Thiết Đại triều, điểm lại chuyện nổi bật nhất sáng hôm nay có lẽ vẫn là chuyện tể tướng nóng lòng được xuất binh mở rộng bờ cõi, làm cho giang sơn thêm hùng cường. Đến khi quốc công đứng ra tâu những điểm chưa hợp lý khi xuất binh ở thời điểm hiện tại thì kẻ lỗ mãng kia mới chịu ngưng.
Nếu nói như vậy, tên hoàng đế này không thiện chiến cũng không có dã tâm lấp đầy quốc khố, vậy lời đồn bạo quân từ đâu ra? Hắn đã chính tay giết chết người thúc phụ lộng quyền của mình để giành lại quyền lực. Nhưng đánh đổi máu xương để đổi lấy thực quyền trên ngai vàng đối với bậc đế vương chẳng phải là tất yếu hay sao?!
"Có điều hắn vẫn luôn không để ai trong tầm mắt, đến mẫu hậu của mình cũng bỏ mặc. Chuyện hắn xem mạng người như cỏ rác để tùy ý chém giết vốn đã không còn gì xa lạ. Ngay từ nhỏ, chỉ vì bản thân bất cẩn ngã xuống hồ mà hắn đã hạ lệnh xử chết toàn bộ cung nhân ở Đông cung. Một kẻ như thế làm sao có thể dễ dàng thay đổi, sau này ngươi chỉ có thể thấy sự tàn bạo mà hắn dành cho tất cả mọi người!"
Đó là những lời mà Lưu Liên đã nghe rất nhiều lần, cũng là những điều được căn dặn đã in sâu nơi tâm trí nàng từ lâu. Đại nhân luôn nói rằng sinh mạng được kéo về một lần nữa không phải chỉ để sống như thời gian qua.
Danh Sách Chương: