• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không tới một lúc sau, hai người Tưởng Mỹ Hàm và Diệp Vi Vi cũng dắt con tới rồi. Nhìn dáng vẻ cả hai vừa đi vừa nói chuyện trông cũng khá thân thiết.

Mọi người đã tập hợp đông đủ, thôn trưởng Trương Hi Minh cũng xuất hiện."

Chào buổi sáng các mẹ và các bảo bối." Trương Hi Minh mặt tràn đầy tinh thần chào hỏi, nhìn Dương Vân Linh tươi cười nói: "

Hôm qua mọi người ngủ có ngon không?"

Mọi người cũng đáp lời lại: "

Ngủ khá ngon."

Trương Hi Minh thấy Diệp Vân Linh cũng nói ngủ ngon, không khỏi hỏi: "

Phỏng vấn mẹ Tử Hạo một chút, nghe nói hôm qua cô ngủ trên võng cả đêm, thật sự ngủ ngon sao?"

Diệp Vân Linh trả lời:"

Tôi ngủ khá ngon mà." Còn có võng nằm không tốt sao?

Khán giả xem phát sóng trực tiếp hiển nhiên không tin lời cô nói, đều cho rằng cô đang mạnh miệng thôi.

Trương Hi Minh: "

Vậy tất cả mọi người đều đã dùng bữa sáng rồi đúng không? Mấy tiếng nữa sẽ đến giờ cơm trưa. Bữa trưa hôm nay sẽ kiểm tra tay nghề bếp núc của nhóm các mẹ nhé."

Cả đám người mặt đều méo xệch, hiển nhiên đều không am hiểu nấu nướng.

Diệp Vân Linh thấy không vấn đề gì, tay nghề cô cũng chẳng ra sao cả. Bất quá cô không kén chọn nha, đồ ăn chỉ cần cần nấu chín là được.

Trương Hi Minh lấy ra mấy tấm ảnh chụp, đưa lên trước mặt cho mọi người xem: "Đây là những món các mẹ phải nấu hôm nay. Các bảo bối có thể đi lên chọn món mà mình thích ăn."

Sáu tấm ảnh chụp lần lượt là địa tam tiên, trứng xào cà chua, dưa chuột xào cùng đậu hũ chiên, thịt kho tàu và ngó sen dấm đường.

Không ít bạn nhỏ nhìn thấy tấm ảnh thịt kho tàu kia đều muốn chọn, vì thế còn tranh giành nhau.

Lục Tử Hạo bên cạnh nhìn một đám nhóc cứ đứng trước mấy tấm ảnh cãi nhau, chờ nửa ngày cũng không có ý định tham dự hoặc can ngăn.

Cuối cùng Trương Hi Minh không còn cách nào khác, quyết định dùng hình thức rút thăm để quyết định.

Lục Tử Hạo rút được món đậu hũ chiên.

Lục Ngữ Nịnh rút được món thịt kho tàu các bọn nhỏ đều thèm muốn, khuôn mặt nhỏ tròn vo tức khắc lộ ra vẻ tươi cười.

Dương Diệp nhìn thấy không có thịt kho tàu mình thích ăn, tức khắc mặt liền nhăn nhó, ăn vạ: "

Con muốn ăn thịt, con muốn thịt kho tàu kia...."

Tưởng Mỹ Hàm nhìn dáng vẻ con trai khóc lóc ăn vạ, hơi ngượng ngùng giải thích: "

Con trai tôi từ nhỏ đã thích ăn thích ăn thịt kho tàu."

Diệp Vân Linh khách khí trả lời: "

Xem ra bạn nhỏ nào cũng thích ăn thịt."

Tưởng Mỹ Hàm nhíu mày lại, hiển nhiên không hài lòng với câu trả lời của Diệp Vân Linh.

Dương Diệp vẫn tiếp tục quậy, Tưởng Mỹ Hàm chỉ có thể dỗ dành: "

Thôi được rồi. Con ở nhà ngày nào mà không ăn, về nhà lại nấu cho con nha. Hôm nay chúng ta ăn trứng xào cà chua nhé, món này không phải tự con rút được à? Trứng xào cà chua ăn cũng rất ngon mà."

Không nhắc tới còn tốt, nhắc tới trứng cà chua Dương Diệp lại càng tức giận hơn nói: "

Con không thèm trứng xào cà chua, con phải ăn thịt."

Nói xong trực tiếp nhìn về phía Lục Ngữ Nịnh, ngữ khí ra lệnh: "

Mau đem ảnh kia đưa cho tao."

Lục Ngữ Nịnh không biết có phải là bị doạ sợ hay làm sao, lùi ra sau hai bước, đem bức ảnh kia giấu phía sau, nhu nhu nhược nhược nói: "

Em không đưa."

Dương Diệp nổi giận, chạy lên trước xô ngã Lục Ngữ Nịnh.

May mắn có Diệp Vân Linh đứng bên cạnh, nhanh chóng duỗi tay đỡ lấy cô bé, đưa mắt nhìn về phía Dương Diệp sắc mặt hơi có vẻ không vui.

Còn chưa đợi Diệp Vân Linh nói chuyện, Lục Tử Hạo bên cạnh vọt lên, dùng sức đẩy Dương Diệp ngã xuống đất. Dương Diệp khóc vang trời.

Hết thảy sự việc diễn ra quá nhanh, Tưởng Mỹ Hàm không có khả năng phản xạ như Diệp Vân Linh.

Nhìn thấy con trai ngã trên mặt đất, đau lòng chạy lại bế lên kiểm tra: "

Diệp Diệp, con sao rồi, có đau ở đâu không?"

Dương Diệp dơ tay mình lên, khóc lóc kể lể: "

Mẹ ơi, nó khi dễ con, tay con đau. Mẹ đánh nó cho con đi."

Lúc Dương Diệp ngã vừa vặn tay chống lên mấy hòn đá nhỏ, không chảy máu mà chỉ xước một tí da.

Sắc mặt Tưởng Mỹ Hàm trong nháy mắt cũng trầm xuống, không tiện làm trò nói lời không dễ nghe trước sóng trực tiếp, chỉ đành an ủi Dương Diệp: "

Diệp Diệp không khóc. Nam tử hán đại trượng phu đổ máu chứ không đổ lệ. Anh Tử Hạo cũng không phải cố ý. Chúng ta cũng không cần tức giận với Tử Hạo nhé."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TP
Thea Pham01 Tháng sáu, 2023 21:26
Truyện ra chương thế nào ạ hay quá
CB
Châm Bảo30 Tháng năm, 2023 00:08
nghe văn án hay ghee
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị29 Tháng năm, 2023 22:57
Hết chương 57
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị29 Tháng năm, 2023 22:27
Hết chương 54
TL
Tri Luu29 Tháng năm, 2023 22:25
54......... .,,, ,,,,,
TL
Tri Luu29 Tháng năm, 2023 16:02
49..............
S
Susan27 Tháng năm, 2023 17:39
31……………….
김진희24 Tháng năm, 2023 21:44
18 hóng nhiều hơn
BÌNH LUẬN FACEBOOK