• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn kiểu hôn này nữa à!

Không đúng, đây mới là một nụ hôn đúng nghĩa!

Vệ Kiêu làm xử nam 19 năm ròng nhưng không ngây thơ đến mức cái gì cũng không biết

Cái khác không nói, bài đăng của Quái Đế cậu đã đọc vài lần, có biết một chút

Biết thì biết, như thực tế lại là chuyện khác

Ví dụ như hôn.

Môi chạm môi đã thấy tê tê dại dại, bây giờ……

Não cậu như sắp nổ tung, máu trong người sôi sục lên, cơ thể cậu như bị thiêu cháy

Một cảm giác khó tả, sự kích thích khó nói nên lời, chỉ cảm thấy chóng mặt, thậm chí có chút choáng váng

Không phải ảo giác, là thực sự choáng váng

“Thở đi nào” Lục Phong buông cậu ra, cười nhẹ dỗ dành cậu.

Vệ Kiêu: “……” Tai đỏ rực lên.

Lục Phong nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, dịu dàng nói: “Nhớ thở bằng mũi”

Vệ Kiêu cố gắng kiềm chế trái tim đang đập thình thịch của mình, run rẩy nói: “Đội trưởng………”

Cậu vốn đang ngồi trên đùi của Lục Phong, lúc này thân thể mềm nhũn, dán lấy người hắn

Lục Phong rất sợ cậu như thế này

Rõ ràng cách nhau hai lớp áo choàng tắm, rõ ràng là không hề đụng tới cậu, nhưng da thịu vừa mới tắm rửa xong, gò má ửng lên vì ngượng, giọng nói run rẩy, lại thêm cả hơi thở nóng rực liên tục phả vào lồng ngực hắn.

Lục Phong hít sâu một hơi, cố gắng dựng cậu dậy: “Cũng khá muộn rồi, nên…….”

Vệ Kiêu chôn mặt ở cổ hắn, mặt nóng lên, giọng yếu ớt như muỗi kêu nhưng lời nói lại to gan vô cùng: “Còn muốn”

Lục Phong: “!”

Trong đầu Vệ Kiêu toàn là hình ảnh nụ hôn vừa rồi, cậu chỉ cảm thấy quá huyền diệu, quá thần kì, không tài nào tưởng tượng được.

Hôn đến hoa mắt chóng mặt, hôn đến mức đầu óc choáng váng, nhưng vẫn còn muốn nữa

Muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa, không biết nhiều đến mức nào

Tóm lại…….

Rất muốn

Vệ Kiêu ngồi dậy, đôi mắt trông chờ nhìn Lục Phong.

Lục Phong nhìn chằm chằm vào khuôn mặt sạch sẽ của cậu, trong lòng cảm thấy nóng ran

Vệ Kiêu cắn môi dưới nói: “Em muốn hôn như vừa nãy”

Ầm ——

Đều lí trí là sợi dây đàn thì đội trưởng Lục bị đứt hết dây rồi

Hắn nắm lấy eo cậu, đứng dậy đè cậu lên giường

Trời đất đột nhiên quay cuồng khiến Vệ Kiêu sửng sốt

Tay Lục Phong chống bên tai cậu, một chân quỳ xuống giường, từ trên cao nhìn xuống cậu

Vệ Kiêu không do dự ngẩng đầu nhìn hắn: “Đội…….”

Lục Phong cúi đầu hôn cậu.

Tay Vệ Kiêu vòng qua cổ hắn, để hắn hôn cậu không kiêng nể gì

Trước lạ sau quen, lúc sau Vệ Kiêu bắt đầu nghịch ngợm: “Đội trưởng, anh có thích không?”

Lục Phong: “……”

Vệ Kiêu: “Nụ hôn vừa nãy, anh thích không?”

Lục Phong: “Ừ”

Vệ Kiêu cố chấp hỏi: “Có thích không?”

Lục Phong: “…….Thích”

Vệ Kiêu hài lòng: “Em cũng thích, rất thích, hóa ra hôn người mình thích lại vui như vậy”

Lục Phong nhắm mắt

Vệ Kiêu nằm xuống nhìn hắn: “Đội trưởng~!”

Lục Phong nhìn cậu: “Có định ngủ nữa không?”

Vệ Kiêu không chớp mắt nhìn hắn: “Em không ngủ được”

Lục Phong cũng không ngủ được, đâu chỉ không ngủ được, hiện tại trong đầu hắn đang tranh đấu mãnh liệt, giờ chỉ muốn vùi vào đống tuyết để bình tĩnh lại.

Lục Phong: “Một giờ rồi”

Vệ Kiêu mặc kệ: “Nhưng mà em không ngủ được……”

Tim đập thình thịch, nhắm mắt lại hình ảnh ấy được phát lại trong đầu, trong đầu đều là hôn Lục Phong đội trưởng Close bạn trai, mấy keyword này spam liên tục, khiến cậu không tài nào ngủ được.

Lục Phong không dám trêu cậu nữa, chỉ biết nói lảng sang chuyện khác: “Trận thi đấu cuối cùng tối nay, em tính làm 9 đạo hồ quang à?”

Hoặc là Vinh Quang, hoặc là Close.

Lục Phong rất hiểu cậu

Vệ Kiêu bị hắn dời lực chú ý thành công: “Vâng”

Trong trận đấu cuối cùng với Pro, Vệ Kiêu muốn làm vậy.

Lúc ấy chỉ có cậu, lão Bạch và Ninh Triết Hàm đấu với người của Pro.

Phần thắng không lớn, sát thương giai đoạn sau của tiên thuật sĩ không lớn, Mục sư ánh sáng của Bạch Tài cũng không có khả năng giữ chân ba tuyển thủ đứng đầu kia.

Ngược lại, lực tặc của Park Guiji khống chế mạnh, pháp sư nguyên tố của Lee Heran thể hiện rất tốt, còn chưa kể đến thợ săn tiền của Kim Sung Hyun, với cái tổ hợp này thì khắp giới Vinh Quang không mấy người dám 3v3.

Sự lựa chọn của Vệ Kiêu lúc ấy nhìn qua có chút liều lĩnh.

Lục Phong đánh chết hai người, tạo cơ hội tốt cho đường giữa đang có xu hướng suy tàn của FTW, nếu Ninh Triết Hàm là Tạ Hòa, Bạch Tài là Yến Giang, Vệ Kiêu là Nguyên Trạch, ba người Pro chết nhanh gọn

Tiếc là không phải

Chênh lệch giữa họ mắt thường cũng thấy được.

Lục Phong chỉ muốn đổi đề tài chứ không muốn làm cậu khó chịu: “Muốn làm thế cũng không có gì sai, trận combat cuối kia đánh là đúng”

Từ góc nhìn của thượng đế, đợt cuối cùng ấy FTW đột nhiên chết một loạt

Rõ ràng bên ta 5 người, lại bị ba người của Pro quét sạch

Thua hơi khó coi

Nhưng trên thực tế, sau khi phân tích cẩn thận, lúc đó cần phải liều

Vệ Kiêu không phán đoán sai

Nếu họ lựa chọn rút lui, nhiều nhất là 5 phút, thợ săn tiền sẽ trở lại làm bá chủ hẻm núi

Bởi vì pháp sư nguyên tố tăng cấp có thể trang bị chủ chốt, sau đó lượng máu sẽ tăng mạnh, đồ đằng sẽ gây ra sát thương càng lớn

Một thợ săn tiền cắm đầy đồ đằng nguyên tố thì đừng nói Vệ Kiêu, đạo tặc bóng đêm của Close cũng không giết được.

Lục Phong: “Em làm rất đúng”

Vệ Kiêu mím mối: “Nếu là anh thì thợ săn tiền đã chết rồi”

Nếu là Lục Phong, sau khi phát ra 9 đạo hồ quang, pháp sư nguyên tố sẽ không thể tạo ra đồ đằng hồi sinh thợ săn tiền, nằm ngay ra đất.

Lục Phong không nói tiếp

Vệ Kiêu đã hiểu: “Được rồi, nếu anh đi rừng thì chúng ta sẽ không có cơ hội như vậy”

Đúng vậy, cơ hội lúc đó là do Lục Phong dùng kị sĩ tử thần tạo ra, nếu hắn đi rừng thì ai có thể 1v2 với Pro đây.

Thang Thần không thể

Vệ Kiêu cũng không thể

Lục Phong chỉ có một người, lo được phía trước thì không lo được cho phía sau.

Nghĩ đến đây, Vệ Kiêu lại cảm thấy hụt hẫng: “Em còn quá yếu”

Lục Phong: “Đừng nóng vội”

Vệ Kiêu đã được bơm đầy thanh máu làm sao có thể bị chuyện này đánh ngã: “Lần sau em chắc chắn sẽ khiến Huyn thần nằm khóc dưới đất!”

Đội trưởng nói tương lai của cậu đầy hứa hẹn

Chờ khi về nước cậu sẽ khổ luyện đạo tặc bóng đêm, đến khi tham gia thi đấu quốc tế, cậu sẽ không để vuột mất cơ hội nào nữa!

Lục Phong thấy cảm xúc của cậu không tệ, thở phào nhẹ nhõm

Vệ Kiêu lại bắt đầu: “Đội trưởng, hay là anh dạy em cách dùng đạo tặc bóng đêm đi”

Lục Phong nhìn cậu: “Dạy thế nào?”

Vệ Kiêu hăng hái: “Cầm tay dạy á, tay trái anh nắm tay trái em, tay phải anh cầm tay phải em, cho em xem hồ quang đầy trời”

Lục Phong: “……”

Vệ Kiêu hắng giọng: “Được rồi, nếu anh làm như vậy thì chắc em không tạo được đạo hồ quang nào mất”

Lục Phong thật sự rất muốn làm cậu!

“Ngủ” Đại ma vương nghiêng người, không nhìn cậu nữa

Vệ Kiêu không ngủ được, hôm nay cậu quá hưng phấn, cảm xúc lên xuống phập phồng, không hề buồn ngủ chút nào.

Yên lặng được 3 giây, Vệ Kiêu lại lên tiếng: “Đội trưởng…….”

Ai ngờ hai chữ này lại đang tra tấn Lục Phong.

Lục Phong không lên tiếng, giả bộ ngủ rồi

Vệ Kiêu không tin hắn ngủ rồi: “Anh bắt đầu thích em từ khi nào vậy?”

Lục Phong: “…….”

Vệ Kiêu huyên thuyên: “Em là lúc chạy bộ buổi sáng bắt đầu……Cũng không đúng, em thấy em chắc hẳn đã thích anh từ trước……”

Vệ Kiêu không hề buồn ngủ, bắt đầu nhớ lại ‘nhật kí tình yêu’ của mình

Từ khi nào thích đội trưởng?

Hơn mười ngày trước sao?

Chắc chắn không phải

Cậu đã thích đội trưởng từ trước, nhưng từ lúc nào?

Có lẽ là khi cậu lẻ loi tránh trong tiệm net, nhìn thấy đạo tặc bóng đêm kiên cường giành lấy chiến thắng ——

Trong lòng đã khắc ghi cái tên ‘Close’

Cậu thậm chí còn không biết hắn là ai, không biết đằng sau cái ID này là linh hồn thế nào

Cậu đã mê muội hắn

Bởi vì lưỡi đao đỏ tươi không những xé tan mây mù nơi hẻm núi mà còn xé tan mây mù trong thế giới nội tâm cậu.

Hắn cho cậu một tia sáng, một phương hướng

Những lời nay kể cả người da mặt dày như Vệ Kiêu nói xong cũng cảm thấy ngại

Lục Phong cảm thấy ngọt ngào đến tận đáy lòng, ngọt đến mức trong miệng đang ngậm một viên kẹo

Vệ Kiêu tổng kết lại một câu: “Lúc trước tại em hồ đồ, làm lãng phí nhiều thời gian như vậy, nếu không phải nhờ đội trưởng Lee dọa cho tỉnh thì không biết em còn ngốc đến khi nào”

Vị ngọt trong tim Lục Phong phai nhạt một chút: “Hả?”

Vệ Kiêu: “Anh không biết đâu, khi đó em còn nằm mơ thấy cánh tay anh bị chặt đứt, chuột cũng không cầm được, tỉnh lại thì đầu em toàn mồ hôi lạnh, sợ muốn chết!”

Lục Phong: “…….”

Bởi vì Lục Phong đang quay lưng về phía mình nên Vệ Kiêu không nhìn thấy biểu cảm của hắn cậu còn sợ hãi nói: “Yên tâm, bà nội nói trong mơ đều ngược lại với đời thực, cho nên thân thể anh sẽ khỏe mạnh, làm được đến 80 tuổi”

Bóng lưng Lục Phong chuyển động, lật người lại nhìn cậu

Hai người đối diện nhau, không hiểu sao Vệ Kiêu cảm thấy chột dạ

Lục Phong nhìn cậu một lúc, cười nói: “Làm được đến 80 tuổi?”

Vệ Kiêu: “!”

Chút lo lắng không hiểu vừa rồi của Vệ Kiêu đã bay biến, mặt nóng bừng: “Đội trưởng, em nghi ngờ anh……”

Lục Phong: “Không cần nghi ngờ, anh đang chọc ghẹo vkem đấy”

Vệ Kiêu: “……………”

Cợt nhả nhiều bây giờ bị phản sát rồi

Hiếm khi Vệ bé con không đáp tiếp được, Lục Phong nằm yên nhìn trần nhà: “Anh không biết thích em từ khi nào nữa”

Lỗ tai Vệ Kiêu dựng thẳng lên: “Khẳng định không lâu hơn em”

Lục Phong liếc mắt nhìn cậu, ám chỉ điều gì: “Trước khi em nhận ra”

Vệ Kiêu chớp chớp mắt, hưng phấn nói: “Không lẽ từ lúc em vào đội sao?”

Lục Phong: “…………..”

Vệ Kiêu cả kinh: “Không phải là khi ‘penta kill là của anh, anh là của em’ đấy chứ?”

Lục Phong nhìn cậu: “Lời này càng ngày càng thuận miệng nhỉ”

Radar của Vệ Kiêu báo động, dục vọng cầu sinh trỗi dậy: “Em chỉ nói với anh thôi!”

Lục Phong vạch trần cậu: “Khi đó em còn chưa biết anh là LU”

Vệ Kiêu: “…….”

Quá tốt rồi, bị lật tẩy rồi

Lục Phong xoay người, không nhìn cậu nữa.

Vệ Kiêu vội vàng giải thích: “Anh thấy không, lúc đó em chưa biết anh là ai đã có hảo cảm với anh đấy”

Lục Phong: “À”

Vệ Kiêu tiếp tục dỗ dành: “Em còn coi anh là bạn gái nữa mà!”

Khóe miệng Lục Phong cong lên

Vệ Kiêu không ngại bôi xâu mình để dỗ đội trưởng: “Hai lần đấy, thật không dám giấu diếm, đời này em có hai người bạn gái tin đồn đều là anh cả”

Lục Phong không dám nghe: “Ngủ”

Vệ Kiêu hài lòng nói hết câu: “Bạn trai duy nhất cũng là anh”

Lục Phong: “…….”

Miệng Vệ Kiêu không thể dừng được: “Anh thì sao”

Lục Phong dừng một chút

Ngay lúc Vệ Kiêu tưởng hắn không muốn nói chuyện nữa, Lục Phong mở miệng: “……Anh cũng vậy”

Tuy đã đoán được từ trước, nhưng khi nghe Lục Phong nói vậy, trong lòng Vệ Kiêu vẫn nở hoa

Cậu hắng giọng nói: “Người đầu tiên em thích cũng là anh”

Lục Phong: “Anh cũng thế”

“Sau này em chỉ thích anh thôi”

“Ừ”

“Đội trưởng, sao anh không nói anh cũng thế?”

“Chuyện tương lai, nói không bằng làm”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK