• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Tình cảm thấy đầu mình rất hỗn loạn, toàn thân cậu dính dính ướt ướt rất không thoải mái, cậu vươn tay sờ về phía đùi của mình, vừa sờ một cái liền phát giác mình thế nhưng toàn thân trần trụi. Cậu kinh hãi đến cơ hồ nhảy dựng lên, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Đột nhiên, cậu nhìn thấy Anthony ngồi ở bên cạnh mình, trên người anh chỉ mặc một chiếc áo ngủ, đang đưa lưng về phía cậu, cậu cất tiếng khàn khàn gọi anh: “An… Anthony, sao em lại ở trên giường của anh?”

Anthony không nhìn cậu, thẳng đến khi hút xong điếu thuốc, anh hít thật sâu vài hơi. “Tôi không có hứng thú chơi đùa với loại đàn ông thần trí mơ hồ, cho nên làm cho em phát tiết trước một chút, chờ một chút nữa thuốc sẽ lại có tác dụng, chẳng qua không còn mãnh liệt như vừa rồi nữa.”

Thanh âm của anh thực bình thản, rất giống với giọng điệu thường ngày, cậu nhìn bóng lưng anh, cơ hồ có cái loại lỗi giác đã trở lại như những ngày trước. Nhưng dù sao đó cũng chỉ là ảo giác, bởi vì giây tiếp theo Đường Tình lại bị hành động của Anthony dọa sợ tới mức tỉnh táo hẳn lên – Anthony quay người lại, tát cho Đường Tình một cái thật mạnh, ánh mắt của anh vô cùng dữ tợn, thoạt nhìn tựa như một dã thú cuồng bạo.

“Em có biết thứ em uống là gì không? Nếu dùng thứ thuốc đó quá liều, có thể gây cho hệ thần kinh của em mất cân đối, bao nhiêu tiền đồ tươi đẹp trước mắt em đều sẽ bị hủy.”

“Em không biết anh đang nói cái gì?”

Đường Tình bị trúng một bạt tai mà chẳng hiểu gì, đau đến nổi cậu cảm thấy như trong miệng mình đang chảy máu, mà cậu đang đầu váng mắt hoa căn bản không thể tự hỏi vì sao Anthony lại đánh cậu.

“Nếu ngủ với tôi mà cảm thấy thống khổ đến nổi phải dùng ma túy, thì em có thể không làm, chẳng lẽ vì Eddie, ngay cả làm kỹ nam em cũng không sao hết sao? Ai muốn ngủ với em đều được?”

Anthony mở rộng hai chân Đường Tình ra, làm cho cậu sợ đến nổi lập tức bật khóc lên.

“Đau… Đau quá…”

Đường Tình thở hào hển, Anthony không hề làm một chút tiền diễn nào, mà trực tiếp dùng dương cương xâm nhập vào trong cơ thể cậu, làm cho cậu đau đến cắn chặt răng.

Anthony lại tát lên mặt cậu một cái nữa. “Kêu a, tựa như kỹ nam vậy, kêu sao cho khách mua vui thoải mái a.”

Đường Tình kêu lên, nhưng không phải là vì sung sướng, mà là vì Anthony đâm mãnh lực vào trong cơ thể cậu, thân thể cậu đau nhức giống như bị chẻ làm đôi vậy.

“An… Anthony, xin anh dừng tay, đau quá… Đau quá, van xin anh, đau quá…”

Cậu khóc lóc cầu xin, đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy thống khổ khi làm tình với Anthony, nhưng Anthony vẫn không thèm để ý đến nước mắt van xin của cậu, mắt anh đỏ ngầu, vẫn mắt điếc tai ngơ mà không ngừng đâm mạnh về phía trước, mỗi một lần anh thẳng tiến, đều làm cho Đường Tình thống khổ không chịu nổi.

“Tôi đã bỏ ra một đống tiền mua em, em không tư cách cự tuyệt tôi, hơn nữa nếu tôi không mua em, em cũng sẽ nằm ở trên giường người khác, cầu xin người ta mau chóng chiếm lấy em, thao chết em.”

Đường Tình lấy tay để ở trước ngực Anthony, thống khổ làm cho sắc mặt cậu trắng bệch, cậu hoàn toàn nghe không hiểu Anthony đang nói cái gì, hoàn toàn, hoàn toàn nghe không hiểu.

“Em yêu Eddie, yêu đến nổi có thể bán mình cho đàn ông, chỉ vì cố cứu lấy sự nghiệp của một gia tộc không đáng một xu, còn tôi say mê em như vậy, gần như điên cuồng vì em, thế nhưng vì sao em lại không để ý đến tôi, dù chỉ một cái liếc mắt em cũng không thèm liếc, vì sao em không chịu để ý đến tôi, vì sao …” Anthony điên cuồng hét lên, khuôn mặt anh vặn vẹo, ánh mắt anh tràn ngập thống khổ.

Anh khóa chặt trên người Đường Tình, mỗi lần thẳng tiến, đều va chạm tới chỗ sâu nhất trong cơ thể cậu, Đường Tình gần như đã thích ứng được với dương cương của Anthony, tiếng rên rỉ của cậu bắt đầu mang theo điểm ngọt ngào, đầu cậu lại bắt đầu quay cuồng như lúc trước, cậu không còn nghe được tiếng động xung quanh, ngay cả tầm mắt cũng trở nên mơ hồ.

“Bất quá hiện tại em chỉ là tên kỹ nam thấp hèn bán đứng thân thể của chính mình, em căn bản không đáng để tôi yêu, tuyệt không đáng giá, em chỉ là một tên kỹ nam thấp hèn, đi tìm Eddie yêu dấu của em đi, từ nay về sau tôi không bao giờ thèm nhìn tới em nữa.”

“A a… A a…”

Trong cơ thể cậu bỗng nhiên trở nên vô cùng khô nóng, giống như đang bị lửa đốt cháy vậy, bởi vì cổ lửa nóng này làm cho Đường Tình không ngừng rên rỉ, cậu bám chặt lấy bả vai của Anthony, không ngừng lưu lại vết cào ở phía sau bả vai anh, chân cậu ôm chặt lấy vòng eo của Anthony, lúc cậu đạt tới cao trào, thân mình cậu không ngừng co rút lâi, cao trào này tới vừa nhanh vừa vội, làm cho toàn thân cậu tê dại, không hề có lực chống cự.

Đường Tình mất đi ý chí, không biết vì nguyên nhân gì mà cỗ khô nóng kia không ngừng bốc lên trong cơ thể cậu, cậu giống như một dâm phụ không được thỏa mãn, không ngừng phát ra tín hiệu cầu hoan với người đàn ông trước mặt mình, cậu muốn anh nhồi lấp khoảng hư không trong cơ thể cậu, từ từ, cậu không còn cảm thấy đau, mà chỉ thấy thoải mái, vui sướng đang không ngừng lan tỏa khắp cơ thể cậu, cậu nghe thấy tiếng thở dồn dập của mình, nghe thấy mình không ngừng thét lên chói tai mỗi khi đạt tới cao trào. Cậu tựa hồ cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng lại không hiểu rõ là cái gì, cậu chỉ biết mỗi khi Anthony tiến vào trong cơ thể cậu, cậu liền cảm thấy thoải mái đến bật khóc lên.

“An… A… A a…”

Bỗng nhiên Đường Tình cảm thấy sợ hãi, cậu muốn thấy rõ bộ dạng của người đàn ông trước mắt mình, nhưng cậu cố gắng thế nào cũng không sao nhìn rõ được, cậu vẫn không thể khống chế được mà chìm nổi trong sự cao trào. Cậu muốn gọi tên Anthony, nhưng không cách nào kêu ra khỏi miệng được, cậu chỉ có thể thét lên chói tai không ngừng, cậu cảm thấy mệt mỏi quá, cơ hồ chẳng còn chút sức lực nào, nhưng mà dục vọng của cậu vẫn ngẩng cao đầu bất khuất, bị bàn tay to của Anthony đùa bỡn .

“Không… Không… Phóng… Phóng… A a…”

Cậu không muốn làm tình với người đàn ông mà ngay cả mặt đều không thể nhìn thấy rõ, nhưng lời cự tuyệt của cậu ở lúc đối phương không ngừng thẳng tiến, lại biến thành tiếng rên rỉ ngọt ngào, cậu ở trong cao trào liên tục mà hôn mê rồi tỉnh, tỉnh rồi lại hôn mê … Thẳng đến khi cậu thật sự hôn mê mới thôi.

☆☆☆

Anthony đứng ở bên người Đường Tình mặc quần áo vào, cậu mệt mỏi đến nổi ngay cả giơ tay lên cũng run rẩy không thôi, cậu không biết hai người đã làm tình bao lâu, cậu chỉ biết hiện tại cậu thật sự không còn chút sức lực nào.

“An… thony.”

Anthony quay đầu nhìn cậu, phun ra một câu lạnh lùng —— “Cút!”

“Anthony, em không biết đã xảy ra chuyện gì, là ông Reason Lando bảo em tới vay tiền anh, thế nhưng bỗng nhiên em cảm thấy đầu váng mắt hoa, sau đó…”

Cậu biết sau khi trải qua chuyện vừa rồi, thì lời cậu nói chẳng có chút thuyết phục nào, nhưng mà cậu vẫn muốn biết rõ chân tướng, biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Anthony lạnh lùng cắt ngang lời Đường Tình nói, cất tiếng châm chọc: “Em đã thành công, nhưng lần sau tôi sẽ không mua thân thể của em nữa.”

“Em thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì, cầu xin anh nói cho em biết…”

Anthony cười lạnh, “Em uống thuốc kích thích, rồi đến chỗ của tôi, nếu không phải tôi bỏ tiền ra mua em, thì chính là những lão già bẩn thỉu có tiền khác mua em, căn bản ai ngủ với em cũng không sao cả, bởi vì một khi thuốc phát tác, ai thao em, em cũng đều rất thích.”

Từ ánh mắt của Anthony, Đường Tình đã hiểu được Anthony đem cậu trở thành hạng người gì, cậu muốn giải thích, nhưng Anthony lại nở một nụ cười đầy dâm mà nhìn chằm chằm vào cậu.

“Thuốc mạnh như vậy sao? Em vẫn chưa thỏa mãn?”

Anh tươi cười đầy tục tĩu, làm cho Đường Tình cảm thấy nhục nhã mà đỏ cả mặt, cho dù cậu không nhớ rõ mặt của người đàn ông vừa rồi đã làm tình với mình, nhưng cậu cũng biết mình đã phóng đãng cầu xin đối phương như thế nào.

Anthony bước một bước dài lên giường, một bộ không sao cả nhìn chăm chú vào Đường Tình. “Nếu bỏ tiền ra mua em, mà không chơi cho đã ghiền, thì chẳng phải mất trắng tiền sao?”

Lời của anh làm cho Đường Tình giơ tay lên đánh về phía anh, “Xin anh tôn trọng một chút…”

“Tôn trọng em? Em là ai mà tôi phải tôn trọng? Em là đồ chơi tôi đã bỏ tiền ra mua, mà đồ chơi phải có bộ dáng của đồ chơi.”

Đường Tình căn bản còn chưa kịp phản kháng, thì ngón tay Anthony đã hung hăng xâm nhập vào trong cơ thể cậu, vừa thô lỗ vừa không lưu tình chút nào, Đường Tình khó chịu mà kéo lấy cánh tay anh, Anthony lại dùng sức ngăn chận thân thể cậu, làm cho cậu không thể nhúc nhích.

“Khi kỹ nam leo lên giường của đàn ông thì cần phải rên rỉ lên, chẳng lẽ ngay cả điểm ấy mà em cũng không biết sao?”

Động tác của anh đầy thô lỗ làm cho Đường Tình khó chịu mà run rẩy lên, cho dù trải qua tình ái vừa rồi thân thể của cậu đã mở ra, nhưng hành động dã man như vậy vẫn làm cho cậu cảm thấy vô cùng thống khổ.

Anthony lấy ngón tay dùng sức đùa bỡn cậu, làm cho cậu không ngừng khóc lên, nhưng anh không hề dùng nam tính tiến vào than thể cậu thêm lần nào nữa, chỉ coi cậu như là sex toys mà đùa bỡn. Mặc cho Đường Tình van xin anh dừng tay như thế nào, khóc lóc kêu lên đau đớn như thế nào, thì Anthony vẫn không dừng tay, anh chỉ nhếch môi cười lạnh nhìn tự tôn của cậu hoàn toàn biến mất trong sự giãy dụa.

☆☆☆

Đường Tình giống như vừa mới bị người ta hành hung xong, toàn thân cậu đau nhức vô cùng, ngay cả chỗ tư mật nhất cũng vì Anthony đùa bỡn quá độ mà trở nên cực kỳ đau đớn tê dại. Trên người cậu vẫn còn đầy dấu vết tinh dịch của đàn ông, sau khi Anthony đùa bỡn cậu xong, anh không chút nào khách khí mà quăng quần áo của cậu lên trên người cậu, rồi lớn tiếng bảo cậu ‘cút’, cho nên cậu chưa kịp tắm rửa. Cậu cảm thấy mình thực bẩn, ánh mắt Anthony nhìn cậu tựa như cậu là rác rưởi dơ bẩn vậy, trông cậu chật vật giống như vừa mới bị người ta cường bạo xong, tứ chi cơ hồ không thể nhúc nhích.

Ngay khi Đường Tình nhìn thấy người trước mắt, nước mắt của cậu không tự chủ được mà chảy xuống hai gò má xưng thũng, đây là khi cậu giãy dụa đã bị Anthony không chút nào thương hương tiếc ngọc mà đánh cậu. Lần này cậu chảy nước mắt không phải là nước mắt vui mừng như mỗi khi cậu nhìn thấy người này, mà là nước mắt bị lừa gạt, bị phản bội, mỗi một giọt nước mắt chảy xuống, đều đại biểu cho sự tin cậy của cậu đối với người này từ từ biến mất.

“Các … các ngươi mượn được tiền rồi?”

Eddie đứng ở dưới ánh đèn đường âm u, nhìn Đường Tình một thân chật vật, hình dáng thê thảm, giống như không đành lòng mà nhắm mắt lại một cái, anh bước lên trước vài bước, vươn tay muốn đỡ cậu.

Đường Tình hét lên thảm thiết: “Không nên đụng ta …”

Ngay cả đứng cậu cũng đứng không được, cậu dựa vào cột điện vừa mới đi ngang qua, rồi từ từ ngồi xuống. “Ngươi đã sớm biết ông nội của ngươi muốn ta làm gì đúng không? Bắt đầu từ lúc bảo ta tới Đài Loan thương lượng chuyện hủy bỏ án kiện buôn bán gián điệp, ngươi cũng đã biết, đúng không?”

Eddie hơi hơi hé miệng, nhưng không nói ra nửa câu.

Nước mắt cùng đau đớn làm cho thanh âm của Đường Tình lúc cao lúc thấp, sau khi trải qua chuyện vừa rồi, cậu đã hiểu tất cả, y chang như những gì Anthony nói với cậu trước đây, Eddie đã sớm lên kế hoạch đẩy cậu vào trong lòng của Anthony, bởi vì điều kiện để cho Anthony huỷ bỏ án kiện buôn bán gián điệp, chính là cậu phải ngủ với anh.

Cậu hét to lên: “Ngươi đã sớm biết muốn Anthony huỷ bỏ án kiện buôn bán gián điệp, thì chỉ có một điều kiện, chính là ta phải ngủ với Anthony, chỉ cần ta ngủ với anh ấy, thì anh ấy sẽ đồng ý huỷ bỏ.”

“Tình, em tỉnh táo lại đi, em nên đi bệnh viện …”

Đường Tình như bị điên mà cầm đá quăng về phía Eddie, “Không chỉ như thế, các ngươi còn lợi ta vay tiền Anthony, làm cho ta… Làm cho ta…”

Vừa nghĩ tới chuyện cậu thần trí mơ hồ làm tình với Anthony, hơn nữa Anthony lại dùng mọi cách nhục nhã cậu, mắng cậu là loại kỹ nam chỉ cần có tiền là có thể mua, thì tim của cậu đau đến nỗi như bị xé ra từng mảnh nhỏ.

Từ ánh mắt căm ghét của Anthony nhìn cậu, thì cậu đã hiểu giữa cậu và Anthony sẽ không bao giờ quay lại như trước đây được nữa, Anthony sẽ không bao giờ coi cậu như bảo bối mà ôm trong tay nữa. Cậu đã mất đi sự tôn trọng và tình yêu của Anthony, cùng với ánh mắt trân trọng luôn dõi theo cậu, cậu đã mất đi tất cả, hiện tại ở trong mắt Anthony, cậu chỉ là một tên kỹ nam thấp hèn, chỉ vì tiền mà ngay cả thân thể cũng có thể bán.

“Các ngươi làm cho ta uống thuốc, đem ta bán cho Anthony, nếu Anthony không mua, thì không phải các ngươi sẽ đem ta bán cho những tên có tiền khác sao? Sao các ngươi có thể đối với ta như vậy? Ta vẫn luôn coi các ngươi như là người thân a!”

Đường Tình nghẹn ngào nói: “Sao các ngươi có thể lợi dụng ta như vậy? Ngươi có biết vừa rồi Anthony đã đùa bỡn ta thế nào không? Anh ấy dùng ngón tay, dùng đồ vật này nọ, dùng …”

Anthony căn bản không coi cậu là người, anh coi cậu tựa như một món đồ chơi mà thoải mái đùa bỡn, Đường Tình kích động đến nỗi không sao nói tiếp được nữa, nước mắt không ngừng chảy xuống.

“Ta hận các ngươi, thật hận, thật hận, sao các ngươi có thể đối đãi với ta như vậy? tại sao …”

Eddie không đành lòng mà cúi đầu xuống, ít nhất như vậy anh ta sẽ không phải nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Đường Tình, anh ta run rẩy nói: “Anh nghĩ rằng … anh nghĩ rằng Anthony sẽ đối với em rất ôn nhu, nó vẫn luôn đối với em …”

“Ta không muốn nghe, ta không muốn nghe, tránh ra…” Cậu không muốn nghe gì nữa cả.

“Ít nhất để cho anh dẫn em đi bệnh viện!”

Đường Tình oán hận mà lạnh lùng nhìn anh, “Nếu không phải do các ngươi, thì hôm nay ta sẽ không phải chịu loại tổn thương này, ngươi đi đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa, đi a!”

Eddie cắn chặt răng, trên mặt lộ ra biểu tình bi thống, “Tình, mặc kệ em nghĩ thế nào, thì anh so với em nghĩ càng quan tâm em hơn, có lẽ là anh làm sai, nhưng ở khía cạnh nào đó, thì làm như vậy là đúng, em phải cùng Anthony gặp nhau, chắc chắn phải gặp nhau, mặc kệ nguyên nhân giữa hai người gặp nhau là gì.”

“Gặp nhau để làm gì? Để cho anh ấy mắng ta là kỹ nam, để cho anh ấy …” Nước mắt Đường Tình lại chảy xuống, “Để cho anh ấy nghĩ rằng ta là kẻ dâm đãng sao?”

Vẻ mặt Eddie từ bi thống chuyển sang cô đơn, “Em không biết, em không biết anh đã hâm mộ Anthony cỡ nào đâu, em không biết anh đã ước ao trở thành nó biết bao lần, em chưa từng nhìn thấy biểu tình của người cha quá cố của anh mỗi khi nhìn bóng dáng phản nghịch của nó đâu.”

Anh ta nhỏ giọng nói ra một bí mật mà anh ta đã mãi chon dấu ở trong lòng, “Anthony yêu em, từ lần đầu tiên nó thấy em ở trường đại học thì đã thích em rồi, bằng không sao ông nội của anh có thể để cho một người phương đông bước vào nhà của chúng ta chứ, ông đã sớm nhìn ra… nhìn ra…”

Anh ta gian nan nói ra câu cuối cùng: “Ông đã sớm nhìn ra em có giới trị lợi dụng.”

Eddie rốt cục cũng nói ra chân tướng, bi thương trên mặt Đường Tình càng trở nên thống khổ, nguyên lai vẫn luôn coi cậu là một thứ công cụ, bọn họ đối cậu căn bản không có một chút tình cảm nào, cho nên mới không chút nào lưu tình mà đem cậu bán.

“Ta đối với các ngươi mà nói, chỉ có giá trị lợi dụng sao?”

Biểu tình trên mặt Eddie trở nên quyết đoán, “Tình, mặc kệ em nghĩ thế nào, mặc kệ hiện tại em bị thương tổn bao nhiêu, thì anh vẫn cảm thấy quyết định của anh là đúng, em không thể đánh mất cơ hội cùng Anthony gặp nhau, anh đã sớm biết sau khi em gặp nó, thì em sẽ yêu nó; tình cảm em đối với anh kỳ thật chỉ là tình anh em, hơn nữa cũng chỉ có nó mới có thể bảo hộ em thoát khỏi những tổn thương mà ông nội của anh sẽ gây ra cho em, anh rất tiếc khi sự việc lại biến thành như vậy, nhưng anh vẫn nghĩ rằng Anthony sẽ quý trọng em, nó vô cùng khát vọng em, chỉ tại ông nội của anh đã từng bước từng bước đầu độc em bằng những ý nghĩ không tốt về nó, nếu không khi hai người học đại học thì đã yêu nhau rồi.”

Anthony sẽ không bao giờ quý trọng cậu nữa, sẽ không bao giờ yêu cậu nữa, cậu đã hoàn toàn mất đi Anthony, hiện tại nói cái gì cũng bằng thừa.

“Ngươi hãy đi đi, ta không muốn nghe tiếp nữa, tránh ra, hãy để cho ta một mình yên tĩnh.”

Đường Tình tựa như bị điên mà hét to lên, sau đó tuyệt vọng mà che mặt khóc nấc lên, Eddie tựa hồ còn muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn thái độ cái gì cũng không muốn nghe của Đường Tình, làm cho anh ta đành phải bất đắc dĩ rời đi. Đường Tình ngồi chồm hổm một mình ở trong góc âm u, trái tim của cậu tràn đầy tuyệt vọng và u ám, cậu hận không thể lập tức chết đi.

☆☆☆

Từ phía xa xa truyền đến tiếng xe chạy, mà ngay khi ở bên cạnh Đường Tình có tiếng cửa xe đóng lại, thì cậu ngay cả ngẩng đầu cũng không muốn ngẩng đầu lên, cậu chỉ muốn ngồi lẳng lặng một người liếm sạch vết thương đang chảy máu đầm đìa của cậu.

“Thật đáng thương, Anthony xuống tay cũng thật ngoan độc…” Người đàn ông tao nhã lầm bầm lầu bầu.

Đường Tình vừa nghe thấy tên Anthony, liền lập tức kinh ngạc mà ngẩng đầu, ngay trong bóng tối, cậu cũng có thể nhìn ra được người đàn ông mặc một bộ đồ thoải mái đầy cao cấp này có bao nhiêu là anh tuấn.

Nụ cuời của người đàn ông này vẫn luôn tao nhã. “Xin chào, tôi gọi là Peter Lawrence, là một trong những người bạn thân của Anthony.”

Đường Tình chưa từng nghe qua tên này, bởi vì cậu chưa bao giờ nghe Anthony nhắc tới bạn bè của anh.

Peter nắm lấy tay cậu, kéo cậu đứng dậy. “Em tốt nhất lên xe tôi mà ngồi, tôi không hy vọng vết thương trên người em bị vi khuẩn dính vào, vạn nhất bị ung thư máu hay bệnh linh tinh gì đó mà chết đi, thì Anthony sẽ nổi điên mất.”

Đường Tình cơ hồ là bị ép buộc lên xe, nhưng tươi cười trên mặt Peter làm cho người ta không có cảm giác bị ép buộc chút nào, sau khi anh ta lái xe về biệt thự của anh ta, thì lập tức có chuyên gia giúp cậu tẩy rửa vết thương và thoa thuốc.

Khi Đường Tình được đặt nằm lên chiếc giường vừa mềm vừa thơm, thì Peter nhìn cậu nói: “Tôi nghĩ em nên ngủ một chút đi, ngày mai em phải đối mặt với rất nhiều chuyện!”

Đường Tình không rõ mình còn phải đối mặt với chuyện gì nữa, nhưng thân thể cậu vừa mệt lại vừa đau, đích xác là cần nghỉ ngơi, cậu đã nản lòng thoái chí, cho dù Peter là người xấu, thì cậu cũng chẳng còn gì để mất.

Thấy ánh mắt của cậu tràn ngập tuyệt vọng, Peter kéo ghế dựa ngồi vào bên cạnh giường của cậu, “Ác, Đường Tình xinh đẹp, chẳng lẽ khi em đi học, không có giáo sư nào nói cho em biết – cho dù thân ở trong tuyệt vọng, thì cũng phải nhớ rõ ngày mai sẽ tràn ngập hy vọng sao?”

“Tôi đã không còn hi vọng, người tôi tin tưởng nhất lại phản bội tôi, người yêu tôi nhất cũng không còn yêu tôi nữa.” Ngữ điệu của cậu bình thản nói ra tâm tình hiện tại của cậu.

Chỉ bất quá lời này của cậu lại chọc cho Peter bật cười một trận, “Em sai rồi, chỉ số thông minh của Anthony chỉ hơn loài tinh tinh một chút thôi, hắn nói cái gì, làm cái gì căn bản không quan trọng, quan trọng là … hắn yêu em muốn chết.”

Ở trước mặt một người xa lạ mà bàn luận chuyện Anthony yêu không yêu cậu, thì thực sự có chút cổ quái, nhưng mà biểu tình cà lơ phất phơ của Peter làm cho Đường Tình không tự giác gỡ bỏ phòng bị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK