“Thầy đang lo lắng điều gì à?”
Kai liếc nhìn Ondo, rồi nở nụ cười:
“Em nhìn ra gì à?”
Ondo nhún vai: “Không, em chẳng biết nữa. Chỉ là em chưa từng thấy vẻ mặt đăm chiêu này của thầy trước đây. Cũng phải, vì từ khi còn ở học viện, em chưa thấy có chuyện gì quá khó khăn với thầy cả. Hầu như chuyện gì thầy cũng giải quyết rất nhanh gọn”.
Dawson vừa vận ma lực, vừa nói thêm vào: “Em không biết đấy thôi. Đội trưởng Kai cùng với Elric là bộ đôi khiến các pháp sư của tứ đại đế quốc khiếp sợ đấy”.
Ondo cười khì: “Em biết mà, anh Dawson. Cha em cứ nói về thầy ấy suốt”.
Kai bĩu môi: “Thằng nhóc này, hồi còn chưa vào học viện, em cứ xưng hô “anh, em” với thầy suốt. Mãi đến khi thầy Lucas nói thì em mới chịu sửa. Em lúc nào cũng vô tư như vậy, Ondo. Nhưng thầy biết mỗi khi có nhiệm vụ quan trọng, thì em lúc nào cũng hoàn thành với một tâm thế khác”.
Ondo ngại ngùng, gãi đầu: “Xì, em biết rồi. Nhưng mà, em hi vọng trong lòng thầy đang không lo lắng như em nghĩ”.
Dawson giải ma lực, rồi thay đổi ánh mắt: “Đội trưởng Kai, Ondo, tập trung thôi. 5 km về hướng đông, nằm trong phạm vi khu vực này, phát hiện một nguồn năng lượng rất lạ”.
Kai và Ondo lập tức cau mày, nhận tín hiệu: “Đã rõ”.
…
Ở khu vực số 2, Mira, Jeck và Leon vẫn đang thăm dò địa hình xung quanh. Mira dùng linh thú chim ưng để dò la trên không, mặt khác cô còn theo sát Jeck để bảo vệ anh trong quá trình vận ma lực cảm nhận. Leon thì đang dùng khứu giác để kiểm tra ám khí. Nhiệm vụ lần này thật sự là một thử thách với anh, khi mà trận chiến lần trước với Kura vẫn còn là một nỗi ám ảnh khủng khiếp…
“Cậu có cảm nhận được gì không, Jeck?” – Mira bắt đầu sốt ruột. Jeck lắc đầu: “Không, tớ lo quá…”
“Đừng có bị lay động. Chúng ta nhất định không được chủ quan. Bọn chúng…thật sự rất mạnh đấy…” – Leon hít thở sâu. Jeck bắt đầu run rẩy, tính tình của anh vốn rất nhát, vẫn còn là một cậu thanh niên có nhiều hoài bão, nên lo lắng lúc nào cũng thường trực như vậy…
“Không biết thầy Kai và Ondo có ổn không?” – Mira thầm trong bụng. Cô hiểu rất rõ tình hình. Dù cho Jeck không cảm nhận được tín hiệu đáng ngờ, nhưng không có nghĩa là bọn chúng không có ở xung quanh đây. Hoặc cũng có thể…là bọn chúng đã xuất hiện ở 2 địa điểm còn lại. Chính vì vậy, nhóm của cô không thể tùy tiện bỏ vị trí được.
…
“Tới nơi rồi”.
Dawson, Kai và Ondo đã tới đúng nơi phát ra tín hiệu. Tất cả bọn họ đều lo lắng, vì đây đích thị là một khu chợ tấp nập…
Ondo ngỡ ngàng: “Ở chỗ này mà cũng có chợ sao?”
“Khu vực này vẫn chưa thuộc quyền kiểm soát của nước nào, nên em không biết cũng phải. Vậy nên, khả năng cao là người dân ở đây sống mà không cần…”
“Không cần pháp luật. Cẩn thận đấy, Ondo, Dawson. Cất những thứ có khắc gia huy của Fressia”. – Kai trùm mũ áo choàng lên, rồi bắt đầu di chuyển. Đến một khu cầm đồ, Kai liền bảo:
“Ondo, em ở đây quan sát xung quanh, thầy và Dawson sẽ đi dò la thông tin một lát”.
“Dạ”.
Ondo đứng bên cạnh một cửa tiệm chuyên bán đồ cũ. Anh nhìn xung quanh, không thấy có gì đáng ngờ. Trông những gã dân đen ở khu chợ, nhất định không phải dạng hiền lành gì…Chúng nhìn anh chằm chằm, hẳn là đang quan sát xem trên người anh có gì đáng giá hay không, rồi nhân cơ hội dàn binh bố trận cuỗm lấy hết. Đúng là phiền phức mà.
Ondo chậm rãi bước thêm vài bước để mua chút gì đó bỏ bụng. Anh dừng chân ở một hàng bánh ngọt, chỗ bánh ngọt này làm anh nhớ đến những người bạn thân của mình ở Ovis. Nhất là Rina, cô gái hảo ngọt nhất nhóm. Nghĩ đến thôi cũng đã thấy buồn cười. Một nữ pháp sư mạnh mẽ, gai góc nhưng lại có đam mê với những thứ ngọt ngào.