Tôi nhiều lần hỏi đạo trưởng tại sao vũ nữ lại biến thành dâm thi diễm cốt nhanh như vậy nhưng ông ta luôn tránh né vấn đề này.
Lúc Huyền Hạo từ giếng cổ về, mọi người đã ăn tối xong, anh theo lời đạo trưởng cùng tôi đi canh mộ.
Nghĩa trang về đêm đã ma quái, chưa kể có thể có xác chết bò ra khỏi mộ bất cứ lúc nào.
Để củng cố lòng can đảm, tôi cố tình mang theo một chiếc máy tính bảng để chơi.
Dù sao cũng chỉ canh mộ, cô ta bò ra thì tôi sẽ khiêng vào, chuyện này tôi đã có kinh nghiệm, hơn nữa có Huyền Hạo ở đây, tôi cũng không quá sợ.
Huyền Hạo nhìn tôi nghịch máy tính bảng, thấy gì cũng mới lạ.
Tôi lên trang web của chú út, mở những video quay lại tang lễ cho anh xem, nhất là đoạn nhảy múa trước linh đường.
Đáng tiếc là bữa tối hôm đó không được quay lại, nếu không có thể tìm ra chút manh mối về cái chết của vũ nữ.
Nghịch đến nửa đêm, máy tính bảng hết pin.
Huyền Hạo bước qua túp lều bên cạnh, nhắm mắt ngủ.
Tôi không to gan như anh nên hơi sợ, thỉnh thoảng liếc nhìn ngôi mộ trong kết giới tạo ra từ gỗ đào.
Tôi nghĩ đến việc nếu xác chết bò ra thì mình phải cõng về.
Nếu cô ta không chịu để yên thì sao?
"Cũng nằm chút đi." Anh chỉ chỉ chỗ trống bên cạnh, ra hiệu cho tôi nằm xuống. Như nhìn thấy nỗi sợ hãi trong mắt tôi, anh cùng tôi nói chuyện, "Kể tôi nghe chi tiết về cụ cõng xác đi."
Đây là lần đầu tiên anh hỏi về việc đó.
Tôi thật sự không dám ngồi ngoài nghĩa trang một mình nửa đêm, vì thế cũng nằm xuống, vừa nhìn sao trên trời vừa kể lại việc khiêng xác.
Vừa nghe đến chi tiết tôi hà hơi vào sợi dây đỏ, đôi mắt nhắm nghiền của Huyền Hạo chợt mở ra.
Tim tôi thắt lại, kể tiếp việc mình khiêng cái xác nhẹ như bông kia lên. Lúc cõng thi thể về, tôi đã có cảm giác không ổn, nhưng lúc đó chú út đột nhiên qua đời, đạo trưởng bảo bố mẹ tôi sẽ là người tiếp theo, nỗi sợ hãi của tôi đã vùi lấp mọi nghi ngờ.
Nghe tới đây, Huyền Hạo kéo tôi đứng dậy: "Tục ngữ có câu tử thi rất nặng, xác chết sao có thể vừa ấm vừa nhẹ được? Thi thể không có sức sống, sao lại hà hơi vào thi thể? Về nhà cô ngay, đạo trưởng kia có vấn đề, bố mẹ cô đang gặp nguy hiểm!"
Tôi sững sờ giây lát. Đạo trưởng nói mục tiêu tiếp theo của vũ nữ là bố mẹ tôi, thế nên đêm nay ông ta ở nhà tôi đã trông chừng họ. Nếu ông ta có vấn đề, vậy bố mẹ tôi thật sự gặp nguy hiểm.
Huyền Hạo không nghĩ nhiều, trực tiếp vòng tay ôm lấy eo tôi, chớp mắt đã về trước cửa nhà.
Quả nhiên lúc này cửa nhà đang mở toang, trước cửa có dấu chân không có gót như ở nhà chú út, từ cửa nhà đi lên trên lầu.
Trái tim tôi như bị ai đó bóp nghẹt, không thể thở nổi.
Tôi kéo Huyền Hạo đi theo dấu chân.
Vừa bước đến cầu thang, tôi liền nghe thấy bên trên có âm thanh khó tả hệt như trong phim nóng.
Nghĩ tới bộ dáng chết thảm của chú út, tôi mặc kệ xấu hổ cùng kiêng dè, kéo Huyền Hạo chạy lên.
Đến tầng hai, tôi thấy bố mẹ trần như nhộng đang lăn lộn trong phòng, tay chân quấn lấy nhau như rắn đang cuộn lại, cơ thể lại như loài ếch đang giao phối.
Tư thế ấy cực kỳ giống hình ảnh vũ nữ quấn lấy ông nội và chú út.
Họ thậm chí còn không nghe thấy tiếng bước chân vội vã của tôi.
Kỳ lạ là trên cổ tay mẹ tôi có một sợi dây màu đỏ, chính là sợi dây đạo trưởng bảo tôi buộc vào thi thể vũ nữ.
"Vũ nữ bám vào mẹ cô rồi!" Sắc mặt Huyền Hạo trầm xuống, kéo tôi ra sau, "Cô đứng ở phía sau tôi."
Sau đó anh bấm tay niệm chú, đi nhanh về phía bố mẹ.
Có lẽ cảm nhận được sự nguy hiểm, mẹ tôi vòng tay ôm chặt lấy cổ bố tôi, hất cằm lên, mặt đỏ bừng, dùng ánh mắt như hoa mùa xuân ve vẽ Huyền Hạo.
Bố tôi lại như chẳng hề hay biết, mọi hành động vẫn theo bản năng.
Huyền Hạo hừ lạnh một tiếng, vung tay, lập tức có tia nước xối thẳng vào trán mẹ tôi.
Mẹ tôi hét lên, sau đó mái tóc đen liền quấn quanh mặt và vai như con rắn ướt đẫm, tất cả lập tức ngẩng đầu, lao về phía tôi.
Ngay khi đến trước mặt tôi, những sợi tóc đen đó như muốn nổ tung, kết lại thành tấm lưới.
Khoảnh khắc chúng sắp cuốn lấy mình, tôi thấy cơ thể đột nhiên phát ra tia sáng màu đỏ, ánh sáng từ phù chú bắn thẳng ra ngoài.
Vừa chạm ánh sáng đỏ, những sợi tóc đen kia lập tức chuyển sang màu xám.
Mà lúc này tia nước của Huyền Hạo bắn vào trán mẹ tôi xong liền phun lên người bố tôi.
Hai người họ như bị dội một gáo nước lạnh trong mùa đông lạnh giá, hét lên một tiếng, tỉnh lại.
Thấy tôi và Huyền Hạo ở đây, họ không khỏi giật mình.
Bố tôi ôm chặt lấy mẹ, tôi liếc nhìn cổ tay mẹ, sợi dây đỏ kia đã biến mất.
Nhưng khi nãy tôi và Huyền Hạo canh giữ bên mộ, thi thể vũ nữ không hề bò ra, sao mẹ tôi có thể bị cô ta nhập vào được?
Huyền Hạo lịch sự xoay người lại, kéo tôi xuống lầu: "Mặc quần áo vào đi, chúng tôi đợi ở bên dưới."
Bố mẹ xấu hổ chật vật, nhưng cũng biết sự việc nghiêm trọng nên lập tức gật đầu.
Huyền Hạo kéo tôi tới giếng cổ đầu làng xách một gáo nước về.
Chờ bố mẹ tôi xuống nhà, anh bảo tôi pha nước giếng với rượu rồi chà lá ngải lên lưng mẹ tôi.
Quả nhiên chốc lát sau, những sợi dây dẫn hồn như lông tóc đã tẩy sạch.
Tôi hỏi bố tại sao lại mở cửa, ông nói rằng ngay khi chúng tôi vừa đi, họ liền đóng cửa định đi ngủ sớm, nhưng đang thiếp đi thì nhận được điện thoại của đạo trưởng, bảo ông ta lo lắng, muốn bày trận quanh nhà, nhưng cửa đóng rồi, nói bố tôi mở cửa cho ông ta.
Bố tôi ra phòng khách để xem nhưng không thấy đạo trưởng đâu nên ra ban công xem, quả nhiên thấy đạo trưởng đang đeo một cái bố trên lưng, đứng trước cửa cầm di động vẫy tay với mình.
Bố tôi đi mở cửa, sau đó không còn nhớ gì cả.
Bây giờ đạo trưởng ở đâu cũng chẳng biết.
Huyền Hạo nghe xong, chau mày: "Bố và chú út của cô đều tự đi mở cửa, nếu đều là đạo trưởng kia..."
Nhưng hiện tại chúng tôi vẫn không thể xác định có phải vũ nữ biến thành đạo trưởng, dụ bọn họ mở cửa hay không, hay là chính đạo trưởng kia đã làm ra trò này.
Sau khi tôi cạo hết dây hút hồn trên lưng mẹ tôi ra, mẹ bắt đầu sốt cao, toàn thân run rẩy.
Bố tôi cũng không ổn lắm, đáy mắt thâm quầng, tay chân bủn rủn, nói năng ngọng nghịu.
Đây đều là dấu hiệu của hiện tượng thoát dương (1).
