Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trường cấp ba tư thục Y.

Tháng tư, bầu trời xám xịt, mây mù che phủ kéo dài đến tận chân trời, vũng nước mưa từ đêm qua còn đọng lại trên mặt nền, sau khi hết giờ, trường học trở nên vắng tanh, thi thoảng truyền đến tiếng học sinh đùa giỡn.

Trên hành lang tầng hai, cô gái cắn chặt môi dưới, khuôn mặt tái nhợt gần như trong suốt, đôi mắt to nhìn thẳng vào chàng trai đang đứng trước mặt mình.

“Nhạc Đa, chúng ta chia tay đi.” Chàng trai lãnh đạm nói ra câu mà mình đã suy ngẫm suốt một đêm.

“Tại sao…?” Đôi môi Dương Nhạc Đa run rẩy, gắng gượng nặn ra câu nói, trong lòng tràn đầy hoang mang, lệ hoa [*] đã đảo quanh hốc mắt.

[*] nước mắt của người con gái đẹp.

Cô muốn biết tại sao, điều gì làm chưa tốt cô có thể sửa, cô có thể vì hắn mà làm bất cứ việc gì, chỉ cần hắn đừng đề cập đến chuyện chia tay.

Đây là mối tình đầu của cô.

“Không tại sao cả, đơn giản là chia tay, tôi không thích cô nữa.”

“Anh gạt người! Em không muốn!”

Nước mắt đã lăn dài xuống khuôn mặt làm nhòe đi tầm nhìn, cô kích động mà đánh vào ngực hắn, muốn giữ lại tình yêu say đắm của hắn, nhưng hắn thì không kiên nhẫn nhìn cô, gạt tay cô ra, quay lưng bước đi.

Đôi tay nhỏ bé kiên cường mà ôm lấy tay hắn, muốn giữ hắn lại nhưng vẫn như cũ bị hắn dùng sức vùng ra, sau đó, cô bị vấp ngã, đôi tay lôi kéo chân hắn, không thể giữ hắn muốn rời đi, chỉ để lại cho cô một chiếc giày da.

Ngồi trên mặt nền, Dương Nhạc Đa khóc rống lên, trong đầu là lời hứa hẹn của người con trai, nhưng hắn ta lại lừa dối cô, thích đã chỉ còn trong quá khứ.

Chán ghét! Chán ghét!

Cô gái gào khóc tức giận nắm lấy chiếc giày tùy ý ném xuống tầng dưới, nào biết được vậy mà lại vừa vặn rơi vào mặt học sinh khác đi dưới tầng một.

Bang!

Chàng trai cao lớn bị chiếc giày da của nam sinh đập trúng vào gương mặt đẹp trai, làm cho ba chàng trai đi cùng cười phá lên ha hả, anh khó chịu cực độ, hai chân vốn muốn đi về phía cổng liền quay lại, đi lên cầu thang, quyết định tìm đối phương tính sổ.

“Em gái nó!” Anh vừa đi vừa mắng, tay cầm cây gậy bóng chày gác lên vai, bộ dạng giống như đi đánh lộn.

Lên đến tầng hai lại chỉ thấy hành lang thật dài, có một bóng dáng nho nhỏ đang ngồi trên sàn đưa lưng về phía anh, chàng trai tiến lên, dùng cây gậy bóng chày chọc chọc vào bả vai đối phương.

Dương Nhạc Đa tưởng tên kia quay lại, đột nhiên đứng dậy, không chút nghĩ ngợi mà bay vào ngực anh, đôi tay vội vàng quấn lấy cổ chàng trai, áp môi hồng lên bờ môi anh, hôn thật mạnh.

Chàng trai không dự đoán được hành động bất thình lình của đối phương, sau khi bị cưỡng hôn, mới bắt đầu giãy dự muốn tách cô ra, nhưng làm sao biết sức lực của cô vậy mà không nhỏ chút nào, cứ như con bạch tuộc tám chân quấn chặt lấy.

Ba chàng trai phía sau theo tới, vốn dĩ là đằng đằng sát khí, nhưng khi nhìn thấy một màn này, kinh ngạc đến đứng không vững, suýt chút nữa thì trượt chân, sau đó bắt đầu xôn xao.

“Ahahahah! Lão đại bị con gái cưỡng hôn kìa!”

“Trọng Diệu… Phốc! Ai da, sao lại có loại con gái như vậy chứ!?”

Tiếng ồn ào truyền đến bên tai, kéo lại cảm xúc suy sụp của Dương Nhạc Đa, cảm giác dường như có thứ gì đó không thích hợp, vì thế cô mở mắt ra, tiêu cự rơi vào khuôn mặt đẹp trai phóng đại của anh, sửng sốt mà chớp chớp mắt.

Lúc này mới phát hiện ra bản thân mình hôn nhầm người!

Nhanh chóng buông bàn tay nhỏ, xấu hổ mà lùi lại một bước, dùng giọng mũi mà nói: “Thực xin lỗi… Tôi tưởng rằng anh là bạn trai tôi…”

Nói xong, Dương Nhạc Đa vội vàng lướt qua anh, chạy xuống lầu, để lại Hạ Trọng Lâu đang đứng ngây ngốc.

Ba chàng trai kia vây đến, bắt đầu trêu chọc Hạ Trọng Diệu. Tuy rằng, anh trông rất đẹp trai, nhưng bộ dạng lưu manh kia luôn làm các bạn nữ cùng tuổi không dám tới gần, bởi vậy mà đến giờ vẫn chưa từng có bạn gái.

Mà anh thường thu hút các chị gái lớn hơn đến gần, điều này làm anh cảm thấy rất phiền nhiễu, anh chỉ thích kiểu cô gái nhà bên thanh thuần, trong sáng, chứ không phải kiểu phụ nữ bạo dạn, không biết kiềm chế kia.

Rũ mắt xuống, lại trùng hợp nhìn thấy một tia sáng trên mặt đất, ảnh ngồi xổm xuống nhặt món đồ ấy lên, là một chiếc kẹp hình trái tim nạm thạch nhỏ, kiểu dáng rất đơn giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang