-Kiều tỷ, tỷ nói gì vậy, đó là biểu ca của muội.
Tô Hân Nhi ửng hổng cảu khuôn mặt, không dám nhìn vào mắt của Nhạc Kiều, giống như là một hài tử làm sai chuyện gì đó.
Nhìn thấy biểu lộ của Tô Hân Nhi, Nhạc Kiều cũng là nữ nhân dĩ nhiên là hiểu rõ tâm ý của nàng, nàng cười nói:
- Hân Nhi, tiểu nh tử này nhất định ưa thích tên tiểu tử ngốc Nhạc Thành kia, các ngươi không có quan hệ huyết thống thì sợ điều gì, Kiều tỷ nhất định sẽ hỗ trợ muội.
-Kiều Tỷ, nhưng mà biểu ca đã có Hiểu Kỳ tỷ tỷ.
Tô Hân Nhi nói.
- Muội là một nha đầu ngu ngốc, nam nhân ai không có ba vợ bốn nàng hầu, trừ khi là nam nhân bổn sự kém không có được mà thôi, ta thấy Hiểu Kỳ nha đầu kia cũng không chú ý đến điểm này.
Nhạc Kiều nói.
- À đúng rồi, hai năm trôi qua tên tiểu tử Nhạc Thành đó cũng tới đây.
Nhạc Kiều đột nhiên nói với Tô Hân Nhi.
Tô Hân Nhi bận tâm nói:
- Kiều tỷ, Nhạc Thành biểu ca sẽ khong xảy ra chuyện gì chứ, tại sao bây giờ vẫn chưa tới?
- Muội cứ yên tâm đi, tên tiểu tử kia sẽ không có chuyện gì, hai tháng nữa là cuộc khảo thí của Đấu Khí học viện, muội chuẩn bị một chút đi.
Nghĩ tới cuộc khảo thí hai tháng nữa, Tô Hân Nhi liền cảm thấy lo lắng cho Nhạc Thành, học viện cứ hai năm một lần tổ chức một cuộc khảo thí, nếu như hai năm ở trong đó mà không có tiến bộ thì sẽ trực tiếp bị khai trừ.
- Đúng rồi, Hân Nhi, hôm nay tại sao không thấy có người quấn lấy muội
Nhạc Kiều nghi ngờ hỏi, bình thường nếu như chỉ cần Hân Nhi xuất hiện thì sẽ có không ít người tiến tới hỏi thăm ân cần.
Tô Hân Nhi nói:
- Không biết, chỉ là như vậy cũng khiến cho muội được thanh tịnh, gần đây nghe nói trong học viện chúng ta có ba người mới vào rất xinh đẹp, bọn họ phỏng chừng là quấn lấy các nàng.
- Vẫn có người xinh đẹp hơn muội sao?
Nhạc Kiều mỉm cười nói:
- Có cơ hội ta cũng muốn được mở mang kiến thức.
Ở trong đấu khí học viện trên một đồng cỏ, có một thân ảnh màu tím đưng sở đó, từ xa xa nhìn lại cô gái này rất xinh đẹp, da thịt trắng như tuyết, mái tóc dài vũ mị, vô cùng mê hồn.
Tiểu ny tử này dáng người thật là nóng bỏng, thật là có đường cong mê người, toàn thân lồi lõm, phía trước là một bộ ngực cao ngất.
- Yên Nhiên, ngươi tại sao lại ở đây, ta đi khắp nơi đều không thấy ngươi.
Một thanh âm yêu kiều truyền tới, sau đó hai cô gái mặc váy dài tiến tới.
- Phiên Tình, Mật Nhi, hai người tại sao lại tới đây.
Cô gái áo tím cười cười sau đó lập tức quay đầu mà hỏi:
- Ngươi hỏi thăm có thấy không?
Cô gái xinh đẹp áo tím chính là Tư Mã Yên Nhiên, hai cô gái phía sau chính là Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình.
Ba cô gái này tại sao lại cũng tới đây, thật là trùng hợp, Tư Mã Yên Nhiên dều là do Tư Mã Xương Bình lo lắng Nhạc Thành ở Đấu Kí học viện cho nên muốn Tư Mã yên Nhiên gia nhập học viện này.
Còn Đỗ Mật Nhi thì được sư môn sắp xếp vào Đấu Khí học viện để tu luyện, Âu Dương Phiên Tình cũng thế, bởi vì Nhạc Thành ở trên Tả Tinh Đảo đã có được thành tích lớn, người của Linh Cảnh Tông cùng với Đan Môn nghe nói Nhạc Thành cũng học ở đây cho nên đưa hai người tới đây học.
Ba cô gái bất ngờ cùng tiến vào Đấu Khí học viện.
Đấu khí học viện tổng cộng có hai hệ, Đấu khí hệ và Đan Dược hệ, Đan Dược hệ số người ít hơn rất nhiều, mỗi một năm chỉ giới hạn năm nghìn sinh viên, nhưng tối đa cũng chỉ có một trăm Luyện Dược Sư mới được tiến vào Đan Dược hệ.
Hôm nay Đỗ Mật Nhi mặc một chiếc quần dài màu vàng, ngũ quan tinh mỹ, làn da trắng hồng, so với Tư Mã Yên Nhiên thì không hề kém hơn một chút nào. Âu Dương Phiên Tình thì mặc một chiếc quần dài màu xanh, ngũ quan cũng không hề kém hơn so với Tư Mã Yên Nhiên và Đỗ Mật Nhi.
Ba cô gái này vừa tiến vào Đấu khí học viện đã mang tới một cơn bão lớn, mỗi ngày ba người đều được mấy trăm nam sinh quấn lấy.
Nhiều người vì ba cô gái này mà đã đẫn đến một cuộc thảm án, dốc sức khiêu chiến, kết quả mỗi ngày có không ít người bị thương.
Đối với chuyện này, học viện trưởng cũng không có cách nào chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ:
- Hồng nhan họa thủy, mối họa cho dân cho nước.
- Tại sao Nhạc Thành hai năm vẫn chưa tới đấu Khí học viện, chẳng lẽ hắn xin nghỉ hai năm là giả.
Đỗ Mật Nhi nói.
Tư Mã Yên Nhiên sau khi đi tới Đấu Khí học viện đã tìm hiểu tin tức của Nhạc Thành, tuy nhiên tất cả mọi người hầu như không biết Nhạc Thành là ai, chỉ có một phần nhỏ là biết Nhạc Thành trước nay chưa từng tiến vào Đấu Khí học viện, chỉ được chọn vào rồi xin nghỉ hai năm.
Vì chuyện này mà Nhạc Thành vẫn chưa tới học viện, cũng có không ít người biết Nhạc Thành chính là người được lão sư Hàn Nguyện chọn trúng, quy củ Đấu khí sau đó bị nàng phá bỏ vì hắn.
- Tại sao lại như vậy, hắn không phải nói là muốn đi tới Đấu Khí học viện sao?
Tư Mã Yên Nhiên lầm bầm nói, tuy nhiên hai tháng nay nàng một chút tin tức về Nhạc Thành cũng không có.
- Aizzz, Yên Nhiên, vị hôn phu này, quên đi, chúng ta đi chơi thôi.
Âu Dương Phiên Tình nói.
Ma pháp học viện và Đấu Khí học viện là hai học viện nổi danh, ở Ma Pháp học viện, một cô gái áo tim đang ngẩn ngơ ngồi trước cửa sổ.
Cô gái áo tím này thật tuyệt đẹp, ngũ quan tinh mỹ, da thịt trắng nõn, đặc biệt là đôi mắt màu lam vô cùng yêu mị, phía trước là một bộ ngực mỹ miều.
- Hắn nói nhất định đến thăm ta tại sao hai năm rồi vẫn chua tới, cũng không biết phụ thân có nói hôn sự hay không, hay là hắn cựt tuyệt.
Yến Hiểu Kỳ lẩm bẩm nói.
- Đại nhân, phía trước là Quỷ Uyên, Đổng Đại Ngưu chắc hẳn đang ở đây, chúng ta đến thăm hắn đi.
Thác Ni Tư ở trên không trung nói.
Nhạc Thành nói:
- Không cần, chúng ta đi dọc con đường này tránh bọn họ, nói không chừng bọn họ vẫn chưa đến Quỷ Uyên.
Nhạc Thành dự tính thời gian, thời gian mình đến Thanh Dương môn hiện tại vẫn chưa trôi qua một tháng, đám người Đổng Đại Ngưu cưỡi ngựa chắc chắn sẽ chậm hơn mình nhiều.
Ở trên không trung nhìn xuống Quỷ Uyên rộng lớn, Nhạc Thành muốn đi một chút, hắn thường nghe nhị ca nói nơi này chính là thiên đường nguy hiểm, cường giả rất nhiều, Nhạc Thành thầm nghĩ, hiện tại thời gian hai năm mình xin nghỉ với Hàn Nguyệt cũng đã tới, trước hết cứ tới Đấu khí học viện đã.
- Còn ba ngày nữa là qua Quỷ Uyên tới Cự Thành.
Nhạc Thành nhìn phía xa xa mà thì thào nói.
Hai ngày này ở Đấu Khí học viện mọi người đều nghiêm túc tu luyện, bởi vì cuộc khảo thí của Đấu Khí học viện ba ngày sau sẽ diễn ra nếu như không thực hiện khảo thí tốt thì sẽ bị đuổi ra khỏi đây.
Bởi vì cuộc khảo thí sắp tới gần cho nên Tô Hân Nhi cũng dốc sức mà tu luyện, kỳ thực với tu vi của nàng hiện tại thì không cần lo lắng tới chuyện khảo thí.
Âu Dương Phiên Tình, Đỗ Mật Nhi, Tư Mã yên Nhiên hai người biết chuyện khảo thí của học viện cho nên cũng dốc sức mà tu luyện, ba người mặc dù có quan hệ mà vào được đây nhưng cũng muốn tham gia cuộc khảo thí.
Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình kỳ thực vượt qua cuộc khảo thí không khó, chỉ có Tư Mã Yên Nhiên là lo lắng, nàng gần đây mới đột phá tới cảnh giới Tứ Phẩm Luyện dược sư mà thôi.
Cuộc khảo thí học viện những học viên mới cũng hơi bận tâm, trừ phi là những siêu cấp thiên tài đứng ở một trăm vị trí đầu tiên, còn học viên cũ thì không cần lo lắng chuyện khảo nghiệm, chỉ là học viên cũ thì lo lắng trận đấu bảy ngày sau.
Tất cả mọi người đều khẩn trương chạy nước rút, cuối cùng cũng đã tới ngày khảo thí, cuộc kháo thí chia làm khảo nghiệm linh hồn lực đối với Luyện Dược sư và đấu khí với Đấu sư.
Đấu khí học viện là một khoảng sân rất lớn, mới sáng sớm đã có bốn năm nghìn người đứng ở đây chờ đợi cuộc khảo thí. Hiện tại ở đây có năm nghìn người, bên trong có không ít nữ sinh, hiện tại ở huyền thiên đại lục, nữ Đấu sư cũng không ít hơn so với nam Đấu sư bao nhiêu.
Ở trung ương khoảng sân đã hình thành một dải đất hình vuông, một lát sau, một nam tử cùng mấy cô gái đã xuất hiện, những nam tử và nữ tử này đều có tu vi Đấu vương, một nữ tử trong đó Nhạc Thành biết tên chính là Hàn Nguyệt.
Mấy nữ tử và nam tử này chính là sư phụ của học viện đấu khí, cho nên bọn họ muốn khảo thí học viên.
Cuộc khảo thí lần này, học viện cũng cho bọn họ không ít phần thưởng.
Học sinh của mình muốn khảo thí, những sư phụ vô cùng lo lắng, hi vọng trong những học viên mình dạy dỗ có một chút hạt giống nếu thấp hơn so với học viên khác thì bọn họ sẽ bị học viện trách phạt.
Hàn Nguyệt đứng ở trên đài mà nhìn về phía cửa lớn, hôm nay nếu như Nhạc Thành vẫn chưa tới Đấu Khí Học viện thì sẽ bị loại khỏi, mình cũng sẽ bị viện trưởng mắng vốn.
Đối với chuyên khảo thí này, Hàn Nguyệt có một học viên tên là Tô Hân Nhi, người này khiến cho Hàn Nguyệt thật bất ngờ, lúc khảo thí cho vào học viện, Tô Hân Nhi chỉ là vừa vặn hợp cách mà thôi, vậy mà sau hai năm, Tô Hân Nhi đã có những bước tiến rất lớn.
- Vạn nhất tên Nhạc Thành kia không tới thì mình có một học viên thiên phú như Tô Hân Nhi thì viện trưởng cũng mắng mình bớt đi vài câu.
Hàn Nguyệt lẩm bẩm nói.
- Chuẩn bị bắt đầu đi.
Lão giả áo xanh nói với mấy sư phụ bên cạnh.
- Theo tuần tự mọi người tiến lên khảo tí.
Một nam tử đi ra sân khấu nói với các học viện, lập tức một học viên áo vàng bước lên trên đài, dựa theo lời nói của các vị sư phụ mà đứng ở trước lão giả mặc áo xanh.
- Học viên đấu khí Đỗ Cảnh Lai tham gia khảo thí.
Thanh niên áo vàng lễ phép nói với lão giả mặc áo bào màu xanh, lão giả này chính là trưởng lão ở trong học viện, chức vụ so với các sư phụ bình thường còn lớn hơn, không thể đắc tội.
Ở bên cạnh chính là một khối ngọc thạch màu trắng và một khối màu đen, dùng để đo lực linh hồn và đấu khí.
Lần này khảo thí này mấu chốt chính là nhất tinh Đấu Linh, tu vi thấp hơn nhất tinh Đấu Linh thì sẽ bị loại bỏ ra ngoài, bởi vì sẽ không có bao nhiêu tiền đồ phát triển.
Thanh niên áo vàng dùng sức đánh vào khối ngọc thạch màu đen.
- Xoẹt.
Lực màu đen kiểm tra liền bay lên, chạm vào ba đường cam, sau đó khôi phục nguyên dạng.
- Tu vi Tam Tinh Đấu Linh, vượt qua kiểm tra, xuống dưới.
Lão giả mặc áo màu đen cất tiếng nói, ghi lên ngọc giản của thanh niên áo vàng.
Sau đó người thứ hai tiến tới, người này cũng có tu vi Tam Tinh Đấu Linh, kỳ thật mỗi lần kiểm tra không có mấy người không hợp cách, bởi vì khi tiến vào Đấu Khí học viện bọn họ đều được kiểm tra nghiêm khắc một lần, thiên phú không tốt thì không được lọt vào đây.
Cứ như vậy năm nghìn người tiến tới chỗ kiểm tra đo lường, trong vòng một buổi sáng thì đã xong.
- Thác Ni Tư, Trần Bưu, hai người tạm thời ở trong vòng tay trữ vật của ta mấy giờ, ta đi vào Đấu Khí học viện khi nào quay ra sẽ thả các ngươi.
Nhạc Thành nói với Thác Ni Tư và Trần Bưu đấu khí học viện dù sao cũng không cho đệ tử ngoài học viện tiến vào.
- Đại nhân, ta chưa từng ở trong Trữ vật, trữ vật chỉ có thể lưu trữ hàng hóa mà thôi.
Thác Ni Tư nghi hoặc nói với Nhạc Thành.
Bất kể là giới chỉ hay vòng tay trữ vật cũng chỉ có thể chứa đựng vật chết, không thể chứa đựng vật xống.
Nhạc Thành cười nói:
- Các ngươi cứ yên tâm đi, đây cũng không phải là giới chỉ trữ vật bình thường, hai người các ngươi đi vào không sao đâu.
Nhạc Thành dùng giới chỉ trữ vật do mình luyện chế, bên trong có không gian rất lớn, chứa đựng vật sống cũng không có vấn đề gì.
-Chủ nhân, chúng ta tới đây.
Khiêu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng tiến tới, bọn họ rất không nguyện ý vào trong giới chỉ.
- Các ngươi theo sát sau ta là được, chỉ là ta sợ có cao thủ ở Học viện cảm nhận được khí tức của các ngươi cho nên các ngươi cần phải che giấu, nếu không sẽ có nhiều phiền toái.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được rồi chủ nhân.
Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ nhanh chóng vọt thân hình đi, Khiếu Thiên Hổ biến thành một con mèo nhỏ, còn Tử Điện Mãng hóa thành một con rắn to bằng đầu ngón tay, quấn quanh ở đầu của Khiếu Thiên Hổ.
Nhạc Thành dùng một thủ ấn quỷ dị, lập tức chỉ thấy Thác Ni Tư và Trần Bưu bị Nhạc Thành thu vào trong đó, Khiếu Thiên Hổ cũng hóa thành một con mèo nhỏ đáng yêu theo sát sau lưng Nhạc Thành.
- Đấu Khí học viện.
Mấy phút sau đó Nhạc Thành nhìn bốn chữ to phía trước mà nói.
- Ngươi là ai, đến Đấu Khí học viện để làm gì?
Có mười mấy người cầm kiếm hoặc là đao thương vây quanh Nhạc Thành.
- Tất cả đều có thực lực ngũ tinh, lục tinh Đấu Linh.
Nhạc Thành cảm nhận khí tức mà thầm nghĩ, đây hẳn là học viên của Đấu Khí học viện.
- Các vị, ta là học sinh ở đây, hôm nay tới báo danh.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ngươi lừa gạt ai, học viên của học viện hai năm trước đã tới, ngươi có phải là gian tế ở trong Quỷ Uyên không?
Thanh niên dẫn đầu la lớn.
- Hiệp sư huynh, ta thấy hắn đúng là gian tế ở trong Quỷ Uyên, không bằng trước hết chúng ta giết hết đi.
Một thanh niên cắn răng nói, tựa hồ như đối với người trong Quỷ Uyên có oán thù.
Danh Sách Chương: