Tuy rằng phẩm hàm bay lên, nhưng Tô Tô không thấy có cái gì khác với trước đây. Nàng chống cằm, nghĩ nghĩ, phong phi đã được hơn một tháng, bốn viên đan dược nàng cất giấu vẫn không nhúc nhích.
Đế Tân không phải là người tham dục, ngoại trừ đêm phong phi hôm đó hao mất một viên đan dược, bốn viên còn lại đến nay vẫn chưa có dịp dùng tới. Nhưng mà nghĩ lại....khụ, mỹ nam bệnh Đế Tân này không phải không tham dục, mà là....Tô Tô ác ý suy đoán, hắn căn bản là "không được" thôi.
Giờ phút này hư hư thực thực "không được" quân vương đã hạ chỉ định ngày hiến tế chiến tranh, chỉ đợi sau khi buổi hiến tế chấm dứt, sẽ phát binh tấn công Đông Di.
Văn Trọng thượng tấu, "Chu Phương quốc nghi không phù hợp quy tắc, nay vì thống nhất thiên hạ, thỉnh chỉ bệ hạ, thần nguyện lãnh binh thảo phạt."
Thành Thang cơ nghiệp hùng hậu, hưởng thụ sáu trăm năm thái bình, thời Đế Tân tại vị, nhiều lần chinh chiến, mấy lần phát binh chinh phạt nhân phương, đoạt lấy quốc thổ mở rộng lãnh thổ. Tám trăm trấn chư hầu tứ phương thuần phục n Thương. Trong đó đại chư hầu suất lĩnh tám trăm tiểu chư hầu, Đông bá hầu Khương Hoàn Sở, Nam bá hầu Ngạc Sùng Vũ, Tây bá hầu Cơ Xương, Bắc bá hầu Sùng Hầu Hổ; mỗi một trấn đại chư hầu lĩnh hai trăm trấn tiểu chư hầu, tổng cộng tám trăm trấn chư hầu thuộc Thương.
Mà Tây bá hầu Cơ Xương phụ thuộc Chu Phương quốc, Chu Phương quốc chỉ có Chu hầu Quý Lịch và Tây bá hầu Cơ Xương hai đời, nhưng thực lực quốc gia cường đại nhanh chóng chỉ trong vài thập niên, thuộc về hai phần ba lãnh thổ Thương chưa chiếm được. Vài năm gần đây trong cuộc họp chư hầu tại Thương, Chu Phương quốc cũng vài lần vắng mặt, Văn Trọng vốn nổi tiếng khát máu trong thiên hạ tự nhiên muốn đem mầm móng Chu phản nghịch bóp chết từ trong trứng nước.
Đế Tân hiếu chiến mọi người đều biết, hắn chỉ nhắm mắt suy nghĩ trong khoảng khắc, sau đó nhận lời Văn Trọng phát binh uy hiếp Chu Phương quốc.
Sau khi mưu định mấy trận chiến
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Chớ Cười Ta Hồ Vi Trang 26 - Tiểu Thuyết Ngôn Tình | Đọc Truyện | Kênh Truyện http://m.khutaigame.com/doc-truyen/940-cho-cuoi-ta-ho-vi-page-26.html#ixzz2YbyHX9of
sự, Đế Tân đột nhiên nghĩ tới nàng thiếu nữ trong Thọ Tiên cung, nàng là lễ vật hắn thảo phạt được từ Tô Thị, tuy tuổi tác hắn và nàng khác xa nhau, nhưng tính tình trẻ con hồn nhiên của nàng lại cũng có vài phần động lòng người. Sự nhiệt tình của nàng khi ở trên giường cũng hoàn toàn tương phản bộ dạng thường ngày.
Đế Tân khẽ động tâm, sau khi hạ triều bãi giá đi Thọ Tiên cung.
Nhanh hơn hắn một bước, n Giao cùng n Hồng sớm đã tới Thọ Tiên cung.
Tô Tô đau đầu nhìn hai vị khách không mời mà đến này.
So sánh với n Giao trước sau như một giữ vẻ mặt cau có khinh bỉ, nhị vương tử n Hồng lại hết sức biết điều thi lễ chào hỏi. Vài sợi tóc lòa xòa trước trán, cặp mắt sông nước mênh mông của hắn không rời khỏi thân thể Tô Tô một khắc, nhìn trái, nhìn phải, nhìn trên, nhìn dưới, nhìn trước, nhìn sau, chỉ còn kém không lột y phục Tô Tô ra mà xem xét tỉ mỉ.
Khóe miệng Tô Tô co rúm một chút, nếu như không phải tuổi tác tên tiểu oa nhi này quá nhỏ, nàng đã trực tiếp đào xuống cặp mắt của tên tiểu sắc lang này, "Nhị điện hạ, xin hỏi ngươi đang nhìn cái gì?" Ngay cả lão ba của ngươi cũng không dùng ánh mắt trần trụi như vậy nhìn lão nương a!
Hắn thắp giọng thì thào, "Bộ dạng không giống a... không có cái đuôi a."
"Nhị điện hạ cảm thấy giống cái gì?"
"À, không phải ta nghĩ đâu." n Hồng thành thật trả lời, "Là vương huynh và các nhóm cung phi khác nói ngươi là hồ ly tinh, vẻ mặt dâm đãng, nhưng ta xem thế nào cũng không thấy Tô tỷ tỷ giống hồ ly chút nào..."
"Câm miệng!" n Giao bẽ mặt trách mắng, sáng nay nhị đệ vòi vĩnh một mực muốn hắn dẫn đi gặp Đát Kỷ, thì ra là vì lý do này, thật là...
Tô Tô sờ sờ mặt, thật có lỗi a tiểu đệ đệ, hiện tại thân phận thứ hai của ta quả thật là hồ lỵ tinh a.
"Được rồi, ta câm miệng." n Hồng nói, sau đó hiếu kỳ hỏi, "Ngươi đã là tân sủng của phụ vương, yến tiệc Hoan Lạc đầu xuân năm nay, Đát Kỷ, ngươi có tham gia hay không? Phụ vương còn chưa có định ra thời gian."
"Hoan Lạc cốc?"
"Ký Châu không có sao? Chúng ta hàng năm đều tổ chức một lần, đều là do phụ vương lựa chọn thời gian, chỉ định địa điểm."
Tô Tô nói, "Trước đó vài ngày tại Ký châu từng bệnh nặng một trận, khi tỉnh lại đã không nhớ được nhiều việc. Sau đó không bao lâu đã bị bệ hạ mang đến Triều Ca, cho nên... thất lễ."
n Giao khinh thường nói, "Thân là phi tần lại hoàn toàn không biết gì cả, ngươi đúng là làm mất mặt phụ vương."
n Hồng tựa hồ rất có hảo cảm đối với Tô Tô, dùng ánh mắt sương mù mênh mông nhìn nàng, "Tô tỷ tỷ đừng lo lắng, thông thường mọi phi tần đều tham gia yến tiệc Hoan Lạc cốc, cho nên Tô tỷ tỷ đến lúc đó tốt nhất là đi hỏi phụ vương một tiếng đi."
Hoan Lạc cốc sao...
Tô Tô cũng dùng vẻ khờ dại tươi cười cảm kích nhìn n Hồng, "Được, ta sẽ nhớ đi hỏi bệ hạ."
Hừ, hai huynh đệ này một cái xướng mặt đen một cái sắm vai phản diện, cho rằng nàng ngây ngốc mắc câu sao?
"Tô tỷ tỷ, ngươi quên đi nhiều sự việc như vậy, có lẽ rất khổ cực để làm quen với sinh hoạt trong cung đình." n Hồng thương cảm hỏi han.
Thiếu nữ dùng lực gật đầu, rất là đơn thuần trả lời, "May mắn bệ hạ và Hoàng phi tỷ tỷ rất thương tiếc Tô Tô, chiếu cố Tô Tô. Chẳng qua... bệ hạ bận rộn quốc sự, không thể thường xuyên tới nhìn Tô Tô, có đôi khi một mình, cảm thấy rất là cô tịch."
n Hồng như vô tư nói, "Vậy sau này ta thường tới Thọ Tiên cung trò chuyện với tỷ tỷ được không?"
Nàng càng khờ dại càng ngây thơ hai tay ôm ngực, vui vẻ nói, "Thật sao! Nhị điện hạ thật sự là quá tốt!" Hừ, ở trước mặt nàng phẫn khờ dại, chính là múa rìu trước cửa Lỗ Ban.
Bên ngoài cửa cung, cung nhân kéo dài cổ họng tuyên, "Vương đã tới, Thọ Tiên cung Tô Đát Kỷ ra cửa điện tiếp giá."
n Giao, n Hồng nhìn nhau, song song cùng Tô Tô ra cửa điện, bái nghênh Đế Tân.
Đế Tân xuống hoàng kiệu, trông thấy hai đứa con trai cũng ở Thọ Tiên cung thì hơi nhíu mày, "Giao, Hồng, các ngươi tới Thọ Tiên cung gây chuyện gì?"
n Giao dời tầm mắt, "Phụ vương..."
n Hồng mở miệng trước huynh trưởng một bước, mỉm cười nói, "Tô tỷ tỷ lẻ loi một mình từ Ký Châu đường xa đến, cho nên nhi thần và vương huynh tới trò chuyện cho Tô tỷ tỷ giải buồn."
Đế Tân nhàn nhạt đem tầm mắt chuyển qua trên người Tô Tô. Rõ ràng bị nhiễm bệnh đã lâu, trên người hắn vẫn mang theo khí chất áp bức vô hình chỉ thuộc về vương giả.
Dưới áp lực của hắn, Tô Tô nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng nói, "Đại điện hạ và nhị điện hạ đối đãi với Tô Tô rất tốt, Tô Tô rất vui có bọn họ trò chuyện."
n Hồng lộ ra nụ cười hài lòng, "Nếu phụ vương đã tới xem Tô Tô, sợ rằng Tô Tô cũng không muốn ta và vương huynh tiếp tục quấy rầy đâu, chúng ta xin cáo từ trước."
Thiếu nữ lộ ra vẻ thẹn thùng sẵng giọng, "Đừng... đừng nói như vậy!"
n Hồng bướng bỉnh nháy mắt vài cái với nàng, n Giao cũng cứng ngắc nở một nụ cười đông cứng với Tô Tô, hai người cùng nhau rời đi.
Đế Tân đưa mắt nhìn nàng thiếu nữ đang cúi đầu thật thấp, "Tô Tô, mới vừa rồi những lời nàng nói là thật lòng sao?"
Thiếu nữ ngập ngừng, "Ta..."
"Giao cá tính kiêu căng, Hồng còn trẻ bướng bỉnh, lỡ bọn họ làm chuyện gì thất lễ, nàng đừng để trong lòng."
Thiếu nữ vội la lên, "Sẽ không, không gì đâu, ta sẽ không để ý!" Đương nhiên phải không để ý, nàng hiện tại cũng bất quá chỉ là tiểu phi tần, cho dù có thật để ý cũng không thể trông cậy vào ngươi quân pháp bất vị thân?
Được rồi, tuy rằng trong «Phong Thần Diễn Nghĩa» Trụ vương quả thật vì Đát Kỷ quân pháp bất vị thân, nhưng trải qua đoạn thời gian này, sau khi nàng đụng phải vô số đinh trên người hắn, đã rất thanh tỉnh minh bạch sai biệt giữa tiểu thuyết và sự thật >_
Đế Tân trầm ngâm không nói, đến lúc Tô Tô quỳ sắp sửa rụng chân, rốt cuộc mới động tôn chân bước vào Thọ Tiên cung.
Đát Kỷ ân cần gọi cung nhân chuẩn bị tốt rượu ngon, hai người ngồi xuống đối điện nhau.
Đế Tân trừ bỏ ít ham muốn còn ít lời, bởi vậy Tô Tô và hắn đưa mắt nhìn nhau cả nửa ngày, cuối cùng Tô Tô mở miệng triển khai đề tài, "Dạo này bệ hạ gầy đi rất nhiêu, tuy rằng chính sự bận rộn, nhưng vẫn là hãy giữ gìn long thể a."
Đế Tân sửng sốt, lộ ra một thoáng cười nhạt hiếm hoi, chỉ nói, "Tô Tô vì sao không ra khỏi cửa cung?"
"Ta... thích yên tĩnh, ở trong Thọ Tiên cung cũng tốt rồi."
"Sao vậy? Chính là n Hồng không phải nói một mình nàng ở trong cung tịch mịch, cho nên mới thường tới trò chuyện với nàng."
Nàng cà lăm, "Tô Tô ở trong cung cũng không quen biết nhiều người, cho nên cũng không có chỗ để đi."
Đế Tân hứng thú hỏi, "Mới vừa rồi Giao và Hồng đã nói gì với nàng?"
"Nói chuyện tham dự bữa tiệc tế lễ đầu xuân Hoan Lạc cốc." Tô Tô trả lời, nhìn sắc mặt Đế Tân chợt trầm, nàng vẫn thản nhiên nói tiếp, "Nhị điện hạ rất nhiệt tình muốn Tô Tô hỏi thăm bệ hạ, khi nào Tô Tô cũng được tham gia lễ hiến tế ở Hoan Lạc cốc vậy?"
"Hoang đường!" Đế Tân bỗng nhiên đứng dậy, "Hồ đồ! Hồng thật dám giật dây như vậy!"
Thiếu nữ phảng phất như bị sợ hãi, nước mắt tràn mi, "Làm sao vậy... là… là...Tô Tô đã làm sai cái gì sao?"
Sắc mặt Đế Tân trầm lạnh thật sâu nhìn nàng một cái, phẩy tay áo bỏ đi.
Tại chỗ, vẫn cúi thấp đầu, thiếu nữ cong lên khóe miệng.
Nếu đã muốn nhập Triều Ca, trước đó làm sao nàng có thể không biết rõ Hoan Lạc cốc?
Lần đầu nghe Ngọc tỳ bà nhắc đến phong tục ở Hoan Lạc cốc, nàng đã bị chấn động thật sâu!
Hoan Lạc cốc, chính xác mà nói, là nhóm quý tộc quốc quân Thương triều hàng năm cử hành một cái cỡ lớn... trần truồng thịnh yến.
Đúng vậy, các ngươi không có đọc nhầm. Là trần truồng!
Thương còn lưu lại vết tích của một bộ tộc mẫu hệ, phong tục anh dũng từ trước đến nay, nữ giới ngoại trừ có thể giống như nam giới kế thừa chức vị vương hầu, thậm chí cũng có thể có được đất đai và quân đội
riêng của mình, cộng thêm, bá tánh Thương triều phần đông đều tôn thờ chế độ độc thân.
Rất ít trường hợp công khai kết hôn.
Cho dù là quý tộc, đa số cũng vì chính trị mà kết hợp, sau khi kết hôn, đa số đôi bên cũng không ở cùng một chỗ.
Bởi vậy, để cổ vũ sinh đẻ, không để vương triều thiếu con nối dõi.
Nhóm quân vương ngoại trừ quan tâm quốc gia, lo lắng chiến tranh, đồng thời còn muốn gánh vác trọng trách của Nguyệt lão!
Hằng năm cứ tới mùa xuân, quân vương liền sẽ chọn ra một ngày, chỉ định ra một vùng đất, tại vùng đất này chỉ định địa điểm Hoan Lạc cốc, lệnh cho các nam nữ tụ tập, khỏa thân chọn lựa đối tượng ưng ý, cộng kết sương sớm nhân duyên.
Này đây, n Hồng giật dây nàng hướng Đế Tân yêu cầu tham gia Hoan Lạc cốc, này không phải hoa hoa lệ lệ đội cái nón xanh lên đầu lão ba hắn sao, chỉ cần là một nam nhân, tuyệt đối không thể tha thứ!