Mục lục
Đại Chúa Tể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông nhìn về phía đối thủ của mình, sắc mặt thoải mái hơn trước nhiều, vì đối chiến cấp độ này họ rất tự tin vào năng lực bản thân.

Dù Lâm Tranh, Chu Thanh Sơn không hề đơn giản, không ai dám nói tuyệt đối có thể chiến thắng họ, nhưng có thể thủ hòa lại không khó chút nào.

Ba trận, Mục Trần đã thắng một, dù cho hai người bọn họ có ai sơ sẩy thua một trận, kết quả vẫn là hòa mà thắng.

Nhưng mà cái chuyện đó đương nhiên khó mà xảy ra được. Lúc nãy Mục Trần liều mạng chiến đấu thảm thiết thắng được một trận, bất cứ ai trong hai người mà thua, thì thật là mất mặt khó coi.

Lâm Tranh và Chu Thanh Sơn liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ cười mếu, không ngờ được cục diện lại trở nên khốc liệt như thế này.

Quanh Linh Quang sơn, tiếng hoan hô vang dậy cũng dần tan, ánh mắt mọi người lại hưng phấn nhìn hai nơi sắp nổ ra chiến đấu. Có chiến thắng mấu chốt của Mục Trần, gần như ải này họ đã vượt qua được một nửa.

Tiếp theo Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông chỉ cần không sơ sẩy, thắng lợi nhất định sẽ là của họ.

Mục Trần cũng bình tĩnh lại, chuyện tiếp theo đã không còn có phần nào tới hắn nữa, mọi thứ có thể làm hắn đã cố hết sức.

Ngay khi thân thể thả lỏng, cảm giác suy nhược lan khắp cơ thể, khiến hắn bất giác lảo đảo xây xẩm mặt mày.

Một mùi hương thanh nhã từ đâu bay tới, Lạc Li đã xuất hiện bên cạnh Mục Trần, chẳng nề hà thân thể đầy máu của hắn, bàn tay trắng nõn đỡ lấy tấm lưng, kéo hắn dựa vào thân hình mềm mại của nàng.

Lạc Li nhìn những vết thương tan nát của Mục Trần, đó đều do sức mạnh Hắc Thần Lôi tạo thành, khó mà tưởng tượng được những đau đớn Mục Trần phải chịu để trả giá cho sức mạnh.

- Không sao chứ?

Lạc Li thủ thỉ hỏi thăm, đôi mắt cực kỳ đau xót. Lúc thấy Mục Trần liều mạng chiến đấu, nàng rất muốn lao lên giúp đỡ hắn, nhưng nàng cũng biết chuyện đó nàng không thể nhúng tay. Lòng tự trọng của nam nhi chính là trách nhiệm.

Trách nhiệm mà Mục Trần nhận lãnh, hắn cần phải dốc sức gánh lấy, và hắn sẽ không mong muốn bất kỳ ai nhúng tay vào, kể cả nàng.

Mục Trần cười khẽ, vươn tay bắt lấy eo thon của Lạc Li, cả người dựa vào nàng, hơi run rẩy vì đau nhức. Nhưng cái run ấy rất nhỏ, người ngoài chẳng ai thấy đượ, chỉ có Lạc Li kề sát bên hắn mới cảm thụ được, không khỏi thêm đau lòng.

- Chuyện tiếp theo không còn cần ta nữa.

Mục Trần nhìn lên trên cao, kết quả chiến đấu cuối cùng ra sao, hắn không còn chịu trách nhiệm nữa.

- Bước quan trọng nhất ngươi đã hoàn thành, trận chiến này không còn lâu nữa đâu. Chúc mừng ngươi! Từ nay về sau sẽ trở thành nhân vật hàng đầu chân chính Bắc Thương linh viện.

- Thứ đó ta chẳng cần. Nàng vì ta mà gia nhập Bắc Thương linh viện, vốn đã tiêu phí không ít thời gian tu luyện. Tuy ta chẳng làm được gì, nhưng có thể cố hết sức cho nàng bớt hao tổn. Người khác có hay không có Linh Quang quán đỉnh ta chẳng màng, nhưng nàng thì không thể không có.

