Lăng Tiêu buổi sáng ở nơi phu tử học mấy thiên văn chương, chưa tới giữa trưa liền cáo từ phu tử quay về Hầu phủ.
Lăng Nho Học hôm nay đã xong công vụ, theo thường lệ về kiểm tra Lăng Hiên học hành văn chương. Lăng Hiên chính là nhi tử Hạ Lan sinh, là trưởng tử của Lăng Nho Học.
Lăng Tiêu đối với Lăng Nho Học vẫn không có hảo cảm. Cho dù là cùng nhau sinh sống mười mấy năm cũng không có cách nào bồi dưỡng được một chút xíu tình cảm phụ tử. Lăng Nho Học cũng như thế, hắn đối với thê tử lưu lại hai hài tử cũng không có tình cảm, ngược lại đối với hai hài tử Hạ Lan sinh yêu thương rất mực, bởi vậy nên Lăng Tiêu mới được đích thân Lăng Hầu gia giáo huấn.
Lăng Nho Học hiện tại cũng không phải như năm đó ngốc nghếch làm người ta tức giận thở không thông, hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nhiều năm trôi qua, Lăng Nho Học ổn trọng rất nhiều. Nhưng hắn năng lực có hạn, Lăng Hầu gia cũng chỉ có thể đề bạt làm tới vị trí Hình Bộ viên ngoại lang làm thế nào cũng giữ nguyên chức vụ không thăng tiến.
Lăng Hầu gia năm đó cùng Thái tổ giành chính quyền khi đó chí khí ngút trời là một nhân vật có thể đứng đầu thiên hạ, hiện tại nhi tử gây thất vọng, lão gia tử có bao nhiêu cảm khái. Vạn hạnh tôn tử Lăng Tiêu là một đứa nhỏ cực kì thông minh, không đến 10 tuổi có thể một tay thiết kế ra một bộ cung tiễn khi bắn ra vô cùng chính xác cho quân đội. Hoàng Đế cũng lớn tiếng ngợi khen rất nhiều, làm cho Lăng Hầu gia nở mày nở mặt.
Kỳ thật việc kia đối Lăng Tiêu rất là đơn giản, hắn vốn là sinh viên học ngành kỹ thuật cơ học, bao nhiêu định luật công thức quý báu của tiền nhân hắn đều ghi nhớ trong lòng. Hắn lại là nam hài tử, bản thân đối với quân dụng khí giới cảm thấy hứng thú, khó mà bỏ qua, tân trang vũ khí đối với hắn thực dễ dàng. Nếu không sợ gặp nhiều phiền toái hắn có thể thay đổi hơn nữa.
Nhưng Lăng Tiêu từ nhỏ được Lăng Hầu gia dạy lớn lên, biết rõ thu liễm, biết được điểm trọng yếu. Năm đó Lăng Xuân Thu phụ trợ Thái tổ đánh hạ giang sơn, lấy được không ít phần thưởng chi công, cuối cùng Tam Từ Thái Tổ quyết định phong Vương cho ông, nhưng ông lại gian khổ từ chối chỉ đồng ý nhận phong hào Thọ Khang Hầu.
Rồi sau đó trong hai mươi năm, 7 vị khác được phong Vương lần lượt xuống ngựa, mọi người mới hiểu được rằng Lăng Xuân Thu năm đó rất cơ trí.
Lăng Tiêu từ nhỏ được Lăng Hầu gia dạy, biết rõ việc nên rất ý thức, hôm nay Lăng Nho Học khảo bọn họ văn chương. Đúng lúc Lăng Tiêu thuận miệng đáp trúng, cũng không thập phần dụng tâm.
Lăng Hiên học vỡ lòng sớm, do Lăng Nho Học tự mình dạy, tự nhiên cũng không thua kém gì Lăng Tiêu.
Lăng Nho Học lại tiếp tục khảo bài thêm một lúc sau đó vuốt râu vui mừng nói: “Hiên nhi lại tiến bộ không ít, Lăng Tiêu phải cùng Đại ca con học hỏi đi thôi.”
“Phải” Lăng Tiêu cúi đầu đáp ứng, ngẩng đầu khơi mào một bên lông mi nhìn Lăng Hiên liếc mắt một cái. Lăng Hiên không hiểu gì trong lòng hoảng hốt, đi theo phụ thân ra thư phòng.
Khi Lăng Nho Học ra khỏi thư phòng Lăng Hiên rõ ràng thả lỏng không ít, cười cười vỗ vỗ bả vai Lăng Tiêu: “Hôm nay có việc gì lớn không? Nhi tử Đỗ thị lang mời huynh đi uống rượu, đệ có muốn đi theo không?”
Lăng Tiêu cười, mở đôi mắt xếch thật to: “Không được, Đại ca tự đi một mình đi, đệ văn chương không tốt, còn muốn bớt thời giờ nhìn xem văn thư.”
Lăng Tiêu tuy rằng không thích Lăng Hiên nhưng cùng ở chung trong phủ hắn cũng là vẫn biết được một chút chuyện. Lăng Hiên nay đã mười sáu tuổi, Lăng Nho Học đang chuẩn bị mua cho hắn chức quan, hiện tại Lăng Hiên nghiễm nhiên như là có công danh nên thường giao lưu với các thế gia chi tử.
Cả nhóm công tử thế gia đi ra ngoài uống hoa tửu bài bạc, vui chơi mà giấu giếm không để cho người ngoài biết được.
Lăng Tiêu mỗi khi thấy Lăng Hiên trước mặt Lăng Nho Học và Lăng Hầu gia làm ra một bộ dáng thanh niên đầy chí khí liền khó chịu, khinh thường không nhiều lời, xoay người vào hậu viện.
Lăng Tiêu ở bên ngoài theo sư phụ học làm trang sức để tặng cho Lăng Trĩ. Bộ trang sức làm rất đẹp do chính Lăng Tiêu thiết kế nên mới chậm trễ đến Sấu Ngọc Hiên thăm Lăng Trĩ.
—-
Lăng Trĩ đang được nhũ mẫu chỉ dẫn việc thiêu thùa may vá, thấy Lăng Tiêu đến liền sôi nổi chào, Lăng Tiêu cho nhũ mẫu đi xuống. Lăng Trĩ cũng vài ngày không gặp Lăng Tiêu, tiểu cô nương mới mười tuổi vẫn thực dính người ca ca của mình nàng bước xuống giường cười nói:” Ca ca sao hôm nay mới đến thăm muội cha đã trở lại sao?”
Lăng Tiêu cười, từ phía sau lưng xuất ra một hộp gỗ tinh xảo được mạ vàng cười nói: “Chính mình mở ra nhìn xem.”
Lăng Trĩ cười khanh khách ôm hộp gỗ mở tráp ra. Ngăn phía ngòai cùng là một trâm cài đầu thật sinh động, không lớn nhưng mặt trên lại khắc hơn mười đóa mẫu đơn, chính giữa mấy đóa đại mẫu đơn lại có những hoa sen vàng nổi lên trên mặt nước. Trên mặt trước lại có một vòng làm bằng Hồng Ngọc vô cùng tinh xảo, kì công.
* Trâm cài đầu (St: hình theo tính chất minh họa)
Còn có hai trâm cài, là chạm hoa mẫu đơn, nhưng thanh nhã hơn rất nhiều làm tăng thêm khí chất của một thiên kim. Còn có một bộ kim mệt ti, cũng là từ Hồng Ngọc trong suốt như nước tạo thành, vừa nhìn thấy thì biết là một bộ thiết kế mới lạ, độc đáo.
Lăng Trĩ mặc dù nhỏ tuổi nhưng cũng là một cô nương hiểu biết, thấy bộ trang sức này thì biết các tiểu thư khác đều chưa có được. Nàng biết lại là ca ca tự mình đích thân làm cho nàng nên rất cao hứng lôi kéo tay Lăng Tiêu cười vui vẻ, cầm trang sức hoa lệ tinh xảo yêu thích không buông tay, nói:” Tạ ca ca, thật là đẹp mắt… muội ngày mai sẽ cài nó trên đầu thật là thật là đẹp mắt…”
Lăng Trĩ vừa sinh ra đã không có mẫu thân, so với Lăng Tiêu còn không bằng lại là nữ hài. Nàng không có mẫu thân dạy dỗ yêu thương nên rất là đáng thương, cũng may trên có gia gia cùng cô tổ mẫu từ ái, dưới có Lăng Tiêu là thân ca ca, trước giờ ăn mặc chi phí chưa từng có gì ủy khuất.
“Thích thì bây giờ đeo lên đi cho ca nhìn xem.” Lăng Tiêu ngồi vào tráp thượng cầm điểm tâm ăn, vui vẻ nói: “Là hạt thông phải không?”
Lăng Tiêu giống Lăng Hầu gia rất ham mê yêu thích quả hạch. Phàm là quả hạch, hạt thông, hạt dưa, đậu phộng, cây hạch đào, cây phỉ… cả hai đều thích. Nên mỗi ngày đồ ăn vặt cho hai ông cháu chính là quả hạch.
* Các loại hạt (St: hình theo tính chất minh họa)
Lăng Trĩ ngại ngùng cười: “Nhũ mẫu dạy muội làm đó… muội liền làm hạt thông cho ca ca, ca ca thích là tốt rồi.”
Lăng Tiêu nghe vậy lại ăn thêm mấy khối, khen: “Muội muội hiện tại thật sự trưởng thành rồi, không tồi…
Trong chốc lát cũng đưa qua cho gia gia một đĩa khẳng định người rất thích.”
Lăng Trĩ cho bọn nha đầu hầu hạ nàng chải tóc thay đổi y phục, đem trang sức mới làm cài lên. Lăng Trĩ nhìn gương cười tươi như hoa: “Quá tốt nhìn rất đẹp…” Nói xong kéo tay Lăng Tiêu cười ngây ngô:”Muội trở về sẽ vì ca ca làm thật nhiều điểm tâm.”
Lăng Tiêu lấy tay điểm nhẹ lên chóp mũi Lăng Trĩ: “Càng ngày càng ngoan”
Lý ma ma đến, đây là một nử tỳ phúc thân của Thi phu nhân cười nói: “Nhị thiếu gia cùng Nhị tiểu thư đều ở đây, thái thái cho ta tới truyền lời, buổi trưa muốn cùng Nhị thiếu gia cùng Nhị tiểu thư dùng cơm người muốn náo nhiệt một chút.”
Lý ma ma vốn là nha đầu của Thi phu nhân theo bà xuất giá coi như là Lăng gia lão nhân, tuổi già làm nô tỳ trung thành nên có chút thể diện. Bà thấy trang sức trên đầu Lăng Trĩ rất mới lạ nên cười nói: “Ta càng nhìn càng hoa mắt, nhìn Nhị tiểu thư trên đầu ánh vàng rực rỡ một mảnh, bảo thạch hạt châu giống như hoa mẫu đơn… Chậc chậc, ta già đến tuổi này cũng chưa thấy qua trang sức nào đẹp như vậy đâu nha.”
“Ma ma lại trêu ghẹo chúng ta rồi.” Lăng Tiêu cười: “Muội muội lại đỏ mặt rồi nhưng trông muội như vậy lại càng đẹp mắt.”
Lý ma ma mắt nhìn trên bàn có một cái tráp mới, đoán là Lăng Tiêu đã đem đến hống Lăng Trĩ vui vẻ, cười dài nói: “Nhị thiếu gia người càng ngày càng giỏi, ta nghĩ chắc là không tới một tháng trang sức trên đầu các tiểu thư trong kinh thành đều phải thay đổi rồi.” Nói xong lại nịnh hót vài câu, khom người đi.
—-
Buổi trưa Lăng Tiêu cùng Lăng Trĩ cùng đi theo Thi phu nhân tới đình viện, mới vừa thỉnh an thì Lăng Y cũng đi vào. Lăng Y chính là tiểu thư do Hạ Lan sinh hạ. Mỗi người gặp chào hỏi rồi theo thứ tự ngồi xuống. Thi phu nhân năm nay bảy mươi, nhưng tinh thần đầu óc còn minh mẫn, cao giọng hỏi: “Hiên tiểu tử đâu? Không ai kêu hắn tới à?”
Thi phu nhân hỏi đại a đầu tên Trữ Nhi đáp: “Đại thiếu gia xuất môn, nói là có công việc đi với công tử của Thị lang.”
Lăng Y cũng biết ca ca mình sắp làm quan nên đuôi lông mày khóe mắt giấu không được đắc ý, cười nói: “Là vậy, ca ca cũng nói gần đây luôn có thế gia đệ tử thỉnh ca ca đi ra ngoài xã giao không thể không đi.”
“Ân, Lăng Hiên là càng ngày càng có tiền đồ.” Thi phu nhân đối với Lăng Hiên và Lăng Y tuy rằng không yêu thích lắm nhưng vẫn đối sự không sai biệt. Mấy năm nay bà làm đương gia cũng chưa bao giờ bạc đãi bọn họ, phân lệ chia cho tất cả bốn đứa tôn tử tới bây giờ đều giống nhau. Lăng Nho Học lo cho Lăng Hiên quyên quan việc này bà cũng biết một chút, Thi phu nhân ở mặt ngoài bất động thanh sắc, kỳ thật cũng là cảm thấy Lăng Nho Học có chút sốt ruột. Lăng Hiên còn trẻ như vậy cho làm quan làm cái gì? Thi phu nhân trong lòng cười lạnh, cái này nhất định là công lao của Hạ thị ở bên Tây viện rồi.
Thấy không khí có vẻ không vui Lý ma ma hợp thời chen vào cười nói: “Thái thái nhìn xem Nhị tiểu thư trên đầu cài nữ trang rất đẹp, ta cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua thứ tốt như vậy. Hạt châu kia sống động như là nước chảy xuống. Vẫn là Nhị thiếu gia tâm tư hảo, làm khó hắn tuổi nhỏ mà làm được nhiều như vậy.”
Thi phu nhân lúc này chú ý tới Lăng Trĩ trên đầu có trang sức mới, vui vẻ nói: “Lại đây cho cô tổ mẫu nhìn xem… Lại là ca ca cho người đặt làm đi.” Lăng Trĩ cười đi đến bên cạnh Thi phu nhân, Thi phu nhân đem Lăng Trĩ ôm vào trong ngực, thưởng thức trang sức trên đầu nàng trong chốc lát, cười nói: “Thật sự là không tồi! Kiểu dáng phức tạp rất khó làm được, thật là tốt …Nhưng mà lại đeo khuyên tai Đông Châu sẽ không thích hợp.”Nói xong suy nghĩ một chút nhìn Lý ma ma ở phía sau nói: “Đi, ta nhớ ta có một bộ khuyên tai bằng Hồng Ngọc, lấy lại đây cho Nhị tiểu thư thay, như vậy nhìn mới thích hợp … Ân, cũng lấy khuyên tai bằng đá mắt mèo kia đem đến cho Đại tiểu thư.”
*Khuyên tai làm bằng Hồng Ngọc(St: hình theo tính chất minh họa)
Lăng Trĩ cùng Lăng Y vội vàng đi qua tạ ơn Thi phu nhân.
Thi phu nhân lấy khuyên tai mình cho tự đeo cho Lăng Trĩ càng xem càng yêu: “Lúc này mới đẹp…”
Lăng Tiêu ở một bên thảnh thơi ăn hạt dưa trong tráp thở dài: “Vậy chỉ có con là không có phần thưởng.” Thi phu nhân sang sảng cười: “Con còn muốn phần thưởng gì? Ta đây cái gì mà chưa cho con chứ.”
Đang lúc cười nói thì có nha đầu tới hỏi có thể dùng cơm chưa. Thi phu nhân cười cười: “Thôi được, ăn cơm đi.”
Tắm không nói, ăn cơm cũng không nói.
Dùng xong bữa cơm, rồi tiếp tục sôi nổi dùng trà. Lăng Y nhìn Lăng Trĩ trên đầu có nữ trang mới càng xem càng tâm động, nhịn không được cười nói: “Nhị muội muội nữ trang này trông rất sinh động thật là đẹp mắt. Nhị ca, huynh có thể làm cho muội một bộ được không? Muội cũng muốn có một bộ giống như vậy.”
Lăng Tiêu chậm rì rì buông chén trà, quay đầu nhìn thật sâu Lăng Y một cái. Lăng Y không biết như thế nào trong lòng lại có chút chột dạ sợ hãi.