Gần trưa, bên một tiểu viện trong rừng trúc..
"Ai nha, Tiểu Khả Ái ngươi đúng là ác độc a! Chuyện như vậy mà cũng có thể nghĩ ra. Bái phục, bái phục! Một tên tiểu hài đồng nói với tiểu nha đầu bên cạnh." Hừ, ngươi nghĩ ta là ai chứ, bổn tiểu thư há có thể đơn giản "..
Hai đứa trẻ đang nói chuyện vui vẻ với nhau bỗng, Uỳnh! Một người đàn ông từ trên trời rớt xuống ngay bên hai đứa nhỏ làm chúng sợ hãi thét lên gọi mẹ.
" Má! Má! Có người từ trên trời rơi xuống "," Đúng! Đúng! Là từ trên tời rơi xuống, bá nương mau ra xem, bá nương mau ra xem "! Trong nhà lúc này phát ra tiếng của một người phụ nữ:" Người từ trên trời rơi xuống? Hai đứa nhỏ này các con lại bày trò nghịch ngợm gì vậy, ta còn đang nấu cơm, không thể chơi với hai đứa, hai đứa đi tìm A Đại chơi đi! "Thật mà, thật mà! Lời bọn ta nói đều là thật, không tin má ra sân coi".
Lúc này người mẹ nửa tin nửa ngờ bước ra long thầm nghĩ: "Hai đứa nhỏ này không biết lại chọc phá người nào đây, đúng là giỏi gây họa"; Lúc này, trước mắt một màn làm bà giật mình, một gã đàn ông nằm rạp trên đất không nhúc nhích, người gã đầy những vết máu, gương mặt trắng bệch. Nhưng thứ làm bà giật mình không phải vết thương của gã mà do nơi này là giới chi tâm làm sao một người phàm như hắn lại xuất hiện ở nơi như thế này được lúc này bà vội chạy tiến lại xem xét "thi thể" trước mặt. Nhưng ngay lập tức bà giật mình lần 2, kẻ này vậy mà còn chưa chết, phải biết muốn đến đây phải vượt qua khe nứt thời không mới có thể! Rồi, bà cũng không quan tâm những việc ấy nữa, người này còn chưa chết chứng tỏ kẻ này còn có thể cứu. Ngay tức thì bà lấy ra "một bó trận cờ" rồi phóng mấy cây trận cờ vào các chỗ xung quanh người đàn ông rồi bà lại lấy ra một chiếc bút vẽ bùa cùng một tờ giấy vẽ bùa và bắt đầu họa bùa-một trương dẫn xuất thiên địa chi khí linh bùa, rồi bà dán nó vào một vị trí trong trận pháp, ngay tức khắc trận pháp sáng lên, một cỗ vô hình lực lượng làm cho không khí vặn vẹo cấp tốc phóng tới trận pháp, chui vào trận pháp bên trong, qua sự chiết xuất của trận pháp luồng lực lượng vô hình này vậy mà lại biến thành màu xanh ngọc bích rồi sau đó nhanh chóng tụ tập quanh người đàn ông, những năng lượng màu xanh này nhanh chóng đem miệng vết thương cho cầm máu rồi đem cho kép lại, không chỉ vậy trận pháp chi lực còn đem máu trên mặt đất cho thu lại, thanh lọc rồi chuyển tới hồi phục người đàn ông, chỉ vài phút sau miệng vết thương trên người đàn ông nhanh chóng khép lại, người đàn ông sắc mặt cũng là hồng hào lên. Lúc này người mẹ mới đưa tay thu lại trận cờ rồi bảo hai đứa nhỏ mang người đàn ông vào nhà. "Má ơi người đàn ông này xem ra cũng phải vài chục cân làm sao chúng con bê cho nổi" -thằng nhóc nói, bé gái bên cạnh cũng phụ họa "đúng đó nương tên này nặng lắm, bọn ta nâng không nổi", nghe vậy người mẹ tức giận quát "hai đứa bây đều có tu vi tại thân, một đứa hạ tiên nhất trọng một đứa hạ tiên nhị trọng lực tay có thể nâng 200 cân, chưa kể hai đứa còn có tiên thiên thể chất" đại địa thể "làm sao lại không bê nổi người này, mau mau khiêng hắn vô nhà, xem như là cho hai đứa tập luyện một chút".
"Dạ thưa má", "dạ thưa bá nương" - hai đứa trẻ vẻ mặt bất mãn nói rồi khệ nệ khiêng người đàn ông vào nhà khách rồi thả ông ta đánh uỳnh xuống cái giường cho bõ tức (lúc đấy mà ổng tỉnh thì chắc đau lắm đấy nhỉ). Sau khi quăng gã "người xa lạ" xuống giường, chúng chụm lại với nhau bàn tính gì đó sau đó liền chạy vội tới chỗ n
Gười phụ nữ xin phép được "làm một số việc", sau khi nhận được sự đồng ý của bà, hai đữa nhỏ liền thuấn di đến trước nhà một "lão thợ rèn" rồi chúng hét lên: "Bác Vulcaphetos có nhà không ạ?". Chỉ nghe trong nhà vang lên tiếng của một người lớn tuổi "Lại là hai đứa đấy à? Vào đi ta đang bận chút."
Sau khi hai đứa tiến vào thì bắt đầu liến thoắng vể những việc đã sảy ra rồi mới bắt đầu vào chủ đề chính, chúng đề nghị vị được gọi là "Vulcaphetos" cho chúng xin một "trợ lí" để thực hiện "kế hoạch tuyệt vời" của chúng. Người đàn ông (chắc thế) bảo chúng cứ tùy ý chọn trong đống tạp phẩm mà người đó làm xong trong lúc giải trí, dù sao hắn cũng không cần dung chúng mà đem đi đổi thì cũng không ai cần.
Sau "7x7=49" ngày thì chúng lôi ra cả tá thứ gọi là "trợ lí tạp nham" rồi vui vẻ chào tạm biệt lão thợ rèn rồi chạy về nhà.
Về đến nhà, chúng vội chạy tới chỗ người đàn ông còn đang bất tỉnh trên giường tính làm gì đó nhưng bỗng hai đứa cau mày, "người này tư chất không khỏi quá kém đi!" - bé trai nói. "Ừm!" - nữ hài cũng đồng tình, sau đó hai đứa xì xào nhỏ to gì đó vừa cười khúc khích có vẻ rất mờ ám. Sau đó, chúng lấy một cái bình chứa một thứ chất lỏng kì lạ - nhìn quá là mờ ám luôn- đổ vào miệng tên đàn ông kia, mắt thấy cơ thể hắn tỏa ra những chùm sáng trắng-trông có vẻ rất thần thánh-tỏa ra xung quanh, sau đó khi ánh sáng dần ảm đạm đi thì thân hình người đàn ông bắt đầu hiện ra với cả đống bùn đất hôi thối trên người, trông anh ta không khác gì một người vừa ngã úp mặt xuống ruộng lúa nước vậy. Sau một lúc kêu ca về mớ tạp chất trên người tên đàn ông thì chúng bắt đầu làm sạch cơ thể hắn ta bằng.. tiên lực? (Có lẽ vậy, ta cũng không biết chúng dung pháp lực hay tiên lực đâu à nghen >: 3).
Danh Sách Chương: