MinKook quay người tỉnh giấc thấy Kha đã chỉnh tề trong bộ đồ đồng phục màu xám xanh được phát từ phòng giáo quan nhưng vẫn có sự hiện diện của chiếc áo cao cổ màu đen phía trong và đôi găng tay đen. Min Kook định nói gì đó thì Kha đã bước ra khỏi cửa bỏ lại anh lẩm bẩm nhỏ tiếng như nói cho chính mình nghe:- Cùng là bộ đồ đó mà sao anh ta mặc như chụp bìa tạp chí vậy?
Cánh cửa mở ra sau tiếng gõ là gương mặt không chút thể hiện cảm xúc nào của Kha trước mặt, Josh S chau mày:- Không chào hỏi?
Kha vội đưa tay ngang trán thực hiện lệnh chào:- Báo cáo, có mặt.
Không nhận được hồi đáp Kha bổ sung:- Báo cáo giáo quan, sĩ quan CS có mặt.
Khoan đã. Cả Kha và Josh đều cảm thấy hơi lạ. Kha trước giờ không có cấp bậc, chưa từng dùng điều lệnh chào hỏi hay xưng danh với ai. Đến cả người đứng đầu tổ chức Kha cũng chưa từng xưng danh, về đây thân phận sĩ quan trợ giảng thì có rồi nhưng tên đã có chút thay đổi. Nói chung tất cả đều hơi gượng gạo nên Giáo Quan Josh xua tay:- Cứ chào là được rồi.
Bước chân ra phía ngoài Kha đi theo liền chân. Josh đưa cho Kha một xấp tài liệu phía trong bao gồm lịch học, giáo trình giảng dạy, danh sách lớp nói Kha học thuộc rồi bỏ đi. Kha chỉ lướt trong khoảng thời gian đi tới lớp thực hành ám khí đầu tiên đã xong hoàn toàn và nhanh chóng gấp lại toàn bộ xấp tài liệu. Josh lướt lại nhìn Kha không nói nhưng chắc chắn trong lòng ngài giáo quan này đang rất hài lòng rồi. Vừa quay sang nhìn lớp, Josh nói bằng giọng trầm nhưng âm lượng dõng dạc:- Nay lớp đông đấy.
Phần lớn lớp của Josh không được chào đón, những học viên ở đây chỉ là cố gắng tới vì tên giáo quan này khá khó tính và nổi tiếng đàn áp người khác, nếu không cẩn thận bị đánh dấu tên thì không mong được nhận nhiệm vụ. Hơn hết thì lớp ám khí này rất hữu dụng vì nếu thông qua lớp này nhiệm vụ kích sát cũng có mà nhiệm vụ chiến trường cũng sẽ tới tay nhiều hơn. Hơn nữa kích sát là thứ gì đó đẳng cấp hơn cả. Những đối tượng bị ám sát thường có vai trò rất lớn trong xã hội hoặc có tiếng ảnh hưởng lớn trong lĩnh vực nào đó. Người nhận nhiệm vụ này sẽ được trả một món phí hậu hĩnh. Thật ra những kẻ ở đây toàn những cặn bã của các trụ sở đày về nên chuyện mong " cá lội ngược dòng" khá mong manh. Hôm nay lớp đông như vậy cũng chỉ là tò mò về Kha là chính. Cuối lớp có một giọng khàn trung tuổi vang lên:- Là lớp tôi đó giáo quan Josh. Tôi đã nói lại với trưởng quan rồi, ngài ấy cho phép lớp tôi tham gia buổi học hôm nay với tư cách thỉnh giảng. Chúng ta có báu vật như thế này mà.
Nói rồi vị giáo quan đưa tay về phái Kha. Kha yên lặng gật đầu chờ chỉ thị của Josh. Giáo quan Josh bật cười:- Tốt thôi. Đây là môn trụ sở chúng ta yếu nhất, hiếm khi có tất cả lại có hứng thú như vậy.
Diện tích phòng học không lớn nên chuyện chia lớp, chia khu vực luyện tập cũng làm giảm tải đi phần nào nay lại có hai lớp chung một phòng nên không gian hoạt động bị thu hẹp khá nhiều. Josh S đưa ánh mắt ý chỉ Kha đứng lại phía dưới lớp và bắt đầu mở máy tính truy cập vào giáo trình trên mạng nội bộ hướng lên màn hình các loại ám khí hay dùng.
Buổi học có thể nói là khá tẻ nhạt nhưng Kha lại có một ánh nhìn vô cùng nghiêm túc, không một sắc thái khác hiện lên. Những thứ như vậy Kha đã học từ khi bảy tuổi rồi. Anh đc đào tạo căn bản từ năm năm tuổi, tám tuổi đã bắt đầu hành động chung với nhóm kích sát chuyên nghiệp. Suốt ba năm đó Kha học lý thuyết, ngôn ngữ, thử độc, diễn xuất, những năm tiếp theo sau đó là thể lực, võ thuật, chiến lược hành động, kèm theo đó Kha vẫn học văn hoá như những học sinh cùng trang lứa. Khi thành niên Kha có thêm môn học về máy móc, công nghệ thông tin, chế tạo và được luyện đến cả kỹ thuật phòng the, có thể nói thứ gì có thể giảng dạy đều bị nhồi nhét hết vào con người ấy. Nhưng xuyên suốt thời gian thơ ấu đến trưởng thành Kha vẫn luôn được truyền thứ thuốc định kỳ vào cơ thể....- Còn gì nữa nhỉ sát thủ của chúng ta?
Kha đảo mắt về phía Josh S sau câu nói:- Ngoài những loại ám khí có độ sát thương vật lý, ám khí có sát thương sinh học còn có Ám khí sát thương kết hợp tâm lý và sát thương bệnh lý.- Tâm lý? Bệnh lý?
Bên dưới lớp học nháo nhác sau câu nói của Kha. Josh S trấn an mọi người nhưng có vẻ ngài Giáo quan cũng biết về điều này rồi nên không thể hiện chút tò mò nào. Josh đánh mắt qua Kha. Kha tiếp lời:- Tâm lý là lợi dụng tình cảm, sự quan tâm, sự chú ý của ai đó tới cá nhân, sự vật, sự việc.., thúc đấy nó ...
Vừa nói Kha vừa tiến về phía tên da đen đã từng lôi kéo Min Kook đang ngồi vừa kéo bao tay trái ra rồi nhẹ nhàng đặt lên làn da thô cứng của hắn. Bàn tay lướt dần từ gò má rỗ lỗ chỗ qua tới mang tai nhẹ nhàng, đủ chậm để đối phương cảm nhận ý tứ quyến rũ trong đó. Ánh mắt Kha nhìn theo tay mình rồi đưa xuống đôi mắt vừa hoang mang vừa đờ đẫn của tên lính kệch cỡm kia. Mắt Kha không có gì quá đặc biệt nhưng tròng mắt đen sâu thăm thẳm như một lỗ vũ trụ không đáy khiến ai nhìn vào cũng bị thu hút. Kha lướt tay xuống dần phía cổ vẫn tiếp lời:- ...đến hạn mức tăng đột biến.. một lượng hoocmon thuộc tính nhân tạo được đưa thẳng vào não khiến vật chủ đạt hạnh phúc tột độ, đạt trầm cảm tiêu cực, đạt....
Kha vẫn lần đôi bàn tay thon dài mềm mại của mình vân vê trên yết hầu của tên lính da đen kia đồng thời cằm anh dần hước lên trên khiên mắt anh trở lên xa và sâu hơn.- ... khoái cảm hưng phấn, nhịp tim tăng cao, máu dồn lên não nhưng....
Kha đưa miệng về gần tai tên lính đang đờ đẫn nhìn Kha kia nói chút gì đó rồi nói lớn hơn về phía lớp học:- ... lại không thể đi xuống lại... đúng không Bernard Louis?
Bỗng tên da đen nằm vật ngửa xuống ghế. Với cơ thể quá khổ chiếc ghế nghiêng ngả đổ qua người bên cạnh. Người ngồi bên cạnh bị một phen giật mình đứng bật dậy và không hề có ý định đỡ tên đồng nghiệp đứng lên. Kha vẫn gương mặt không biến sắc đeo lại chiếc bao tay và dùng bàn tay ấy tiếp tục đẩy phần vành tai của hắn lộ ra rồi liên tiếp chích máu từ tai lên tới thái dương.
Kha đứng lên và nói trong bình thản.- Vừa nãy tôi đã đưa một lượng lớn Oxytocin vào não của Louis qua mạch máu từ tai thúc đẩy quá trình phát dục của anh ta khiến anh ta rơi vào trạng thái hỗn loạn. Có thể thấy trước khi ngã xuống Louis không hề lộ một cảm xúc nào. Đó là lúc não bộ đang rối loạn với sự tăng hoocmon đột biến nên không kịp làm bất cứ lệnh gì khác cho vật chủ mà chỉ biết " đòi máu" từ tim. Lúc này tim hoạt động không ngừng đưa máu lên não, đồng thời tôi cản máu đi xuống bằng cách giữ huyệt cổ khiến anh ta có thể vỡ mạch máu não mà chết.
Không khí xung quanh rộ lên, người trầm trồ người hốt hoảng. Giáo quan lớp thỉnh giảng thì gật gù tán thưởng, còn GhostS không nói gì nhìn kẻ đang nằm vật vờ kia:- Anh ta được đẩy máu ra ngoài rồi nên hiện tại đang hôn mê lâm sàng, sau khi tỉnh lại nếu anh ta có chút ảnh hưởng thần kinh thì đó là lỗi thần kinh của anh ta thôi.
Hai người bên cạnh đưa hắ tới phòng y tế rồi quay lại luôn.
Ghost S nói với giọng điệu nhàn nhạt rồi nhìn về phía Kha như muốn để Kha tiếp tục chỉ giảng cho mọi người. Kha tiếp nhận ý và quay lại phía bục giảng:- Việc vấn đề bệnh lý cơ bản là áp dụng tác động hoá học tạo ra hiện tượng chết do bệnh. Có thể mọi người biết đến những phản ứng kết hợp hương liệu hoặc dược liệu trong thức ăn để tạo ra chuỗi phản ứng độc tố chết người chứ?
Mọi người hầu như đang bị thu hút hoàn toàn mà tiếp tục chăm chú lắng nghe thì phía cuối lớp có tiếng động lớn. Chủ nhân của tiếng động là Min Kook, cậu ngã xuống góc tường nơi bàn cuối cùng. Kha không hề nao núng bước tới bắt mạch cho cậu bạn cùng phòng rồi ấn nơi trung huyệt đưa tay dựng Min Kook ngồi dậy. Minkook chưa tỉnh mà nhăn mặt vô thức trong đau đớn như bị chạm vào nơi đau đớn nhất. Kha đẩy nghiêng Min Kook vào lòng nhìn về phía giáo quan chính phía bục giảng như chờ lệnh. Gosh S ra hiệu cho một sĩ quan cạnh đó đưa Minkook xuống phòng y tế. Kha đứng lên không một động tác thừa tiếp tục về bài giảng của mình trước sự chăm chú của mọi người.
Buổi học sáng và chiều kết thúc có thể nói là tốt đẹp, dường như tất cả đều nằm trong dự tính của Kha và của Giáo quan Josh.
Bữa ăn trưa và chiều hôm đó không có Minkook, Kha thì nhận được nhiều ánh mắt tán thưởng ngưỡng mộ, ai cũng muốn lôi kéo Kha về tụ của mình nhưng Kha đều kiệm lời từ chối. Kha không hoà đồng, đó là bản chất cần có khi cậu hoạt động độc lập nhưng tới đây chuyện chào hỏi, gầt đầu, lễ phép là thứ đến giới hạn của Kha rồi. Cười nói vui vẻ tham gia bang hội nhóm gì là quá sức với anh và cũng là điều không cần thiết. Chính điều này khiến Kha cũng bị cô lập ngược lại, chưa bao giờ bữa ăn lại dài thế với anh.
Mau chóng ăn xong bữa ăn Kha về phòng thấy cậu bạn cùng phòng đã nằm trên chiếc giường và thở đều. Lướt mắt qua Kha cũng đã nhận ngay được ra Min Kook vừa được truyền dinh dưỡng và mùi thuốc sát trùng còn vương vấn trên người cậu. Từ lúc nào bàn tay Kha, nơi đã từng chạm vào Bernard Louis đã chuyển dần đỏ rộp dù trước đó đã được bôi thuốc. Anh liền sửa soạn đi tới nhà tắm trong tĩnh lặng và như đã làm lần trước đó Kha hướng về căn phòng cuối cùng nhưng nó không còn được sạch như hôm qua.
Hết chương 2: .
Chuyện Kha làm với Bernard Louis có lý do không nhỉ?
Danh Sách Chương: