Ba tháng thoáng một cái đã qua.
Cuối tháng chín, đời trước cũng chính là lúc này, từ Ung Châu truyền đến tin Tạ Quyết chết trận.
Từ sau khi Tạ Quyết xuất chinh, Ông Cảnh ngày đêm trai giới*, ngày ngày đều hướng tượng Quan Âm dâng hương, cầu cho Tạ Quyết bình an.
(*Trai giới: Ăn chay niệm Phật ).
Chỉ là đến lúc này, lại càng cảm thấy bất an.
Nửa tháng trước, ngược lại truyền về một tin tức tốt, nói là đã dẹp được ba sơn trại, cũng có hai sơn trại quy hàng.
Ung Châu nhiều sơn trại như vậy, cho dù đã dẹp bỏ được năm sơn trại, cũng không biết khi nào mới có thể thanh lý xong toàn bộ.
Bởi vì sắp tới gần trận trọng yếu kia, mỗi ngày Ông Cảnh Vũ đều để người đi ra cửa thành nghe ngóng.
Không có nghe được có tin tốt gì từ Ung Châu, tinh thần Ông Cảnh Vũ vẫn một mực căng thẳng.
Đêm qua nằm mộng, trong mộng là thi thể của Tạ Quyết đời trước được đưa về.
Tại lúc nàng mở nắp quan tài ra, trong chớp mắt nhìn thấy Tạ Quyết, nàng liền từ trong mộng tỉnh, nhớ tới cảnh tượng trong mộng, nửa đêm đều ngủ không được.
......
Link đọc tiếp ở đầu tường