• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Tiểu My nhìn một lúc, có chút kinh ngạc nói.

“Em cũng cảm thấy quen sao?” Hạ Thanh Nguyệt cau mày lại, càng thêm nghỉ ngờ.

“Đúng vậy! Nhưng mà, chữ đẹp thì nghìn bài như một, chữ xấu cũng đều có chữ khó coi. Có thể do những chữ này được viết quá đẹp mắt, cho nên, chúng ta mới cảm thấy quen thuộc thôi.” Hạ Tiểu My nói.

“Chị cũng nghĩ vậy.”

“Chúng ta đi thôi!”

Hạ Thanh Nguyệt dứt lời, quay người rời đi, Hạ Tiểu My thấy thế cũng đi theo. “Chị, hôm nay chị học lớp gì vậy?” Hạ Tiểu My tuỳ ý hỏi.

“Hôm nay có buổi tọa đàm của giáo sư Trương, giáo sư Trương là giáo sư nghiên cứu sinh của chị, đề tài hôm nay là Đông y và dưỡng sinh.”

“Buổi tọa đàm này rất phù hợp với đề tài của chị, nên chị đặc biệt dành thời gian tới xem.”


Hạ Thanh Nguyệt trả lời, nhưng lúc nói chuyện, cô phát hiện Hạ Tiểu My hết nhìn đông lại tới nhìn tây.

“Em hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, em nhìn cái gì vậy?” Hạ Thanh Nguyệt hỏi.

“Hả? Không có! Không phải hôm nay anh rể tới đây làm việc sao? Em xem thử có thể gặp được anh ấy không.” Hạ Tiểu My trả lời.

“Em thật sự tin lời nói quỷ quái của anh ta sao?” Vẻ mặt Hạ Thanh Nguyệt trào phúng.

“Mặc dù có chút khó tin, nhưng anh rể vẫn luôn không phải là người thích khoác lác. Anh ấy còn nói, có tiền rồi muốn đổi điện thoại mới cho em, tặng cho em”

Hạ Tiểu My nghe vậy, đắc chí nói.

“Người như anh ta, ở bên ngoài có thể nuôi sống bản thân là tốt rồi, còn mua điện thoại cho em, em bị ngốc rồi sao!”

Hạ Thanh Nguyệt cảm thấy em gái mình điên rồi. Cô em gái này, không giống với cô, Diệp Thiên Bách vừa vào cửa không lâu, dường như em ấy và Diệp Thiên Bách đã vô cùng thân thiết, loại hiện tượng này,

Hạ Thanh Nguyệt cảm thấy rất khó hiểu.

“Dù sao chị cũng đừng quan tâm nữa, em cảm thấy anh rể không giống như đang nói đùa.”

Hạ Tiểu My bĩu môi, có chút quật cường.

“Còn nữa, đừng kêu anh rể anh rể nữa, chị và anh ta đã ly hôn rồi.” Hạ Thanh Nguyệt nhắc nhở.

“À, em biết rồi.”

“Vậy thì liên quan gì đến em chứ, anh ấy không phải chồng chị, nhưng cũng có thể là anh rể của em, em thích gọi như vậy, quen rồi.”


Dáng vẻ Hạ Tiểu My dầu muối không vào. “Hạ Tiểu My, nếu em muốn điện thoại mới, chị có thể mua cho em, em muốn anh ta làm gì chứ? Chị cảnh cáo em, cho dù anh ta có tặng em điện thoại mới, em

cũng không thể nhận, chị và anh ta đã ly hôn rồi.”

Hạ Thanh Nguyệt nhìn Hạ Tiểu My một cái, tương đối nghiêm khắc nói.

“Em không cần chị mua, em muốn anh rể tặng thì làm sao chứ? Hai người đã ly hôn rồi, chị còn quản rộng như vậy làm gì?” Hạ Tiểu My không phục.

“Em!”

Hạ Thanh Nguyệt nghe vậy, lập tức nghẹn họng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

“Em lên lớp đây, không nói chuyện với chị nữa.” Bỏ lại một câu như vậy, Hạ Tiểu My liền rời đi trước một bước.

Nhìn Hạ Tiểu My rời đi, Hạ Thanh Nguyệt chỉ có thể bất đắc dĩ, bây giờ cô đã ly hôn với Diệp Thiên Bách, mà Hạ Tiểu My vẫn giữ liên lạc với anh.

Dường như cô cần phải làm chút gì đó để ngăn cản chuyện không nên có thể phát sinh.

Nghĩ như vậy, Hạ Thanh Nguyệt đi về phía khoa y.


Trước bảng thông báo ở cổng trường, hiện giờ người vây xem, dường như ngày càng nhiều hơn một chút.

Lúc này, đám người vây xem, đột nhiên truyền đến âm thanh xao động.

“Thiếu nữ thiên tài khoá toán Đường Thiên Tuyết đến rồi.”

“Đường Thiên Tuyết thật xinh đẹp, nhưng tính cách lại quá quái dị.”

“Cậu nói xem, phương pháp chứng minh công thức Stokes mới này, có phải là bút tích của Đường Thiên Tuyết hay không? Khoa toán này, ngoại trừ Đường Thiên

Tuyết và những giáo sư kia ra, không có nhiều người có thực lực như vậy!”

“Ai biết được, cô ấy đang đi tới đây, cậu ít nói lại hai câu đi!”

Đúng lúc mọi người đang bàn tán, một nữ sinh ôm sách vở ở trước ngực, đeo kính đen đi về phía bên này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK