Mục lục
Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 926

Dù sao thì xét trên góc độ sinh học, chú cũng chỉ cung cấp một chú nòng nọc nho nhỏ để sinh cháu ra thôi” Nụ ý là chú chỉ cung cấp cơ hội sinh tôi ra đúng lúc thôi, không nuôi ngày nào mà bây giờ lại muốn dạy bảo tôi, không có cửa đâu Người đàn ông nhíu chặt lông mày… Nhóc con này còn hiểu thế nào là tiên lễ hậu binh nữa, lời lẫn trong lời, đúng là con trai của Tô Lương Mặc anh có khác.

Anh yên lặng quan sát con trai nhỏ của mình. Bạn nhỏ Lương Chỉ Duy có bao nhiêu mánh khóe chạy thoát được bàn tay của bố nhóc đây?

“Vậy nên con nghĩ nhiều năm qua daddy không nuôi dạy con nên hiện giờ cũng không có tư cách răn dạy con?”

“Đúng đúng đúng!” Cậu nhóc vội vã gật đầu.

Bạn nhỏ Lương Chỉ Duy một lần nữa biểu thị: nói chuyện với người thông mình vẫn tốt nhất, nói cái hiểu ý mình luôn nà.

“Logie của con, daddy đồng ý” Người đàn ông nói rất bình tĩnh, bạn nhỏ.

Lương Chỉ Duy không ngờ tới daddy quý hóa đã bắt đầu đào bảy cho cậu nhảy, còn vui vẻ mà gật đầu: “Nếu chú cũng thấy vậy thì cháu ra ngoài trước đân Quan điểm nhất trí ồi thì không còn gì để bàn nữa, bạn nhỏ Lương Chỉ Duy cố ý cường điệu: “Nếu như mami mà hỏi thì chú không được lén nói xấu cháu đâu Liếc nhìn đôi mắt cảnh giác của nhóc con, người đàn ông lập tức nghiêm mặt nói: ‘Mami con ở nhà này lớn nhất. Daddy cũng phải nghe lời của mami, con nói vậy là muốn daddy phải nói dối mami con sao?”

“Đúng… không đúng!” Bạn nhỏ Lương Chỉ Duy đầu đầy chấm than, nếu cậu nói đúng tức là đang cổ vũ chú ấy nói dối mẹ, cậu mà nói không đúng, nếu mà mami hỏi, chẳng phải cậu sắp gặp nạn hay sao?

“Chú! Chú cố ý đúng không?”

Tô Lương Mặc làm bộ nghe không hiểu, lảng tránh vấn đề mà nói: “Cố ý cái gì? Nhưng đúng là Tiểu Bảo nói rất đúng, trước đây daddy không tốt, không nuôi dưỡng Đại Bảo Tiếu Bảo khôn lớn, cũng không dạy dỗ Đại Bảo Tiếu Bảo bao giờ, sao có thể có quyền phạt Đại Bảo Tiểu Bảo đây?”

“Chú biết thế là được” Tiểu Bảo rất nghiêm túc gật đầu như thể nói “chú hiếu là tốt rồi” mà không hề phát hiện ra bản thân đã bước một bước vào cái hố mà người bố thương yêu đã dọn sẵn cho cậu rồi Người nào đó xấu xa nhếch môi, cười cười đây dịu dàng, đầy yêu thương; “Cho nên daddy đã quyết định từ bây giờ sẽ dạy bảo con đàng hoàng”

Hả… Hả?

Nụ cười đắc ý trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lương Chỉ Duy, cứng lại rồi “Ý.. gì chứ?”

Chú ấy, từ giờ, bắt đầu dạy bảo chính mình?

Lúc này hai chữ “dạy bảo” và “dạy dỡ” trong đôi mắt của bạn nhỏ Lương Chỉ Duy đều là một vấn đề, làm gì có khác nhau tí nào!

Mim môi, bạn nhỏ nào đó không vui rồi nhé.

Nói tới nói lui vẫn bị ăn một trận “dạy dỗ” đây mà. Lương Chỉ Duy cũng ý thức được daddy vừa đào cho cậu một cái bẫy to tướng, khiến bạn nhỏ tức đến mức đôi má mập mập càng phình to, đôi mắt trừng trừng nhìn người đàn ông nào đó ngồi sau bàn làm việc, đáng tiếc là hiệu quá quá nhỏ.

“Qua đây” Daddy vô lương tâm nào đó vẫy vảy tay gọi cậu con trai của mình, thấy con trai không chịu qua, daddy cũng không vội, anh chậm rãi đứng dậy nói với cậu nhóc: ‘Daddy xuống dưới gọi mami lên”

Chưa kịp nói hết câu, giống như có phép màu xảy ra vậy, bạn nhỏ Lương Chỉ Duy vốn đang xụ mặt làm mẩy làm mấy lập tức “cạch cạch cạch” bước nhanh đến trước mặt Tô Lương Mặc, bất đắc dĩ nói rằng: “Cháu có phải cún con đâu mà cứ vẫy là đến chứ. Chờ một lát cũng không được sao?” Nói xong, cậu nhóc còn dùng ánh mắt trách móc và khinh bỉ nhìn daddy ruột thịt của mình: “Đúng là người lớn tuối rồi thì không có tính nhắn nại. Cũng không biết sao mami lại vừa mắt chú nữa.”

Câu nói cuối cùng thiếu chứt nữa khiến daddy ruột của nhóc tức mà ngã ngửa.

Thấy bản thân chọc tức daddy khiến khuôn mặt đẹp đẽ của anh cũng biến thành màu đen, bạn nhỏ Lương Chỉ Duy mới cảm thấy trong lòng khoan khoái lạ thường. Các thầy cô cũng dạy bọn họ không biết có qua có lại là không lễ phép mà Nếu giáo viên biết học sinh của mình lại vận dụng câu “có qua có lại” trên sách giáo khoa như vậy đoán chừng phải xỉu vì tức.

‘Vừa mới dứt lời liền thấy Tô Lương Mặc vươn bàn tay to lớn đến, bạn nhỏ Lương Chỉ Duy vội vã giơ tay che đầu, hét to: “Bậc quân tử dùng tài hùng biện để thuyết phục người khác chứ không dùng nằm đấm! Đánh người khác là không đúng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK