Quả thật chuỗi ngày thi sau đó của Tang Truân vô cùng thuận lợi. Đến ngày công bố điểm số, Bách Hứa Phong đưa cô đến trường học, Tang Truân run rẩy dò danh sách
Tên của cô xuất hiện ngay bên dưới tên của Lục Nhuệ, Tang Truân vui đến mức rơi nước mắt. Đây là lần đầu tiên cô xem điểm mà lại vui đến mức này, Tang Truân chạy đến ôm chằm lấy Bách Hứa Phong một lần nữa
" Anh ơi, em làm được rồi. Em đậu rồi! "
" Giỏi lắm, anh biết là em làm được mà "
Hai người mang theo tâm trạng vui vẻ cùng đi ăn với nhau, ăn xong lại đi đi chơi rồi tối lại tổ chức tiệc ăn mừng cùng bạn bè. Tối hôm đó, Tang Truân vui vẻ với bạn bè nên có uống chút rượu
Tửu lượng của cô không quá tốt lại uống rượu nồng độ cao nên vừa mới uống ba ly đã bắt đầu say. Tang Truân say nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, Bách Hứa Phong đỡ cô lên xe trở về
Ngồi trên xe, đầu của cô cứ nhức nhối lên có lẽ là vì tác dụng của rượu
" Em không sao chứ? "
" Không ổn lắm, đầu cứ như ai lấy búa bổ vào vậy "
" Vậy thì ngồi ở đây chút nhé, anh đi mua nước mát cho em "
Bách Hứa Phong đi ra khỏi xe, anh đi đến máy bán nước tự động ở gần đó mua một chai nước mát cho cô. Bên trong xe, Tang Truân đã bắt đầu thiếp ngủ
Đến lúc cô thức giấc thì đã thấy bản thân nằm ở trong phòng của mình, bên cạnh còn có Tang Ân đang nằm ngủ say giấc. Đầu cô đau nhức, Tang Truân vẫn cố đứng lên để đi tắm và vệ sinh cá nhân sạch sẽ
Bây giờ vẫn còn khá sớm nên cô không muốn gọi Tang Ân thức, Tang Truân đi xuống lầu ngồi vào bàn ăn với bố và Dương Viễn
" Làm sao hôm qua con về được đây vậy? "
Bố Tang Truân vừa xem báo vừa trả lời
" Là thầy giáo Bách đưa con về, uống say như vậy không tốt đâu nhé "
Tang Truân cố nhớ lại chuyện hôm qua nhưng quả thật khi say cô chẳng còn nhớ được gì. Dì An mang thức ăn vừa nấu lại bàn rồi ngồi xuống cùng ăn
Ăn xong, Tang Truân đi lên phòng đánh thức Tang Ân để đưa cậu bé đến trường mẫu giáo. Khi đưa Tang Ân đến trường xong thì cô cũng ghé nhà Lục Nhuệ một chút
Tang Truân ngồi trên ghế sofa xem Lục Nhuệ lựa hết bộ váy này đến bộ quần kia, cô ấy liên tục thay từng bộ đồ trước mặt cô
" Cậu lựa quần áo để làm gì vậy?"
Lục Nhuệ vừa lục quần áo trong tủ vừa trả lời
" Để đi chơi với Trương Túc đó. À, ngày mai là lễ tốt nghiệp rồi ai sẽ đi cùng cậu?"
" Chắc là bố "
Thời gian trôi nhanh quá, vậy mà gần đến lễ tốt nghiệp rồi. Tang Truân không còn thời gian ở Mạc Thành nữa, cô phải đến một nơi khác xa lạ hơn
Lựa được chiếc váy ưng ý, Lục Nhuệ vui vẻ treo chiếc váy lên rồi đi tới ngồi với Tang Truân ở ghế sofa trong phòng. Hai người không có việc gì làm nên đành lấy điện thoại ra chơi game rồi lại đặt đồ ăn về ăn với nhau, rất lâu rồi hai người không dành thời gian riêng cho nhau như thế này
Đến chiều thì Tang Truân đi đón Tang Ân ở trường mẫu giáo trở về nhà, ăn một bữa tối với gia đình. Tang Truân muốn lưu giữ một chút kỉ niệm ở ngôi nhà này, ngồi ở trên giường đọc sách. Tang Ân thấy cô dọn đồ để vào vali đồ thì thắc mắc
" Chị đi đâu sao ạ?"
" Chị sắp không ở nơi này nữa"
Nghe thấy cô không ở nơi này nữa, Tang Ân liền bỏ cuốn sách xuống chạy tới ôm tay của Tang Truân , cậu bé sợ rằng cô sẽ lại một lần nữa bỏ rơi cậu như bố mẹ ruột đã từng
" Chị, chị không đi có được không? "
" Em sợ chị bỏ rơi em sao? Vậy em có muốn đi cùng chị không ?"
Tang Ân liền gật đầu, mặc dù chưa sống với nhau lâu nhưng tình cảm mà Tang Ân dành cho cô vô cùng lớn. Cậu bé có thể đi theo cô mặc kệ là bất cứ nơi nào, Tang Truân vui vẻ dỗ ngọt cậu bé ngủ
Tang Truân cũng có ý định mang cậu bé theo nên thu xếp thêm một vali quần áo của Tang Ân theo. Đến lúc sắp xếp xong thì cũng đã tối muộn, cô mang quần áo đi tắm rồi mới đi ngủ
Đến sáng, Tang Truân lục đục thay đồ rồi mới đánh thức Tang Ân dậy đi học. Cô dắt tay cậu bé xuống nhà ăn sáng rồi mới ra ngoài
" Con lên trường trước, một lúc nữa bố và dì đến nhé "
" Tang Truân, con đi cẩn thận nhé "
Dì An Diêu mỉm cười nhắc nhở Tang Truân, cậu bé Tang Ân vào đến lớp rồi cô mới đi đến trường. Hôm nay là lễ tốt nghiệp nên trường khá đông, Lý Tư Thành thấy Tang Truân đi vào thì liền kéo tay cô đến cùng chụp ảnh kỉ niệm cùng với lớp rồi từ từ tách ra chụp nhóm với nhau
Danh Sách Chương: