Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Zenitsu bắt bẻ Inosuke, Inosuke đấm Zenitsu, Tanjiro vào can; rồi Zenitsu lại bắt bẻ Inosuke, Inosuke lại đấm Zenitsu, Tanjiro lại phải vào can ... Vòng lặp này đã trở thành một phần cuộc sống của ba chàng trai đội Diệt Quỷ.***Trên đường trở về từ nhà cô dâu ...- Chà chà, cô dâu xinh đẹp quá đi mất!- Đồ ăn hôm nay ngon đấy! Ợ ... ợ ...

Tanjiro bỏ ngoài tai hai câu nói chẳng ăn nhập gì với nhau của Zenitsu và Inosuke. Tâm trí cậu lúc này đang hồi tưởng dáng vẻ e thẹn của cô dâu. Không hổ danh là người con gái sở hữu nhan sắc đến mức khiến cho một gia đình danh giá phải nhắm tới, dù còn rất trẻ nhưng cô dâu đã xinh đẹp rạng ngời. Trên hết, nụ cười tỏa nắng như muốn nói lên niềm hạnh phúc vô bờ của cô trong hôn lễ. Nụ cười tươi tắn ấy làm lu mờ cả sự xa hoa của chiếc obi thêu kim tuyến vàng, thậm chí cả vẻ lộng lẫy của hoa văn hình hạc cùng những đóa hoa lớn trên chiếc Furisode cô mặc.- Cô gái ấy ...

Nói được nửa chừng, Tanjiro bỗng ngừng lại, và trầm ngâm.- Hả? Sao thế?- Không, không có gì đâu. - Tanjiro nhẹ lắc đầu.

Nhìn bề ngoài ... có lẽ cô gái ấy cũng chỉ trạc tuổi Nezuko. Nghĩ đến đây, Tanjiro bỗng thấy ngực mình đau nhói. Cậu nghiêng nghiêng đầu, tỏ vẻ khó hiểu trước những cảm xúc bất chợt này. Rồi nhẹ nhàng, Tanjiro xốc lại chiếc hòm gỗ trên lưng. Ngay lúc đó, trong hộp vang lên tiếng móng tay cào sột soạt vào thành gỗ làm Tanjiro giật bắn mình. Chẳng hiểu sao việc Nezuko tỉnh giấc lại có thể làm Tanjiro bất ngờ đến thế.

Ngay bên cạnh, đến lượt Inosuke dường như cũng đang nhớ ra chuyện gì đó. Cậu ta nghiêng nghiêng cái đầu lợn rừng tỏ vẻ khó hiểu, nói vu vơ: - Càng nghĩ càng không thể hiểu, sao con bé đó lại mặc cái thứ quần áo đấy? Tay áo dài thượt thì làm sao mà trèo cây, cũng đừng mơ bắt được chim hay thỏ. Zenitsu thở hắt ra một hơi trước câu hỏi khờ khạo của Inosuke: - Hầy, cũng vì thế mà tôi mới không ưa nổi cái lũ nhà quê như cậu. Một người chả bao giờ vào núi như cô dâu, mặc thế thì có làm sao? Rồi chẳng mấy chốc cô ấy sẽ trở thành phu nhân của một cửa tiệm lớn, sống trong nhung lụa, được nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa nữa đó. - Nhưng tại sao phải mặc cái màu đen thùi lùi, nhìn cồng kềnh quá đáng thế hả? Chúng có biết nếu mặc màu đen ở trong núi rất dễ bị ong tấn công không? Ngày vui sao không mặc mấy cái màu sáng sáng? - Đã bảo là người ta không vào núi còn gì? Furisode đen và Shiromuku là trang phục truyền thống của cô dâu đấy. Nghe nói nó mang ý nghĩa "

Em sẽ không bị nhuộm bởi bất cứ màu sắc nào khác ngoài anh." Giá có ai đó nói với tôi câu này nhỉ. Là Nezuko thì càng mừng á. Í hí hí. Nghe tới đây, Inosuke nhìn Zenitsu bằng vẻ mặt "đăm đăm chiêu chiêu", nói: - Cậu đang nói cái quái gì vậy? Thật kinh tởm!- Ai cũng có thể nói câu đó, trừ cậu ra! - Zenitsu bắt đầu nổi khùng lên trước những lời sỉ vả của Inosuke. - Những điều tớ nói là đúng mà, có phải không? Tanjiro? - Zenitsu bèn quay sang bên cạnh, cầu cứu Tanjiro.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lunoa Lancaster
Lunoa Lancaster18 Tháng hai, 2023 13:41
Đến giờ vẫn không phân biệt được nhân vậy nào ;-;
BÌNH LUẬN FACEBOOK