Lại không nghĩ rằng đó chính là thiếu niên mình luôn tâm tâm niệm niệm – Mạc Ngữ Luân.
Thiên a! Trầm Sở Thiên không dám tưởng tượng quá khứ của Mạc Ngữ Luân đến tột cùng là một cuộc sống như thế nào.
Nhưng anh thề, từ nay về sau, anh sẽ càng yêu thương cậu, bảo vệ cậu…
Mạc Ngữ Luân bối rối cúi đầu, không thể tin được mình lại lần nữa gặp mặt Trầm Sở Thiên.
Nhưng vì mình đói đến đầu óc mê muội, phải hóa thành nguyên hình – thành hồ ly đi bới rác.
Nguyên bản tưởng rằng bọn họ không có khả năng gặp lại, nhưng sự an bài của vận mệnh lại trùng hợp như thế.
Vì vậy, hai người không thể xa rời nhau…