• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đương nhiên, tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây An Nhạc không hề biết, nàng cảm giác được ở nơi đó có một cổ hơi thở cường đại, tuy rằng che dấu rất tốt, nhưng, khi Hạ Điềm Linh lấy cây cỏ đó ra, hô hấp của hắn đột nhiên gấp lên, tuy rằng hắn che dấu rất nhanh, nhưng vẫn bị nàng phát hiện, An Nhạc có dự cảm, người này nếu ra tay với nàng, nàng và Mặc Hàn liên thủ cũng không nhất định có thể đánh bại hắn.


Trực giác của nàng vẫn đều rất chuẩn, cho nên nàng mới vội vã rời đi, bởi vì nàng dự cảm, thân phận người này, Mặc Hàn chắc chắn biết, còn nhìn hắn có chịu nói cho nàng hay không.


Nói thật, nếu không phải là nàng xác định trí nhớ hai thế của nàng còn tồn tại, hơn nữa cũng không có chỗ trống, thì nàng phải nghĩ đến nàng từng đi một đoạn trí nhớ rồi, đầu tiên là tình yêu mạc danh kỳ diệu, sau đó là kẻ thù thần bí cường đại.


Đúng, kẻ thù.


Lúc người thần bí kia thấy An Nhạc, đã trong nháy mắt không khống chế được tiết ra một tia sát khí, bởi vì thu liễm rất nhanh, cho nên An Nhạc cũng không có phát hiện là ai, nàng còn nghĩ là Hạ Điềm Linh sinh ra sát khí với nàng đâu. Nhưng mà sau đó An Nhạc phát hiện có một người ẩn náu ở chỗ tối, liền đã đem đạo sát khí lúc trước liên hệ với người thần bí đó.


Khi An Nhạc trở lại chiến trường, dị năng giả thấy vết máu màu đen trên người nàng cũng không nói gì, nghĩ rằng nàng đi giết tang thi ở phiến rừng kia, bất quá, trừ bỏ một phần dị năng giả có thực lực chân chính, thì là một ít dị năng giả không biết trời cao đất rộng, cho rằng trời đất bao la lão tử lớn nhất, dám vào rừng giết tang thi, suy cho cùng, tuy rằng tỷ lệ thực vật biến dị trở thành biến dị thực vật là một phần một trăm, nhưng mà,


Một phần một trăm! Một phần trăm a!


Chính là trong một trăm có ít nhất một cây trở thành biến dị thực vật a!


Nghe thì thấy không nhiều lắm, nhưng, các ngươi nhìn thấy không......


Trong phiến rừng kia có có ít nhất hơn ngàn cây đó?! Tương đương có mấy chục cái biến dị thực vật à!


Nói không chừng ngươi vừa mới đi được hai bước liền gặp một con biến dị thực vật, sau đó liều mạng chạy ra, cuối cùng lại phát hiện mình lại tiến nhập địa bàn của một con biến dị thực vật khác!


Ha ha, cảm giác đó nhất định rất tuyệt vời, ách, hình ảnh thật đẹp ta không dám nhìn.


Mà đám người Triệu Tầm Nhiễm không thấy Hạ Điềm Linh, nhưng mà không có lộ ra, bởi vì Hạ Điềm Linh thường thường chơi trò mất tích, ba người bọn họ đã từng hỏi nàng đi đâu làm gì, nhưng Hạ Điềm Linh trước giờ đều trốn tránh không nói chuyện, bọn họ còn vì chuyện này mà làm ầm ĩ một trận, thậm chí còn bị Hạ Điềm Linh mắng là không tôn trọng việc riêng của bạn gái, không biết lễ phép, blablablablabla!


Ta ha ha vẻ mặt ngươi!


Thời điểm nàng kết giao tại sao không nói bọn họ không tôn trọng việc riêng của nàng? Lúc trên giường tại sao nàng không nói tôn trọng việc riệng của hắn? Hiện tại tìm được người tốt hơn bọn hắn liền muốn bỏ rơi họn hắn?


Ta phi! Mơ tưởng! Ngươi trâu bò như vậy sao ngươi không lên trời luôn đi?


Phỏng chừng Hạ Điềm Linh còn tưởng rằng ba người bọn hắn vẫn còn yêu nàng đâu, nhưng nàng không biết, ngay lúc nàng nịnh nọt Mặc Hàn, không nghe không hỏi ba người bọn hắn, sớm đã làm tình cảm bọn họ đối với nàng tiêu biến.


Ba người bọn hắn vẫn luôn cho là bọn họ ở sau lưng yên lặng trả giá rất nhiều, nếu như là thế giới bình thường, như vậy bọn họ còn có thể tiếp tục dây dưa, nhưng bây giờ là Mạt Thế, tùy thời đều có thể mất đi tánh mạng Mạt Thế, bọn họ không muốn lãng phí thời gian ở trên tình yêu bất thường.


Bọn họ đều cho rằng chính mình đã nghĩ thông suốt, quả thật không biết những điều này là do Mặc Hàn hạ tinh thần thôi miên, kết quả của tẩy não bọn hắn, Mặc Hàn cảm giác quang hoàn nam chủ trên người các nam chủ đang cấp tốc biến mất, trong mắt không đau khổ không vui, thế giới này nữ chủ là chính, nam chủ đạt được quang hoàn nam chủ bởi vì là nam nhân của nữ chủ, hiện tại ba người bọn hắn đã hạ quyết tâm không muốn ở cùng với nữ chủ, cho nên quang hoàn nam chủ tự nhiên sẽ biến mất.


Hai nam nhân khác trực tiếp bị rớt làm pháo hôi, vốn là bọn họ sinh hảo cảm với nữ chủ trên đường quay về, sau đó ấn chủ vào trong phòng ba ba ba, sau đó ba nam nhân khác chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận sáu người đi, nhưng mà hiện tại nữ chủ là theo bọn An Nhạc đi, mà lộ tuyến bọn An Nhạc đi hoàn toàn bất đồng với nguyên văn, cho nên nữ chủ đến giờ vẫn không có gặp được hai vị hậu cung của nàng, không thành nam nhân của nữ chủ, quang hoàn nam chủ tự nhiên sẽ không lưu chuyển trên người bọn họ.


Khi quang hoàn nam chủ biến mất trên người mấy nam nhân bọn họ, những nam nhân này sẽ không gây trở ngại, ai sẽ cho rằng mấy con tôm nhỏ có thể nhảy ra biển?


Không có quang hoàn nam chủ, dung mạo bọn họ cũng sẽ không gây cho người khác cảm giác trước mắt sáng ngời;


Không có quang hoàn nam chủ, thiên phú của bọn họ cũng sẽ không thăng cấp đơn giản như uống nước nữa;


Không có quang hoàn nam chủ, khí chất của bọn họ cũng sẽ không gây cho người khác cảm giác nhịn không được muốn cúng bái;


Không có quang hoàn nam chủ, ý chí của bọn họ sẽ không ở loại làm cho người khác cảm thấy cứng như sắt thép;


Không có quang hoàn nam chủ, vận khí của bọn hắn sẽ không còn tùy thời tùy chỗ hóa hiểm thành an;


Không có quang hoàn nam chủ, chỉ số thông minh của bọn họ không còn có thể nghiền áp thiên tài;


Không có quang hoàn nam chủ, ưu điểm trên người bọn họ sẽ không trở nên phóng đại vô hạn;


Không có quang hoàn nam chủ, khuyết điểm trên người bọn họ sẽ không bị thu nhỏ vô hạn;


Không có quang hoàn nam chủ, bọn họ cũng không là gì cả, không là gì hết.


Mặc Hàn cảm thấy, tâm tình hắn bây giờ rất tốt, quang hoàn nam chủ biến mất, sau đó nhiệm vụ của hắn là chuyên tâm tấn công An Nhạc, để cho An Nhạc nhớ lại tất cả, như vậy bọn họ có thể về nhà, đây chính là thế giới cuối cùng rồi, sau khi trở về bảo bối của hắn có thể sống lại, còn có người đó, ân oán của bọn họ cũng nên chấm dứt, thiếu chút nữa hại chết bảo bối của nàng, bây giờ còn dám đến phá hư kế hoạch của hắn! A! Thực coi hắn đã chết rồi sao!


Nga, đúng rồi, Mặc Hàn híp mắt một cái, còn có con mèo Linh Linh kia! Nếu không phải sai lầm của nó (ngươi xác định? Da mặt ngài thật sự là rất dày, năng lực trốn tránh trách nhiệm cũng là rất tốt), hắn cũng sẽ không mất trí nhớ ở thế giới này lâu như vậy!


Mỗ mèo ở tinh thần không gian đang liếm đuôi đột nhiên hắt xì một cái, cảm giác cả người lạnh lẽo, nhưng là hiện tại nó cũng không có tâm tư suy nghĩ, bởi vì, 'ngao!', mỗ mèo rút cái đuôi ra khỏi miệng mình, nhìn nhìn cái đuôi sưng một vòng dấu răng, sau đó phun phun ra khỏi miệng một đống lông, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.


Trong không gian tinh thần, một nam tử hồng y lười biếng nằm nghiêng trên chiếc ghế màu trắng, trước mặt hắn là một cái thủy kính màu lam nhạt, ở trên đúng là tình cảnh của An Nhạc và Mặc Hàn, chỉ thấy từng đạo ánh sáng trắng từ trên người nam chủ bay ra, xuyên qua thủy kính, tiến vào trong thân thể của nam tử, cảm thấy thương thế của mình lại tốt không ít, không khỏi thầm than, người nọ là người ưu tú nhất trong nhiều năm qua hắn gặp được, lấy được năng lượng cũng là nhiều nhất, nghe thấy tiếng mèo nhà mình kêu thảm thiết, nam tử miễn cưỡng nâng mí mắt lên, quét mỗ mèo một cái, phát ra một tiếng phốc cười: "A, mèo ngốc."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK