Trong lúc này đột nhiên Ken từ ngoài cửa phòng vội vã bước vào, Ken nhìn Ngạo Thiên khó xử nói.
- Chủ nhân, có chuyện.......
Ngạo Thiên lườm Ken một cái, khiến Ken chợt im lại không nói gì thêm.
Ngạo Thiên nhìn Chung Hân nói với giọng ân cần.
- Hân Hân, em vào trong trước đi, sau khi xử lý xong chuyện tôi sẽ quay trở lại.
Ngạo Thiên nói xong liền dìu Chung Hân vào trong phòng, sau khi khép chặt cánh cửa kiếng thông ra ban công Ngạo Thiên mới cùng Ken rời đi.
Hai người cất bước đến thư phòng, Ngạo Thiên buồn bực ngồi xuống ghế sau bàn làm việc nhìn Ken.
- Chuyện gì khiến cậu quýnh lên như vậy?
Ken hơi cúi thấp đầu cung kính báo cáo.
- Chủ nhân, mấy tuần nay việc làm ăn của ban Ngạo Long vô cùng sa sút, cứ cách một hai ngày là bọn cảnh sát sẽ đến tuần tra.
Họ tìm thấy ma tuý trong hộp đêm, nên đã đường đường chính chính niêm phong hộp đêm của chúng ta.
Cũng vì vậy nên thu nhập đã tuột một cách đáng kể.
Ken lo lắng vô cùng, từ trước tới giờ bang Ngạo Long chưa từng gặp qua trường hợp này.
Tuy bang Ngạo Long không dính líu gì với cảnh sát, nhưng cảnh sát cũng phải e dè nể mặt, chưa từng đến hộp đêm kiểm tra qua.
"Bang............"
Ngạo Thiên tức giận dùng tay đập mạnh lên mặt bàn cất giọng phẫn nộ.
- Ma tuý?
Ở đâu ra ma tuý, tôi đã căn dặn ở trên địa bàng của Bang Ngạo Long tuyệt đối không đuợc buông bán ma tuý.
Ken ngập ngừng một chút rồi mới nói tiếp.
- Thuộc hạ cũng không biết, từ trước đến giờ tại địa bàn của chúng ta chưa từng xuất hiện ma tuý, không biết vì sao cảnh sát lại tìm thấy.
Ngạo Thiên nghe Ken nói vậy suy ngẫm một lúc, ánh mắt thâm sâu nhìn Ken.
- Thần Phong thật lợi hại, là hắn cố tình cho người giá họa chúng ta.
Ngạo Thiên suy đoán Thần Phong đã biết đến chuyện anh đưa Chung Hân đi, nên mới cố tình kiếm chuyện với bang Ngạo Long, nhưng Ngạo Thiên không thể ngờ Trác Hồ chính là người của Thần Phong.
- Thần Phong..........
Chẳng lẽ ma tuý được cảnh sát tìm thấy là do người của Thần Phong đặt vào sao?
Ken kinh ngạc nhìn Ngạo Thiên nói ra suy nghĩ trong đầu, Ngạo Thiên không nói gì chỉ gật đầu một cái, trong lòng chợt hiện lên dự cảm chẳng lành.
Ngạo Thiên lo lắng không phải vì bang Ngạo Long, cái khiến lòng anh không yên chính là việc Thần Phong đã biết Chung Hân đang ở bên cạnh anh.
Ngạo Thiên biết với tính tình ngông cuồng của Thần Phong, Thần Phong nhất định dùng mọi cách để đoạt Chung Hân trở về.
Một giờ khuya tại quán bar Night Angel, quán bar cap cấp xa hoa nhất tại Thành Phố X.
Tuy bên ngòai nhìn vào quán bar thật yên tĩnh, nhưng vừa bước chân vào cửa chính liền cảm giác được bầu không khí sôi động nhưng lại không kém phần sang trọng, từ cách trang trí cho đến rượu đều là loại thượng hại, người ra vào nơi này đều là các công tử tiểu thư của nhà quyền quý.
Tiếng nhạc R&B khích thích, cùng với hương vị tuyệt vời của rượu xen vào tiếng xì xào trò chuyện hoàn lẫn với ánh đèn màu cam nhàn nhạt mờ mờ ảo ảo, khiến người bước vào bar cảm giác thư giản như đang lạc vào cảnh tiên bồng.
Một nhóm người đang tụ họp lại tại góc khuất, hăng say hưởng thụ các loại cocktail đủ màu đủ vị.
Lãnh Đồng bị một đám bạn thân khéo đến bar Night Angel chơi, họ là những đứa con cưng của những người quyền cao chức trọng tại Thành Phố X.
Alice là con gái duy nhất của công ty Lê Hoàng nâng ly rượu trong tay lên điểm vào miệng ly của Lãnh Đồng cất cao giọng nói, vì muốn lấn ép tiếng nhạc ồn ào xung quanh.
- Đồng Đồng, chúng ta cạn ly chúc mừng cậu chính thức tiếp nhận chức vị tổng giám đốc của bộ phận PR.
Lãnh Đồng nghe vậy cười híp mắt cô vui vẻ uống cạn ly rượu trên tay, đây là lần đầu tiên cô được mẹ tin cậy dao cho chức vị quan trọng trong công ty.
Tuy chỉ là giám đốc của bộ phận marketing nhưng Triệu Nhàn đã hứa chỉ cần cô làm tốt công việc của mình, Lãnh Thị sớm muộn gì cũng là của cô.
Thật ra Lãnh Đồng không quan tâm đến Lãnh Thị, cô chỉ nghĩ khi cô có được Lãnh Thị trong tay Thần Phong sẽ đồng ý cưới cô.
Lãnh Đồng vừa trò chuyện với đám bạn, thân hình quyến rũ không ngừng lắc lư theo điệu nhạc, mái tóc dài mịn màn vì động tác của cô lắc qua lắc lại nhìn vào quyến rũ đến chết người.
Lúc này trong một góc khuất hai người đàn ông ngồi nhàn nhã tay cầm rượu, dựa lưng vào ghế sofa ánh mắt sắc bén quan sát Lãnh Đồng.
- Cậu thích cô ấy sao?
Lăng Triều nhìn Hứa Thừa Anh nói, bàn tay thản nhiên lắc lắc ly rượu trong tay mình.
Hứa Thừa Anh lườm Lăng Triều một cái cất giọng lạnh lùng.
- Nhường cho cậu!
Người Hứa Thừa Anh ghét nhất chính là Lãnh Đồng, từ nhỏ anh đã ghét.
- Tôi nuốt không trôi.
Lăng Triều cười mờ ám nhìn Hứa Thừa Anh nói.
Hứa Thừa Anh vẫn làm mặt lạnh chăm chú nhìn Lãnh Đồng, trong lòng thầm tính toán thời gian chính xác thuốc kích dục phát tán.
Lăng Triều nhìn thấy nét mặt hờ hững của Hứa Thừa Anh trong lòng tức giận.
Lăng Triều thật sự muốn nói rõ với Hứa Thừa Anh hôm nay, vừa định mở miệng nói gì đó đột nhiên Hứa Thừa Anh đứng lên bước nhanh theo hướng Lãnh Đồng vừa mới đi.
Lãnh Đồng mới uống vài ly nhưng không biết vì sao trong người cảm thấy khó chịu, cô vội vã đi vào nhà vệ sinh muốn dùng nước lạnh rửa mặt cho dễ chịu hơn.
Lãnh Đồng không ngờ chưa vào tới nhà vệ sinh cô đã không còn sức lực ngã quỵ xuống, nhưng thật may mắn lại đụng phải một người đàn ông.
Hứa Thừa Anh đỡ lấy thân thể bất lực của Lãnh Đồng, anh không nói gì ánh mắt căm hận nhìn vào thần sắc vô cùng nhếch nhát của Lãnh Đồng hiện giờ, trong lòng cảm thấy hả hê.
- Tại cô làm chuyện ác nên mới gặp báo ứng đừng trách chúng tôi.
Hứa Thừa Anh chán ghét nhìn Lãnh Đồng nói.
Lúc này vì phản ứng của thuốc kích dục nên Lãnh Đồng đã không còn ý thức đầu óc choáng váng, giương mặt phiếm hồng cặp mắt mê ly nhìn Hứa Thừa Anh.
Lãnh Đồng không chỉ dừng lại ở cái nhìn khiêu gợi, cô bất giác choàng tay qua cổ ôm chặt Hứa Thừa Anh.
Đôi môi mềm mại hướng tới môi anh, Hứa Thừa Anh nhìn thấy vậy lập tức xoay mặt sang một bên lẫn tránh nụ hôn của cô, anh ghét nhất cảm giác thân mật như thế này cùng với phụ nữ.
Hứa Thừa Anh giận dữ chụp lấy hai tay của Lãnh Đồng, lúc này đang ôm chặt anh.
Trong lúc hai người còn đang dằn co, Lăng Triều cùng một người đàn ông với thân hình khỏe mạnh đi tới, nhìn thấy Hứa Thừa Anh ôm chặt Lãnh Đồng trong lòng, bàn tay đang đặt bên hông của Lăng Triều bất giác siết chặt lại.
Lăng Triều bước nhanh tới dùng một tay cầm lấy cánh tay của Lãnh Đồng, ném thân thể mềm nhũn của cô ta vào người đàn ông đi bên cạnh.
- Tôi giao cô ta lại cho cậu.
Người đàn ông nhìn Lăng Triều cười khoái chí, hắn mau chóng dìu Lãnh Đồng rời khỏi bar Night Angel.
Nhìn thấy Lãnh Đồng và người đàn ông kia bỏ đi, Lăng Triều nhìn sang Hứa Thừa Anh.
Ánh mắt của Lăng Triều khiến Hứa Thừa Anh khó hiểu, nhìn thấy ánh mắt ngờ vực của Hứa Thừa Anh nhìn mình, Lăng Triều tức đến nghiến răng ken két, anh giận dữ cuộn lại bàn tay của mình đấm mạnh vào bức tường phía sau lưng của Hứa Thừa Anh.
Ánh mắt phẫn nộ liếc Hứa Thừa Anh một cái, trước khi bực bội bỏ đi.
Hứa Thừa Anh nhìn theo bóng lưng bực tức của Lăng Triều, trong lòng thật sự không biết Lăng Triều đang nổi điên lên vì chuyện gì, Hứa Thừa Anh nhún vai chẳng hiểu bước theo sau Lăng Triều.
Danh Sách Chương: