Mục lục
Xuyên Sách: Thập Niên 80 Trở Thành Mẹ Kế Của Năm Lão Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả trường đang nói về Trương Phi và về đơn xin nhảy lớp của Thiệu Đông và Thiệu Tây.

Mục Tuyết cảm thấy hai ngày nay mọi người nhìn cô có chút kỳ quái, khi cô trở lại trường học lại càng rõ ràng hơn.

Cô không bao giờ nghĩ rằng lòng tốt của mình sẽ làm hại Thiệu Đông và Thiệu Tây, cô thấy phiền não và rất khổ sở.

Do dự cả buổi sáng, Mục Tuyết quyết định đi theo Thiệu Bắc và Thiệu Nam trở về, tình nguyện dạy bù cho chúng, đền bù một chút.

"...Ta ngoại trừ thời gian lên lớp, lúc nào cũng có thể dạy các con."

Cô nói xong cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng không ngờ lại bị từ chối.

"Cô Mục, cám ơn cô, bất quá chúng em đã có thể tự học, dì Mục... Sẽ dạy chúng em, em không quấy rầy cô."

Thiệu Tây đại diện lịch sự từ chối.

Mục Tuyết một chữ cũng không tin, Mục Kinh Trập có thể dạy bọn nhỏ sao?

Không phải ai cũng có thể làm giáo viên.

Cô nghĩ rằng chính Thiệu Đông và Thiệu Tây còn trách cô nên đã kiếm cớ.

Mục Tuyết cúi đầu rời khỏi Thiệu gia, rất buồn, khi về đến nhà, cô nhìn thấy bà Mục và nói ra suy nghĩ của mình với đôi mắt đỏ hoe.

"Con không cố ý nhưng hình như chúng vẫn trách con, con biết chúng trách con là chuyện bình thường nhưng con chỉ muốn bù đắp".

Bà Mục vốn không thích bọn nhỏ, trong lòng đau xót nói: "Đều không phải lỗi của con, con lúc đầu không cần lo lắng bọn chúng, chuyện này cũng không xảy ra được, chẳng qua là con suy nghĩ nhiều, quá tốt bụng mà thôi."

Mắng Mục Kinh Trập vài câu, còn nghĩ tới Lý Chiêu Đệ và Mục Đằng, nhưng khi bà ta quay lại không tìm thấy ai.

Hai vợ chồng đã đi bán bánh bao.

Kể từ khi hai người đi bán bánh bao, bà Mục cũng không quản được bọn họ được nhiều nữa.

Mục Tuyết ỉu xìu hai ngày, Đường Mặc Linh cũng đã dỗ dành cô hai ngày nhưng cô vẫn buồn bã, cuối cùng chỉ còn cách tìm đến Thiệu gia.

Đây là lần đầu tiên Đường Mặc Linh đến Thiệu gia, khi anh bước vào, nhìn thấy sân trong đổ nát nhưng rất sạch sẽ, sau đó nhìn sang bên cạnh, không khỏi nhướng mày.

Như nhà mình mà bước vào, "Học hành sao rồi? Học có tốt không?"

Thiệu Đông gật đầu, Thiệu Tây mở miệng hỏi: "Có chuyện gì sao?"

"Tại sao lại không chấp nhận cô Mục Tuyết dạy kèm? Cô ấy hiện đang rất buồn." Đường Mặc Linh cắt ngang vấn đề, "Ta hy vọng các ngươi có thể chấp nhận nó."

Thiệu Tây bĩu môi, "Nhưng chúng tôi thật sự không cần."

"Rõ ràng là còn trách cô ấy." Đường Mộc Linh cười nói, "Đừng cố chấp, ta cuối cùng cũng thuyết phục chính mình cho cô ấy dạy kèm các ngươi, các ngươi còn không biết tốt xấu sao."

"Chúng tôi thực sự không trách cô ấy, nhưng chúng tôi thực sự không cần nó, chúng tôi chỉ cần dì Mục." Thiệu Tây trả lời.

Đường Mặc Linh cau mày, "Tại sao lại không hiểu chuyện như vậy?"

Anh ta giơ tay gõ vào đầu Thiệu Tây, Thiệu Tây đau đến kêu lên một tiếng.

Vì sao đau đến thế? Hồi sáng cậu vừa bị va vào đầu.

Cậu gặp rất nhiều rắc rối trong thời gian này.

Vốn dĩ Thiệu Tây là người ghét sự ép buộc nên không thích thái độ của Đường Mặc Linh, bị đòn liền tức giận.

"Tránh sang một bên!"

Cậu hất tay Đường Mặc Linh ra.

Đường Mặc Linh cũng bị đánh đau, "Thằng nhóc này sao thế."

Vừa nói, anh vừa nắm lấy tay Thiệu Tây.

"Thả ra!"

Thiệu Đông nhìn thấy liền đi ngăn cản.

Khi Mục Kinh Trập nắm tay Thiệu Trung quay lại, liền thấy Đường Mặc Linh đang bắt nạt hai đứa trẻ.

Thật quá đáng.

"Dừng lại!"

Đường Mặc Linh có kỹ năng, nhưng Mục Kinh Trập cũng không tệ, sức lực còn lớn hơn, cô nhanh chóng khống chế Đường Mặc Linh bằng một đòn.

"Thả tôi ra!" Đường Mặc Linh giận đến đỏ mặt.

"Không thả." Mục Kinh Trập vừa định hỏi anh ta tại sao lại làm như vậy với hai đứa nhỏ, liền nghe thấy một tiếng hét nho nhỏ.

Quay người lại, cô nhìn thấy Mục Tuyết đứng ở cửa, đem đồ trong tay ném xuống đất, nhìn chằm chằm Mục Kinh Trập cùng Đường Mặc Linh, trong mắt tràn đầy thất vọng cùng bi thương, sau đó giậm chân khóc rống chạy ra ngoài.

Mục Kinh Trập: "Hả???"

Cô thấy vô cùng kỳ quái, cúi đầu nhìn Đường Mặc Linh, "Chị ấy bị sao vậy? Thấy tôi đánh anh nên tức đến khóc sao? Nhưng sao cũng không lên giúp?"

Cô nhớ một tình tiết trong cuốn sách, khi Đường Mặc Linh gặp nguy hiểm, Mục Tuyết đã quên mình đỡ một nhát dao cho anh ta, rung chuyển đất trời.

Tại sao lúc nãy cô ấy quay đầu và bỏ chạy? Hay chạy đi khóc?

Cô đáng sợ đến vậy sao?

Cô nghĩ đủ điều vẫn không ra đáp án, Đường Mặc Linh nghiến răng, "Xem tư thế của cô đi!"

"Tư thế gì?" Mục Kinh Trập nhíu mày, câu nói này khiến người ta tưởng tượng lung tung.

Anh than thở cúi đầu: "..."

Nhìn Đường Mặc Linh bị cô đè dưới thân, tứ chi bị anh cố định, Mục Kinh Trập sau đó mới nhận ra.

Tư thế này xem ra có chút không tốt.

"Còn không phải là anh không thành thật."

Mục Kinh Trập buông hai tay của Đường Mặc Linh và đứng dậy.

Vừa rồi có mấy đứa nhỏ ở bên cạnh, một số đòn mạnh như hất qua vai không phù hợp, sợ làm bị thương bọn chúng nên cuối cùng đành phải trấn áp tại chỗ.

Cô chỉ chú ý để mấy đứa nhỏ sang một bên để tránh bị thương ngoài ý muốn, nhưng cô không chú ý đến tư thế.

Sau khi Đường Mặc Linh đứng dậy, anh nhìn cổ tay bị bóp đến đỏ tím của mình, sắc mặt khó coi.

Tức giận vì bị một người phụ nữ chèn ép, anh cũng rất xấu hổ và tức giận với tư thế đó.

Nó bị đảo ngược, tất cả đều bị đảo ngược, nó không nên như vậy.

Người đè Mục Kinh Trập nên là anh, anh phải ở phía trên mới đúng... Đợi đã, anh đang suy nghĩ cái gì?

Đường Mặc Linh mặt đỏ bừng.

Thời đại này rất cổ hủ, tuy rằng anh cùng Mục Tuyết cũng sắp đến chuyện cưới xin, nhưng trừ hai lần nắm tay, cái khác cũng không có.

Kết quả là hôm nay bị Mục Kinh Trập đè dưới thân.

Anh có chút bực bội, "Cô còn là phụ nữ sao? Tôi trước kia giúp cô, cô cứ như vậy đối xử với tôi?"

Mục Kinh Trập: "... Anh trước không phải nói chỉ cần đưa mấy cái bánh bao, chuyện mượn xe liền xem như xóa bỏ? Hơn nữa tôi không thể nhìn anh đánh hai đứa nhỏ."

"Ai đánh chúng nó, là chúng nó vô duyên vô cớ muốn đánh tôi." Đường Mặc Linh nhìn thấy Thiệu Bắc càng khó chịu hơn.

"Nếu như trước kia không phải ta mượn xe, ngươi hiện tại ở nơi nào còn không biết, còn cắn ta."

Cô bé này vừa rồi thừa dịp hỗn loạn cắn anh một cái, nếu anh không tránh ra, đùi của anh cũng sẽ bị cắn.

"Chú bắt nạt anh trai tôi." Có Mục Kinh Trập ở bên cạnh, Thiệu Bắc căn bản không sợ ai.

Đường Mặc Linh muốn nói điều gì đó, nhưng đối mặt với Mục Kinh Trập, anh cảm thấy vô cùng khó chịu, tâm trí chỉ nghĩ đến Mục Tuyết đã chạy đi lúc nãy, vì vậy anh chỉ có thể đuổi theo ra ngoài trước.

"Mục Kinh Trập, nếu Mục Tuyết hiểu lầm, tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cho cô."

Mục Kinh Trập: "...Tôi không phải là cố ý."

Rốt cuộc, cô vẫn hỏi lý do trước.

Khi biết Đường Mặc Linh đến đây vì Mục Tuyết, cô dường như nhận ra hành động gây hiểu lầm của mình nên chỉ còn cách đi theo.

Mục Tuyết tức giận đến mức khóc trong phòng, Đường Mặc Linh đến cũng không mở cửa.

Cuối cùng Mục Kinh Trập đã đến.

Thấy Đường Mặc Linh lo lắng như thể Mục Tuyết đang làm điều gì đó ngu ngốc trong phòng, Mục Kinh Trập cảm thấy mình nên làm gì đó.

"Tôi giúp anh phá cửa."

Đường Mặc Linh: "???"

Anh đầu đầy những dấu hỏi.

Mục Kinh Trập đã bắt đầu chuẩn bị: "Mục Tuyết, nhường đường, đừng đứng sau cửa, tôi sẽ đập cửa ngay bây giờ..."

Trước khi Mục Kinh Trập suýt phá bỏ hai cánh cửa, Mục Tuyết đã mở nó ra.

Nước mắt rơi như mưa, mắt lại đỏ bừng, trông thật đáng thương.

Trái tim của Đường Mặc Linh đau nhói, nhưng Mục Tuyết phớt lờ anh ta, chỉ nhìn Mục Kinh Trập.

"Từ nhỏ chị đã bị em cướp bao nhiêu quần áo giày dép, cướp một Thiệu Kỳ Hải còn chưa đủ, em còn muốn cướp Đường Mặc Linh, có phải chỉ cần thuộc về chị, em đều muốn cướp sao? "

Mục Kinh Trập: "...Không, đừng hiểu lầm, tôi không có cướp anh ta, vừa rồi là hiểu lầm, tôi còn tưởng rằng..."

"Vẫn là hiểu lầm, chị chính mắt thấy, lại ở trước mặt mấy đứa nhỏ, em trực tiếp liền..."

Cô không thể nói những từ ngữ để miêu tả nó, nhưng cảnh tượng đó kích thích cô vô cùng.

Có thể nói, nó đã khiến tâm hồn cô bị chấn động và tam quan gần như sụp đổ.

Cô cảm thấy rằng Mục Kinh Trập đã vấy bẩn Đường Mặc Linh.

Bọn họ chỉ đơn thuần nắm tay nhau, nhưng với Mục Kinh Trập, đã trực tiếp đến mức đó.

Cô nhìn Đường Mặc Linh, không hiểu sao thấy anh ấy... thật bẩn thỉu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BC
Biển Cả26 Tháng sáu, 2023 22:37
Chờ chương.... Yêu..
BC
Biển Cả20 Tháng sáu, 2023 23:59
Chờ.............
BC
Biển Cả19 Tháng sáu, 2023 15:01
Chờ chương...,..........hay quá
BC
Biển Cả19 Tháng sáu, 2023 15:01
Chờ chương...,..........
BC
Biển Cả17 Tháng sáu, 2023 01:53
126.....Chờ chương...hay quá
BC
Biển Cả16 Tháng sáu, 2023 19:59
Quý bất vọng rất đáng yêu...... Thiệu kỳ hải....hơn đáng ghét ko thích mấy...quá già rồi có 4 con rồi tuy các bé rất đáng yêu dỄ thương như tôi ích kỷ muốn cho mục kinh trập hp và tương lai.....với Quý bất vọng hơn......
BC
Biển Cả16 Tháng sáu, 2023 19:56
mong Quý bất vọng và mục kinh trập thành đôi quá..
BC
Biển Cả16 Tháng sáu, 2023 18:43
Thương Mục Kinh trập quá tự mình đa tình 3 lần kiếp trước hoá Ra mình chỉ là......buồn tôi cũng trải qua thanh xuân như vậy ......
BC
Biển Cả15 Tháng sáu, 2023 09:01
truỵỆn hay cực kỳ mình thích thể loạI có cực chậm như này mớ kích thích......ơi các bé yêu
BC
Biển Cả15 Tháng sáu, 2023 08:59
Bên trung từ anh你。, cô你。 , hắn他 có thẻ con gái hoặc trai。 để sưng hô, chắc edtit để nhần khi dịch thôi
BC
Biển Cả14 Tháng sáu, 2023 23:37
nhanh nhanh ra chương.....hay lắn
BC
Biển Cả14 Tháng sáu, 2023 22:09
chờ chương.......
NL
Ngọc Lan07 Tháng sáu, 2023 11:50
Nghĩ sao đứa bé mới 3 tuổi đứa 5 tuổi mà edit thành anh, thành cô nghe dị hợm thật ấy
P
Pvu06 Tháng sáu, 2023 10:53
120............
TH
Trung Hữu28 Tháng năm, 2023 22:57
Tác giả ơi hóng
P
Pvu25 Tháng năm, 2023 09:02
100.............
TH
Trang Huynh16 Tháng năm, 2023 08:58
Cho hỏi full là bn chương v ad
P
Pvu10 Tháng năm, 2023 07:43
75.............
P
Pvu26 Tháng tư, 2023 14:44
62 hóng hóng......
NM
Ngọc Mai21 Tháng tư, 2023 09:51
5222.
김진희16 Tháng tư, 2023 15:38
Hay hết truong 52hóng tiếp
P
Pvu14 Tháng tư, 2023 02:50
Hết 50 hóng
UD
Uyen Do14 Tháng tư, 2023 02:21
50.,..,,,,..,,.,,.,,.50
HT
HanLinh Truong13 Tháng tư, 2023 17:52
Hết chương 41 , hóng tác giả ra cháp mới
P
Pvu10 Tháng tư, 2023 05:12
Mình tìm ko ra chuyện
BÌNH LUẬN FACEBOOK