(1) Thoát dương (脱阳): dương khí đột nhiên bị suy kiệt, biểu hiện lâm sàng chủ yếu là ra nhiều mồ hôi đầm đìa, mồ hôi như giọt châu, sợ lạnh nằm co, chân tay quyết lạnh, tinh thần hoảng hốt, sắc mặt trắng xanh, thở yếu, chất lưỡi nhạt nhuận.
Vũ nữ bám vào mẹ tôi nhờ sợi dây mà đỏ rồi hút đi dương khí của bố tôi.
Huyền Hạo bảo bố tôi đi nấu chén cháo gạo nếp, uống cùng mẹ tôi.
Trong lúc chờ cháo, tôi nhúng lá ngải vào rượu rồi lau người cho mẹ.
Huyền Hạo lấy ra hai món đồ trong suốt hơi xỉn màu trong như tấm nhựa, ấn thẳng lên ngực bố mẹ tôi, nói là nó có thể bảo vệ họ, sau đó nói với tôi: "Đi đào mộ trước, xem cô đã cõng thứ gì bỏ vào mộ."
Khi chúng tôi đến bên mộ, cọc gỗ đào vẫn còn đó, không có dấu chân ra ngoài.
Huyền Hạo giữ nguyên hiện trường, kéo tôi đi thẳng về phía mộ.
Vì đây là việc của gia đình tôi nên tôi cố hết sức đào mộ.
Không biết tại sao Huyền Hạo cầm xẻng bỗng khẽ cười một cái, cũng bắt đầu đào bới.
Khi nắp quan tài không có đinh được cạy ra, thi thể của vũ nữ nằm trong quan tài sống động như thật, ngay cả vết thương trên người cũng không còn nữa, nhìn y hệt lúc nhảy múa trước linh đường.
Có điều sợi tơ hồng trên cổ tay đã không còn nữa, tóc và móng tay hình như đã dài ra rất nhiều.
Nhất là mái tóc giống rong biển xõa ra bao phủ toàn bộ quan tài, ngay cả thi thể của ông nội và áo liệm phủ bên trên cũng bị che phủ hoàn toàn.
Đôi mắt cô ta khép hờ, khóe miệng nở nụ cười mãn nguyện như quái dị.
Huyền Hạo liếc nhìn, hừ một tiếng, đứng vắt chân, tay cầm con dao bằng đá không biết lấy từ đâu vung lên, chém xuống xác vũ nữ.
Không ngờ anh mạnh bạo như vậy, tôi nhất thời quên cả quay đầu.
Nhưng lưỡi dao bằng đá còn chưa chạm vào mặt vũ nữ thì đã khựng lại, phát ra chút tiếng động nhỏ, cứ như vừa cắt được mấy lớp keo.
Làn da trắng nõn bị cắt ra, bên trong không có máu thịt, chỉ có vô số sợi tóc đen dày đặc như mực trồi lên.
Khuôn mặt búng ra sữa của Huyền Hạo lập tức trở nên căng thẳng, anh búng tay một cái, một dòng nước cuốn lấy thi thể vũ nữ, sau đó kéo ra ngoài, trực tiếp đặt xuống gò đất bên cạnh.
Lại vung tay một cái, một ngọn lửa rơi xuống mớ tóc đang cố vùng lên khởi mặt nước, lập tức bốc cháy.
Ngay lúc đó có một tiếng kêu thảm thiết vang lên, không phải là bi thương đau khổ, mà là... Khụ...
Khi nam nữ hoan ái chạm đỉnh!
Thi thể ở trong lửa tạm thời không thể cháy hết ngay, tiếng kêu gấp gáp cũng giằng co một lúc.
Tôi và Huyền Hạo đứng cạnh nghe, có hơi xấu hổ, nhưng nhiều hơn là chạnh lòng và sợ hãi.
Chờ đến khi thi thể như nhựa dẻo co lại rồi từ từ biến mất thành trong bụi, tiếng rên rỉ ấy cũng biến mất.
Tôi toát mồ hôi hột, may mà đây là nghĩa địa, không ai nghe thấy, nếu không hiểu lầm tôi và Huyền Hạo có gì, tôi không biết phải giải thích thế nào.
Để giảm bớt sự xấu hổ, tôi hỏi Huyền Hạo: "Đây chính là dâm thi diễm cốt sao? Tại sao không có xương thịt mà chỉ có tóc?"
Nhìn cứ như một con búp bê cao su đầy tóc vậy.
"Đây không phải thi thể bình thường, đây là xác lột da!" Mặt mày Huyền Hạo trở nên nghiêm túc, "Đạo gia có quan điểm cơ thể người gồm ba lớp xác, lớp trên thích hào quang chói lóa, lớp giữa thích mùi vị thơm ngon, lớp dưới thích dâm dục. Nguyên mẫu lấy từ ba loại thi trùng, còn gọi tam thi trùng, mỗi lớp có ba con, tổng cộng chín con. Cái khi nãy mới đốt là ba con trùng ở lớp bên dưới thích dâm dục nên mới thích hút tinh khí con người, lúc bị thiêu sẽ phát ra tiếng rên rỉ. Chỉ sợ có người muốn tách rời ba lớp xác của vũ nữ, lợi dụng để đắc đạo phi thăng."
Cắt ba lớp xác? Phi thăng?
Thứ này cao siêu quá, tôi không hiểu nổi.
Nhưng tôi nắm được một điểm quan trọng, ba lớp xác này bắt nguồn từ Đạo giáo.
Tôi vội hỏi Huyền Hạo: "Là tên đạo trưởng kia làm đúng không?"
Ông ta lừa tôi khiêng xác, lừa bố mẹ tôi mở cửa, suýt nữa khiến họ chết thảm như chút út của tôi.
Bây giờ cộng thêm việc tam thi cửu trùng này trùng hợp là quan điểm của Đạo giáo, vậy chỉ có thể là ông ta.
Mà nếu là ông ta, tại sao ông ta lại bảo tôi đi tìm Huyền Hạo!
Hai việc này quá mâu thuẫn!
"Chém xác thành tiên nào dễ dàng như vậy? Tạm thời không biết có phải ông ta hay không nhưng ông ta chắc chắn có liên quan." Huyền Hạo nhìn thi thể của ông nội tôi trong quan tài, "Thi thể của ông nội cô cũng phải đốt."
Anh không nói nguyên nhân, nhưng ông nội tôi bị hút khô thành như vậy, lại nằm cùng cái xác kia một đêm, sợ là cũng lây nhiễm thứ bẩn thỉu.
Người chết như ngọn đèn tắt dầu, vốn dĩ nên hỏa táng cho ông.
Tôi gật đầu, ra hiệu Huyền Hạo cứ việc làm.
Anh không chậm trễ, lập tức vung tay, cả quan tài liền bị đốt thành tro bụi.
Lúc chúng tôi lấp mộ và sửa sang xong thì trời đã sáng.
Tôi lấp lem vác hai cái xẻng cùng Huyền Hạo đi bộ về nhà.
Huyền Hạo rất săn sóc, anh nhận lấy cái xẻng, khiêng giúp tôi.
Trên đường về tôi thầm xâu chuỗi mọi việc, tối qua Huyền Hạo kịp thời chạy về cứu được bố mẹ tôi, coi như bình yên qua được một đêm. Đạo trưởng nói trước thất đầu, dâm thi diễm cốt kia sẽ đi hút tinh khí, bây giờ đã qua một đêm, coi như an toàn một buổi tối.
Nhưng vừa về đến nhà, tôi lại thấy bố mẹ, còn cả chú thím hai lo lắng đứng trước cửa.
Thấy tôi và Huyền Hạo về, bố vội chạy tới.
Tối qua ông gần như bị hút khô, đôi chân gầy yếu vì chạy mà suýt té ngã, may mà chú hai đỡ kịp.
Mới đi hai bước, bố tôi đã không thở nổi.
Cuối cùng vẫn là chú hai lên tiếng: "Cô của cháu xảy ra chuyện rồi."
Tôi sửng sốt. Chú hai bảo thím hai ở nhà chăm sóc bố mẹ tôi, sau đó dẫn đường.
Xem ra bố tôi đã kể hết mọi chuyện cho chú hai biết.
Cô tôi được phát hiện trong nhà lão độc thân nổi tiếng của thôn, chính là cái tên đã đè vũ nữ trên sân khấu làm ra những hành động đáng ghê tởm.
Lúc tìm được cô của tôi, cô ấy đang khỏa thân nằm trên giường tên khốn đó, tay chân quấn lấy ông ta.
Hình ảnh hệt như lúc vũ nữ chết nằm trong quan tài của ông nội tôi, trên mặt lại để lộ nụ cười mãn nguyện như dị hợm như nằm dưới thân chú út.
Trên tay cô ấy đeo sợi dây đỏ tôi đã cột vào tay vũ nữ.
Nhớ lại đêm qua lúc bố mẹ tôi quấn quýt trên tay mẹ tôi cũng có sợi dây này, tôi có một cảm giác sợi dây này là chi tiết rất quan trọng, không khỏi nhìn sang Huyền Hạo.
Quả nhiên anh cũng đang nhìn nó chằm chằm, ánh mắt nặng trĩu, vẻ mặt nghiêm túc.