Diệp Tử Quân oán hận, “Tâm cơ của cô không nặng sao, cô chắc chắn sớm đã biết Tần Triều hy sinh, mới vội vàng đính hôn với Tần Triều, để cướp gia sản Tần gia chứ gì?”
Diệp Bồi Đông hai tay bị còng, hoảng hốt vô cùng, cậu ta chỉ là người thu tiền truyền tin tức, không nghĩ tới truyền tin tức sẽ bị bắt.
Cậu ta vội vàng nói: “Đúng, Khương Lê từ dương thành đã được Tần đội trưởng cứu, có khi khi đó hai người liền thông đồng với nhau, Tần đội trưởng giấu diếm tin tức Tần Triều hy sinh, kéo dài thời gian cho Khương Lê, hai người đây là muốn cùng nhau nuốt gia sản Tần gia!”
Sự trùng hợp đáng sợ này, Khương Lê không thể hiện thái độ của mọi người, mẹ Tần Triều có thể thật sự sẽ nghĩ cô như vậy.
Cô cầm lấy một chén trà, hung hăng đập xuống đất, thề: “Tôi hiện tại chính là vị hôn thê của Tần Triều, Tần Triều chết tôi sẽ thủ tiết cả đời.”
Tần Triều ngây người, cô định làm thật đấy à?......
Bạch Ngọc Trúc ngã bệnh, ba Tần Triều đi Dương thành một chuyến, nhận di thể Tần Triều, sau khi hỏa táng mang tro cốt trở về an táng, diễn kịch thì phải diễn cho trót.
Tần Ái Bình trở về nhà mẹ đẻ ở nhỏ, an ủi Bạch Ngọc Trúc, còn nói tin tức Tần Triều hy sinh không thể để ông nội anh biết, sau khi thương lượng, quyết định để cho ông nội Tần Triều ở viện dưỡng lão đến mùa xuân năm sau.Ông nội Tần Triều nhận được điện thoại thiếu chút nữa mắng con cháu bất hiếu, nhưng vì diễn kịch cũng chỉ có thể phối hợp.
Bạch Ngọc Trúc cho rằng Tần Triều thật sự hy sinh, suy yếu thương nghị với chồng, “Tần Triều không còn, Tiểu Lê chính là con gái của tôi, tôi bệnh này không thể đi làm, ông đi giúp tôi xin nghỉ đi, công việc thì để Tiểu Lê làm.”
Tần Ái Bình khuyên bà ấy đừng nóng vội, nói diệp em trai Diệp Tử Quân mặc dù không hiểu chuyện, câu nói kia nói không tệ, “Tiểu Lê nếu mang theo công việc mà em cho rồi tái giá, có người người làm mẹ như em dâu sao?”
Bạch Ngọc Trúc đã nản lòng thoái chí, “Tái giá thì tái giá đi, cũng không thể thật sự để con bé thủ tiết cho Tần Triều được?”
“Đừng chủ động cho, em dâu phải chờ, chờ Tiểu Lê mở miệng đòi công việc thì mới cho, như vậy mới dễ bắt bẻ, ít nhất để Tiểu Lê thay Tần Triều thủ tiết một năm, một năm cũng không chịu thì đúng là nhọc lòng em dâu rồi.”
Ba Tần Triều và Tần Triều cùng nhau đi Dương Thành diễn kịch, hỏi con trai tính thế nào về hôn sự với Tiểu Lê, con trai chỉ cười không chịu tỏ thái độ, ông ấy cảm thấy con trai có lẽ vừa ý Tiểu Lê.Ông ấy sợ con trai khôi phục thân phận Tiểu Lê lại tái giá, vậy thì bỏ lỡ.
Tần Dục Văn ở một bên phụ họa, “Thủ tiết một năm đi, sau đó chúng ta sẽ mặc kệ.”
Danh Sách Chương: