Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Cảnh Lan rất sốc, sốc tới mức không hiểu nổi con trai mình nữa, không lẽ sau khi mất trí thì tâm thức thay đổi rồi, còn muốn bà xem Tôn Lịch Nhi là con dâu, không đời nào.

Thẩm Quyên Ly đứng một góc nghe rõ ràng từng lời Mạc Thiên Nhật Dạ nói, vậy ra hắn xem cô là công cụ để sinh đẻ thôi sao, nếu không có đứa bé này thì cô phải làm sao đây?

Lịch Nhi ném cho Mạc Thiên Nhật Dạ ánh mắt kinh hãi, anh ta bị điên rồi có phải không, chỉ có bị điên mới nói ra những lời này mà thôi.

Mạc Thiên Nhật Dạ không đợi Lịch Nhi hỏi mình trực tiếp bế cô lên tầng hai, Thẩm Quyên Ly bịt kín miệng mình để tiếng không khóc thành tiếng. Chỉ một bước nữa thôi cô đã trở thành thiếu phu nhân của nhà họ Mạc rồi, tại sao, tại sao Tôn Lịch Nhi lại cản đường?

Mạc Thiên Nhật Dạ thả Lịch Nhi xuống giường rồi đi bóc vỏ thuốc cho cô uống, Lịch Nhi đột nhiên cười lớn không kiêng nể hỏi hắn ta.

- Ở đây không có ai cả, nói đi anh cần tôi giấu cho anh chuyện gì, nếu anh muốn tôi giúp anh giấu Thẩm Quyên Ly chuyện mình bị mất trí thì được thôi, tôi cũng không rảnh để đi nói với cô ta.

Lịch Nhi không lớn tiếng ở dưới lầu vì nghĩ hắn lại tiếp tục diễn trò nên mới phối hợp nhưng ở trên này chỉ có cô và hắn, ngoài cô ra không có khán giả thứ hai, diễn làm gì nữa có ai xem đâu.

Mạc Thiên Nhật Dạ đưa nước và thuốc tới cho cô nhưng không nói gì, Lịch Nhi thì không chịu nổi nữa. Cô hất ly nước từ tay của hắn rơi mạnh xuống sàn vỡ ra thành nhiều mảnh lớn tiếng.

- Tôi bảo là anh thôi đi, anh không nghe mẹ của mình nói sao, Thẩm Quyên Ly mới là người ở cùng anh trong căn phòng này. Anh để hai người phụ nữ sống cùng một nhà, để họ ghen ghét lẫn nhau vui lắm sao? Trên đời này chẳng có tên đàn ông nào hèn mọn như anh cả.

Lịch Nhi vừa dứt lời căn phòng cũng chìm vào tĩnh lặng, Mạc Thiên Nhật Dạ không mắng lại, không tức giận chỉ im lặng như vậy nhìn cô, thật lâu sau đó hắn rót một ly nước khác đem tới ngồi xuống bên cạnh cô trầm giọng.

- Sốt siêu vi không uống thuốc đúng giờ sẽ sốt trở lại.

Lịch Nhi quay mặt đi kiên quyết không uống, Mạc Thiên Nhật Dạ không còn cách nào khác hắn đứng lên nghiền nát từng viên thuốc khuấy vào ly rồi chút hết vào trong miệng mình.

Lịch Nhi mở to mắt nhìn hắn, không hiểu là hắn đang làm cái gì, chỉ thấy bước chân hắn tiến lại gần mình, hắn đè cô xuống phủ môi hắn lên môi cô đẩy ngụm thuốc đắng ngắt vào miệng của cô.

Lịch Nhi đấm mạnh vào lưng hắn, Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn kiên trì đẩy hết thuốc mới thôi, hắn với tay lấy ly nước trên bàn đưa cho cô, liếm môi nói.

- Uống đi.

Lịch Nhi vội cầm lấy ly nước uống vào, đắng chết cô rồi, sao hắn ta có thể ngậm nó lâu như vậy được?

Mạc Thiên Nhật Dạ quay đi nhẹ cười với khoảng không trước mặt, dù miệng lưỡi của cô có thay đổi chua ngoa như thế nào đi nữa thì Tôn Lịch Nhi vẫn ngây thơ như vậy. Có lẽ cô thay đổi, hắn cũng nên thay đổi rồi.

Mạc Thiên Nhật Dạ nhặt mảnh vỡ dưới sàn rồi đứng lên rời khỏi phòng. Lịch Nhi nhìn theo, trong đầu cô lặp đi lại câu hỏi cũ rích "Mạc Thiên Nhật Dạ bị gì vậy?"

************

Tập đoàn IT.

- Cao Ân, cháu nên tính toán kỹ đi, nhân lúc Mạc Thiên Nhật Dạ còn chưa nhớ hết mọi chuyện thì nhanh chóng lật đổ Tôn Lịch Nhi lên nắm quyền điều hành IT, đợi Mạc Thiên Nhật Dạ trở lại rồi thì chú và cháu lại khom lưng trước mặt hắn ta như trước đây.

Thẩm Nghiệp Thành ngồi bên bàn trà đối diện với Mạc Cao Ân tại phòng phó giám đốc. Còn chưa được một tháng mà Mạc Thiên Nhật Dạ đã nhớ kha khá, chuyện này ngoài dự định của ông.

Mạc Cao Ân không vội trả lời, anh nhấp một ngụm trà cảm thấy chuyện này không đúng cho lắm, hôm qua anh mới gặp Mạc Thiên Nhật Dạ, hắn vẫn dùng cái giọng trẻ con đó để nói chuyện với anh, làm sao chỉ qua một đêm lại nhớ ra rồi?

Nhưng mà cái Mạc Cao Ân lo bây giờ không phải là chuyện điều hành IT, mà là sau khi Mạc Thiên Nhật Dạ nhớ lại mọi chuyện thì có tiếp tục làm tổn thương Lịch Nhi hay không?

- Chuyện này cháu không gấp, chú gấp làm gì, chú phải cẩn thận lo cho mình đi, coi chừng Mạc Thiên Nhật Dạ điều tra được gì đó thì sẽ không để yên cho chú đâu?

- Ý cháu là sao?

- Tự chú phải hiểu chứ.

Mạc Cao Ân cứ úp úp mở mở làm Thẩm Nghiệp Thành đổ đầy mồ hôi, không lẽ chuyện tai nạn kia Mạc Cao Ân biết gì rồi?

- Cao Ân, từ đầu đến cuối chú luôn muốn giúp cháu, cháu vẫn cần một trái tim tương thích mà, cháu không thể vô tình với chú như vậy được.

Bệnh của Mạc Cao Ân đang dần chuyển xấu, đến một giai đoạn nào đó cần phải có một trái tim khoẻ mạnh để thay thế, mà trái tim này lại nằm trong ngực trái của Mạc Thiên Nhật Dạ.1

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK