Lũ tà linh đã bắt đầu xuất hiện từng tên một. Chúng nhanh chóng mon men vào làng. Dân làng bị tiếng động man rợ đánh thức vội chạy ra ngoài xem thì hốt hoảng với cảnh tượng trước mắt. Một lũ quái vật thân hình đen xì từ đầu tới chân, mắt sáng rực ánh đỏ trông thật đáng sợ. Mọi người bỏ chạy tán loạn, lũ tà linh rượt theo. Rất nhanh, một người làng đã sảy chân vấp ngã mà bị tóm, trong lúc tưởng chừng đã chết thì một ánh lửa vụt tới chém đứt đôi người tên tà linh đốt hắn thành tro bụi.
"Tuyệt thức: Hồng liên kiếm vũ"-Kattori vung kiếm lả lướt giữa bầy tà linh, thiêu rụi hết con này tới con khác.
"Bác mau chạy đi!"-Satsuki vội tới đỡ người kia dậy.
"Cảm ơn cậu. Tôi...xin lỗi về chuyện trước đây!"-bác ta cảm thấy có lỗi vì đã hùa theo người làng đuổi Satsuki và Kattori đi.
"Cháu không để tâm đâu, nơi này rất nguy hiểm, bác hãy đi theo họ nhé!"-cậu chỉ tay về phía Elie đang đứng.
Người kia đi rồi, Satsuki và Kattori ở lại chặn đường đám tà linh.
"Này, Satsuki cậu có thấy tên Thập đại tà linh ở đâu không?"-Kattori đảo mắt loay hoay tìm kiếm.
"Hiện giờ...vẫn chưa."
"Lẽ nào hắn không đến?"
"Ta chưa biết chắc được điều gì, có lẽ bọn chúng đã làm cách nào đó để gài bẫy ta chăng?"-Satsuki bắt đầu lo lắng và cảnh giác.
Lúc này, trưởng làng Yui biết được tin, bà vội chạy vào lấy thanh bảo kiếm của tổ tiên để phòng thân. Nhưng vừa cầm được vào thanh kiếm, một cái bóng đen đã xuất hiện ngay trước mặt và đánh bay bà ra ngoài cửa sổ, chưa kịp hoàn hồn thì đã bị tóm. Trong thời khắc này, Satsuki đã cảm nhận được nguồn chướng khí từ hắn.
"Ngài Kattori, tôi thấy hắn rồi, phiền ngài ở lại đây ngăn chúng, tôi phải đi ngay!"
"Khoan đã, cậu đang bị thương đấy!"-Kattori sửng sốt quay ra.
"Nếu tôi không nhanh thì toi mất!"-nói rồi Satsuki dùng "Bước đi của ánh sáng" và cứ thế chạy đến chỗ tên Thập đại tà linh.
"Này...cái đồ liều lĩnh. Mình phải nhanh lên mới được. Nhưng chúng đông quá! Xem ra các ngươi ép ta rồi!"-nói rồi, Kattori chĩa kiếm lên trời cao, nhắm mắt cảm nhận.
"Hỡi Hoả thần linh kiếm, biểu tượng của nhiệt huyết bùng cháy! Hãy tới đây, mang cho ta sức mạnh để diệt trừ gian tà, cứu lấy nhân gian!"
Ngay lập tức, thanh kiếm của Kattori hoá thành màu đỏ rực, cháy không ngừng. Hiên ngang đứng giữa lũ tà linh, Kattori thủ thế tung chiêu thức.
"Diệt thần thức: Viêm ngục trảm"
Kattori cắm phập kiếm xuống đất, từ chỗ thanh kiếm lửa bắt đầu chạy lan ra vây lũ tà linh vào một phạm vi không lối thoát. Sau đó, Kattori nhảy lên cao, dùng thanh kiếm rực lửa bổ thẳng xuống khiến bên trong kết giới lửa bùng cháy, thiêu rụi toàn bộ lũ tà linh bên trong, không sót tên nào. Kattori quay lưng rời đi, nhưng ông lại dừng lại ngay sau đó. Không thể tin được rằng, lũ tà linh cứ bị đánh hết lớp này, lớp khác lại xuất hiện từ dưới đất lên. Cứ thế này thì hao mòn thể lực là chuyện rất dễ xảy ra.
Về phía trưởng làng, bà bị tóm và tra hỏi về hoa Nhật Kim Lan.
"Này, nói mau, cái thứ hoa...hoa gì ý nhỉ? Ây da lại quên mất rồi, nói chung là loài hoa trong truyền thuyết, nó ở đâu?"-hắn ghé sát khuôn mặt đáng sợ về phía trưởng làng.
"Ngươi nói không rõ, ta không biết!"-bà Yui viện cớ lảng tránh câu hỏi của hắn.
"Cái gì? Ngươi định thách thức sự kiên nhẫn của ta? Ngươi tin ta thổi bay ngôi làng này trong một đêm chứ? Khôn hồn thì khai ra, đừng giả vờ!"-hắn ta kích động bóp lấy cổ bà.
Đúng lúc này, một lưỡi kiếm lướt qua nhưng tên tà linh đã né kịp lúc, Satsuki đã tới.
"Bà Yui, bà không sao chứ?"-Satsuki vội vàng quay lại hỏi.
"Không sao, cậu tới vừa kịp lúc, cảm ơn!"-bà nhặt lấy thanh bảo kiếm dưới đất.
"Bà Yui, mau chạy đi, cháu không thể vừa bảo vệ bà vừa chiến đấu được!"-cậu quay người lại, thủ thế chuẩn bị chiến đấu.
"Cậu coi thường ta?"
"Cháu không có ý đó! Chỉ là ngộ nhỡ bà có bị làm sao cháu không biết phải ăn nói thế nào với dân làng cả. Bà còn phải lãnh đạo làng, vậy nên hãy đi đi!"
"Vậy...bảo trọng!"-bà lão rời đi, vừa chạy vừa ngoái lại nhìn theo Satsuki.
"Ồ, ngươi to gan gớm, dám phá hỏng việc đại sự của ta. Để xem, hay là ta thưởng cho ngươi một vé xuống địa ngục để tuyên dương tinh thần dũng cảm nhỉ? Ồ, ý kiến hay đấy!"-hắn ta toét miệng cười, giọng nói vô cùng khiêu khích.
"Lèm bèm quá đấy! Nhớ cho kĩ đây, ta là Hayashi Satsuki, ta sẽ tiêu diệt hết lũ tạp nham các ngươi!"-cậu chĩa kiếm về phía hắn, hùng hồn tuyên bố.
"Ối, sợ quá sợ quá! Kẻ tạp nham tôi đây là Hiras, rất vui nếu được "chăm sóc" quý ngài đây!"-hắn đứng chân trước chân sau, đặt tay lên ngực, cúi người chào như một hành động mỉa mai, châm chọc.
"Vậy để xem quý ngài đây làm được gì nào?"-hắn ta nói xong thì bỗng nhiên biến mất, cả hình dáng và chướng khí từ hắn đều biệt tăm biệt tích.
Satsuki bắt đầu cảnh giác.
"Năng lực tàng hình và che dấu sự hiện diện! Phen này khó rồi, không biết bên Kattori thế nào rồi nhỉ!"-nhìn tình hình, cậu liền đưa ngay ra kết luận sơ bộ.
"Này này, đang nghĩ ngợi gì thế? Người yêu? Gia đình? Hay là đang sợ?"-hắn đã ở sau Satsuki từ lúc nào, cậu giật mình chưa kịp phản ứng đã bị hắn đấm trúng vào nơi bị thương mà bay ra.
"Ặc, đau quá! Đúng chỗ bị thương mất rồi!"
"Sao nào thưa quý ngài? Ngài còn đứng dậy được chứ? Tôi mới chỉ làm xong "thủ tục đăng kí tên" cho ngài thôi mà? Ngài Satsuki!"-Hiras lại buông lời trêu chọc, rồi hắn lại giấu mình mà tiến tới.
Satsuki đang bị thương, vậy nên cậu cũng không thể tự do sử dụng sức mạnh nguyên tố một cách tự do. Tình thế đang rất nguy hiểm. Liệu có phép màu nào xảy ra không? Hay Satsuki sẽ ứng phó thế nào?!
Danh Sách Chương: