• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Xem ra Mạnh hội trưởng thật sự thật không thích Tần gia."

Trong lòng Hoa Vũ rất là kinh ngạc, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra ngoài, chính là như trước cười tủm tỉm nói xong.

"Không chỉ có là tôi đi, tôi xem Hoa thiếu gia thế nào cũng không muốn gặp người kia nha."

Mạnh nghiễm Nghĩa cười đến giống con hồ ly giống nhau, trên mặt mập mạp giống như phật Di Lạc cằm run run vài cái: "Vừa rồi Hoa thiếu gia cùng Tần Thư Nam nói những lời này sợ không phải đơn giản như vậy đi."

Hoa Vũ sửng sốt xuống , thật thản nhiên gật đầu: "Đúng vậy, ai kêu cậu ta đắc tội với người không nên đắc tội đâu."

"Kia có thể xin phép người kia là ai chăng?"

Có thể làm cho Hoa thiếu gia phõng đãng không kiềm chế được ở trước mắt này nói ra lời nói yếu thế này , Mạnh Nghiễm Nghĩa rất ngạc nhiên người kia là ai .

"Rất nhanh sẽ biết. Nghe nói tài chính Tần gia quay vòng có chút chút khó khăn, tôi tưởng bọn họ rất nhanh sẽ tìm Mạnh hội trưởng xin hỗ trợ đi."

Hoa vũ liền chuyển đề tài vừa dùng loại ánh mắt xem kịch vui nhìn chằm chằm thương hội trưởng trước mắt này nhìn như một người hiền lành nhưng kỳ thực trong bụng là tâm địa gian xảo

.

"Ha ha, trừ phi vạn bất đắc dĩ bọn họ sẽ không tìm tôi . Từ khi làm người chứng hôn xong bọn họ cũng ít liên hệ với tôi . Nếu cái mặt kia lại tới tìm tôi thật đúng là làm cho người ta thật không thể bội phục được a."

Mạnh Nghiễm Nghĩa ha ha cười, thuận tiện còn sờ soạng râu một phen .

...

"Giang tổng giám đốc, không biết đề nghị vừa rồi của tôi ?"

Sắc mặt Tần Thư Nam có chút phát cương , ý đồ của anh ta là tìm vài người lão tổng có công ty tương đối tốt trước kia có cùng nhà mình hợp tác , nhưng mỗi người đều ấp úng , thậm chí có chút nhìn thấy anh ta lại đây liền núp vào. Loại cảm giác bị nhục nhã này làm cho Tần Thư Nam tức giận đến thẳng nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải bởi tình huống hiện tại quả thật ác liệt , phỏng chừng anh ta liền trực tiếp buông tay đi rồi.

"Ngượng ngùng a, Tần thiếu gia, gần nhất công ty chúng tôi đều đang làm một cái hạng mục lớn khác tạm thời không có cái kế hoạch hợp tác khác. Thật đáng tiếc, cùng Tần gia hợp tác luôn luôn là hy vọng của tôi, chính là hiện tại ngược lại thật sự là rất đáng tiếc ."

Tần Thư Nam tuy rằng trong lòng thật tức nhưng trên mặt vẫn là cười : "Kia ngược lại thật sự là rất tiếc nuối . Ông nội của tôi luôn luôn nói giang tổng giám đốc là một người trọng nghĩa khí , nếu có thể cùng giang thị hợp tác thì thật tốt quá. Bất quá quân tử không ép buộc làm khó người khác, nếu lần này không cơ hội kia cũng chỉ có chờ lần sau ."

"Ha ha, chờ mong cơ hội lần sau hợp tác nha."

Đợi cho đến người kia tránh ra, Tần Thư Nam mới đưa buồn bực luôn luôn ẩn nhẫn ở trong lòng mắng nói ra: "Tôi phi, cái gì thế này!"

Chẳng qua là một cái công ty nhỏ vừa mới đưa ra thị trường cư nhiên liền kiêu ngạo như vậy . ngược lại thật sự là hổ về đồng bằng bị chó ăn hiếp , càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng, Tần Thư Nam một trương tuấn tú mặt vặn vẹo thật sự là có chút khó coi.

Bình tĩnh tâm tình một chút sau, Tần Thư Nam lại lại nhìn xung quanh , chờ nhìn đến Mạnh Nghiễm Nghĩa bên kia đang ở cùng một người nói chuyện phiếm ánh mắt sáng ngời chạy nhanh đi qua đến.

"Mạnh hội trưởng, thật lâu không thấy."

Mạnh Nghiễm Nghĩa đang ở cùng Hoa Vũ nói chuyện phiếm, đột nhiên một thanh âm đánh gãy hai người nói chuyện, ngẩng đầu nhìn lại, người tới đúng là đối tượng mà vừa rồi bọn họ đàm luận —— Tần Thư Nam.

"Thư Nam a."

Mạnh nghiễm nghĩa vụng trộm hướng phương hướng Hoa Vũ phương bĩu môi, nhưng thời điểm quay đầu trên mặt cũng là mang theo ý cười hiền lành của trưởng bối.

"Vị này là..."

Tần Thư Nam nghi hoặc nhìn người đàn ông kia đứng ở bên người Mạnh Nghiễm Nghĩa , anh ta không phải là vừa rồi...

"Nga, tôi đến giới thiệu một chút, vị này là Hoa Vũ đại thiếu gia của tập đoàn Hoa thị , Hoa thiếu gia, vị này là..."

" Tần Thư Nam tần thiếu gia của tập đoàn Tần thị , tôi có quen , ha ha, Tần thiếu gia, không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt."

Hoa vũ cười tủm tỉm hướng Tần Thư Nam một mặt hồ nghi đứng ở trước mắt vươn tay.

Tần Thư Nam theo ngốc lăng trung phục hồi tinh thần lại: " Tập đoàn Hoa thị ? Không nghĩ tới tôi cư nhiên có thể nhìn thấy Hoa thiếu gia trong truyền thuyết , ngược lại thật sự là vinh hạnh ."

Hoa vũ khiêm tốn cười, ba người nói chuyện phiếm một hồi, Mạnh nghiễm Nghĩa tìm lấy cớ ly khai. Mà khi biết được thân phận người đàn ông trước mắt này , Tần Thư Nam liền dời đi đối tượng, anh ta cảm thấy, nếu có thể hợp tác được với tập đoàn Hoa thị, không chỉ có có thể thành công vượt qua nguy cơ lần này , là trọng yếu hơn là, còn có thể làm cho địa vị Tần gia ở thương trường đặt lên một cái bậc thềm khác .

Dù sao, tuy rằng Tần gia ở trong cái thành phố này xem như danh môn, nhưng đặt ở trong cả nước cũng là vô danh tiểu tốt , càng không muốn nói gì đến thương trường quốc tế . Mà hoa thị bất đồng, hoa thị là xí nghiệp đáng chú ý ở Trung Quốc , hơn nữa từ lúc vài năm trước thành lập công ty đa quốc gia đã bắt đầu đi vào thương trường quốc tế .

"Vừa rồi xem bộ dáng Tần thiếu gia giống như có chuyện gì , không biết có thể nói ra không , có lẽ tôi có thể giúp được . Tôi cùng tần thiếu gia gặp lần đầu như đã quen , nếu thật có thể giúp thì thật đúng là vinh hạnh của tôi ."

Hoa vũ cùng Tần Thư Nam trò chuyện ung dung tự tại , anh ta vốn là nhân vật tinh thông lại sao lại nhìn không ra đáy mắt Tần Thư Nam tính kế . Chính là anh ta luôn luôn nói chuyện không có quan hệ trọng yếu cho nên anh mới cảm thấy có chút nhàm chán. Rơi vào đường cùng Hoa Vũ đành phải chủ động mở miệng.

Trong lòng Tần Thư Nam vui vẻ, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra ngoài: "Chính là một chút việc nhỏ mà thôi, sao có thể phiền toái Hoa thiếu gia đâu."

"Nếu là bạn bè thì không cần khách khí như vậy ."

Hoa vũ cảm thấy buồn cười, thời điểm trước kia nghe nói người này còn cảm thấy cậu ta tốt xấu còn mang theo điểm phong độ của người trí thức thanh cao, miễn cưỡng được cho có điểm điểm sáng. Nhưng là bây giờ, có lẽ là quan hệ ở thương trường sờ đi lăn đánh, cư nhiên đã dối trá đến loại tình trạng này.

Cùng Randall so sánh với, thật đúng là một đầu ngón chân đều so ra kém.

Loại này chênh lệch, quả thực là có thể dùng so sánh với trung tâm thế giới cùng một tên ăn xin đầu đường ,

Bất quá tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Hoa Vũ vẫn là luôn luôn dùng cái loại thái độ chân thành nói với cậu ta . Vì chính là không đả thảo kinh xà, dù sao, nghe nói bảo bối nahf Randall kia còn có rất nhiều kế hoạch chưa xuất ra đâu .

Nghĩ đến nếu không phải bởi ở thời điểm rút thăm bị thua thì hiện tại người làm vật hi sinh ở đây sẽ là người khác trong đám bọn họ , Hoa Vũ mếu máo an ủi bản thân mình ít nhất có thể nhìn đến một chuyện thật chuyện thú vị.

"Nếu hoa thiếu gia đều nói đến như thế này , tôi đây liền không khách khí . Là như vậy, công ty chúng tôi mới khai phá một đám hàng hóa, đang tìm tìm đối tượng hợp tác, sở dĩ..."

"Như vậy a?"

Hoa vũ giả bộ suy xét lấy sờ cằm, sau đó thật mau trở về quá mức cười tủm tỉm nói: " Trước mắt sẽ đặt cọ tiền trước , ngày mai tôi sẽ giao cho trợ lý của tôi phụ trách chuyện này . Bất quá đến lúc đó cụ thể là tìm ai bàn bạc đây ?"

Tần Thư Nam mừng rỡ, trên mặt lộ ra vẻ mặt mừng rỡ như điên : "Đây là danh thiếp của tôi, trực tiếp tới tìm tôi là được .Ngày mai tôi đều ở trong công ty ."

Hoa vũ tiếp nhận danh thiếp, không chút để ý quét mắt sau đó hướng trong túi tiền nhét vào , lắc lắc ly rượu trên tay : "Được rồi, nếu chính sự xong xuôi chúng ta sẽ đến chỗ tốt khác chơi đi . Trường hợp này mà nói không uống rượu thật sự là không thể nào nói nổi."

"Được ,được , Hoa thiếu gia, tôi kính anh một ly, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ ."

Tần Thư Nam từ một bên phục vụ lấy một ly rượu hướng hoa vũ kính rượu.

Hoa vũ cười tủm tỉm nhận , bị ly rượu ngăn trở trên mặt lộ ra một cái dấu hiệu tính giảo hoạt hồ ly tươi cười. Chính là đáng tiếc một người ...nào đó đang mừng rỡ như điên cũng không có nhìn đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK