• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn hết bát cháo,cô thấy hơi buồn ngủ…nhưng cô muốn hỏi rõ vài chuyện …

“Đoàn Thiếu Dương,bọn người Tây Viễn…ở đâu?làm sao để gặp?”Vương Thừa Nhi ngồi tựa người vào gối,đôi môi nhợt nhạt mái tóc hơi rối nhìn yếu ớt vô cùng,nhưng lại mang dáng vẻ mảnh mai,mong manh như sương sớm,nhìn chỉ muốn ôm vào lòng vuốt ve mái tóc

“Với dáng vẻ này à” ngốc này muốn nộp mạng,hỏi còn lâu mình mới nói…

“Tôi muốn biết thông tin kẻ thù không được à” Vương Thừa Nhi đã vài lần chạm trán với bọn chúng,nhưng cô không hề biết,…

“Em chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh tôi là được…”

“Tôi đâu phải cún…”vừa nói cô vừa khó chịu chau mày …”anh nói đi,phải làm sao tôi mới có thể tham gia vào tổ chức của anh?”

“Tổ chức gì!?”

“Anh tưởng tôi ngốc à,nếu anh không có anh em thì làm sao ngày hôm đó đối phó với bọn Tây Viễn…”

Cô nhóc này biết được đến đâu rồi…?

“Em muốn tham gia thì cũng đợi vết thương lành lại,và tham gia đội sát hạch…”muốn trả thù đến vậy cơ à?nếu mình không hứa cho em ấy gia nhập thì chắc gì để mình yên?còn nếu thử chưa chắc gì em ấy làm được…

Vương Thừa Nhi nhìn thẳng vào mắt Đoàn Thiếu Dương với cặp mắt kiên định”tôi muốn tìm ra người nhà của tôi,và trả món nợ …”

“Được em muốn gì cũng được”Đoàn Thiếu Dương như mở cờ trong bụng,vì ít ra cô ấy cũng chịu ở lại bên cạnh hắn,cho dù cô có muốn hái sao trên trời hắn cũng làm …

“Em cứ nghỉ ngơi dưỡng thương”Đoàn thiếu dương đứng dậy lấy áo khoác mặc vào “nhớ uống thuốc đúng giờ,đợi tôi về “

“Anh đi đâu”

Đang mặc áo khoác,nghe đến câu hỏi của Vương Thừa Nhi thì hắn dừng tay lại,xoay người đi đến chiếc giường cô đang nằm,hắn cúi người xuống hôn nhẹ lên vầng trán của cô”có việc,khi về anh sẽ kể,bây giờ không có thời gian”

Bị hôn bất ngờ,đôi má ửng hồng,đôi môi bặm lại…bất giác lấy tay che trán

Bất giác hắn cười lớn,giọng cười hả hê của hắn làm Vương Thừa Nhi càng ngượng ngùng…

“Đồ đáng yêu>.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK