Quen nhau được một thời gian, Tôn Chấn Hậu phát hiện Uông Binh Thành là một trong những kẻ có liên quan đến đường dây buôn bán chất cấm xuyên quốc gia. Dẫu biết việc làm của người tình là sai trái nhưng bây giờ hắn đã mù quáng bởi thứ tình cảm vô hình kia. Cảm giác được yêu đúng với giới tính thật mà hắn phải che giấu suốt hàng chục năm dài đằng đẵng đã khiến hắn mất hết lý trí, sẵn sàng che giấu và trở thành đồng phạm giúp Uông Binh Thành qua mặt cảnh sát, che mắt chính những người đồng đội của hắn.
Trong một lần vây bắt tội phạm, Tôn Chấn Hậu đã vô tình bắn chết một tên giang hồ đang bị truy đuổi. Thời điểm đó, phía lực lượng chức năng chỉ có mỗi hắn và Triệu Thành Sinh chứng kiến vụ việc cùng vài tên tội phạm đồng bọn với kẻ bị bắn chết.
Nào ngờ lòng dạ của hắn đê tiện, tiểu nhân, phần vì muốn thoát tội, phần muốn trả thù việc Thành Sinh đã từ chối tình cảm của hắn nên Tôn Chấn Hậu đã thông đồng với bọn tội phạm chứng kiến vụ việc, cả đám người đồng loạt vu khống cho anh trai của cô. Dù anh đã kháng cáo, một mực kêu quan và nói rằng mình không phải kẻ gây ra cái chết của tên tội phạm nhưng vì thời điểm xảy ra vụ việc không có ai khác chứng kiến ngoài những kẻ đã đứng ra vu oan anh ấy nên Thành Sinh khônh có bằng chứng giải oan cho bản thân. Sau cùng anh ấy bị buộc tội tắc trách trong quá trình làm nhiệm vụ và lãnh hình phạt bị đuổi khỏi ngành cảnh sát.
Thời gian anh trai chịu nỗi đau dằn vặt đến mức mắc căn bệnh trầm cảm, tiếc thay Y Thoa nào hay biết vì đang học ở xa nhà. Anh hai không muốn cô bận tâm, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc học nên cũng chẳng tâm sự với cô về chuyện đó. Ngoài ra ba mẹ của hai anh em đều đã mất. Anh ấy rơi vào hố sâu tăm tối, khốn khổ đến cùng cực, một mình chống chọi nơi đáy sâu tuyệt vọng. Trở thành cảnh sát là ước mơ lớn nhất đời của Thành Sinh. Đối với anh ấy, đại tá Triệu Tấn Trung - người ba ruột đáng kính chính là thần tượng trong lòng Thành Sinh. Từ nhỏ anh trai của cô đã ước mơ được làm cảnh sát, chính trực, uy nghiêm như ba của mình.
Vụ việc bị vu oan và đuổi khỏi ngành là một nỗi nhục nhã của Thành Sinh. Anh ấy tự thấy bản thân mình thật tồi tệ lẫn vô dụng, thậm chí tự ti đến mức nghĩ rằng đại tá Triệu Tấn Trung ở dưới suối vàng đang rất thất vọng về anh ấy. Đến cuối cùng, Thành Sinh chọn cách tự kết liễu đời mình để chấm dứt cơn đau thấu tâm can cứ hành hạ thể xác và tinh thần của anh ấy qua từng ngày dài.
Nhận được tin anh trai qua đời tại nhà riêng do dùng thuốc ngủ quá liều, cô vội vã thu xếp việc học để trở về nhà. Y Thoa dằn vặt đau đớn suốt thời gian dài, cô tự trách mình đã không ở cạnh anh hai để biết những điều tồi tệ gì đã xảy ra với anh ấy.
Đến khi đám tang của hai trai đã hoàn tất, cô dành một ngày để dọn dẹp nhà cửa, thu dọn lại nhiều món đồ của Thành Sinh và cất giữ cẩn thận làm kỷ niệm. Để rồi Y Thoa phát hiện ra quyển nhật ký, nơi người anh quá cố của cô đã trút bầu vô vàng tâm sự đau buồn. Biết được sự thật, cô càng hạ quyết tâm học tập và rèn luyện điên cuồng, chờ đến ngày tốt nghiệp, trở về thành phố, xin gia nhập sở cảnh sát mà trước đây anh trai cô từng công tác.
Khi cô nhận việc, Y Thoa được xếp vào đội trọng án, lúc bấy giờ Tôn Chấn Hậu đã mang quân hàm cấp bậc thiếu tá (hiện tại hắn là trung tá) và giữ chức đội trưởng của cô.
Biết được thân phận của cô là em gái của cố đại uý Triệu Thành Sinh thông qua hồ sơ lý lịch, tên Tôn Chấn Hậu lo sợ Y Thoa biết được sự thật về chuyện hắn từng tỏ tình với anh trai cô nên dứt khoát muốn tống cổ cô ra khỏi đội. Sau một năm cô đồng hành cùng đội trọng án, Y Thoa đã chủ động xin nhận nhiệm vụ nội gián, trà trộn vào băng nhóm của Nhất Hạo Doanh để tránh việc tên Tôn Chấn Hậu tìm cách, bày mưu tính kế đá văng cô ra khỏi đội.
Khi Y Thoa bị Nhất Hạo Doanh giao nhiệm vụ tiếp cận Uông Binh Thành, cô đã căn dặn thiếu tá Tiêu Vũ Đăng đừng nói chuyện này với đội trưởng Triệu Thành Sinh và cả những người khác trong đội. Lý do được cô đưa ra là để phòng tránh bứt dây động rừng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch, càng ít người biết sẽ càng tốt và ngược lại.
Nào ngờ trong quá trình sống chung nhà với “gã chồng hờ” cô lại phát hiện ra hắn là người đồng tính chứ không phải bị bất lực như lời thiên hạ đồn đại. Song song đó, Y Thoa ngày ngày chịu đựng đòn roi của Uông Binh Thành nhưng cô thấy vô cùng xứng đáng vì bản thân đã lục tìm ra những hình ảnh, đoạn clip vô cùng hữu ích được cất giữ trong nhà hắn.
Mỗi khi hắn rời khỏi nhà, dáng vẻ mềm yếu, uỷ mị của cô lập tức biến mất, Y Thoa phải tốn rất nhiều thời gian vì không phải lúc nào cũng có cơ hội lục soát, mỗi khi hắn bận việc phải ra ngoài, cô lại tranh thủ thời gian, cứ từng chút từng chút một như thế, cho đến khi thu thập đủ mọi bằng chứng để có thể kết luận tội ác buôn chất cấm và bán nội tạng của hắn. Nhưng điều khiến cô bị sốc mà chẳng thể ngờ tới chính là việc hắn từng có quan hệ yêu đương với Tôn Chấn Hậu. Giây phút tìm được những bức ảnh thân mật của Uông Binh Thành và Tôn Chấn Hậu, cô đơ người và chết lặng vài giây…