Lạc Li bất chợt run lên, chẳng lẽ bởi vì nàng, mà hắn mới liều mạng như vậy sao?

- Ta đâu có hao tổn gì. Ngược lại nhiều năm nay, thời gian ở Bắc Thương linh viện này khiến ta vui vẻ hạnh phúc nhất.

Lạc Li khẽ cười.

Mục Trần cũng cười, cánh tay ôm chặt lấy người con gái, như muốn hòa vào thân thể của nàng.

Tận hưởng cảm giác ôn hương nhu nhuyễn, Mục Trần nhìn lên hai vòng chiến trên cao, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông chậm rãi tiến lên.

"Ầm!"

Linh lực hùng hậu bùng phát, uy áp cường đại tuôn ra, thiên địa hoàn toàn bị bao phủ.

Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đều chuẩn bị dốc toàn lực.

Lâm Tranh và Chu Thanh Sơn vẫn bình tĩnh đối diện uy áp cường đại.

- Lâm học trưởng....

- Chu học trưởng......

Cả hai cùng lúc ôm quyền quát khẽ:

- Chỉ giáo!

"Đùng!"

Lời vừa dứt, hai người đều lướt tới, linh lực lập tức ngưng tụ.

Lâm Tranh và Chu Thanh Sơn nhìn hai đối thủ hùng hổ bạo ngược xông tới, từ xa liếc nhau, bất đắc dĩ nhún vai, rồi lắc mình bắn lui, hoàn toàn ngoài dự kiến của mọi người.

Đối diện thế công của hai người kia, bọn họ lui lại?

- Chuyện gì thế kia?

Những tiếng thắc mắc kinh ngạc vang lên. Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông tuy mạnh, nhưng hiển nhiên không đủ khả năng khiến hai người kia kinh sợ thối lui.

Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng nghi hoặc ngừng lại, nhìn hai đối thủ không hề có chút chiến ý, mày nhíu lại không hiểu.

Lâm Tranh cười khì:

- Không cần đánh nữa!

- Ải cuối cùng này các ngươi vượt qua!

Chu Thanh Sơn nhún vai cười nói.

Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông giật mình sửng sốt, đám khán giả cũng giật bắn người, nhất thời không hiểu được tin tức, rồi sau đó là tiếng hoan hô dậy núi.

Lâm Tranh và Chu Thanh Sơn lại chủ động nhận thua?

Vậy là mọi người đã vượt ải cuối thành công, đều sẽ nhận được Linh Quang quán đỉnh, công sức thu thập linh qunag chẳng uổng phí!

- Bỏ cuộc sao?

Mục Trần cũng kinh ngạc, nhưng cũng không quá khó hiểu. Lâm Tranh, Chu Thanh Sơn có thực lực cũng chỉ ngang ngửa Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, cho dù toàn lực ra tay cũng khó mà thắng được, kết quả này nói chung cũng chẳng thay đổi được gì.

Ba trận Mục Trần thắng một, hai người kia thủ hòa, nếu không thể thay đổi thì cũng chẳng cần phải đánh nhau sứt đầu mẻ trán làm gì.

Nhưng Lâm Tranh rõ ràng như vậy vẫn khiến Mục Trần hơi kinh ngạc, vốn nghĩ ít nhất phải đánh một trận trước, rồi có chấm dứt cũng chưa muộn, đâu có ngờ chưa đánh đã đầu hàng...

Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông thì trề môi chép miệng, đối với hai người kia không thích dây thì cảm giác rất khó chịu.

Bọn họ muốn đấu một trận thống khoái, nhưng Lâm Tranh lại không cho họ cơ hội đó.

- Vậy là xong được sao?

Trầm Thương Sinh thả lỏng khí thế, cất tiếng nói.

Lâm Tranh cười gật đầu, búng tay bắn ra một tia linh lực bay lên cao, nổ tung. Không gian nơi đó hơi biến dạng, hai lão nhân xuất hiện.

Hai lão kia vừa hiện thân lập tức lên tiếng:

- Nếu Lâm Tranh đã chủ động bỏ cuộc, ải cuối cùng này theo quy định tất cả đệ tử đều thông qua, cơ duyên Linh Quang quán đỉnh đều ban phát cho tất cả mọi người.

