Bùi Y khá muốn hỏi, đây là thẩm mỹ của vực sâu địa ngục sao? Sau khi quay đầu lại thấy vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc của ác ma đỉnh cấp, y ngậm miệng.
Louis liếc mắt một cái là thấy ý thức thế giới có nhận thức sai lầm về bản thân mà Server nói.
Nó quả thật giống như một cây Bảo thạch địa ngục, trên thân cây màu nâu cọ mọc ra những cành cây thô tráng, từng phiến lá xanh biếc như đá quý mọc đầy cành cây.
Nó lại cũng không quá giống như Server nói, Server bảo nó vừa mới nảy mầm, nhưng Louis lại thấy cái cây này cao ngất ngưởng trong mây.
Quan trọng nhất chính là hoa viên vốn chỉ có một tầng của Louis không biết tại sao biến thành ba tầng, hai tầng bay lơ lửng trên không kia Louis chưa từng thấy qua, hắn cũng chắc chắn giả thiết gốc của bản đồ không hề có.
Cái cây đá quý mới này vừa đúng lúc có hai nhánh cây đâm xuyên qua hai tầng hoa viên lơ lửng đấy.
Louis nghĩ, hắn hẳn là biết đây là tác phẩm của ai.
Bùi Y đi theo Louis vào hoa viên Ma giới, y thu hồi lại suy nghĩ vừa nãy của mình.
Vườn hoa diễm lệ này ngoại trừ hai tầng hoa viên nhỏ lơ lửng làm cho nó giống như thiên đường ra, thì những thực vật hình thù kỳ quái cùng đám tiểu yêu tinh thoạt nhìn vô cùng đáng yêu nhưng lại có hàm răng vô cùng sắc nhọn bay tới bay lui giữa những bụi hoa lại đúng là thẩm mỹ tiêu chuẩn của địa ngục.
Một số lượng lớn cây leo ăn thịt người cùng yêu quái cây mây chen chúc ở cạnh nhau, nhường ra một khoảng không gian đủ nhiều để hoa hủ cốt ở bên cạnh sinh trưởng.
Hoa lửa cùng hoa mạn châu có nhan sắc gần giống nhau sinh trưởng cuồng dã, giữa khe hở mọc lên từng cụm cỏ than thở có sức sống kiên cường.
Màu sắc của cả hoa viên đều vô cùng diễm lệ và phong phú.
Khi Bùi Y đi ngang qua một mảnh hoa mê tình thì dừng lại bước chân.
Đây là thứ tốt.
Cho dù là thuốc mê tình hay là thuốc bôi trơn đều cần dùng đến.
Mảnh hoa mê tình trong hoa viên của Louis các hạ này nở vô cùng sặc sỡ, từng đóa hoa hồng nhạt kiều diễm ướt át, nhụy h0a đỏ thắm như máu xử nữ.
Bùi Y muốn hái một ít.
Y nhìn về phía ác ma đỉnh cấp, dùng ánh mắt trông mong nhìn hắn.
Louis mỉm cười nhẹ giọng: “Hái nhiều một ít, chút nữa chúng ta có thể dùng đến.”
Vành tai Bùi Y ửng đỏ nhưng động tác lại không hề e lệ một chút nào.
Y tùy tay hái xuống một đóa hoa mê tình ngậm ngoài miệng, nhéo cổ áo sơ mi của Louis, hơi thở ấm áp từ cổ của đối phương một đường dịch lên trên, cuối cùng dừng lại trên cánh môi.
Louis cũng không khách khí, cúi đầu hôn lên.
Đóa hoa mê tình kia bị ép ra chất lỏng màu hồng phấn, bị truyền qua lại giữa môi răng, nghiền nát….
Louis khống chế biên độ động tác của mị ma, vào lúc một chân y cong lên vòng qua eo hắn thì kịp thời kêu dừng.
Cho dù là bản đồ chưa mở ra, cho dù kỳ kiểm tra nghiêm khắc đã qua rồi, thì hình thức màu xanh vẫn như là một con dao sắc treo trên đỉnh đầu trò chơi RPG loại xây dựng đứng đắn này.
Louis cảm thấy nếu tiếp tục thì chắc chắn hắn sẽ bị hạn chế.
Nói thật, hôm nào hắn phải nghiêm túc nói chuyện với đại cổ đông về hình thức màu xanh lục kia.
Ít nhất phải làm một cái bản đồ vĩnh viễn không mở ra để thả lỏng một chút chứ? Aizz chờ đã, vì sao trình tự con không bị hạn chế xxx mà hắn chạy chỗ nào cũng không xong?
Louis nghĩ kỹ càng, cảm thấy mình đang bị nhắm vào.
Nêu ý kiến, cần phải nêu ý kiến.
Ngay trong trong hai giây hắn tự hỏi, hoa viên động.
Bùi Y vốn đang dừng ở động tác nâng một chân lên, hoa viên vừa động, y chính là người đầu tiên không đứng vững, phải nắm chặt vạt áo của Louis mới không ngã ra đất.
“Là ai? Động hoa của ta?” Một âm thanh phẫn nộ vang khắp hoa viên.
Bùi Y kinh dị nhìn về phía Louis: “Các hạ, hoa viên của ngài bị thứ khác chiếm lĩnh?”
Louis: “….
Không phải.” Hắn dừng một chút, hoa viên liên tục lay động.
Bùi Y hình như nhìn thấy cái cây Bảo thạch ở giữa hoa viên kia đang bứt từng sợi rễ của mình ra khỏi đất? Y giơ tay xoa xoa hai mắt của mình muốn nói gì đó.
Louis lại tiếp tục lời vừa nãy: “Nó chỉ ở tạm chỗ này, em biết trong thành phố Ám Dạ Chi Tâm của ta mọc một cây Bảo thạch địa ngục đúng không, nó họ chính là họ hàng xa.”
Bùi Y chỉ chỉ cái cây Bảo thạch địa ngục đã hoàn toàn đứng lên kia: “Cây đá quý cũng sẽ thành tinh sao? Chủng tộc người cây chưa bao giờ có loại này.
Hơn nữa cái trong thành phố của ngài bình thường hơn cái này nhiều.”
Louis thầm nghĩ: Server mới không bình thường hơn cái ý thức thế giới này nhiều.
Hắn không nói chuyện, mang theo mị ma bay lên, dừng trên cành cây của cây Bảo thạch địa ngục đó.
Động tác rơi xuống của Louis không hề ôn hòa một chút nào, hắn nặng nề hạ xuống, cứng rắn ép cái cây kia vào trong lòng đất lại.
“Thành thật một chút.”
Louis vừa hành động vừa gọi Server: “Mi làm cho nó thành thật phối hợp một chút.”
Ngoài nơi mà Server đặt vật đại diện của mình ra thì gã không nhìn thấy tình cảnh ở chỗ khác, nhưng gã có thể nhìn thấy ý thức của một thế giới khác trong thế giới ý thức của mình.
Gã hít vào một hơi, nói: “Sao mà mới chỉ qua mấy ngày mà đã lớn như vậy? Mi ăn thuốc k1ch thích à?
Này, ta không biết vừa nãy bọn mi xảy ra chuyện gì, nhưng mà đừng có chọc hắn có hiểu không? Chính là con ác ma hung ác ở bên ngoài, đến cả ta cũng không dám chọc hắn.
Ở trong thế giới thực thể, hắn là lão đại.
Đương nhiên điều này cũng không có nghĩa là ta không được, ta rất mạnh, mi cũng biết mà.
Ta có thể cho mi biến mất trong vòng một giây.”
Trong giây phút ý thức thế giới khác Mạc Mạc bị Louis ép trở lại đất thì đã nhận ra mình đá phải tấm ván sắt, lúc này trốn tránh co ro trong thế giới ý thức, yên lặng gật đầu.
Server vô cùng vừa lòng với hiệu quả uy hiếp của mình, tiếp tục nói: “Hiện giờ hắn bảo mi thành thật một chút thì mi thành thật một chút.
Đúng rồi, khi mi đang ở trong hình thái thể hiện bên ngoài thế giới vật chất thì vẫn nghe thấy bên ngoài đúng không?”
Mạc Mạc lại gật đầu lần nữa.
Server: “Rất tốt.
Vậy mi phối hợp với hắn, ta tiếp tục bảo dưỡng đây.
Không có việc gì thì đừng quấy rầy ta.”
Mạc Mạc lại trở về cái cây của nó, cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, co thành hình thái cây giống.
Nó cúi mình vái chào Louis, cành cây thiếu chút nữa chọc đến ác ma đỉnh cấp.
Louis: “….” Ý thức thế giới này có vẻ không thông minh lắm.
Bùi Y ngược lại khá tò mò mà sờ s0ạng nó một phen, Mạc Mạc hoảng sợ, rơi rụng vài chiếc lá đá quý vào trong lòng bàn tay y.
Mị ma chớp chớp mắt: “Tặng cho ta sao?”
Louis: “Tặng cho em.”
Mạc Mạc: “……” Oa QAQ, lá của nó.
Louis chỉ vào cây Bảo thạch địa ngục nói: “Em thấy đấy, nó không giống với những cây Bảo thạch địa ngục khác, cho nên bị tộc đàn xa lánh, tạm thời ở lại trong hoa viên của ta.”
Mạc Mạc: “…..” Không dám nói gì, cũng không dám hỏi gì.
Nó thậm chí không biết tại sao một sinh vật thoạt nhìn như là giống loài được thế giới tạo ra này lại có thể làm cho ngay cả lưu manh cũng sợ hãi.
A không đúng, giờ nó đã biết.
Ở trước mặt Louis, nó giống như một con sơn dương gầy yếu, ngoại trừ run bần bật ra thì không thể làm được bất cứ điều gì khác.
Louis phất phất tay, bàn ghế được tạo thành từ yêu quái cây leo xuất hiện ở phía sau hắn.
Hắn ôm mị ma ngồi xuống, sau đó nói: “Tuần sau hoa viên của ta mở ra, đến lúc đó sẽ nghênh đón rất nhiều du khách.
Mi có thể ngăn cản bọn chúng phá hư hoa viên, nhưng không thể ngăn cản chúng trả tiền mang đi một số lượng thực vật vừa phải.
Có làm được không?”
Mạc Mạc run run chạc cây, tỏ vẻ mình có thể.
Louis thấy ý thức thế giới này phối hợp, vừa lòng gật đầu, quay đầu nói với mị ma: “Ta muốn đặt trận truyền tống đến hoa viên ở trong thành phố ngầm của em, có được không?”
Bùi Y lộ ra biểu tình kinh ngạc: “Em, em sao? Đương nhiên có thể.”
Ngay sau đó, y lập tức thuận theo mà bò, mong đợi nhìn ác ma đỉnh cấp: “Vậy thì các hạ, em có thể thu một chút phí truyền tống không? Chỉ một chút.” Y giơ tay lên, tỏ vẻ chỉ một chút xíu của ngón út.
Nói xong, y lại bổ sung: “Đương nhiên, em sẽ chịu trách nhiệm cung cấp ma lực để vận hành trận truyền tống.”
Louis cười khẽ: “Đương nhiên có thể, tiểu tham tiền của ta.”
————-
【 kinh ngạc, trò chơi này xuất hiện GM! 】
Lâu chủ: Có hình có chân tưởng, danh nhân khu 1 Viện Trưởng lại lại lại lại nhận sai NPC, lần này hắn chọc phải một chuyện khá lớn.
Hắn lôi kéo tâm can bảo bối của lão Lou, còn quấn lấy người ta dạy ném vòng.
Lão Lou dấm vương kia có thể vui sao? Đương nhiên là không nha.
Vì thế vèo một phát, tài khoản của mi đã không còn.
Các bạn cho rằng chuyện sẽ kết thúc tại đây ư?
Không có! Lúc ấy đi bên người lão Lou có một “NPC” khác, cũng chính là GM.
/ hình ảnh / hình ảnh.
Hình tượng của GM này cũng vô cùng ngầu, chỉ là kỹ năng chuyên môn không quá thuần thục, chỉ là khôi phục số liệu thôi mà làm cho số liệu của Viện Trưởng loạn tùng phèo.
Thử mấy chục lần mới đúng.
Hơn nữa vị GM này mở mồm ra chính là: Ta là baba của lão Lou.” Ngữ điệu siêu ngầu, tôi chỉ muốn biết baba GM có thể làm cho lão Lou có lương tâm một chút hay không, đừng cẩu như vậy nữa? Phát mỗi người một mị ma thì có làm sao? Sao, sao? Người chơi không xứng có mị ma sao?
Lầu 2: Đúng vậy, mi không xứng.
Lầu 3: anh em lầu 2 nói đúng.
Cậu không xứng, nhưng mà tôi xứng.
Lầu 5: Ha ha ha ha, mà tôi chỉ muốn cười nhạo Viện Trưởng.
Lầu 15: Người chơi muốn mị ma thì có làm sao? Đúng vậy, tôi sẵn sàng nạp tiền mà, tôi chỉ muốn hôn mị ma một cái, thì có làm sao?
Lầu 30: Người anh em muốn hôn mị ma phía trước từ từ, tôi không chỉ hôn một cái, chỉ cần game dám làm, chỉ cần không giới hạn, tôi có thể hôn đến hạn mức cao nhất.
Lầu 50: Bắt đầu từ lầu 15 thì cả màn hình đều là hôn mị ma, có ai còn nhớ đây là một bài post thảo luận về baba GM? Tôi đổi một cái góc độ khác đi, tôi dám hôn GM, các ông dám không? / âm hiểm.
Lầu 51: Đệt? Thanh âm của GM chính là đại thúc trung niên đó, đại ca trên lầu thế mà cũng hạ thủ được, tiểu đệ bội phục.
Lầu 66: Tuy Viện Trưởng vẫn luôn nhận sai NPC, nhưng hắn từng có tiếp xúc thân mật với mị ma nha.
Các ông không hâm mộ sao? Dù sao tôi cũng chua.
Lầu 70: / chanh / chanh.
Lầu 100: Không ai tự hỏi một chút tại sao GM đột nhiên xuất hiện cùng lão Lou à? Tôi cảm thấy chỗ này nhất định có vấn đề.
Lầu 101: Chẳng lẽ trò chơi có Bug?
Lầu 111: Cái kia, vô tình quấy rầy các đại thần thảo luận.
Nhưng —- có ai còn nhớ diễn đàn = tạp chí bát quái dưới nền đất không? Các ông không sợ lão Lou nhìn thấy các ông muốn hôn mị ma của hắn, còn muốn hôn ông cha già của hắn, tức giận ném tất cả ra khỏi thành phố ngầm?
Lầu 112: Trời đệt.
Lão Lou trâu bò, ta yêu Ám Dạ Chi Tâm cả đời!
Lầu 150: Lão Lou trâu bò, ta yêu Ám Dạ Chi Tâm cả đời!
Lầu 200: Các người không có một chút thành ý nào cả, chỉ biết paste.
Tôi không giống vậy, tôi chân thành mà sử dụng ngôn ngữ nhân loại.)))13s
Ngay vào lúc các người chơi tận tình buôn chuyện, vui sướng ăn dưa, trên trang chủ chính thức xuất hiện một thông báo.
【 Trò chơi sắp cùng 《 Đại sư quyển trục 》 triển khai hoạt động giao lưu, kính thỉnh chờ mong! 】
Hết chương 98.
Danh Sách Chương: