Mặc Vân nắm chặt lá thư trong tay, bổi hổi bồi hồi nhớ lại ngày mình mở mắt chào sân tại thế giới này. Đó là vào một đêm không trăng không sao chỉ có những tia chớp lóe sáng ngang dọc, nối tiếp theo sau là những tiếng sấm ầm ầm oanh tạc. Trên nền trời mây đen vần vũ như báo hiệu một trận mưa to gió lớn sắp xảy đến, trong một ngôi miếu hoang đổ nát tụ tập mấy nông phu quần áo giản đơn bu quanh một người đàn ông trung niên trên vai đeo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.