Nghe được hai vị trưởng lão xác nhận cuối cùng, vô số đệ tử mừng rỡ reo hò.

Hai trưởng lạo kia nhìn qua Mục Trần, Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông, nói:

- Ba người các ngươi đại diện tham dự trận đánh cuối cùng, nên có phần thưởng.

Một người vung tay lên, ba luồng sáng lao đi rơi xuống trước mặt ba người, hình thành ba lỗ hổng không gian. Bên trong mỗi lỗ hổng là một tinh thể trong suốt lấp lánh, dao động linh lực tinh khiết và cường đại.

Đây là tinh thể Linh Vương, xét độ hùng hậu của linh lực còn mạnh hơn khỏa tinh thể mà Mục Trần nhận được sau khi giết con Linh Vương khi trước.

- Linh Quang quán đỉnh của các ngươi sẽ khác, ba ngày sau hãy đến Hình Điện, sẽ có trưởng lão tự thân xuất thủ itến hành Linh Quang quán đỉnh cho các ngươi.

Một vị trưởng lão cười nói.

Đệ tự chung quanh thần tình hâm mộ, ai cũng hiểu thành quả ba người kia nhận được là xứng đáng, nếu không có họ, thì đám đông ở đây sẽ chẳng ai có được tư cách nhận Linh Quang quán đỉnh.

Mục Trần nhìn vào tinh thể trước mặt, ôm quyền nói:

- Hai vị trưởng lão, không biết Linh Quang quán đỉnh đặc biệt đó có thể nhường cho người khác được hay không?

Lạc Li nghe vậy nhất thời sắc mặt thay đổi, nhưng Mục Trần nhanh mắt ngăn lại.

Hai vị trưởng lão hơi sửng sốt, chợt liếc nhìn Mục Trần và Lạc Li, tỏ ra hiểu chuyện, cười nhạt:

- Linh Quang quán đỉnh đặc biệt này thật ra không chỉ có các ngươi đủ tư cách nhận được, chỉ cần bất kỳ ai có tinh thể Linh Vương đầy đủ đều có cơ duyên đó.

Mục Trần sáng mắt, lập tức lấy ra nửa khỏa tinh thể Linh Vương, Lạc Li cũng nhanh tay lấy ra nửa của mình. Cả hai gộp lại, hoàn mỹ nối lại thành một khỏa.

Lạc Li giơ tay đón nhận khỏa tinh thể đầy đủ kia, ánh sáng dịu dàng tỏa ra khiến cô gái càng thêm tuyệt sắc.

- Hai vị trưởng lão, thế này được rồi chứ?

Mục Trần cười nói.

- Mục Trần, Linh Quang quán đỉnh tinh thể càng nhiều thì càng mạnh, hiệu quả càng cao.

Hai vị trưởng lão nhìn thấy Mục Trần chẳng chút do dự đưa một nửa tinh thể Linh Vương cho Lạc Li, không khỏi tỏ ra kinh ngạc, nhắc nhở.

Mục Trần không nói gì. Linh Quang quán đỉnh rất quan trọng, nhưng làm sao có thể quan trọng bằng Lạc Li?

Lạc Li nắm lấy tay Mục Trần, ánh mắt dịu dàng trìu mến.

Hai vị trưởng lão cũng không nói gì thêm về Mục Trần, thanh âm vang rền khắp nơi.

- Trận chiến cuối cùng đã kết thúc, hiện tại ta chính thức tuyên bố, Thú Liệp chiến năm nay, kết thúc tốt đẹp!

Thình lình trên bầu trời vô số những tia sáng rực rỡ chiếu rọi xuống, bao phủ mọi người.

Mục Trần giang tay đón nhận luồng hào quang từ trên cao, nhìn lại không gian rộng lớn ở đây, nhất thời thở phào như trút được gánh nặng.

Cuối cùng đã có thể đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
L
Lợino15 Tháng sáu, 2023 17:11
Thằng dịch giả ăn không được phá cho hôi à :)) Dịch lo dịch đi còn bình luận bắt bẻ ngta vcc
D
dichgiaoccho24 Tháng hai, 2023 04:08
lồn mẹ thằng dịch giả óc chó. Dịch thì lo dịch mẹ mày đi truyện người ta hay như thế gặp thằng óc lồn lâu lâu lại chọt zô mấy câu bình luận vô duyên . Địt mẹ thằng dịch giả thiểu năng.
TV
Thúy Vy12 Tháng mười, 2022 10:21
Thay vì bình loạn trong truyện, thì dịch đừng sai lỗi chính tả là được
HN
ha nhu14 Tháng năm, 2022 16:19
dịch giả chứ phải bình luận giả éo đâu, đọc truyện mà bình luận như đúng rồi mất cả hứng đọc bộ truyện, bình thường đọc mấy bộ hay hay ủng hộ ít mà đọc được mấy trăm chương của chuyện này ức chế thằng dịch bình luận tùm lum vãi cứt ra. nghỉ dịch mẹ đê
LTM
Lam Thiên Minh04 Tháng tư, 2022 15:02
Bực cái người dịch giả ghê, dịch thì lo dịch, bình luận bắt bẻ lung tung trong tác phẩm của người ta, chả có tí lịch sự.
LTM
Lam Thiên Minh04 Tháng tư, 2022 15:02
Bực cái người dịch giả ghê, dịch thì lo dịch, bình luận bắt bẻ lung tung trong tác phẩm của người ta, chả có tí lịch sự.
LTM
Lam Thiên Minh04 Tháng tư, 2022 15:02
Bực cái người dịch giả ghê, dịch thì lo dịch, bình luận bắt bẻ lung tung trong tác phẩm của người ta, chả có tí lịch sự.
C
Chooser08 Tháng mười một, 2021 06:17
Dịch truyện thì lo dịch thôi. Đừng có thêm bớt ý kiến gì vào nguyên tác của tác giả.
QL
Quid Li26 Tháng mười, 2021 10:09
Tác giả đã thổ tả rồi, gặp thằng dịch còn thổ tả hơn nữa. Còn nhiều chap dịch bằng google nữa chứ :))
QL
Quid Li26 Tháng mười, 2021 10:09
Tác giả đã thổ tả rồi, gặp thằng dịch còn thổ tả hơn nữa. Còn nhiều chap dịch bằng google nữa chứ :))
NMT
Nguyễn Minh Tài23 Tháng mười, 2021 04:19
anh em biết trang dịch truyện nào ổn áp không - chứ trang này úp truyện càng về sau càng dịch tùm lum k
HLT
Hà Lê Thu16 Tháng mười, 2021 03:28
Danh từ và tên người thì viết hoa dùm, dịch ngu như bò
HLT
Hà Lê Thu16 Tháng mười, 2021 03:28
Danh từ và tên người thì viết hoa dùm, dịch ngu như bò
HLT
Hà Lê Thu06 Tháng mười, 2021 23:48
Từ cháp 1000 trở đi, đổi thằng dịch giả điên điên, khùng khùng, dịch lung tung như thằng ngộ
HLT
Hà Lê Thu26 Tháng chín, 2021 12:53
Đọc cưa thỉnh thoảng bị dính cmt của con dịch giả, khó chịu thật sự
HLT
Hà Lê Thu26 Tháng chín, 2021 12:53
Đọc cưa thỉnh thoảng bị dính cmt của con dịch giả, khó chịu thật sự
HLT
Hà Lê Thu26 Tháng chín, 2021 10:01
Chap nào cũng thêm cmt vào, như kiểu thần kinh bị vấn đề í
HLT
Hà Lê Thu26 Tháng chín, 2021 10:00
Dịch giả gì cứ thêm cmt xàm lol vào vậy
HLT
Hà Lê Thu14 Tháng chín, 2021 09:28
Dịch gì mà cứ đích với đắc, khó chịu vl
HLT
Hà Lê Thu14 Tháng chín, 2021 07:27
Chap 59 con dở hơi dịch giả lại chèn cmt vớ vẩn vào
HLT
Hà Lê Thu14 Tháng chín, 2021 07:19
Còn dịch giả bị điên à, nó cứ chèn mấy câu cmt vào làm gì vậy. Tưng tửng vl
HLT
Hà Lê Thu14 Tháng chín, 2021 07:19
Còn dịch giả bị điên à, nó cứ chèn mấy câu cmt vào làm gì vậy. Tưng tửng vl
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK