Nhược Hy Ái Linh cùng Triệu Y Vân sau khi khống chế được toàn bộ lính canh gác liền dùng bộ đàm liên lạc với những người phụ trách còn lại:
“Tôi Triệu Y Vân đây. Khu kí túc xá đã được khống chế, bên phía mọi người tình hình sao rồi, có cần chúng tôi cử người qua đó viện trợ không?”
Mẫn Giai Kỳ lên tiếng trả lời:
“Khu huấn luyện vũ khí cũng đã được khống chế.”
Những người phụ trách còn lại cũng lần lượt lên tiếng trả lời:
“Khu huấn luyện thể chất đã được khống chế.”
“Khu võ đài đã được khống chế.”
Sau khi nghe một loạt báo cáo, Hà Linh Chi nói lớn vào bộ đàm:
“Vậy là chỉ còn khu tra tấn vẫn chưa thấy hồi âm tình hình, người phụ trách dẫn đội của mình tập hợp tại khu tập trung. Nhược Hy Ái Linh cùng Mẫn Giai Kỳ, hai người qua yểm trợ Chủ Thượng. Sau khi kiểm soát được bên đó, từ phòng giam 148K6 sẽ có một con đường hầm dẫn đến kho chứa vũ khí, hai người hãy đi theo con đường đó. Chúng ta sẽ tiến hành phá hủy hệ thống tường lửa kho chứa vũ khí.”
“Được.”
.
.
.
Trong không giam tối tăm, người đàn ông ngồi trên chiếc ghế sofa đơn màu đen được bọc bằng da cao cấp, một tay cầm ly rượu, một tay gác lên thành ghế nhìn chằm chằm vào màn hình lớn đang chiếu gần trăm góc camera trước mặt. Phương Thần Phong nhàn nhã vừa thưởng thức rượu vừa nhìn vào môt màn hình nhỏ cười một cách âm hiểm:
“Những chú chuột tội nghiệp, chào mừng đến với cuộc vui tối nay! Ta đã bày sẵn nhiều điều thú vị phía sau chờ các ngươi rồi, cứ từ từ mà tận hưởng đi. Đêm nay, có lẽ sẽ dài lắm đây…”
Người thanh niên ngồi đằng sau dãy máy tính kia sau khi nghe những gì mà Phương Thần Phong nói bất giác lạnh sống lưng vì hàn khí tỏa ra từ người của người đàn ông này - đó là hơi thở của sự chết chóc.
Anh ta là Liam Trần, năm nay 18 tuổi, là người Việt Nam, gia nhập vào Hắc Phong Bang năm 14 tuổi. Bốn năm trước, khi đó anh vẫn chỉ là cậu nhóc quậy phá nhưng lại có thiên phú về máy tính, lúc đó chắc không ai ngờ được rằng một đứa lông bông như anh lại là một hacker nổi tiếng cả nước.
Cho đến một ngày, khi anh đang ngồi trong tiệm net chơi game thì bị một người đàn ông cao to xa lạ đến nói rằng muốn nó gia nhập cái gì gì đó nó cũng không nhớ, nó chỉ nhớ người đó nói là nó sẽ được đích thân DEATH chỉ dạy. Trời ơi DEATH, là DEATH đó, là một trong hai thần tượng lớn nhất trong lòng nó, là cao thủ trong các cao thủ máy tính. Nó không suy nghĩ gì nhiều mà lập tức đồng ý luôn. Và đúng như lời hứa đó, bốn năm qua trình độ hack của nó đã nâng lên một tầm khác nhờ vào DEATH, cũng là người đàn ông đang ngồi ở kia – Phương Thần Phong.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói ở đây cho đến khi cái tên QUEEN hiện trên màn hình máy tính của nó khi nãy – người đã hack vào hệ thống tường lửa của Hắc Phong Bang. Trời ơi chuyện quái gì đang xảy ra vậy nè, QUEEN là thần tượng còn lại của nó ngoài DEATH. Vậy mà hôm nay, nó phải dùng kiến thức mà một thần tượng dạy cho nó để hack thần tượng còn lại của nó. Nó đau lòng khóc thầm trong lòng: ‘Ôi mẹ ơi, con không muốn chuyện này xảy ra một chút nào cả… T•T’
.
.
.
Sau khi đến khu tra tấn, Nhược Hy Ái Linh cùng Mẫn Giai Kỳ cẩn thận quan sát xung quanh để tìm Khương Tuấn Hạo. Nhưng cũng như Khương Tuấn Hạo trước đó, cả hai người không tìm thấy bất cứ manh mối nào hay bóng dáng Khương Tuấn Hạo ở đây.
Đang đi đột nhiên Mẫn Giai Kỳ phát hiện có dấu máu chưa khô dưới sàn nhà liền lên tiếng:
“Ái Linh, cậu nhìn này. Dấu máu vẫn còn rất mới, chứng tỏ ở đây vừa xảy ra xung đột.”
Hai người lập tức nâng cao cảnh giác. Lúc này, ánh mắt Nhược Hy Ái Linh vô tình lướt qua góc tường, phát hiện có thứ gì đó rất quen thuộc. Khi đến gần, cả hai người đều cả kinh vì đó chính là tai nghe bộ đàm mà bọn họ dùng để liên lạc.
Có nghĩa là Khương Tuấn Hạo có thể đã xảy ra chuyện không hay. Mẫn Giai Kỳ liền kết nối bộ đàm với Hà Linh Chi:
“Alo Linh Chi, mình Giai Kỳ đây. Cậu mau kiểm tra camera xem có gì bất thường trong khu tra tấn hay không?”
“Được…”
“Mọi chuyện vẫn ổn, từ lúc đại ca đi vào đến bây giờ vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì khả nghi.”
“Cậu chắc chứ, vì ở đây bọn mình phát hiện dấu máu mới, cùng tai nghe bộ đàm đã bị phá hủy.”
Nghe đến đây Hà Linh Chi liền cảm thấy bất an, vội nói:
“Đợi mình một chút.”
Sau khi nói xong, Hà Linh Chi liền xem lại màn hình camera khu tra tấn kể từ khi Khương Tuấn Hạo bước vào. Đang xem đột nhiên Hà Linh Chi mở to mắt kinh ngạc. Trên màn hình đang xem bỗng có một khoảng thời gian màn hình bị đứng, chưa đến hai giây. Nhưng vì khi nãy mải tập trung yểm trợ các đội còn lại mà cô không phát hiện ra, chứng tỏ cô đang bị bọn chúng hack ngược lại. Hà Linh Chi lo sợ liên lạc lại bằng bộ đàm tổng:
“Lập tức rút lui, chúng ta bị chúng kế rồi…”
Đoàng đoàng đoàng…
Lời Hà Linh Chi còn chưa nói xong đã bị một chàng tiếng súng máy bên ngoài Huyết Sắc Bang chặn lại. Nhược Hy Ái Linh, Mẫn Giai Kỳ cùng Triệu Y Vân nghe thấy tiếng súng liền bất an nói lớn:
“Bên đó đã xảy ra chuyện gì vậy Linh Chi?”
Sau khi chạy ra khỏi phòng kĩ thuật, Hà Linh Chi liền lấp sau bức tường bọc thép chống đạn bên ngoài trụ sở chính. Quay lại nhìn vào phòng kĩ thuật, nơi đó đã trở thành một bãi đổ nát, nếu cô không nhạy bén mà thoát khỏi đó thì chắc có lẽ bây giờ người cô chẳng khác nào tổ ong rồi. Sau đó cô lập tức nói lại vào bộ đàm:
“Mau chóng rút lui, chúng ta bị đánh úp rồi. Đừng quay trở về tổ chức, hãy tìm một nơi an toàn tránh tạm, mình sẽ cố gắng thoát khỏi đây rồi liên lạc với mọi người sau… tút tút tút…”
“Alo Linh Chi…. Linh Chi… F**k, bọn khốn.” - Mẫn Giai Kỳ tức giận đến độ chửi thề.
Nhược Hy Ái Linh nói lớn:
“Tất cả mau chóng rút lui, những người phụ trách từng đội chịu trách nhiệm dẫn đội của mình thoát ra khỏi đây. Khi nào đến nơi an toàn chúng ta sẽ liên lạc sau.”
Vừa kết thúc liên lạc, còn chưa kịp hành động thì từ đằng sau đã có một nhóm người vây quanh bọn họ. Một người đàn ông to cao từ từ bước vào, người đó đứng ngược sáng nên Mẫn Giai Kỳ không nhận ra được đó là ai.
Nhưng Nhược Hy Ái Linh thì khác, cô đang có một dự cảm không lành một chút nào, cô nghi ngờ người đó chính là…
Quả không sai, người đàn ông đó chính là Tống Hạ Vũ.
Sau khi đi vào, Tống Hạ Vũ hai tay đút túi quần cợt nhả nói với Nhược Hy Ái Linh:
“Hai chúng ta lại gặp nhau rồi. Anh đã nói với em rồi mà, em nhất định sẽ hối hận vì đã không nghe theo lời anh. Bắt tất cả lại cho tôi, nhớ là phải giữ lại mạng sống.”
[…]
Danh Sách Chương: