______________________________
【 F*ck, nhóm người Tần Tư Tư sao lại thế này? Lại chiếm tiện nghi? Leader của chúng tôi xâm nhập vệ tinh vạch ra lộ tuyến, dựa vào cái gì mà phải cho bọn họ đi cùng? 】
【 Đường cũng không phải của bọn Lăng Phỉ, tất cả đều đến viện nghiên cứu không được sao. 】
【 Đường không phải của bọn Lăng Phỉ, nhưng mà con đường mà người ta đi là do bản lĩnh của người ta tìm ra được không? Đi theo người ta, có hỏi qua người ta chưa? 】
【 Đám Tần Tư Tư này bị gì đấy? Càng xem càng phiền! Có thể tự dẫn dắt đội bằng thực lực của mình hay không? 】
【 Các người thật nhỏ mọn, còn không phải chỉ là một con đường thôi sao, mục đích của bọn họ lại không giống nhau. 】
Bọn An Thúy rất mau liền phát hiện hai chiếc xe việt dã đi theo phía sau bọn họ, Phó Lê xấu tính đã bắt đầu mắng lên, ba người mới cũng là bộ dáng thở phì phì.
Phó Lê lái chiếc xe Land Rover đi phía sau, rõ ràng là bên trong xe có bộ đàm, cố tình lại cố ý trực tiếp vươn đầu ra hướng về chiếc Minibus phía trước kêu lên: “Leader! Nhóm người này quá đáng ghét, có thể đuổi bọn chúng đi được không? Trên xe của bọn chúng không có hướng dẫn sao mà phải đi cùng chứ! Chiếm tiện nghi đến nghiện luôn rồi à!”
An Thúy nghĩ thầm, Tần Tư Tư sợ là không biết con đường bọn họ đi chính là do cô xâm nhập vệ tinh vạch ra, bằng không cũng sẽ không theo bọn họ, dù sao thì thế này sẽ làm giảm độ hảo cảm của người xem, đối với nhân thiết của cô ta cũng không có chỗ tốt.
Cô cau mày nói: “Quên đi, để cho bọn họ đi theo, không sao.”
Nhưng mà Phó Lê la lên như vậy, đám Tần Tư Tư tự nhiên cũng nghe được, một đám người lập tức bị khẩu khí đáng ghét của anh ta kích thích lên, rốt cuộc thì cũng đều là người trẻ tuổi, có chút tâm huyết.
“Ngọa tào, quá keo kiệt!”
“Đường do nhà ngươi làm chắc! Không phải là chỉ có một con đường đến viện nghiên cứu sao?”
“Mở định hướng đi! để tôi nhìn xem đây là đường thần kỳ gì mà chỉ có bọn họ có thể đi!”
“Đây là đang khi dễ người ta!”
An Thúy bên kia mới nói không sao, nhóm người phía sau liền mắng lên.
Sắc mặt Tần Tư Tư có chút khó coi, cảm thấy nhóm người này quá xuẩn, nhiều người xem nhìn chằm chằm như vậy, cảm xúc lại không đạt tiêu chuẩn. Quay đầu quát lớn với bọn họ: “Được rồi, đừng nói nữa, có thể là do chúng ta làm sai chỗ nào. Hữu ca, mở định vị nhìn lộ trình thử xem.”
Sắc mặt Tần Hữu cũng không tốt, mở hướng dẫn, sau đó liền phát hiện hướng dẫn biểu hiện lộ trình khác với lộ trình của An Thúy, thậm chí còn là hai phương hướng khác nhau, vừa nãy ở giao lộ kia bọn họ hẳn là nên rẽ trái, nhưng mà bọn họ lại đi theo bọn An Thúy đi thẳng.
Khó trách người ta lại phản ứng lớn như vậy, không biết tiểu đội của người ta muốn đi làm gì, không thể hiểu được lại bị một đội khác bám đuôi, nếu là bọn họ thì bọn họ cũng muốn táo bạo.
Trong lúc nhất thời bầu không khí bên trong xe có chút cổ quái, trong lòng mỗi người đều cảm thấy rất khó chịu, bị mắng, nhưng mà cố tình người sai là bọn họ, vì thế trong lòng nhịn không được có một tia oán trách Trần Tư Tư, vừa nãy vì sao lại không tự mình mở định vị nhìn xem mà đã muốn đi theo người ta? Người ra lệnh là cô ta, cô ta làm leader, như vậy thì thời điểm xuất hiện sai lầm, bị oán hận cũng là đương nhiên. Huống chi chuyện này không phải là lần đầu tiên, việc xác sống còn sống cũng rất nghiêm trọng, còn có leader An Thúy nhà người khác đối lập lại.
Đến đây, hình tượng trong lòng có dự kiến trước lại thông minh đáng tin cậy của cô ta trong mắt các đồng đội có một khe hở.
【 Mấy người xem, mấy người xem, đây là dấu hiệu bắt đầu nội chiến. 】
【 Không có thực lực thì không nên làm leader. 】
Vì thế bọn An Thúy liền nhìn thấy đám Tần Tư Tư ngừng xe trở về. Lúc này ngay cả tò mò bọn An Thúy muốn làm gì, thì bọn họ cũng ngượng ngùng đi theo.
Phó Lê đắc ý, “Trùng theo đuôi cuối cùng cũng đi rồi.”
An Thúy: “Ấu trĩ.”
“Hừ, tôi mới không hảo tâm giống cô đâu, lại không phải cùng một đội, dựa vào cái gì lại phải chiếu cố bọn họ, một là không ăn cơm nhà bọn họ hai là không thiếu tiền bọn họ. Chỉ bởi vì lão tử hot hơn bọn họ? Ai còn không phải từ người mới đi lên chứ?”
“Ừ, biết rồi, anh nói đúng. Lái xe đàng hoàng đi, đừng đâm người.”
【 A a a a a a a quá sủng!!! CP Phi Lễ này tôi ship a a a!!! 】
【 Thiếu gia đối với ai cũng là cẩu tính tình, nhưng thời điểm đối mặt với leader thì thật sự rất ngoan nha, cả ngày nhìn chằm chằm vào đao của leader muốn lau dùm, người nào dám đoạt với anh chứ, tấm tắc 】
【 Không!! Thiếu gia là của tôi, fans CP thỉnh tự trọng!! 】
Bởi vì hành động của xác sống bị hạn chế vào ban ngày, hơn nữa bọn họ còn tìm con đường vừa không kẹt xe, cũng không có bao nhiêu xác sống, cho nên một đường đều rất bình tĩnh, mấy ca sĩ còn thay phiên ca hát, y như đi chơi xuân, thảnh thơi náo nhiệt.
Sau đó, gặp phải Duẫn Thánh Kiệt ở một trạm xăng dầu, một mình hắn nằm dưới ánh mặt trời, bạn gái cùng đồng đội đều không thấy bóng dáng đâu. Xác sống tránh ở trong trạm xăng dầu đối diện nhìn hắn như hổ rình mồi.
Bọn họ dừng xe lại.
“Cậu làm sao vậy? Bạn gái cậu đâu?” Phương Văn Tuấn hỏi.
Duẫn Thánh Kiệt liền đặc biệt bi thương khóc lên, hắn cái gì cũng chưa nói, nhưng từ biểu hiện này của hắn là có thể thấy được, bạn gái cùng đồng đội khẳng định là đều đã chết.
Bởi vì chuyện phát sinh sau khi phát sóng trực tiếp ngày hôm qua kết thúc, cho nên các fan cũng không biết bọn họ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà thời điểm kết thúc phát sóng trực tiếp ngày hôm qua bọn họ đang bị một đại sóng xác sống đuổi theo, chắc là lúc ấy phát sinh chuyện này. Chuyện gì xảy ra sau khi kênh phát sóng trực tiếp bị đóng thì chỉ có sau khi kết thúc tập phát sóng này và chờ tổ tiết mục cắt nối biên tập video mới có thể biết.
Một đại nam nhân khóc như vậy, rất khiến cho người ta cảm động.
An ủi vỗ vỗ bờ vai của hắn, Phương Văn Tuấn nhìn về phía An Thúy. An Thúy liền nói: “Nếu cậu nguyện ý thì có thể đi cùng chúng tôi.”
“Cảm ơn.” Hốc mắt Duẫn Thánh Kiệt đỏ bừng nhìn An Thúy.
Vì thế, sau khi đổ đầy xăng vào hai chiếc xe, Duẫn Thánh Kiệt liền gia nhập.
Duẫn Thánh Kiệt ngồi Minibus, ba người mới cũng ở đây, nếu Duẫn Thánh Kiệt đã là đồng đội, như vậy thì một ít việc cũng nên biết, vì thế ba người liền ngươi một lời ta một lời nói cho hắn biết, ba người này đã trở thành tiểu mê đệ tiểu mê muội của An Thúy, cầu vồng thí một vòng tiếp một vòng, khiến Phó Lê ngồi ở chiếc xe sau trợn trắng mắt, làm người xem xem đến cười ha ha không ngừng.
Duẫn Thánh Kiệt nghe xong cũng rất không thể tin được, nhìn về phía An Thúy, chỉ thấy đường cong bên má duyên dáng của cô.
Thật sự là có rất ít nữ nhân vừa có ngực vừa có não, lại còn có có cảm giác rất thần bí.
An Thúy dự đoán không có sai, trước trời tối bọn họ đã đến viện nghiên cứu của tiến sĩ Lý.
Nếu thiết bị giám sát của bọn họ hoạt động, thì An Thúy có thể xâm nhập giám sát của bọn họ, biết được bên trong có bao nhiêu xác sống. Đáng tiếc là không có.
Nhưng bọn họ có bom thể khí cùng đèn tử ngoại.
Tất cả mọi người mang mặt nạ bảo hộ phòng độc cùng quần áo phòng hộ, hai cô gái đi ở chính giữa, những người khác thì ở bên ngoài ôm đèn và cầm đèn pin tử ngoại, thuận tiện kéo theo chiếc xe kéo nhỏ chở bom.
An Thúy đi trước mở cửa lớn viện nghiên cứu ra, bên trong có mấy xác sống mặc trang phục nhân viên công tác, tất cả đều có làn da đen như than chì, đôi mắt híp thành một lỗ kim, một đám chen ở cửa, do sợ ánh sáng mặt trời bên ngoài còn chưa hoàn toàn biến mất mà không dám bước ra.
【 A a a a a a khẩn trương quá đi! 】
【 Không đáng yêu, thật đáng sợ! Da đầu tê dại! 】
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°
An Thúy nhìn thoáng qua số lượng, trong lòng tính toán trong viện nghiên cứu đại khái sẽ có bao nhiêu nhân viên công tác, mấy con ở chỗ này đại khái đều là những nhân viên bên ngoài, bên trong khẳng định còn có không ít, khí gây tê chỉ có một ít, nên chủ yếu là dùng trên thực nghiệm thể.
___________
03/09/2021.
♪~(´ε` )