• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn dáng vẻ hai người Nhiễm Kỳ và Hàn Khiếu trò chuyện, Trương Thước cảm thấy mình biết rõ hết rồi!

Bảo sao rõ ràng Nhiễm Kỳ nói không quan tâm giải đấu, lại vất vả từ xa mà đến Thành phố Trung tâm, thậm chí để không bị phát hiện mà cố tình không xuất phát với đoàn trường xem thi đấu, tự mình bỏ tiền lén mua vé phi thuyền đến đây, chắc chắn là vì tới gặp Hàn Khiếu!

Cũng không biết ánh mắt Hàn Khiếu là cái kiểu gì, thế mà đi coi trọng loại rác rưởi ngoài cái mặt ra thì không được tích sự gì cả như Nhiễm Kỳ! Còn vì giúp Nhiễm Kỳ mà cố ý nhằm vào gã, hại gã mất mặt như thế!

Nhìn dáng vẻ Nhiễm Kỳ và Hàn Khiếu cười đùa nhau, Trương Thước càng nhìn càng thấy ngứa mắt, gã thật sự không nuốt trôi cục tức này, vội vọt tới trước mặt hai người, hung hãn mà nói: "Nhiễm Kỳ! Mày vui lắm chứ gì? Mày hài lòng lắm đúng không?!"

Nhiễm Kỳ thắc mắc nhìn Trương Thước, hiển nhiên không hiểu ý của gã lắm.

"Mày thôi vờ vịt đi, tao nói cho mày biết, tao biết tỏng lòng dạ ác độc của mày rồi! Hôm nay tao thua, nhưng tao dù thua cũng là thua cho Hàn Khiếu, chả liên quan đéo gì đến mày hết! Nợ nần giữa hai ta, vào game sẽ được tính toán rõ ràng! Chiến thần của tao cấp 30 rồi, rất nhanh là được chuyển chức, chỉ cần năm ngày nữa, tao sẽ vọt được đến cấp 45! Đến lúc đó PK cũng đừng có đổ tao bắt nạt mày!" Trương Thước nói liền tù tì xong, lập tức rời đi không ngoảnh lại.

Nhiễm Kỳ: "......"

"Ý người đấy là gì? Cậu ta thua lão đại chúng ta, liên quan gì Nhiễm ca?" Truy Hồn đúng lúc cũng đấu xong, lại đây tìm nhóm Hàn Khiếu để tập hợp, tỏ vẻ hoang mang hỏi, "Mới lại, cậu ta bảo là muốn PK với Nhiễm ca trong game? Chỉ bằng một Chiến thần cấp 30 như cậu ta?"

"Não thằng đấy lên cơn á!" Cố Lạc không chút khách khí trợn trắng mắt, kể sơ về mâu thuẫn hồi trước và cả trận đấu đã hẹn giữa Nhiễm Kỳ với Trương Thước.

"Thằng này bị ngu hả? Nhiễm ca cấp 40 rồi, nay về quét cái Phó bản Kinh nghiệm, lại đi Dã ngoại quét tiếp cái Nhiệm vụ Tuần hoàn kia, chưa đến hai ngày đã có thể lên đến cấp 45." Truy Hồn cực kì hạn hán lời, "Rốt cuộc là ai bắt nạt ai vậy?"

"Kệ xừ nó! Tụi mình vẫn nên ngẫm xem tối nay ăn món ngon gì thì hơn!" Mắt Cố Lạc trợn trắng, giây sau lập tức vứt cái kẻ không quan trọng Trương Thước ra sau đầu.

"Phải phải phải! Cái món thịt kho tàu hôm qua ngon ghê ấy, tôi vẫn thèm lắm! Cả món gà cũng cực kì mềm! Cái lẩu kia cũng siêu cấp thơm ngon! Tốt nhất là được ăn thêm một chầu nữa......" Truy Hồn nói liến thoắng, hầu kết cũng không nhịn được hơi giật giật.

Nhiễm Kỳ bất đắc dĩ mở miệng cắt ngang hắn: "Hôm qua là lần đầu tiên tụi mình gặp mặt, ăn no một chút là bình thường, nếu hôm nay lại ăn giống thế, số Phiếu đổi vật thật của các anh không đủ đâu......"

"Không sao, lát nữa tôi viết Công lược phó bản của Bản Khiêu chiến Thế Giới Trắng Đen, mai lúc đi Phó bản Vực sâu thì lại mở livestream lần nữa là được!" Kiếm Chỉ Lưu Niên không để bụng nói, rất có sự hào sảng của việc vung tiền như rác vì món ngon.

"Đúng vậy, bọn tuôi cũng có phiếu mà!" Vô Hoan cũng đế thêm.

"Hôm nay tụi tui vất vả lắm mới thăng cấp được, cũng rất cần ăn một chầu tiệc to để chúc mừng một chút mà!" Linh Mặc nói rất là 'trính đáng'.

Nhiễm Kỳ: "......"

Cậu quả thật chả thấy bọn họ vất vả ở đâu hết...... Rõ ràng là thắng rất nhẹ nhàng đó được chứ?!

Cơ mà rốt cuộc cậu vẫn thỏa hiệp: "Được rồi được rồi, hôm nay vẫn ăn lẩu vậy."

Dù sao nguyên liệu sau khi được cắt miếng ra thì vẫn ăn được tốt, mua thêm chút gạo hoặc bột mì làm vài món chính lấp đầy bụng, cố hết sức giảm thiểu số Phiếu đổi phải tiêu đi, lại bảo đảm bọn họ ăn no là được.

Hôm qua ăn canh lót là canh xương hầm, hôm nay Nhiễm Kỳ bèn nghĩ dứt khoát làm lẩu cá, đổi một con cá to béo, nấu một nồi canh cá thơm nồng với đầu và xương cá, chờ sau khi canh lót đã được đun xong, lại bày cá được cắt lát vào nồi là được.

Có thể mua thêm ít rau, dù sao sau khi cắt miếng thì lượng rau trông sẽ nhiều lên rất nhiều. Thịt thì có thể mua ít một xíu, cậu sẽ làm thêm mấy món chính để bọn họ không phát hiện lượng thịt bị ít đi.

Về món chính, cậu định làm bánh có nhân, bọn họ từng ăn trong game nhưng chưa từng thưởng thức ngoài đời, đúng lúc có thể ăn kèm với canh, vừa no lại còn vừa ngon.

Sau khi phía Nhiễm Kỳ định ra thực đơn tối nay, nhóm Hàn Khiếu lập tức ra tay mua sắm nguyên liệu, vẫn để Chuyển phát nhanh Bạch Tuộc đưa đến phòng khách sạn của tụi Nhiễm Kỳ.

Mọi người kết thúc các trận đấu hôm nay, vui vẻ thoải mái ra về. Cố Lạc và Truy Hồn hăng say trò chuyện về món ngon, Linh Mặc với Kiếm Chỉ Lưu Niên có vẻ đang bàn bạc về Công lược phó bản game, đám Giang Nam cũng xúm lại trao đổi trận đấu ngày mai, hai người Hàn Khiếu với Nhiễm Kỳ vô thức đi song song với nhau.

Nhiễm Kỳ bỗng nghe thấy Hàn Khiếu mở miệng hỏi: "Cái cậu Trương Thước mới nãy ấy, ID game cậu ta là gì?"

"Tui không biết......" Nhiễm Kỳ thành thật trả lời.

Hàn Khiếu: "?"

"Gã còn chưa nói thì đã đi rồi." Nhiễm Kỳ nạo gáy, "Tui sợ gã gây sự với tui trước, nên cũng không bảo gã, dù sao thì chờ tới cấp 45 rồi nói cũng kịp mà......"

Hàn Khiếu nói: "Biết rồi thì bảo tôi."

"Vâng......"

Hàn Khiếu nói tiếp: "Tôi giúp em gom vài Quyển trục ma pháp, Mục sư như em mà đánh trực tiếp với Chiến sĩ thì thế nào cũng sẽ gặp bất lợi."

"Không cần không cần, tui có rất nhiều Quyển trục ma pháp rồi......" Nhiễm Kỳ hơi chột dạ mà bổ sung, "Tui cũng có đề phòng gã mà."

"Thế thì em rút thời gian ra thăng cấp trang bị trên người mình đi, nếu không đủ vật liệu thì bảo tôi." Ngữ khí Dạ Kiêu tràn đầy trịnh trọng, y như người cha già lo con mình ra ngoài đánh nhau bị thương.

Trong lòng Nhiễm Kỳ hơi thấy thẹn thùng, lại có chút thầm vui sướng, cậu gãi đầu, vẫn cứ ngoan ngoãn trả lời, "BOSS Hổ mà sáng nay đánh í, da lông vừa vặn có thể dùng để làm bộ trang phục mới."

"Vậy là tốt rồi."

Nói xong cái này, hai người lại rơi vào trầm mặc. Bầu trời tựa hồ bị câu chuyên phiếm đây tắt lịm đi, trong lòng Nhiễm Kỳ không hiểu sao hơi sốt ruột, nhưng lại không biết nên gợi chuyện về cái gì. Cậu rất muốn hỏi hôm nay Hàn Khiếu bất chợt thay đổi đấu pháp ngày thường, đánh Trương Thước thảm như vậy, có phải bởi vì mình hay không......

Song cậu lại sợ bản thân nghĩ quá nhiều, hỏi ra miệng trái lại tự chuốc nhục vào người.

"Tranh thủ thăng cấp đi." Hàn Khiếu đột nhiên hạ giọng nói, "Sẽ có ích với em."

Nhiễm Kỳ lập tức ngạc nhiên nhìn về phía Hàn Khiếu, lại thấy Hàn Khiếu sải chân dài, vài bước là đi thẳng đến chỗ đám Linh Mặc, hiển nhiên không định nói tiếp về đề tài vừa rồi.

Chẳng lẽ Hàn Khiếu cũng phát hiện ra bí mật mà game che giấu?

Trước khi nói đến việc đổi nguyên liệu nấu ăn, đám Hàn Khiếu vẫn luôn tích cóp Phiếu đổi, hẳn là chưa phát hiện trong những nguyên liệu đó có ẩn chứa loại nguyên tố thần bí ấy.

Vậy thì vì sao Hàn Khiếu lại nhắc nhở cậu nên cố gắng thăng cấp? Vả lại làm theo lời anh thì được lợi ích gì? Là giống như những gì cậu biết, hay càng nhiều ích lợi khác đây?

Liên tưởng đến biểu hiện của Hàn Khiếu từ khi vào game đến nay không khác gì kẻ cuồng thăng cấp, Nhiễm Kỳ cứ cảm thấy bản thân hình như đã đoán ra gì đó......

Có điều giờ có nghĩ cũng không nghĩ ra cái gì, Nhiễm Kỳ dứt khoát khỏi nghĩ luôn. Dù sao chỉ cần cậu đi theo nhóm Hàn Khiếu, việc thăng cấp sẽ y như ngồi tên lửa, đợi khi cấp bậc cao lên, hẳn là sẽ tự nhiên mà biết đi.

Đoàn người trở lại khách sạn, bạch tuộc nhỏ của hãng chuyển phát nhanh đã chờ từ lâu, lại là vài hòm đồ ăn căng ních, sau khi Nhiễm Kỳ bóc bao tất cả chúng nó, bèn chuyển vào nhà bếp.

Hàn Khiếu theo thường lệ vào nhà bếp để hỗ trợ, trải qua công cuộc hợp tác hôm qua, hai người càng thêm ăn ý. Động tác rửa rau xắt củ của Hàn Khiếu cũng trôi chảy hơn, quả thật thành thạo y như nước chảy mây trôi, tăng hiệu suất nấu ăn lên rất nhiều, nhà bếp rất nhanh bay ra mùi thơm của đồ ăn.

******

Trương Thước về ký túc xá của mình, vẫn đầy một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết, lôi mấy thằng đàn em của mình vào sân huấn luyện hung hăng đánh mấy trận, bấy giờ mới coi như thoải mái hơn chút.

Đám đàn em bị đập thảm thương tức mà không dám nói năng gì, một tên đàn em thấp thỏm mở miệng, "Anh Thước, đừng buồn, thành tích của ngài đã là tốt nhất cả trường mình rồi, xét về thực lực thì Hàn Khiếu tuyệt đối đứng nhất giải đấu lần này, việc ngài thua anh ta cũng đâu mất mặt gì đâu......"

"Câm mồm!" Lửa giận Trương Thước mãi mới nguôi đi tí lại lập tức bùng lên, gã nổi trận lôi đình quát, "Mày biết đéo gì?! Hàn Khiếu là người tình của thằng Nhiễm Kỳ kia! Trận này là cố tình chơi chiêu để làm tao mất mặt!"

"Cái gì?!" Đàn em trước hết là không dám tin tưởng, rồi sau đó lại lòng đầy căm phẫn, "Cái thằng mặt trắng (*) Nhiễm Kỳ đấy cũng quá vô liêm sỉ rồi! Nghĩ ra được cả cái loại chiêu số này! Thật sự quá vô sỉ!"

(* mặt trắng = tiểu bạch kiểm: ý chỉ những người đàn ông ỷ vào mặt đẹp và (thường có) vóc người nhỏ để sống, kiểu ăn bám vẻ đẹp yếu đuối của bản thân á)

"Đúng vậy đúng vậy, Hàn Khiếu cũng bị mù, thế mà coi trọng đống rác như vậy!"

Nghe đám đàn em thảo phạt hai người, luồng tà hỏa kia của Trương Thước có thể coi như nguôi xuống một chút.

Trương Thước ừ hử một tiếng, nói: "Đi! Đi 'Tinh Du Nào'! Tối nay tao muốn quét phó bản cả đêm, nhất định phải luyện cấp tăng nhanh lên, để tới lúc đó khiến thằng Nhiễm Kỳ đẹp mặt! Hôm nay nó làm tao nhục nhã thế nào, tao chắc chắn sẽ trả lại hết từng đó!"

Dù những tuyển thủ còn lại của trường bọn họ đã bị loại hết trong các trận hôm nay, nhưng cũng không thể có biểu hiện như chó chết chủ, lập tức xếp hành lý buồn xo về trường học được. Do đó giáo viên để họ tối nay nghỉ ngơi giải trí cho thật tốt, giữa trưa mai mới tập trung xuất phát trở về trường.

"OK anh Thước!" Một tên đàn em vui vẻ nói, "Hôm qua em có đi ngang một Tinh Du Nào gần chỗ mình nhất, diện tích bên đấy rộng, máy cũng nhiều."

"Được, đi thôi."

"Anh Thước, nhưng tụi mình còn chưa ăn cơm......" Đàn em nhìn gã một cái, do dự lưỡng lự nói.

Ký túc xá bên này theo chế độ cơm tháng, tuy chỉ là cung cấp dịch dinh dưỡng thôi, có điều bọn họ cũng vẫn luôn ăn như thế, hiện tại còn chưa đến giờ, cho nên dịch dinh dưỡng còn chưa được đưa đến, bọn họ đều hơi đói bụng.

"Tinh Du Nào chắc chắn có bán, qua bên kia tao mua cho bọn mày." Trương Thước tức giận bảo.

Gã giàu nứt đố đổ vách, đúng là không để bụng mấy đồng này.

"Vâng thưa anh Thước!"

Cả đám đi rất nhanh, không lâu sau đã đến cửa Tinh Du Nào, liếc cái đã thấy dãy người xếp hàng trước máy bán dịch dinh dưỡng tự động ở cửa.

"Sao mua cái dịch dinh dưỡng thôi mà còn phải xếp hàng?" Trương Thước có chút khó chịu nhíu mày.

"Hình như ra dịch dinh dưỡng vị mới gì thì phải? Hôm qua đến đã thấy có người đang xếp hàng rồi, hương vị hẳn là khá ổn."

"Dịch dinh dưỡng vị mới?" Mí mắt Trương Thước không hiểu sao giật hai cái, gã lập tức chuyển 2000 Tinh tệ đến tài khoản của đàn em, "Mày đi mua năm tuýp về đây."

"Vâng!" Tên đàn em kia lập tức chạy tới, xếp hàng một lúc, bèn mua năm tuýp dịch dinh dưỡng trở về.

Trương Thước lấy một tuýp, ngửa đầu uống một ngụm, chua chua ngọt ngọt, hương vị quả nhiên rất không tồi.

"Chẹp." Trương Thước lập tức báo cáo chuyện này cho bố mình, bấy giờ mới vào Tinh Du Nào với các đàn em.

Việc luyện cấp hôm nay, gã nhất định sẽ toàn lực ứng phó, để Nhiễm Kỳ biết sự lợi hại của gã! Để cậu biết ai là kẻ không thể trêu vào!

Trong lòng Trương Thước tràn đầy oán khí và động lực. Chẳng qua nếu để gã biết lời đe dọa mình vừa để lại đã hoàn toàn bị Nhiễm Kỳ vứt ra sau đầu, Nhiễm Kỳ không chỉ không nôn nóng bất an như gã nghĩ, trái lại đang sung sướng hưởng thụ tiệc to, phỏng chừng sẽ trực tiếp bị chọc cho tức chết đi......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK