Hàn Ly đi theo Tô Tử Bảo ra ngoài, ở hành lang, sân thượng, toilet tìm khắp nơi một lượt, lại không phát hiện bóng dáng cô đâu.
Chẳng lẽ Tô Tử Bảo là mượn cơ hội đi ra ngoài hóng gió, để chuồn trước rồi? Hàn Ly nghĩ tới đây, liền đi đến bên quầy bar hỏi một chút, phục vụ viên tỏ vẻ không nhìn thấy Tô tiểu thư đi ra ngoài.
Kì quái, Tô Tử Bảo đi đâu rồi?
Hàn Ly đang tìm kiếm khắp nơi, đột nhiên trông thấy một người phụ nữ dựa vào cửa phòng vệ sinh rửa mặt, cả khuôn mặt đỏ bừng.
"Cô Liễu, cô có thấy Tô Tử Bảo đâu không?" Hàn Ly nhận ra người phụ nữ này là thiên kim của Liễu gia, là nhân vật chính của buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay.
Liễu Thiên Thiên cau mày, cảm giác khác thường trong cơ thể làm cô cảm thấy cực kỳ không thoải mái, "Không nhìn thấy..
ừm...."
Một tiếng rên rỉ, Liễu Thiên Thiên nhìn qua Hàn Ly, hai mắt mê man, một mảnh lửa nóng.
Hàn Ly vừa nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô liền không khỏi sững sờ, sao lại trông giống như bị trúng xuân dược vậy?
"Cô Liễu, cô làm sao vậy?" Hàn Ly cố ý đi đến trước mặt cô đỡ lấy cô, trong lòng nghĩ, không thấy được Tô Tử Bảo, nếu như có thể có được thiên kim của Liễu gia thì cũng không tệ.
Chỉ là tại sao Liễu Thiên Thiên lại trúng xuân dược, chẳng lẽ là vừa rồi lúc bảo cô ta đi kính rượu, xảy ra điều gì ngoài ý muốn sao?
"Tôi...!Tôi muốn..." Liễu Thiên Thiên bị xuân dược khống chế, lúc này đây chỉ muốn thỏa mãn thân thể, lúc này đã không còn nhận ra ai với ai nữa, thoáng cái liền cuốn lấy Hàn Ly.
Hàn Ly mắt thấy vậy, nhìn chung quanh một lượt, ở đây không an toàn, nếu vịn cô ta đi ra ngoài, nhất định sẽ khiến cho người khác chú ý.
Đột nhiên trông thấy bên cạnh có một gian phòng dán giấy "Thiết bị âm thanh hư hại, đang trong thời gian sửa chữa", vậy nên liền kéo Liễu Thiên Thiên đi vào gian phòng kia.
Tô Lệ Nhã muốn hãm hại Tô Tử Bảo, không nghĩ tới sự việc không như ý muốn, ngược lại là Liễu Thiên Thiên trúng chiêu.
...
Tô Tử Bảo cùng theo Bùi Dực tiến vào một gian phòng xa hoa, trông thấy một phòng đầy trai gái, lập tức ánh mắt rơi xuống trên người Lạc Băng Uyển.
Cô mặc một chiếc váy trắng, lạnh lùng mà cao quý, vô cùng xa cách với người khác, vô cùng cao lạnh.
"Hắc, Bùi Thiếu, sao vừa ra ngoài một cái mà đã dẫn về một...!Ồ, đây không phải là cô Tô sao?" Vừa rồi còn có người muốn trêu chọc, nhưng mà lập tức liền nhận ra Tô Tử Bảo.
Tô Tử Bảo cũng nhìn Lạc Băng Uyển ở trong phòng, không phải là cô ta ra nước ngoài rồi sao? Về từ lúc nào vậy.
Kỳ thật Lạc Băng Uyển hôm nay vừa mới về nước, cô ở nước ngoài cũng nghe nói đến việc Tô Tử Bảo nâng đỡ Bùi Thi Thi, tuy rằng cô không có ở đây, nhưng mà cũng không hề cản trở tiến độ của Tô Tử Bảo.
Ngược lại là thừa dịp cô không có ở đây, Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực như keo như sơn, điều này làm cho Lạc Băng Uyển cũng không ngồi yên nữa, quyết định muốn trở về cùng Tô Tử Bảo tranh giành.
Mà Bùi Dực đối xử với cô thật sự là không giống như đối với những người khác, cô nói cần nghỉ hai tháng, liền đồng ý cho cô nghỉ.
Cô nói phải về nước.
liền chuẩn bị để đón tiếp cô.
Chẳng trách hôm nay chẳng thấy Bùi Dực đâu, thì ra là Lạc Băng Uyển đã trở về rồi.
Ánh mắt của mọi người quét tới quét lui trên người Tô Tử Bảo và Lạc Băng Uyển, hiển nhiên đều nhìn ra sự mờ ám bên trong..
Danh Sách Chương: