Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thị giác: Hermione · Granger

------------------------------------

Kế tiếp sau đó những ngày ở thư viện diễn ra rất thư thái, câu lạc bộ truy tinh của Krum cư nhiên không còn xuất hiện nữa. Bất quá trước mắt cô lại có thêm phiền não mới.

Cô bị Ron chọc giận.

Ở trong lòng Ron, bạn nhảy chính là một thứ gì đó chỉ cần xinh đẹp lòng dạ xấu xa là được, tuyệt đối không thể là một cô gái tốt nhưng xấu xí. Điều khiến cô càng phẫn nộ hơn chính là cuối cùng khi cậu ta không tìm thấy bạn nhảy mới nghĩ đến việc mời cô, thậm chí còn nghi ngờ việc cô có bạn nhảy là thật hay giả!

Trên phương diện học hành cô luôn luôn tràn ngập tự tin nhưng ở phương diện nhân khí cô lại rất tự ti, cho dù là ở thế giới Muggle hay là thế giới phù thủy cô đều thuộc về loại người không được hoan nghênh kia. Đầu tóc lộn xộn cùng một đôi răng cửa lớn của cô luôn là mục tiêu để mọi người cười nhạo.

Bất quá cô không để bụng đến nó, đám người như Malfoy không đáng để ta phế đi một chút tâm tư nào. Nhưng Ron là bạn thân của cô, khi cậu ta nói ra những lời đó thật sự khiến tâm trạng của cô không vui chút nào.

Rốt cuộc thì ngày lễ Giáng Sinh đã đến.

“Hermione —— bồ muốn tham gia Vũ hội Giáng sinh với ai?” Ron hỏi.

Gần đây cậu ta luôn xuất kỳ bất ý hỏi cô vấn đề này, nhằm mong muốn cô sẽ nói ra đáp án trong thời điểm không phòng bị, bất quá cô sẽ không mắc bẫy đâu.

Cô đã từng tự hỏi bản thân và quyết định sẽ không nói với bất kỳ kẻ nào, đặc biệt là Ron. Rốt cuộc thì cho dù nói là Nelive mời cô, cậu ta cũng sẽ không chịu tin vào điều đó, nếu cô nói rằng chính thần tượng Quidditch của cậu ta Krum mời cô, cậu ta chắc chắn sẽ cười đến run rẩy cả người giống Malfoy.

Buổi chiều lúc 17h chung điểm, cô liền trở về tháp Gryffindor để chuẩn bị cho Vũ hội Giáng sinh tối nay.

Đầu tiên cô thay một bộ áo choàng xanh lam tím màu của cây hoa dừa cạn, bộ váy này cô mua được từ một cửa hàng Muggle, cô làm một phép biến hình nhỏ, khiến cho chiếc váy trở nên càng thêm phiêu dật. Tiếp theo cho sử dụng pháp thuật làm tóc của mình trở nên nhu thuận mềm mại hơn, cuối cùng dùng thỏi son cô mượn của mẹ bôi lên môi mình.

Quá trình trang điểm thật sự quá phiền toái a, cô dùng thời gian suốt hai giờ đồng hồ mới xong. Bất quá còn một giờ nữa Vũ hội mới bắt đầu, nhìn bản thân có chút xa lạ trong gương, cô có chút khiếp đảm.

@@@@@@@@@@@@@@@

Thị giác: Victor · Krum

-----------------------------------‐-

Anh lại mất ngủ. Bất quá lần này không phải vì phiền não mà là rất hưng phấn.

“Vitya, cậu như vậy sao được. Đừng quên cậu là dũng sĩ nhảy mở màn Vũ hội, cậu không nghỉ ngơi đầy đủ thì làm sao có thể biểu hiện tốt trước mặt quý cô thư viện của cậu được?" Poliakoff vươn tay qua vỗ vỗ bả vai anh cũng khuyên nhủ anh: "Lại nói tiếp, không có cô gái nào sẽ thích bạn nhảy của mình có quầng thâm mắt lớn a."

Ừh phải, cậu ta nói rất có đạo lý, anh phải giữ lại một ấn tượng tốt với Her-my-own.

Đi vào thư viện, anh liếc mắt một cái liền thấy cô đang tập trung đọc sách. Anh cầm sách nhẹ nhàng đi qua, ngồi ở bên cạnh cô.

“Chào buổi sáng, ông Krum." Cô ngẩng đầu liếc mắt một cái để nhìn anh.

“Em có thể gọi tôi là Viktor,” anh rất kinh hỉ khi cô ấy chủ động nói chuyện với anh, bất quá anh nhanh chóng đáp lại cô: "Vậy, tôi có thể gọi em là Her-my-own chứ?"

“Phốc!” Cô ấy lập tức bật ra tiếng cười nhỏ, lúc cười ánh mắt cô sáng lên như có những ngôi sao lấp lánh khiến anh ngây ngẩn cả người.

“Là Hermione.” Cô sửa đúng phiên âm tên mình cho anh nghe.

Merlin a, mất mặt quá, đến cái tên của cô mà anh cũng không đọc đúng!

Bất quá chuyện mất mặt hơn còn ở phía sau, cô liên tục sửa lại vài lần anh vẫn không đọc được đúng tên cô! Mặt anh bây giờ như đang bốc cháy.

Victor Krum ngốc nghếch, xứng đáng, để mày ngày thường không luyện tập phát âm tiếng Anh cho tốt, bây giờ hối hận chưa! Quả thực, bây giờ anh hối hận không thôi.

"Không sao, tên của tôi xác thật là rất khó đọc đối với người trong nước và cả người nước ngoài, anh đã đọc gần đúng rồi." Cô ấy cười an ủi anh. Thấy cô thật sự không tức giận, anh mới nhẹ nhàng thở ra.

“Tôi đã xem qua trận đấu Quidditch World Cup, anh biểu hiện cực kỳ tuyệt vời!"

Her-my-own đã xem qua trận bóng của anh! Điều này thật sự khiến anh vô cùng kinh hỉ! Lòng anh giống như đang yên lặng rồi bỗng nhiên toát ra một đám chim nhỏ vừa nhảy nhót vừa ca hát. Bất quá, ngàn vạn lần đừng là trận bóng kia……

“Là trận đấu giữa Bulgaria và Ireland.” Ca hát chim nhỏ đã chết.

Nhớ lại trận đấu kia, mặt anh đầy máu, bộ dạng cực kỳ chật vật, anh hận không thể chui vào khe đất thư viện để trốn.

"Anh thật sự rất dũng cảm, đặc biệt là khi anh thực hiện động tác Wonky Faint kia, quả thực rất xuất sắc!"

Lời khen ngợi chân thành của cô làm anh cảm thấy cả cơ thể mình như đang nhẹ nhàng bay lên, phảng phất như một cọng lông chim đang trôi nổi trên không trung. Bất quá anh vẫn không thể nhịn cười được.

Nếu đổi sang người khác nói sai các thuật ngữ Quidditch, còn sai đến buồn cười như vậy, anh nhất định sẽ cảm thấy không vui và ngay lập tức phát ra tiếng cười nhạo đáp trả đối phương.

(Ở đây động tác mà Krum thực hiện tên thuật ngữ gọi đúng phải là Wronski Feint chứ không phải Wonky Faint như Hermione nói ở trên)

Nhưng những lời này lại phát ra từ miệng Her-my-own, anh thấy thế nào đều rất đáng yêu a?

Anh không rảnh lo đến việc thẹn thùng, cũng không nhịn được mà biểu lộ sự chân thành của mình: "Tôi mỗi ngày đến thư viện chính là vì muốn nói chuyện với em, nhưng tôi vẫn không có dũng khí để làm quen em."

“Úc, thật vậy chăng, cảm ơn anh.” Gương mặt cô trở nên đỏ bừng, giống như một quả cherry chín mọng, cực kỳ xinh đẹp.

Cô luôn luôn có thể vô ý bày ra mị lực mà anh không lường trước được giống như lúc này vậy, cũng như Vũ hội Giáng sinh diễn ra vài ngày sau đó.

Merlin a, anh biết cô rất đẹp nhưng bây giờ cô cũng quá xinh đẹp đi!

Lúc Her-my-own mỉm cười nhẹ nhàng đi đến trước mặt anh, rõ ràng chỉ là một động tác cùng một bộ biểu tình hết sức bình thường nhưng khi đặt lên người cô, chúng lại như đang trở nên sáng rọi.

Anh nghe thấy một trận thì thầm xôn xao truyền đến từ chung quanh, là âm thanh tràn đầy kinh diễm cùng tán thưởng. Anh rất cao hứng, không chỉ vì anh có thể có vinh hạnh cùng cô tay trong tay cùng nhau khiêu vũ mà còn vì có thể cao hứng cho cô, cô đáng giá có được hết thảy hoa tươi cùng ca ngợi trên khắp thế gian.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK