Địa điểm quen thuộc, tư thế quen thuộc và đèn pha nhá lên rồi có một làn khói bốc lên cũng quen thuộc nốt, điều này khiến cho Draco có một loại cảm giác không gian có gì không đúng lắm. Sâu trong trí nhớ trong giây phút này, Draco vĩnh viễn không quên được bản thân anh và mẹ cũng với tư thế này đứng trước mọi người, bị những người này công khai chỉ trích, căm hận, nói xấu đủ kiểu, trên mặt bọn họ gần như không hề che dấu vẻ mặt chờ xem trò cười nhà Malfoy, chờ gia tộc Malfoy sụp đổ, nhưng hiện tại, vẫn như thế, vẫn là những người này, với biểu tình hòa nhã và nóng lòng muốn biết tin tức, nhưng lúc này đây, Draco chỉ thấy trên mặt bọn họ chỉ có nịnh hót, khen ngợi và vội vàng nóng lòng muốn biết.
“Phu nhân Malfoy, đối với việc ngài Malfoy đắc cử vị trí Bộ trưởng của Bộ Pháp thuật, bà có phát biểu và kỳ vọng gì không?”
“Cậu Malfoy, là người thừa kế của gia tộc Malfoy, xin hỏi cậu đối với gia tộc và cha mình…”
“Phu nhân Malfoy, về chuyện tình cảm giữa con trai bà và Harry Potter, xin hỏi bà và ông Malfoy nghĩ như thế nào…”
Các nhân viên bảo vệ an ninh của Bộ Pháp thuật cố gắng ngăn các phóng viên không tiến đến gần phu nhân và cậu Malfoy, còn Draco thì che chở mẹ mình, gian nan thoát khỏi đám phóng viên cuồng nhiệt, tiến vào lối dành cho khách quý, “Mẹ à, mẹ có khỏe không?”
Narcissa vuốt thẳng quần áo, tâm tình khoái trá có chút bất đắc dĩ, “Ôi Merlin ơi, Lucius còn chưa chính thức tuyên thệ nhậm chức đâu!”
Draco nở nụ cười, “Mẹ cần bắt đầu thích ứng cuộc sống như vậy đi, Bộ trưởng phu nhân.”
Draco dẫn mẹ anh đi tới phòng khách của Bộ trưởng, trong căn phòng tinh tế đã đầy nhóc người, có các Cục trưởng, còn có các trợ lý và thư ký, đều đến tham gia buổi diễn thuyết nhậm chức của tân Bộ trưởng vào lúc 11 giờ trưa, sau đó, sẽ diễn ra hội công bố trước ký giả. Quý tộc tóc bạch kim cứ bận việc thâu đêm nhưng giờ này thoạt nhìn vẫn hoàn mỹ như cũ.
“A! Nhìn xem, là cha kìa!” Draco sửa sang lại kim băng trên cổ áo, đi về phía cha mình, “Chúc mừng ngài, Bộ trưởng Malfoy!”
Lucius liếc mắt nhìn con trai một cái, gật gật đầu rồi phụng phịu không nói chuyện, dù chuyện ngày đó đã qua hai tháng rồi, nhưng vị quý tộc nào đó không hề có ý tha thứ cho con trai của mình tại thời khác nguy hiểm tới tính mạng lại phản bội lại lời thề vì vinh dự gia tộc. Mặc dù hiện tại mọi chuyện đã qua rồi, nhưng lỡ đâu ngày đó xảy ra chuyện gì thì gia tộc Malfoy chẳng phải trên đường suy tàn, không người kế tục rồi sao?
Draco xoay qua chỗ khác cười tươi với mẹ.
Draco nhìn dáng vẻ cha mẹ mình đứng chung một chỗ, thấp giọng trò chuyện, thấy những người khác dùng ánh mắt tôn trọng và kính nể nhìn cha, nhìn gia tộc Malfoy, nhất thời anh thấy được những gian nan, khó khăn đã trải qua lúc xưa đều đáng giá. Vinh quang gia tộc Malfoy, dưới sự cố gắng của anh rốt cuộc đã thay đổi lịch sử, đạt được thời kỳ hưng thịnh. Thậm chí, Draco còn suy nghĩ, cho dù cha anh trước mặt mọi người công khai xóa bỏ quyền thừa kế gia tộc Malfoy của anh thì cũng không sao cả.
Bất quá đang thận trọng suy xét vấn đề đáng cân nhắc, bỗng nhiên Draco ý thức được hiện tại cha anh với địa vị, quyền thế và gia đình đầy đủ hạnh phúc nếu cứ tiếp tục sống như thế thì dù có qua một trăm năm mươi tuổi cũng không có gì ngạc nhiên cả! Gia tộc Malfoy dưới quyền của cha ít nhất có thể tiếp tục ổn định phát triển tới bảy, tám chục năm, vậy anh cần gì phải vội vàng muốn tiếp nhận đây? Nhớ tới Harry còn có một phần ba cổ phần trong cửa hàng vui đùa kia, Draco cảm thấy rằng mình hình như cũng nên phát triển sự nghiệp riêng một chút rồi.
Về phương hướng phát triển sự nghiệp, trong lòng Draco từ lâu đã phác họa hình dáng đại khái rồi, từ hồi trước đại chiến khi suy nghĩ về kế hoạch giăng bẫy Chúa tể Hắc ám thì anh đã nghĩ tới: Bởi vì tấm gương hai mặt của Harry bị kẻ thù ác ý phá hư, trong lúc nguy hiểm tới tính mạng, mối liên lạc giữa cậu ta và Sirius bị cắt đứt, dù bọn họ không bị mắc mưu, nhưng phải thừa nhận là qua chuyện này đã phơi bày một thiếu sót trí mạng — cách thức liên tạc trực tiếp của phù thủy thật sư rất hạn chế, hoặc nói theo góc độ khác là, dù gương hai chiều không có bị hư, nhưng loại sản phẩm luyện kim cao cấp này không phải là loại ai cũng có thể mua được.
Đương nhiên, thần chú Hộ mệnh cũng là một biện pháp giải quyết, nhưng mà theo như Hermione đánh giá một cách chính xác: “Đó là một loại thần chú vô cùng cao thâm.” Gọi Thần Hộ mệnh của mình ra để truyền lời nhắn cũng không tránh khỏi nhầm lẩn đầu đuôi. Tại phương diện này, Draco thừa nhận, dân Muggle đã dẫn trước phù thủy, anh nghe nói bọn họ có một loại máy móc rất rẻ, hình như gọi là máy nhắn tin gì đó, tuy rằng chỉ trao đổi bằng ký tự nhưng hiệu quả cũng cao hơn dùng cú mèo nhiều.
Tình huống thật tế nói cho một Malfoy với đầu óc nhanh nhạy biết: lĩnh vực thông tin trực tuyến ẩn chứa một món hời lớn, đáng giá thử một lần! Nhưng ngoại trừ lo lắng vấn đề tiền bạc, thì quan trọng hơn Draco không thể không lo lắng lập trường của nhà Malfoy. Nói thật, dù với tài năng của cha anh sau cuộc chiến đã được mọi người ủng hộ nhiệt liệt vào chức Bộ trưởng, nhưng nếu nhìn toàn cục thì đó cũng là ý nghĩ nhất thời của mọi người sau chiến tranh đối với anh hùng trong cuộc chiến mà thôi. Từ lâu, Draco đã có thể đoán được loại tình huống này, nhất định sẽ có người nghi ngờ lập trường và khuynh hướng của nhà Malfoy và gây khó dễ, nguyên nhân không phải không có, toàn bộ thế giới phù thủy ai mà không biết gia tộc Malfoy tôn sùng thuần huyết, hơn nữa còn duy trì vinh quang thuần huyết, nếu có người coi đây là điểm công kích, bọn họ khẳng định sẽ không thể yên bình thoát thân.
Làm Bộ trưởng đương nhiên là vì quanh vinh gia tộc, mà nếu bị kẹp ở giữa thì liền tiến thoái lưỡng nan, tuyệt đối là chuyện khó chịu vô cùng, nói sao đi nữa, anh làm sao có thể khiến gia tộc Malfoy chịu ủy khuất và bị công kích như thế? Nhưng mà cha anh, Draco biết, cho dù bị ép buộc cũng vĩnh viễn không chịu lựa chọn thân thiết cùng dân Muggle, vậy là dường như chỉ có mình anh hy sinh một chút — cho dù anh là một Malfoy thuần huyết nhưng không có nghĩa là anh sẽ mù quáng đến mức cho là nền văn mình của dân Muggle là không thể thực hiện — mở rộng tầm mắt, lấy thừa bù thiếu mới là phẩm chất đặc trưng của Slytherin vĩ đại.
Trong lúc ngồi ở dãy khách quý tại hội trường chiêu đãi tiệc, Draco trong lòng thầm tính toán tương lai, lo lắng sau này như thế nào cùng hợp tác với người khác và công chúng, sau đó, anh nhìn thấy Harry và Viktor cùng nhau che chở Hermione, chạy trối chết, chật vật hiện ra ở cửa, vừa nhìn liền biết là vừa giãy dụa thoát ra từ trong tay của đám phóng viên, Draco đứng lên, “Sao vậy, Sirius không giúp bọn cậu che chắn sao?”
Hermione hôm nay đổi qua kiểu ăn mặc trang trọng nhưng vẫn kinh diễm như trước, nhưng chiếc khăn choàng thì chút nữa đã bị vặn thành bánh quai chèo, trên mặt Krum không biết lúc nào đã bị mic-rô đập lên thành một cái dấu đỏ, Harry thở hổn hển, chỉ về phái sau nói, “Cũng vì ở lại cản, cho nên giờ còn chưa vào được đó!”
“Viktor, hoanh nghênh đến nước Anh.” Draco bắt tay Viktor, thuận tiện chúc mừng anh ta thành công chuyển câu lạc bộ, sau này Krum muốn ở lại Anh chơi bóng — là Tầm thủ mới của đội Puddlemere United, “Tôi là cầu thủ của đội Puddlemere, cậu cứ chờ coi năm nay tôi sẽ khiến đội Tutshill Tornadoes thất bại thảm hại.”
Đúng 11 giờ bắt đầu buổi tuyên thệ nhậm chức, tiếp đó là đến phần phỏng vấn, toàn bộ quá trình thuận lợi tiến hành, dù có phóng viên đặt ra nghi vấn về vấn đề kì thị huyết thống của ngài tân Bộ trưởng, nhưng trong bộ phận khách quý được mời, không chỉ có đại biểu từ các gia tộc thuần huyết lớn (Parkinson, Blair), còn khách mời thuần huyết mà than thiết với dân Muggle (cặp chồng chồng nhà Black), có ‘Ngôi sao Cứu thế’ đại biểu cho những người mang dòng máu lai, có khách quý xuất thân Muggle (Hermione Granger), dù cho có người hoài nghi đây chỉ làm ra vẻ nên mới mời ngôi sao quốc tế Viktor Krum, nhưng dù vậy, đây cũng là một khởi đầu hoàn hảo.
Chuyện này vừa kết thúc, Draco đem theo bản kế hoạch sơ lược, bắt đầu kéo Hermione vào cùng.
Có nhóm nghiên cứu từ MC (Thông tin Pháp thuật) có ý nghĩa lịch sử vô cùng – bộ phận đã đảm nhiệm phần tổ chức trong buổi tuyên thệ của ông Malfoy trong ngày hôm ấy, tại phía sau cửa hàng vui đùa WPW, trong nhà kho, có một đám trẻ vị thành niên cùng chung chí hướng hi hi ha ha thảo luận thành lập cơ sở đầu tiên.
Không lâu sau đó, vì nhóm nghiên cứu MC đưa thế giới pháp thuật bước vào thời đại thông tin tốc độ cao, nên được ghi tên vào sách Lịch sử Pháp thuật. Các sản phẩm, thành tựu của các thành viên thuộc nhóm nghiên cứu đã đem lại tổng lợi nhuận hàng tỉ Galleon vàng khi họ còn sống. Nhưng mà hiện tại, bọn họ vẫn là một đám nhóc ham học hỏi, học sinh xuất sắc của Hogwarts, thậm chí buổi chiều sau khi khai giảng năm thứ sáu, mấy thành viên lãnh đạo nhóm nghiên cứu MC vẫn như trước còn chìm đắm trong việc hưởng thụ sự yên tĩnh và thả lỏng sau cuộc đại chiến.
Bên Hồ Đen, dưới gốc cây cổ thụ, Draco gối đầu lên đùi Harry mà nhắm mắt dưỡng thần, nghe gió nhẹ mơm man, bỗng nhiên…
“Chú định có em bé!”
Tiếng chú Sirius vui vẻ, phấn chấn, khí phách hào hùng tuyên bố từ bên kia mặt gương truyền ra, Harry giật mình tay run lên, tấm gương rớt xuống, may mắn Draco nhanh tay nhanh mắt chụp được, tránh cho gương mặt tuấn tú của mình bị bầm một mảng. Harry thì ở đó há hốc mồm tiến vào trạng thái hóa đá, mà Draco đã cầm lấy tấm gương rồi ngồi dậy, lên tiếng chúc mừng cậu Sirius, “Sirius, trước tiên chúc mừng cậu nha! Còn có, thay con chúc mừng giáo sư Lupin nữa — gia tộc Black đã có người kế thừa, đây đúng là một chuyện đáng mừng, con thấy rất vui khi cậu rốt cuộc đã nghĩ thông suốt vì huyết mạch Black cần kéo dài…” Cứ nói nói…
Harry tiếp tục hóa đá.
“Chú, chú ấy… Hai người là nói thật hả?” Harry cứng họng nhìn Draco, chú Sirius đã biến mất trong tấm gương, bảo là muốn đi đến Bệnh viện Thánh Mungo xin dời cuộc hẹn lên sớm.
“Cậu nghĩ là cậu Sirius sẽ có tâm tình nói giỡn về chuyện này sao?” Draco cũng ngạc nhiên.
Harry rối rắm không phải chuyện này, cha đỡ đầu Đại Cẩu này của cậu thiệt tình là có lối suy nghĩ rất phóng khoáng, không có khuôn phép, bao nhiêu chuyện kì lạ từ miệng chú ấy nói ra cậu đều không hề hấn gì, “Nhưng mà…”
“Nhưng cái gì?” Draco suy nghĩ một chút, ước chừng hiểu được tin tức như vậy đối với Harry mà nói đúng là một tin tức lớn, nhưng mà, “Sau khi Blaise giảng giải cho cậu về tình yêu, giới tính phù thủy và những truyền thống từ ngàn năm trước được lưu truyền lại, chẳng lẽ cậu chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề làm sao mà sinh ra huyết mạch thừa kế à?”
Harry giống như bị tưới một ca nước mủ của cây Củ U, “Nhưng, nhưng mà… hổng lẽ ý cậu ở đây là kêu mình cố tin tưởng con trai cũng có thể mang thai sinh con sao? Chỉ vì chúng ta là phù thủy à?” Giọng Harry phát ra với âm vực cực cao.
Draco nhướn mày.
Thư viện Hogwarts.
Xương cốt của cha,
Cùng giọt máu tự nguyện,
Chứa đựng tình yêu, nước mắt và mồ hôi của cha,
Cốt nhục và tình thương cũng hòa hợp,
Sinh mệnh mới tinh thuần được sinh ra….
Harry nhìn cuốn sách cổ và bản ghi chép câu thần chú mà Draco tìm cho cậu, bên trên hơn phân nửa tấm da dê có ghi câu thần chú phức tạp mà chú Sirius nói là phương pháp ‘sinh đứa bé’, “Chính là cái này sao?”
“Dân số phù thủy vốn đã không nhiều, nếu bởi vì tình yêu thuần khiết mà khiến cho tình trạng này ngày càng xấu đi thì cậu cho rằng còn được bao nhiêu người sẽ tiếp tục ca ngợi tình yêu như vậy?” Draco gõ gõ quyển sách trên tay Harry, “Từ ngàn năm trước, tình cảm đồng giới đã bắt đầu được tôn sùng, trong bản ghi chép bùa chú này có ghi lại, luôn lưu truyền tới nay, nhưng mà chuyện này cũng ngày càng ít thấy, có lẽ đến cả Bệnh viện Thánh Mungo trong nhiều năm liên tiếp cũng không thấy được một cặp đồng tính đi vào kiểm tra đo lường. Đương nhiên, xét thấy tình trạng thân thể của giáo sư Lupin, thì cậu Sirius gánh vác trách nhiệm này là đúng rồi, tôi còn giật mình không ngờ bọn họ có thể nhanh như vậy đã muốn đứa bé, tôi còn nghĩ cậu Sirius cần đến mấy năm sau mới có thể chạm rãi suy ngẫm đến người thừa kế gia tộc Black. Tôi phải viết thư nói cho mẹ biết mới được, dĩ nhiên, sẽ không gấp gáp gì đâu, bọn họ cần trải qua một loạt kiểm tra sức khỏe nghiêm khắc, dù sau đại chiến mới qua không bao lâu, thương thế của bọn họ cũng cần phải coi lại — gia tộc Black…”
Harry chỉ ngây ngốc nhìn Draco nói từ chủ đề từ lịch sử truyền thừa đến học thuật, từ học thuật nhảy sang huyết mạch gia tộc, Draco ít khi lộ vẻ hứng khởi như vậy mà thao thao bất tuyệt, bởi vì đó là do huyết mạch cổ xưa của gia tộc Black được truyền thừa sao? Harry cảm giác miệng mình từ đầu tới cuối luôn có dạng chữ O, “Nhưng mà… bọn họ muốn làm thế nào?”
Làm như thế nào đây?
Harry tận mắt thấy!
Đây là chuyện quan trọng, cho dù là từ góc độ vì mong muốn của bản thân hay vì trách nhiệm thừa kế huyết mạch, đó đều là việc quan trọng đối với gia đình nhà Black. Draco và Harry là người thân cho nên trong kì nghỉ lễ Giáng Sinh năm thứ sáu, bọn họ cùng Sirius và Remus đi đến Bệnh viện Thánh Mungo, kèm theo một nhóm bạn bè người thân đi cùng, đi đến chứng kiến thời khắc thần thánh này.
Nghi thức kiểm tra thân thể rất phức tạp, thần thánh, cũng vì nó cũng thuộc loại trị liệu không gây thương tổn, nên cả quá trình diễn ra sẽ không diễn ra tại tầng Trị liệu Tổn thương do Bùa chú gây ra, mà là sau khi vào cửa sẽ quẹo sang hành lang bên trái, đi vào hành lang thứ ba khá im lặng ở bệnh viện, sau đó đến tầng hai Khoa nhi và Khoa sản. Nghi thức diễn ra tại một căn phòng được trang trí bằng màu xanh lam và vàng nhạt ấm áp cứ như một căn phòng ngủ.
Toàn bộ dụng cụ và những thứ liên quan đã được chuẩn bị đầy đủ, cho dù Lương y Hesife chủ trị cho rằng lần đầu tiên trong vòng ba năm qua có cặp đôi đồng giới đến đây thí nghiệm, nhưng không thể nghi ngờ Bệnh viện Thánh Mungo đã vì cặp chồng chồng nhà Black mà chuẩn bị chu đáo nhất, ít ra, đối với đương sự có chút khẩn trương và hưng phấn mà nói chuyện này cũng phi thường có thể khiến họ có cảm giác thoải mái và tin tưởng.
Xương cốt, máu, tình thương, nước mắt và mồ hôi của người cha…
Chỉ với quá trình lấy mẩu xương và máu thì luôn có một Trị liệu sư chuyên nghiệp của bệnh viện đến hỗ trợ, để đúng lúc chữa trị chỗ thiếu mất một mẩu xương trên ngực và vết thương nhỏ trên quả tim, bước kế tiếp chính là cặp chồng chồng nhà Black đóng cửa lại giải quyết vấn đề lấy mẫu t*ng trùng.
Còn đám bạn hữu, người thân khi hay tin thì đem quà tặng, hoa tươi tụ tập trước cửa phòng bệnh chờ đợi, còn có… Harry cảm thấy bản thân mình ngồi không yên — trong lúc chú Sirius và Remus đóng cửa bận rộn giải quyết, gần như toàn bộ ánh mắt đều tập trung trên người cậu và Draco.
“Bác nghĩ sang năm mấy con cũng đã tốt nghiệp, hẳn là có thể lo đến chuyện cưới hỏi, a, sau khi tốt nghiệp liền kết hôn cũng không tính là vội vàng gì, nhớ năm đó cha con và mẹ con…” Đây là bà Weasley nói với Harry.
“Để cho gia tộc Malfoy và gia tộc Potter có người kế thừa thì hai đứa ít nhất cần sinh hai bé trai, a, bé gái cũng rất tốt, ý của mẹ là trẻ con càng nhiều càng tốt…” Đây là Narcissa nói với Draco.
“Nếu các con lo lắng muốn sinh đứa nhỏ thì nhất định phải chú ý điều dưỡng thân thể trước nửa năm, cũng không nên giống Sirius muốn gì làm nấy như thế, chú ấy bỗng nhiên chạy đến nói vói dì muốn có con… A, Merlin ơi… thân là tộc trưởng của gia tộc Black, chú ấy tới khi nào thì có thể trưởng thành được một chút đây!” Đây là chị ruột của Narcissa, Andromeda Black Tonks, Lương y ở Bệnh viện Thanh Mungo đề nghị.
“Chị cũng không thấy kết hôn sớm có cái gì tốt, không phải chị nói hai đứa, Harry, ý chị nói, dù sao em với Draco cũng là thanh mai trúc mã, kết hôn sớm hay muộn cũng chẳng khác gì, lại nói, hai em hiện giờ cũng ngủ cùng phòng… Nhưng mà nếu để chị ở cùng một anh chàng nào đó cả đời, chị nghĩ chắc chị sẽ sớm nổi điên…” Đây là chị họ Tonks nói, hiện tại là Vua gây rắc rối, rửa chén thì chén bể, đi đường thì làm bể bình hoa, từng bị Nagini cắn một lần.
…
Trong lúc Harry còn luống cuống, Draco nhịn không được mà đảo mắt thì cửa phòng bật mở, trên mặt hai vị chồng chồng nhà Black dư vị cảm xúc mãnh liệt còn chưa tan hết, nhìn mọi người cười hạnh phúc khiến người khác phải đố kỵ. Tiếp theo chính là giai đoạn quan trọng nhất đối với Sirius. Trong phòng bệnh, trong ***g thạch anh trống rỗng đã xuất hiện một quả cầu trong suốt xinh đẹp tỏa sáng, thấy không rõ bên trong có gì, nhưng khẳng định là không lớn, bởi vì kích cỡ bên ngoài vầng sáng ấy cũng chỉ tương đương với trái Bludge thôi.
Dưới sự hướng dẫn của Lương y, Sirius khẩn trương cẩn thận chạm quả cầu có vầng sáng, cho đến lúc nâng nó lên, mới để lộ vẻ dịu dàng và thả lỏng. Lát sau, Sirius cảm thấy nó có dấu hiệu của sinh mệnh, gần như Sirius không nén được kích động mà rơi nước mắt, “Tôi cảm thấy được nhịp tim của nó, Remus… Đây, đây quá tuyệt vời… tôi quả thật không thể tin được…”
Lương y Hesife thật sự cũng rất vui, cầm lấy đũa phép, “Rất hiếm khi một lần đã thành công, chúc mừng hai vị, sự thật chứng minh hai vị rất yêu nhau, vô cùng thích hợp, như vậy hiện tại, ngài Black, ngài đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
“Sẵn sàng rồi.” Chú Sirius để lộ nửa thân trên, cẩn thận nâng quả cầu có vầng sáng kia lên rồi ôm vào lòng.
Lương y dùng đũa phép chỉ vào hai cha con niệm một câu thần chú dài ngoằng, chỉ thấy vầng sáng bên ngoài quả cầu ‘bong ra từng mảng’, không có tiến vào cơ thể Sirius, sau đó mọi người mới từ từ nhìn thấy được bên trong có một vật nhỏ hình tròn như ‘quả trứng’, có màu trắng trong veo, yếu ớt, tiếp đó, theo câu thần chú, nó dần biến mất vào trong bụng Sirius.
Bởi vì cơ thể nam bẩm sinh có mặt hạn chế, kết tinh tình yêu của bọn họ nếu đặt trong quả trứng để nhận sự chăm sóc chờ nó lớn dần thì sau ba mươi sáu chu kỳ nó sẽ ‘phá xác’ sinh ra. Nhưng chuyện thai nghén này rất quan trọng, hơn nữa chín chu kỳ đầu lại không có ổn định, không ít phù thủy càng có xu hướng tin vào bản thân mình hơn là mấy sản phẩm luyện kim. Cho nên, mấy tháng trước, Sirius phải kiểm tra sức khỏe, thông qua một loạt các kiểm tra và thí nghiệm, xác định cơ thể của chú ấy phù hợp và đáp ứng đủ các tiêu chuẩn khiêm khắc để mang thai nghén, cơ thể chú ấy phải khỏe mạnh để có thể bảo đảm chắc chắn nó sẽ cung cấp cho thai nhi một môi trường ổn định, pháp thuật của chú ấy cũng có thể đảm bảo cho thai nhi có lực lượng pháp thuật bảo vệ. Chú Sirius phải có đủ năng lực chống đỡ nó trong người sinh trưởng tới chu kỳ thứ mười tám thì sẽ tiếp tục được đưa vào ***g chăm sóc để tiếp tục phát triển, nếu có thể thì vị Đại Cẩu này cũng không ngại cả quá trình mình bị biến thành phụ nam mang thai đâu, nhưng vì suy nghĩ cho bảo bối của gia tộc Black, ý nghĩ này bị Lương y và người thân (chính là nhóm chân dung tổ tiên) toàn bộ bỏ phiếu chống.
Tóm lại, hôm nay cả quá trình đều thuận lợi thành công, sau đó, Lương y lại dành gần một giờ để nói cho hai vị này một ít việc cần chú ý, như là trong vòng mười tám chu kỳ đầu, Sirius không được Độn thổ, không được dùng bất cứ thuốc gì khi không có sự cho phép của Lương y, cấm dùng thức uống có cồn, không được tiếp xúc với các loại thảo dược, động vật nguy hiểm được xếp vào loại C,…
Cho dù là mẹ hay cha, mang huyết mạch truyền thừa trong người thì đều là một trách nhiệm thần thánh và khó khăn, gian khổ. Harry nhìn thấy dáng vẻ chú Sirius và Remus gần như là thành kính, dịu dàng và tràn ngập chờ mong và thận trọng, cậu nắm chặt lấy tay Draco, đột nhiên cảm giác được chào đón một sinh mệnh mới ra đời đúng là một việc khiến người khác cảm động.
N năm sau
Trên bãi cỏ trong vườn hoa của trang viên Malfoy, khắp nơi đều được trang trí bằng hoa tươi, banh vải nhiều màu, băng vải viết ‘Sinh nhật vui vẻ’ cùng với những bông hoa nhỏ bay tan loạn mà bọn nhỏ yêu thích, cho thấy rằng nơi đây đang diễn ra một bữa tiệc nhỏ. Nhưng mà chiếc bánh kem ba tầng lại bị bỏ qua một bên, đứa bé có đôi mắt xanh với gương mặt bẩn hề hề cầm tờ giấy, lễ phục thì lộn xộn, nhăn nheo trên người, dáng vẻ chật vật vô cùng lại còn ra vẻ ta đây chỉ huy một đứa nhóc tóc đỏ với cặp chân ngắn giống mình, bám riết không tha đuổi theo con công đuôi trắng dài thướt tha chạy xung quanh chiêm chiếp kêu to.
Mà bên cạnh đó, có một đứa nhóc xinh như thiên sứ với mái tóc vàng nhạt, nâng cằm cao cao, đối diện với một đứa nhóc khác cũng trạc tuổi, dùng giọng điệu và bộ dáng sao y bản chính với thanh âm còn thơm mùi sữa nói, “Cha tao…”
———-oOo———-
Lời chủ nhà: Xong hết rồi, giờ đi edit/beta lại toàn bộ. Mới rước lap-chan về là ta edit liền, mấy ngày nay để mọi người ngóng trông thật tội lỗi.
~*~