Lúc này trên quảng trường im lặng đến lạ thường, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Vân Phong Nhã. Trong lúc mọi người còn đang khẩn trương thì nghe được thiếu niên hỏi một câu...
" Sở lão sư, nếu ta đem những thảo dược này luyện thành đan dược. Vậy số đan dược ta luyện thành sẽ thuộc về ta phải không?"
Sở Tư Hàm nghe vậy khoé miệng trừu trừu nghĩ. Tên tiểu tử này giờ phút này vẫn còn muốn chiếm học viện tiện nghi đâu.
" Theo như quy định của Đan viện, chỉ cần đệ tử của luyện Đan viện một lần luyện chế đan dược thành công, sẽ được chia bốn phần những đan dược người nọ luyện thành!" Sở Tư Hàm khoé môi cong lên nói tiếp." Nhưng nếu là đại biểu học viện thi đấu, những đan dược luyện thành đó học viện đều sẽ thưởng cho thí sinh đó!"
Vân Phong Nhã nghe xong trong mắt lóe sáng nói.
"Ta đã hiểu, đa tạ Sở lão sư giải đáp."
Mọi người còn không hiểu gì, thì thấy thiếu niên từ chữ vật lấy ra bút mực và giấy trắng. Sao đó hắn bắt đầu vẽ vẽ viết viết gì đó trên giấy, thiếu niên viết xong xem lại một lần trên trang giấy, hắn nở ra nụ cười loá mắt, đưa trang giấy cho một quản sự bên cạnh nói.
" Giúp ta chuẩn bị những thảo dược này, đa tạ." Nếu có miễn phí thảo dược nàng dạy gì không lấy nha, hahaha.
Đám người............
Quản sự nhìn viện trưởng đại nhân nhà mình muốn xin chỉ thị, ân.... viện trưởng đại nhân nhà hắn đang uống trà không rảnh nhìn hắn. Hắn chỉ có thể nhìn Sở Tư Hàm lão sư ý hỏi. Sở Tư Hàm chỉ có thể nhịn cười ngật đầu đáp ứng.
Chung Tử Vinh thấy vậy khoé miệng cong lên đắc ý cười châm chọc nói.
"Ha hả, ta đảo muốn xem ngươi giả bộ đến khi nào? Nếu bây giờ nhận thua còn kịp, đừng để đến lúc đó đem Linh sư học viện làm mất mặt còn chưa tính, kể cả thảo dược cũng bị ngươi làm hư!"
Chẳng những Chung Tử Vinh một người như vậy nghĩ, có thể nói hiện tại ở nơi này chỉ có vài người hiểu biết Vân Phong Nhã mới tin tưởng nàng thôi, ngoài ra không một ai cho là nàng biết luyện đan dược cả. Trong lòng mỗi người đều có chút thất vọng rồi.
Trong lúc Vân Phong Nhã chờ đợi quản sự đi lấy thảo dược, thì Chung Tử Vinh cũng đã hoàn thành tinh lọc đám thảo dược còn lại. Hắn từ nhẫn chữ vật lấy ra màu vàng Kim chối mắt Dược đỉnh, đây chính là Kỳ Tinh học viện vì muốn hắn thuận lợi luyện thành đan, mà đặc biệt lấy ra cho hắn dùng. Dược đỉnh được phân chia theo màu sắc là." Đồng, Bạc và Kim sắc." cấp bậc càng cao, cơ hội luyện thành đan cũng càng cao.
Chung Tử Vinh đắc ý nhìn thấy mọi người trừng lớn mắt nhìn Dược đỉnh, trong lòng chính là đắc ý không thôi. Hắn liếc nhìn Vân Phong Nhã một cái, sao đó bắt đầu tập trung tinh thần luyện đan.
Qua không bao lâu quản sự cũng đã đem đến thảo dược mà Vân Phong Nhã muốn, nàng bắt đầu kiểm tra mười mấy dược liệu được đem đến lúc sao không có vấn đề, rồi bắt đầu tinh lọc thảo dược, tiếp theo đó nàng nghiêm túc luyện đan lên.
Mọi người thấy Vân Phong Nhã không cùng sư phụ của mình mượn Dược đỉnh, mà là dùng học viện đã sớm chuẩn bị Màu Đồng Dược đỉnh. Trong lòng cũng thở dài một tiếng. Bọn họ biết, cho dù có dùng Dược đỉnh thượng đẳng, không biết luyện đan có gì dùng a? Không phải vẫn là thua sao? Cho nên mọi người ở đây cũng đem tầm mắt đặt về hướng Chung Tử Vinh đang nghiêm túc luyện đan. Chỉ có Tiêu Phong, Quan hội trưởng, Mộ Dung Tích và Sở Tư Hàm, còn có một số nữ nhân sắc mi mi mà nhìn thiếu niên tuấn mỹ trên lôi đài, càng nhìn càng mê mẩn. Người ta nói đúng, mặt kệ nam nữ, chỉ cần nghiêm túc làm gì đó đều hấp dẫn người ánh mắt.
Quan hội trưởng khi nhìn thấy kỹ thuật luyện đan như mây trôi nước chảy của Vân Phong Nhã, trong mắt ông đều là khiếp sợ. Ông nhìn thiếu niên như là tùy ý đem thảo dược để vào Dược đỉnh, nhưng thảo dược vẫn như vậy dịu ngoan không bài xích lẩn nhau. Cho dù ông đã sắp bước chân vào lục phẩm luyện đan sư, nhưng khi luyện tam phẩm đan dược vẫn không dám như vậy tùy ý. Mà thiếu niên này cứ nhiên có thể làm được như vậy tùy ý, hỏi sao mà ông không khiếp sợ cho được.
Tỷ thí thi đấu mọi người thấy nhiều, nhưng muốn xem tỷ thí luyện đan không phải muốn xem là có thể xem được. Cho nên mọi người đều im lặng tập trung, tò mò nhìn đối phương luyện đan quá trình. Cho đến đi nghe được mùi hương nhàn nhạt từ trong dược đỉnh theo gió lang tỏa ra ngoài. Mùi hương thanh nhã làm cho những người đứng ngần lôi đài ngửi được mùi hương đều cảm thấy tinh thần thoải mái vô cùng. Cũng vào lúc này mọi người mới ngẩn ra, theo bản năng đều nhìn về hướng phát ra mùi hương nhàn nhạt này mà ngơ ngẩn khi thấy thiếu niên đã ngừng việc luyện đan. Ah, không phải ngừng, mà là hắn luyện đan xong rồi thì phải.
Vân Phong Nhã thu hồi ngọn lửa và tinh thần lực bao phủ Dược đỉnh, nàng vung tay lên, linh lực lập tức đem nắp dược đỉnh mở ra. Tia sáng màu xanh lóe lên, ba viên đan dược từ dược đỉnh bên trong bay lên không trung, theo linh lực mà bay vào trong bình nhỏ chứa đựng đan dược. Vân Phong Nhã đem nắp bình đậy kính lại sau đó để trên bàn chờ mấy vị lão giả kiểm tra.
Lúc này một tiếng kinh hô lắp bắp vang lên làm mọi người tỉnh mộng.
" Thành! Ta thiên a... Hắn.... không, là Vân học trưởng, Vân học trưởng cứ nhiên luyện thành đan dược."
" Ta nãi nãi, Vân học trưởng cứ nhiên luyện thành đan dược? ta vừa rồi nghe mùi hương cũng đã thấy tinh thần khí thổi mái lên rất nhiều, nếu có thể ăn vào một viên không biết là cảm giác gì nữa đâu?"
" Hahaha, Không hổ danh là chúng ta viện trưởng đại nhân đệ tử nga!"
" Đúng vậy! đúng vậy!"
Trong lúc mọi người còn đang bàn luận thì lúc này có thanh âm" lạch cạch, lạch cạch." Va chạm vào nhau, thanh âm càng ngày càng lớn. Mọi người đều nhìn về hướng Dược đỉnh đang có dấu hiệu nổ tung.
Chung Tử Vinh đầu tràn đầy mồ hôi, hắn đang dùng tinh thần lực khống chế dược đỉnh, trên trán mồ hôi không ngừng chảy xuống thấm vào cổ áo. Nhưng hắn không có thời gian lao chùi, hắn vốn chỉ còn một bước nữa là có thể thành công luyện thành tam phẩm sơ giai chửa thương đan, nhưng khi hắn nghe được mùi hương nhàn nhạt của đan dược tỏa ra trong không khí. Hắn nhịn không được nhìn về đối phương, thì thấy đối phương đã thành công dung hợp đan dược. Thiếu niên cứ nhiên thành công dung hợp, trong lúc nhất thời hắn không kịp ổn định hoả lực và tinh thần lực mà dẫn đến dược đỉnh có thể bị nổ tung dấu hiệu.
Cũng mai mắn dược đỉnh này là thượng đẳng, nếu không sớm đã nổ tung rồi, nhưng cho dù vậy hắn vẫn không cách nào cứu lại một lò đan dược này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn đan dược sắp thành hình cứ như vậy không có!
Mọi người nghe được tiếng." xèo xèo." thanh âm và khối đen từ bên trong dược đỉnh của Chung Tử Vinh toát ra liền biết hắn đã thất bại, bất đầu cười mỉa lại.
"Ta còn tưởng Kỳ Tinh học viện có bao nhiêu lợi hại đâu, không cũng xém bị tạc lò, ha ha ha."
"Ha hả, đây gọi là không thấy quan tài không đổ lệ."
Chung Tử Vinh cũng mặt kệ đám người phía dưới cười mỉa, hắn không cam tâm, hắn nhìn vẫn còn thời gian, hắn muốn một lần nữa luyện chế, nhưng hắn muốn xem đối phương luyện chế ra đến cùng là mấy phẩm giai đan dược. Hắn thanh âm không chút khách khí nói.
"Nếu ngươi đã luyện chế ra rồi thì không ngại cho mọi người xem đi?" Hắn thấy Vân Phong Nhã mài nhíu lại nhìn mình liền cười mỉa nói." Ha hả, thế nào? Ngươi chẳng lẽ không dám cho mọi người nhìn sao?ha hả, đừng nói với bổn thiếu gia ngươi luyện chế ra không phải đan dược mà là kẹo đường đi?" Hắn nhìn thấy Vân Phong Nhã như vậy, cảm xúc muốn bùn nổ trong lòng cũng được đè nén lại. Chỉ cần thiếu niên này luyện chế ra đan dược phẩm giai không cao là được rồi.
Vân Phong Nhã còn chưa kịp nói gì thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái mặt già của lão nhân, xém chút nữa nàng cho một trưởng vào mặt người nọ rồi. Cũng mai mắn nàng nhận ra được người này là Quan hội trưởng.
" Tiểu tử, à tiểu Nhã à...ngươi nhanh lên...nhanh cho lão phu xem tiểu Nhã ngươi luyện chế ra đan dược đi? " Quan hội trưởng gấp đến dậm chân mà Vân Phong Nhã vẫn là không động đậy gì cả.
" Lão Quan, ngươi gấp gì nga? Từ từ đến, đừng làm cho tiểu Nhã nhà ta sợ." Tiêu Phong viện trưởng miệng tuy là nói như vậy, nhưng ánh mắt nhìn Vân Phong Nhã chính là phát sáng.
Những trưởng lão khác đều rất hiếu kỳ nàng đến cùng là luyện chế ra gì cấp bậc mà làm Hội trưởng luyện đan sư gấp chờ không nổi đâu?
Vân Phong Nhã nhìn từng lão giả ánh mắt lấp lánh nhìn mình, nhất là một vị lão giả bên cạnh sư phụ, ánh mắt của lão nhân này nói sao nhỉ, chính là xem con cháu, là loại nàng phải ở rễ con cháu vậy? Nàng có cảm giác lành lạnh đâu, xem ra dạo này nàng là lao lực quá độ nên mới sinh ra như vậy suy nghĩ đi.
Vân Phong Nhã cũng không để mọi người chờ lâu, nàng mở nắp dược bình ra. Từ bên trong đổ ra một viên màu xanh tinh khiết đan dược, nó nằm trên tay nàng đang phát ra nhàn nhạt ánh sáng.
Lúc này mọi người ở đây đôi mắt đều trừng thật lớn, họ muốn nhìn rõ viên đan dược màu xanh tinh khiết trong lòng bàn tay thiếu niên là phẩm giai gì?
" Cái gì? Là Tứ phẩm trung phẩm Hồi Linh đan!" Quan hội trưởng tay run rẩy cầm lên đan dược xem xét, theo sao là một câu làm những người ở đây đều phải chết lặng." Độ tin khiết còn là chín mươi phần trăm, hoàn mỹ đan dược!"
Mọi người lúc này trong đầu giống như có tiếng sấm sét ầm, ầm vậy. Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi chẳng những là quỷ tài tu luyện, còn là quỷ tài Luyện đan sư. Hắn ta còn là người sao? Là quái vật đi?
Chung Tử Vinh cả người cũng run rẩy lên, hắn hiện tại ngai cả tâm tư ghen tị hắn cũng không dám có. Nếu thiếu niên chỉ hơn Tử Vinh hắn một chút, như vậy hắn còn có thể ghen ngét? Nhưng hắn chẳng những là quỷ tài tu luyện còn là quỷ tài Luyện đan sư, cấp bậc của hắn hiện tại cũng đã hơn sư phụ hắn rồi. hắn còn có tư cách ngen ngét sao?
Trong lúc mọi người còn đang ngơ ngẩn chưa hoàng hồn, thì Vân Phong Nhã đã bị sư phụ của mình bắt cóc đi rồi, ông chỉ để lại một câu cho Sở Tư Hàm.
"Thắng thua đã định, chuyện còn lại Sở Tư Hàm ngươi đi giải quyết đi."
" Lão Tiêu ngươi chờ lão nhân ta a, ta có việc cùng lão tiêu ngươi thương lượng đâu!" Quan hội trưởng thấy lão Tiêu cứ nhiên đem người bắt cóc đi rồi, lập tức đuổi theo.
" Đường trưởng lão, ngài còn muốn cùng Đổ trưởng lão bàn bạc chuyện đó sao?" Chu trưởng lão thấy Đường trưởng lão nhìn theo hướng thiếu niên biến mất suy tư gì đó, lão hỏi.
" Tạm thời không cần, lão phu còn có việc đi trước." Dứt lời lão đã nhanh chóng rời đi Linh sư học viện, một đường thẳng về Đế đô. Lão phải đem chuyện này bẩm báo với Quốc chủ mới được.
________________________________
Chúc các bạn đọc giả thân mến Valentine vui vẻ nhé ????????????.
Các bạn ngủ ngon nhé ????????.
Danh Sách Chương: