.

Nhân viên chăm sóc: “...”

Thì ra Hoàng Tử bị cong

Hai con thiên nga nhẹ nhàng múa giống như một vở ballet tuyệt đẹp, vừa khiêu vũ vừa chậm rãi bơi về phía đám thực vật thủy sinh tươi tốt trên bờ.

Nhân viên chăm sóc: “...”

Đi “bạch bạch bạch” rồi.

Nhân viên chăm sóc thất vọng, không biết nên khóc hay cười nhưng cũng không còn cách nào khác, rất nhiều thiên nga thích con cùng giới. Ông ấy cố gắng hết sức chăm sóc hai con thiên nga, mùa xuân năm nay đúng lúc có con thiên nga mẹ bất cẩn nào đó vô tình đẻ trứng rồi bỏ quên chúng trên bãi cỏ.

Ông ấy bèn đưa quả trứng thiên nga này cho Nhị Hóa.

Theo quan sát của ông ấy, có lẽ Nhị Hóa rất muốn được làm bố. Nó thường xuyên giúp những thiên nga mẹ khác chăm sóc con, đôi khi nó sẽ ngây ra rất lâu khi nhìn thấy những con thiên nga nhỏ bơi qua.

Nhị Hóa rất vui, vui đến nỗi cắn Hoàng Tử mấy cái.

Không lâu sau đó, nhân viên chăm sóc lại nhặt được một quả trứng khác và đưa nó cho Nhị Hóa.

Đừng nhìn Nhị Hóa không đáng tin cậy nhưng nó rất có tư cách làm bố. Nó gần như chịu trách nhiệm toàn bộ quá trình ấp nở, đói cũng không đi tìm thức ăn, đợi khi trứng nở thành công thì nó cũng gầy đi hẳn một vòng.

Nó xem hai đứa con như tâm can mà yêu thương.

Mỗi ngày nó đều cõng đứa nhỏ dắt đứa lớn, ừm, quả là cuồng con, đến mức thậm chí còn thờ ơ với Hoàng Tử.

Nói xong chuyện này, nhân viên chăm sóc nghiêm túc nói: “Giám đốc, ông biết vì sao nó mổ ông chưa?”

Giám đốc đã sớm bình tĩnh lại, xấu hổ nói: “Tôi biết rồi.”

Cũng giống như con nuôi, hai người bố luôn giấu giếm sự thật nhưng kết quả ông ấy lại phơi bày ở trước mặt tụi nhỏ. Không cắn ông ấy thì cắn ai?

Giám đốc nhìn vợ chồng Hoàng Tử vẫn còn ở trên bờ: “Tôi đi xin lỗi bọn chúng.”

Ông ấy còn chưa đến gần thì Nhị Hóa đã phát hiện, ngẩng đầu lên cạp cạp buông lời cảnh cáo: “Chồng ơi, ông ta lại đến rồi, mau đuổi ông ta đi.”

Tính cách của thiên nga con rất giống nó: “Chồng ơi, mau đuổi ông ta đi.”

Nhị Hóa: “Còn gọi chồng bố sẽ xử con.”

Thiên nga con: “Chồng ơi, chồng ơi, chồng ơi.”

Hoàng Tử dời ánh mắt trìu mến của nó rồi dang rộng đôi cánh đẩy vợ con ra sau để bảo vệ, thấp giọng nói: “Con người kia, ông muốn chết à?”

“Rất xin lỗi! Tôi tới đây là để xin lỗi hai người.” Giám đốc thành khẩn cúi đầu: “Tôi đã hiểu lầm hai người. Việc đó… thiên nga đực có thể đẻ trứng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK