nhóm dịch: bánh baoNhớ tới lời mẹ Trương nói trước kia, gì mà ngay cả học phí cũng sắp không nộp được, Tô Mạn trong lòng cười nhạo, anh trai Trương Lỗi thông qua quan hệ của cô vào công ty Tô, còn làm ở bộ phận mua sắm, phỏng chừng không ít lần lấy tiền, chị dâu và em gái Trương Lỗi tuy rằng không vào công ty Tô gia, nhưng cũng thông qua quan hệ của Tô gia vào công ty lớn làm việc, công việc nhàn rỗi, tiền lương cũng không ít, cha Trương còn tìm một công việc bảo vệ gần tiểu khu, một đại gia đình kiếm tiền, còn có Trương Lỗi thỉnh thoảng trợ cấp, sống không quá giàu có, nói trắng ra: Chính là đặc biệt vơ vét ở chỗ Tô Mạn, cũng chỉ có nguyên chủ chưa từng nếm mùi thế gian mới có thể ngây ngốc bị lừa.
Tiền tự nhiên sẽ không cho, hơn nữa còn phải trả lại những thứ trước kia lấy đi, mặt khác chính là mấy căn phòng kia, chờ ly hôn, cô sẽ đòi lại căn nhà kia, vốn không phải đồ của Trương gia, để cho bọn họ ở miễn phí nhiều năm như vậy, không thu tiền thuê nhà thì cô đúng là thiện lương
“Mẹ biết rồi.” Tô Mạn gật đầu, liếc mắt nhìn Tô Cảnh Tú, cười khẽ nói: “Tú Tú, quan hệ của con và bạn học có tốt không?”
“Bạn học trong lớp? Tất cả đều ổn.” Tô Cảnh Tú sửng sốt, không rõ vì sao Tô Mạn đột nhiên hỏi cái này.
“Lớp các con có người nào tên là Từ Hiểu Kỳ không.” Tô Mạn muốn biết nhiều thứ về Từ Hiểu Kỳ, nhưng không phát hiện ánh mắt Tô Cảnh Tú hơi khác lạ, đáy mắt mang theo sự hoảng sợ.
“Có quen ạ, ngồi ở hàng ghế đầu của con. Sao mẹ biết bạn cùng lớp của con tên Từ Hiểu Kỳ?” Tại sao mẹ lại hỏi Từ Hiểu Kỳ, chẳng lẽ phát hiện ra cái gì?
“Không quen biết, hai ngày trước mẹ tìm chủ nhiệm lớp các con hỏi thăm tình huống của con, thuận miệng hỏi tên của người đứng thứ hai, mẹ muốn cô bé ngồi cùng bàn với con, lại lo lắng vấn đề nhân phẩm, cho nê mới hỏi thử con xem.” Tô Mạn thuận miệng đưa ra một lý do.
Tô Cảnh Tú cúi đầu, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngẩng đầu lên, xinh đẹp cười nói: “Mẹ, con xếp hạng đầu cơ mà, còn phải học hỏi từ ai nữa! Hơn nữa thành tích của con với bạn cùng bàn bây giờ rất tốt, con không muốn đổi bạn cùng bàn.”
Ai muốn ngồi với đứa con hoang Từ Hiểu Kỳ, nhìn thấy cô bé bản thân Tô Cảnh Tú đều thấy ghê tởm.
“Được, vậy thì không đổi chỗ.” Hỏi không ra thì thôi, chờ Hiểu Kỳ trở về, cô từ từ bù đắp mọi thứ cho cô bé.
Bên phía bệnh viện, Tô Kiến Minh đã nhận được tờ báo cáo, Từ Hiểu Kỳ quả thật là con gái của Trương Lỗi, hơn nữa sinh cùng ngày với Tú Tú, nhìn thấy phiếu xét nghiệm này, ba Tô tức giận ngất đi.
“Chứng cứ bên công ty tìm thế nào, hôm nay Trương Lỗi đang làm cái gì?” Tô Kiến Minh hít sâu một hơi, đè nén tức giận hỏi.
Trợ lý Tôn cung kính đáp: “Ban đầu Trương Sâm rất dễ bắt, đã thu thập không ít chứng cứ, đủ cho hắn ăn cơm tù vài năm, Trương Lỗi tương đối cẩn thận, trước mắt tra được đều là một ít vấn đề nhỏ, không có tác dụng gì. Sáng nay cậu ta cùng Quách phó tổng uống trà, cụ thể nói cái gì thì không rõ ràng lắm.”
Danh Sách Chương: