Chỉ là nhiệt độ cơ thể đơn thuần không bao giờ có thể thỏa mãn khát vọng. Hắn muốn hô hấp giao hòa, hắn muốn linh hồn hòa quyện vào nhau đến run rẩy...
Trương Thần Phong che giấu thật sâu miệng vết thương cấm kỵ này, nhưng mỗi khi Hồng Chính Thân tới gần, một lần lại một lần nữa phá lệ chạm đến điểm giới hạn của hắn.
Lúc Trương Thần Phong truy đuổi khoái cảm, ý đồ trốn tránh kia dần dần không còn khống chế được lý trí nữa. Lúc đó bọn họ đã sớm không phải đơn thuần chỉ là thỏa mãn dục vọng. Nhưng hắn không thể chắc chắn rằng, tiến vào bước này, có thể mãi mãi không còn thoát ra được nữa hay không...
__________________________
"Hồng Chính Thân, để tôi làm người đàn ông của anh nhé?" Trương Thần Phong nghiêm túc hỏi.
Hồng Chính Thân đáng thương nửa miệng vừa vặn mới ngậm vào ngụm nước chanh còn chưa kịp nuốt xuống, thiếu chút nữa trực tiếp phun lên sàn nhà.
"Cậu, khụ... đầu óc cậu không phải bị nước vào làm hỏng rồi chứ?"
...
"Tôi đây đổi cách thuyết phục khác hay hơn vậy, Chính Thân." Cơ thể Trương Thần Phong hướng cái bàn nghiêng nghiêng tiến tới, nhìn chằm chằm anh như diều hâu nhìn chòng chọc con mồi đang cảnh giác:
"Chúng ta có thể thử bên nhau xem thế nào được không?"
Hồng Chính Thân sửng sốt: "Cậu... kể cả có người khác tới đây bắt ép điên cùng, tôi cũng sẽ không quyết định như thế!"
"Không phải anh thích tôi sao?" Thế mà hắn vẫn còn có thể tiếp tục bảo trì cả người lẫn gương mặt vô hại tươi cười.
"..........."
Hồng Chính Thân cảm thấy giờ phút này sắc mặt mình nhất định trận hồng trận trắng. Anh không muốn đối mặt trực tiếp đáp lại, nhưng cũng không thể kháng cự được ánh mắt cấp bách lấp lóe cùng giọng nói khó có được thành ý của đối phương... Vị trí ngực bên trái như có một phiến lông vũ kịch liệt khuấy đảo, mãnh liệt rung động vì một người.....