- Sắp ăn cơm trưa rồi đó cô nương, sáng hôm nay nhà bên có người chuyển tới. Con đem số bánh này sang đó coi như quà ra mắt đi.
- Sao mẹ k đem đi ?_Nhi
- Mẹ đi làm luôn đây, mau dậy đi_mẹ
- Ok mẹ con dậy liền.
Nó đem khuôn mặt ngáp ngủ, mệt mỏi vào làm vscn. Cũng k có j quan trọng nên nó chỉ chải tóc cho bớt rối và đánh răng rửa mặt thôi. Vì vậy hiện tại nó vẫn xõa tóc và mặc đồ ngủ.
'' Kính coong ''
- Ai ?
- Hàng xóm
- Có chuyện j ?
- Đem bánh qua thôi hỏi nhìu quá làm j ?_Nhi bắt đầu bực bội
'' Cạch ''
Nó để mái tóc che hết khuôn mặt và cũng chẳng quan tâm khuôn mặt của hàng xóm mà ném hộp bánh xuống bàn. Tự ý mở tủ lạnh cầm chai nước lên uống.
- Này cô zô zuyên thế hả ?_hàng xóm kéo vai nó.
2 người, 4 con mắt nhìn nhau bỗng nhiên...
'' Phụt ''_nước bắn hết lên người tên hàng xóm.
- Ngươi...Sao ngươi lại ở đây ? Á ăn trộm_Nhi la lối
- Im ngay, tôi hỏi cô mới đúng, Hoàng Thiên Nhi, sao cô ở đây ?
- Ta là hàng xóm, Triệu Minh Phong, chẳng lẽ...._im lặng hồi lâu_ngươi...là...hàng...xóm của ta ?_Nhi nói xong mới nhớ mình đã phụt nước lên người hắn ta liền bỏ chạy.
- Aisiii...con nhỏ này , sao dám phun nước lên người tôi hả ?_Phong tức giận
Chạy thẳng về nhà, Nhi thở hồng hộc. Thấy Khải đang xem TV liền chạy lại.
- Anh...Anh hai..Anh hai
- j vậy ? Em bị ma đuổi à ?_Khải
- K..k phải
- Vậy là chuyện j ? Em ra ngoài mà ăn mặc vậy đó hả ?_Khải nhìn nó. Đầu tóc rũ rượi, quần áo ngủ mỏng tanh mặc ra ngoài đường, haizz...
- Tên hàng xóm..là..là...là Triệu Minh Phong
- HẢ ????
_________________________________
Chap ngắn, thông cảm
_________________________________