• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Tuyết Cầu tỉnh táo lại, chăm chú nhìn Mặc Liên, nghiêm túc nói: “Chủ nhân! Ta tuyệt đối sẽ không sai, đúng là Huyết Mạch Chi Lực của ta thức tỉnh sớm vì máu của người, nhưng ta cũng không phải vì điểm này mà quyết định vận mệnh của bản thân, ta tuy rằng không biết rõ bản thân mình là mà thú thuộc chủng tộc gì, nhưng theo trong truyền thừa ký ức, ta biết, ta là Thiên Địa Thụy Thú, tổ tiên của ta là Thượng Cổ thần thú đó, tộc ta rất kiêu ngạo, không phải ai chúng ta cũng thần phục, chỉ có những người trời sinh Vương Giả mới có tư cách trở thành chủ nhân của chứng ta. Nếu chúng ta không nguyện ý đi theo, thì cùng lắm làm ngọc nát đá tan! Mà ta tin tưởng lựa chọn của bản thân mình, sẽ có một ngày chủ nhân đứng trên đỉnh thế giới này.”

Mặt Liệt Diễm chiến sư đen lại, không biết nên bình luận như thế nào, hắn chưa từng gặp ai có thể khen bản thân đến trình độ mặt không đỏ như tiểu ma thú này.

Theo từng lời nói của Tiểu Tuyết Cầu, toàn thân nó đều toát ra hơi thở tôn quý, mặc dù nó xuất phát từ một Ấu Thú, nhưng uy lực huyết mạch của Thượng Cổ Thần Thú đều làm cho hành động của Mặc Liên và Liệt Diễm chiến sư bị kiềm hãm! Bên ngoài huyệt động, bầy ma thú bất an, bắt đầu xôn xao, nhóm Huyền Sư và Vũ Sư đều run run, đè nén hơi thở.

“Không sai! Sẽ có một ngày như vậy!”

Giọng nói của Mặc Liên mặc dù mang mấy phần non nớt, nhưng cũng đầy cuồng vọng, nàng cười tự tin, nàng đứng dậy, ba ngàn sợi tóc đen tung bay trong gió, hai tròng mắt sáng ngời, giữa mi tâm toát ra một loại kiêu ngạo, bễ nghễ thiên hạ: “Tốt, ngươi không được hối hận đó! Ta, Mặc Liên ở đây xin hứa, sẽ có một ngày ta đứng trên đỉnh thế giới này. Bễ nghễ nhìn chúng sinh!”

Mặt Tiểu Tuyết Cầu ngẩn ra, nó biết rằng đây là biểu hiện Mặc Liên đã tiếp nhận bản thân mình, lập tức mừng như điên bổ nhào về hướng ngực nàng, bĩu môi làm nũng, nói: “Chủ nhân nên nhớ kỹ lời hứa của mình, về sau chủ nhân đi nơi nào, ta cũng đi nơi nào!”

Ôm tiểu ma thú mềm mại như nhung trong ngực, tâm tình lạnh lẽo như băng của Mặc Liên bắt đầu có chút biến hóa, không còn giống như lúc trước đối mặt với nó, ánh mắt nàng nhìn thẳng tiểu Tuyết Cầu, mềm nhẹ cười nói: “Tốt! Từ hôm nay trở đi, ngươi đã kêu làm là Bạch Tuyết đi.”

Lúc này, Ngân giới trong tay Mặc Liên hơi hơi lóe lóe.

Tiểu Tuyết Cầu vừa nghe cái tên này, lập tức đem đầu hướng trong ngực Mặc Liên cọ cọ, yếu ớt nói: “Tiểu Tuyết Cầu thật ưa thích tên này nha, nó giống Tiểu Tuyết Cầu đều rất mỹ lệ, cám ơn chủ nhân!”

Ma thú ở bên huyệt động vẫn như cũ yên tĩnh chờ đợi, chỉ khổ nhóm Huyền Sư và Vũ Sư đang phải ẩn núp ở một bên. Những người này, không ai muốn làm con chim đầu đàn xuất hiện trước, cũng không ai dám dùng huyền lực thăm dò, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Bên trong huyệt động, Mặc Liên ôm Tiểu Tuyết Cầu Cầu ở một bên tán gẫu, qua một lúc lâu, Tiểu Tuyết mới đem tình huống bên ngoài huyệt động nói cho Mặc Liên biết, miêu tả của nó so với tình huống mà Mặc Liên do thám cũng không có khác biệt nhiều lắm, bởi vậy có thể thấy được cảm giác năng lực của Mặc Liên đã đạt tới một trình độ có thể làm cho người ta kinh ngạc, ngay cả Tiểu Tuyết và Liệt Diễm chiến sư đều giật nảy mình.

“Tiểu Tuyết, thân thể của ta thật sự có thể tu luyện Huyền Lực và Đấu Khí sao?” Mặc Liên chạm nhẹ đầu Tiểu Tuyết, hỏi.

“Đương nhiên, hơn nữa chủ nhân đã có bản mạng khế ước giả, tất nhiên người có thể tu luyện rồi.” Tiểu Tuyết chớp chớp đôi mắt như bảo thạch của mình, nghi hoặc nói.

“Bản mạng khế ước giả?” Trầm tư một lát, Mặc Liên khẳng định nói: “Không thể, ta làm gì có!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK