Bây giờ đang là đầu tháng Một ở thế giới bên ngoài, nhưng dù cho đang là mùa đông thì nhiệt độ của Tokyo gần như không bao giờ tụt xuống dưới 0 độ bởi ảnh hưởng của hiện tượng ấm lên toàn cầu vài năm gần đây.
Dù sao thì, không biết có phải điều đó cho thấy tinh thần làm việc hăng say của công ty quản lý hay không, nhưng Alfheim vẫn duy trì cái lạnh tê tái. Nhiệt độ ở vùng phía bắc của Cây Thế Giới thường xuyên hạ xuống mức âm 10 cho đến âm 20 độ. Nếu không chuẩn bị sẵn trang bị chống rét hay được tăng cường khả năng chịu rét, bạn sẽ bị cóng đến nỗi không muốn bay. Hiện tại, Aincrad đang lơ lửng phía trên lãnh địa của tộc Gnome, tức nơi cực Bắc của vùng đất này. Nhiệt độ ở các tầng đều lạnh đến mức có thể thấy băng đá ngay giữa buổi sáng.
Nhưng dù trời rét tới độ có thể làm đóng băng hoàn toàn cả một dòng suối, thì cái lạnh cũng không thể thấm vào bên trong nhà, nhờ có sự bảo vệ của những bức tường gỗ dày và một chiếc lò sưởi đang rực lửa.
8 tháng trước -- Vào tháng 5 năm 2025, Alfheim Online có lần cập nhật lớn nhất từ trước đến giờ -- [Tòa Thành Bay Anicrad].
ALO vốn được chạy trên một bản sao của hệ thống đã vận hành trò chơi tử thần «Sword Art Online». Vì thế, máy chủ của nó chứa một bản sao hoàn chỉnh của Aincrad, vũ đài chính trong SAO. Trong quá khứ, ALO từng được điều hành bởi «RECTO Progress». Dù vậy, sau khi một công ty khác đã mua lại toàn bộ tài nguyên cả phần mềm và phần cứng, thì chẳng những họ không xóa sổ dữ liệu của Aincrad và những người chơi cũ của SAO, mà họ còn đưa ra một phương án táo bạo giúp cho nó tồn tại song song với ALO.
Tất nhiên một phần cũng là vì họ cố gắng chống chọi lại việc sụt giảm lượng người chơi do vụ bê bối thí nghiệm trên con người trái phép của RECTO Progress với một bản nâng cấp gây tiếng vang lớn như vậy. Nhưng đó hoàn toàn không phải là toàn bộ lý do. Những người lập ra công ty mới này đều là những game thủ kì cựu của dòng game MMO đã từng gắn bó với nó suốt từ kỷ nguyên 2D và họ không thể chịu nổi cảnh tòa thành tráng lệ lơ lửng trên không này bị xóa bỏ -- Đó là điều mà Asuna đã nghe được từ Agil, vốn quen biết vài người trong nội bộ công ty.
Với việc Aincrad được tái xuất, Asuna đã đặt ra một mục tiêu trong tim mình và bắt đầu tham gia vào trò chơi như là một pháp sư chữa trị đồng thời là kiếm thủ dòng liễu kiếm thuộc tộc Undine. Mục tiêu của cô quá hiển nhiên: Để dành dành đủ số Col, không, số Yurudo cần thiết, lên đến tầng 22 trước mọi người chơi khác, và mua căn nhà gỗ nằm sâu trong khu rừng cây lá kim. Rất lâu rồi trong một tòa thành lơ lửng khác, trong 2 tuần ngắn ngủi tại ngay nơi chốn ấy, cô đã tạo dựng một gia đình và trải qua những ngày mật ngọt, hạnh phúc và bình yên.
Lần cập nhật tháng Năm vừa rồi 10 tầng đầu tiên đã được mở. Đến tháng 9 thì từ tầng 11 đến tầng 20 được mở tiếp. Và rồi, vào đêm Giáng Sinh -- tối ngày 24 tháng Mười Hai, cánh cửa dẫn lên tầng 21 đã mở ra. Asuna, cùng với Kirito, Klein, Agil, Lisbeth, Silica và Lyfa đã lập một party 7 người, và phóng lên tầng kế tiếp ngay khi tiếng báo hiệu mở tầng mới vừa kết thúc.
Tầng 22 là một vùng đất thưa thớt dân cư với hầu hết là những khu rừng, và có rất nhiều cư dân tập trung ở các con đường chính trong thị trấn, thế nên khả năng là chẳng có người nào tranh giành cùng một ngôi nhà đó cả. Dù vậy, đoàn người vẫn tiến như vũ bão qua những vùng đất hoang vu của tầng 21 và nhanh chóng đối mặt với con Boss tầng ở cuối mê cung, cùng với những party khác. Sau vụ đó Klein có nói, rằng mặc dù Asuna đã dành tới phân nửa số điểm kĩ năng để tập trung cho khả năng hỗ trợ, nhưng cô đã chiến đấu nơi tuyến đầu của một nhóm 50 người chơi thậm chí còn quyết liệt hơn cả khi cô còn là Phó thủ lĩnh của guild «Huyết Kị Sỹ».
Sau khi đã tự tay mình kết liễu con boss của tầng 21, tức tốc chạy đến căn nhà gỗ đó và nhanh chóng nhấn nút OK xác nhận sự chuyển giao, Asuna không kềm lòng được và khóc trong hạnh phúc. -- Tối hôm ấy, khi buổi tiệc ăn mừng đã kết thúc và tất cả bạn bè đã ra về, cô đã lại khóc lần nữa khi nâng ly cùng Kirito và Yui, đã trở lại hình hài một cô bé. Vụ đó được giữ bí mật không cho bạn bè của họ biết.
Bản thân Asuna cũng không rõ tại sao mình lại có tình cảm sâu đậm đến thế dành cho nơi này. Được ở bên chàng trai đầu tiên mà cô thực sự đem lòng yêu, mặc dù chỉ là trong một thế giới ảo, nhưng vượt qua bao sóng gió, đây là nơi mà rốt cuộc hai người họ đã dừng chân và cùng nhau có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau. Nghe thì đơn giản, nhưng Asuna cảm thấy không chỉ có vậy.
Ngôi nhà đó, với một người thường xuyên cảm thấy không có chốn quay về cho mình ở thế giới thực như Asuna, như đã trở thành nơi mà cô cảm thấy như mình đang ở «nhà». Một nơi nhỏ bé, ấm áp mà đôi chim mỏi cánh có thể nghỉ ngơi, rúc vào nhau và thiếp đi. Một chốn quay về cho tâm hồn.
Quan trọng hơn, sau khi trải qua bao nhọc nhằn, ngôi nhà gỗ ấy cũng trở thành nơi họ tụ họp cùng bạn bè. Hiếm khi nào nhà vắng khách. Asuna dành toàn tâm huyết cho việc thiết kế nội thất cho ngôi nhà, và nó đã thu hút được mọi người cả từ bên dưới mặt đất lên đây. Chưa kể đến bạn cũ từ thời SAO, cả những người bạn mới ở ALO này cũng thường xuyên ghé thăm để thưởng thức những món ăn do chính tay Asuna chế biến. -- Một lần, do trùng hợp ngoài ý muốn, họ đã trải qua một bữa ăn hết sức căng thẳng với sự góp mặt của cả Lãnh Chúa tộc Sylph là Sakuya và Tổng Tư Lệnh Eugene của tộc Salamander đối địch.
Hiện tại -- ngày 6 tháng Một, 2026, những gương mặt thân quen đang quây quần quanh chiếc bàn được thiết kế như thể «mọc ra từ trong tường».
Ngồi ngay bên phải của Asuna là khiển thú sư Silica, cô bé có đôi tai hình tam giác đặc trưng của tộc Caith Siths. Cô đang dán mắt vào bài tập toán về nhà hiện lên trên màn hình ảo 3 chiều và không ngừng rên rỉ. Y như vậy, phía bên trái, nữ pháp sư - kiếm sĩ Lyfa của tộc Sylph cũng đang vật lộn với bài luận tiếng Anh của mình.
Đối diện với Asuna, cô thợ rèn Lisbeth của tộc Leprechaun đang ngồi vắt chéo chân và vừa uống rượu ngọt làm từ quả mâm xôi vừa chìm đắm vào một cuốn tiểu thuyết được bán trong-game.
Ở thế giới thực lúc này chỉ mới 4 giờ chiều, nhưng thời gian ở Alfheim có sự khác biệt. Bên ngoài, bầu trời hầu như đã tối đen ngoại trừ thứ ánh sáng trắng xóa phản chiếu từ những đợt tuyết đang rơi. Hẳn nhiên là ở phía ngoài đang rét cóng dù cho người trong nhà không thể nghe thấy tiếng gió rít, nhưng ngọn lửa trong chiếc lò sưởi vẫn nổ lách tách. Thêm vào đó, thoang thoảng một hương thơm ấm áp tỏa ra từ một chiếc nồi to, nơi mà món hầm của cô đang riu riu trên bếp.
Cũng như các bạn mình, hai tay Asuna đang lướt trên chiếc bàn phím ảo còn mắt thì đọc những trang web hiện lên trên những cửa sổ trình duyệt lơ lửng xung quanh, và cuối cùng cô cũng hoàn thành bài báo cáo của mình.
Dù cho mẹ của Asuna không tán thành việc cô mang những việc có thể làm ngoài đời thực để vào làm trong thế giới thực tế ảo, nhưng làm việc trong này lại tỏ ra có hiệu quả hơn nếu là trong thời gian dài. Mắt và đôi tay của cô hoàn toàn không bị mệt, và một số lượng lớn những trang web chứa thông tin hữu ích mà không thể vừa vặn với hệ thống màn hình UXGA trong phòng cô, thì tại đây chúng lại lơ lửng ở những vị trí hoàn toàn có thể quan sát.
Đã một lần Asuna cố giải thích cho mẹ điều đó và thuyết phục mẹ dùng thử một phần mềm sử dụng công nghệ FullDive nhưng chỉ sau vài phút bà đã thoát ra và than rằng nó làm bà thấy chóng mặt và rồi phớt lờ luôn kể từ đó.
Thật ra đúng là có những người sẽ cảm thấy chóng mặt khi bước vào thế giới thực tế ảo, nhưng vì Asuna đã thực sự «sống» trong đó suốt 2 năm trời nên cô đơn giản là không thể hình dung ra cảm giác đó nó ra sao nữa. Những ngón tay thanh mảnh lướt thoăn thoắt trên bàn phím ảo và dần dần bài luận của cô cũng được hoàn tất.
Vừa lúc đó, có thứ gì khẽ ngả vào bờ vai bên phải của Asuna.
Asuna đưa mắt nhìn sang và nhận ra mái tóc ngắn màu đen của Silica khi cô bé tựa đầu vào vai cô, đôi tai nhọn hình tam giác ấy khẽ giật giật trong giấc ngủ với một gương mặt rất hạnh phúc.
Asuna không nhịn được cười, và đưa tay trái ra gãi nhẹ vào tai của Silica.
"Này Silica. Không khéo em sẽ bị mất ngủ tối nay vì cái tội đánh giấc bây giờ đấy nhé."
"Ưm... Nya... "
"Kỳ nghỉ Đông chỉ còn 3 ngày nữa thôi. Em phải cố mà làm cho xong bài tập về nhà đi."
Rốt cuộc cô đành phải kéo nhẹ vào tai của Silica và cô bé giật mình tỉnh giấc. Silica chớp chớp mắt tỏ ra ngạc nhiên, lúc lắc đầu và nhìn Asuna.
"Ư... ưư... Em mệt quá."
Vừa lầm bầm Silica vừa há miệng ngáp dài để lộ hàm răng trắng đều như hạt bắp. Hầu như mọi người chơi thuộc tộc Cait Sith mà Asuna biết đều trở nên ngái ngủ khi họ ở trong ngôi nhà này, khiến cô tự hỏi đây liệu có phải là một điểm đặc trưng của tộc này không nữa.
Asuna liếc nhanh vào màn hình ảo trước mặt Silica rồi hỏi.
"Chẳng phải trang này gần xong hết rồi còn gì? Sao em không gắng lên một tí và hoàn thành nó luôn?"
"Phu... Oa..."
"Hay tại phòng này ấm quá? Có nên hạ nhiệt độ xuống một chút không nhỉ?"
Nghe vậy, Lisbeth liền mỉm cười trả lời.
"Không, chẳng phải vậy đâu, theo tớ lí do nằm ở đằng kia cơ."
"Đằng kia á...?"
Asuna ngoái về phía sau, và thấy Lyfa đang chỉ tay về chỗ cạnh lò sưởi ở bức tường phía Đông.
"À... Ra là vậy... "
Vừa nhìn về phía ấy, Asuna gật gù hiểu ngay vấn đề.
Ngay phía trước lò sưởi đỏ rực, là một chiếc ghế bập bênh đóng bằng gỗ đang lắc lư.
Ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế ấy, một chiến binh da sạm tóc đen của tộc «Spriggan» đang ngủ rất say. Mái tóc bù xù lúc trước của anh giờ đã nằm ép xuống, nhưng khuôn mặt sắc sảo và tinh ranh ấy thì vẫn y như cũ. Khỏi phải nói đó hẳn nhiên là Kirito.
Nằm gọn trong lòng anh, một chú rồng nhỏ, với bộ lông màu xanh nhạt đang cuộn mình nằm ngủ một cách khoan khoái với cái đầu dúi vào chiếc đuôi êm ái. Chú rồng đó, tên «Pina», là bạn đồng hành của Silica từ hồi còn ở SAO.
Và còn một cô tiểu tiên bé nhỏ hơn với gương mặt hồn nhiên cũng đang say giấc trên chiếc giường lông mềm mại của Pina. Cô bé với mái tóc đen dài, bóng mượt mặc một chiếc váy hồng nhạt là «Tiểu tiên dẫn đường" của Kirito, và đồng thời cũng là con gái của anh cùng Asuna, là một AI (trí thông minh nhân tạo) tên là «Yui», được tạo ra trong máy chủ cũ của SAO.
Nằm chồng lên nhau như chiếc bánh ba tầng, Kirito, Pina và Yui say sưa ngủ trên chiếc ghế bập bênh, tạo thành một thứ như thể bùa phép gây mê. Ngay cả Asuna cũng thấy díp cả mắt lại dù mới chỉ nhìn vào họ có ít giây.
Thực tế là Kirito có thể ngủ rất nhiều. Như thể là anh đang gỡ gạc lại khoảng thời gian đã vay ở SAO, khi mà anh bỏ qua những giấc ngủ để tập trung vào việc chinh phục mê cung. Trong ngôi nhà hồi ấy, khi Asuna chỉ vừa rời mắt khỏi anh một chút là anh đã tót ngay vào chiếc ghế ưa thích của mình và ngay lập tức say giấc nồng.
Và trên hết, Asuna chưa từng thấy bất cứ thứ gì có tác dụng gây mê mạnh hơn là khuôn mặt của Kirito khi anh đang ngồi ngủ trên ghế như vậy.
Hồi còn ở trong SAO, dù cho là ở trong căn nhà gỗ của hai người hay trên tầng hai cửa hàng của Agil, mỗi lần Kirito đung đưa trên ghế, là y như rằng Asuna lại ngồi vào lòng anh và cùng thiếp đi. Chính vì lẽ đó, với kinh nghiệm cá nhân Asuna có thể hiểu vì sao cả Silica lẫn Lyfa lại bị chuốc ngủ dễ đến vậy.
Bí ẩn hơn, Pina, vốn dĩ chỉ hành động dựa trên những thuật toán đơn giản, luôn luôn rời khỏi vai của Silica và cuộn mình ngủ trên người Kirito mỗi khi bắt gặp anh đang ngủ.
Điều này làm dấy lên nghi ngờ rằng Kirito khi đang ngủ sẽ phát ra một dạng như «Thông số gây ngủ». Thực tế, chỉ vừa vài phút trước Asuna còn đang viết bài luận với tốc độ tối đa thì ngay lúc này cô đã cảm thấy lờ đờ rồi...
"Kìa Asuna-san, chị cũng đừng có ngủ theo luôn chứ! A, cả Liz-san nữa kìa!"
Bị Silica lay dậy, Asuna ngước đầu lên.
Cùng lúc, Lisbeth, đang ngồi phía bên kia bàn, cũng choàng tỉnh, chớp chớp mắt và cười ngượng ngùng. Cô lấy tay xoắn mái tóc màu hồng ánh kim, hàng hiếm đối với người tộc Leprechauns, và miễn cưỡng phân trần.
"Sao tớ lại cứ thấy buồn ngủ khi nhìn vào anh ta nhỉ... Có thể nào đây là ma thuật gây ảo giác độc chiêu của tộc Spriggan không ta?"
"Haha, có lẽ nào lại vậy. Tớ sẽ đi pha một ít trà để thổi bay cơn buồn ngủ. Nói thế chứ, thật sự là tớ đang thấy lười lắm."
Asuna đứng dậy và lấy ra 4 chiếc tách từ chiếc tủ chạn đằng sau. Đó là những chiếc tách phép thuật có thể «đổ đầy đến 99 loại trà khác nhau chỉ với một cái gõ nhẹ» mà họ có được sau một nhiệm vụ mới đây.
Đặt mấy chiếc tách và một chiếc bánh nướng nhân trái cây lên bàn, cả bốn người họ, kể cả Silica vẫn còn đang vật lộn với cơn mơ màng, lập tức nhấp một ngụm của thứ chất lỏng ấm và thơm phức ấy.
"À nhân thể đang nói chuyện,"
Vừa lúc ấy, Lisbeth cất tiếng như thể vừa chợt nghĩ đến điều gì đó.
"...Asuna, cậu đã nghe nói đến «Tuyệt Kiếm» chưa?"
"Tin đồn bắt đầu râm ran từ khoảng đầu năm mới... Bắt đầu khoảng một tuần trước... "
Nói đến đó, Lisbeth gật đầu với Asuna như kiểu xác nhận một vấn đề.
"Đúng rồi, vậy nên Asuna không biết là hiển nhiên. Cậu đã ở Kyoto suốt từ dịp cuối năm mà."
"Thật là, đừng có nhắc đến mấy chuyện làm tớ dễ bực mình đó ở đây."
Thấy Asuna cau mặt, Lisbeth liền cười to.
"Ái chà chà, sinh ra trong một gia đình danh giá quả là chẳng dễ dàng gì nhỉ."
"Thật sự rất khó chịu. Cậu phải ngồi đó và cúi chào mọi người trong bộ kimono suốt cả ngày, và dù cho có muốn [Full Dive] vào ban đêm chăng nữa thì ở vùng đó đến giờ vẫn chưa có kết nối mạng LAN không dây. Làm tớ mất công mang theo cả AmuSphere, mà rốt cuộc chả được tích sự gì."
Asuna thở dài thườn thượt và uống cạn tách trà của mình.
Từ những ngày cuối năm ngoái, Asuna đã bị thúc ép phải đi theo gia đình về nhà chính của gia tộc Yuuki, tức là nơi ở cũ của cha cô. Cô cũng phải ngỏ lời cám ơn đến những người họ hàng đã phải lo lắng về mình suốt trong hai năm mà cô 'nằm viện', nên không thể nói trắng ra là cô ghét phải như thế.
Khi còn nhỏ, Asuna xem việc đón năm mới cùng đại gia đình bên nội là chuyện hết sức tự nhiên, và còn thấy vui vì được gặp những người anh chị em họ cùng cỡ tuổi như mình.
Nhưng, có lẽ vào khoảng thời gian cô bắt đầu bước vào sơ trung (THCS), Asuna dần dần cảm thấy tục lệ này trở nên miễn cưỡng.
Gia tộc Yuuki, nói không ngoa, đã điều hành ngân hàng như một doanh nghiệp gia đình ở Kyoto từ cách đây 200 năm, bám trụ và sống sót qua chiến tranh dâu bể, thế hệ đương thời đã mở ra một nhánh ở vùng Kansai. Cha cô là Yuuki Shouzou đã có thể gầy dựng nên «RECTO», một công ty sản xuất thiết bị điện tử, chỉ trong một thế hệ chính là nhờ có sự hỗ trợ về tài chính của gia tộc. Nhìn sơ vào gia phả, có thể thấy đầy rẫy tên của các Chủ tịch cũng như quan chức chính phủ.
Và như một sự hiển nhiên, tất cả anh chị em bà con của Asuna cũng đều là những học sinh hàng đầu của những trường điểm. Khi tất cả những đứa trẻ trong dòng họ ngồi cạnh nhau trong bàn tiệc, thì cha mẹ chúng bàn về những chủ đề như là con họ được khen thưởng trong một giải đấu nào đó hay chúng xếp hạng cao thế nào trong kì thi quốc gia. Tuy nhìn bề ngoài thì có vẻ hòa hảo, thực chất họ chỉ đang tranh hơn thua vặt với nhau không hồi kết. Asuna dần cảm thấy một cái gì đó ác ý trong bầu không khí bao quanh mình, như thể việc tụ họp lại trong dịp này chẳng qua chỉ để đánh giá xếp hạng những đứa trẻ trong gia tộc.
Vào tháng 11 năm 2022, mùa đông năm thứ ba của cô ở sơ trung, Asuna đã bị mắc kẹt trong SAO đến tậm tháng Một năm 2025, khi được Kirito giải thoát. Chính vì thế đây là lần họp mặt năm mới đầu tiên của cô trong vòng 4 năm. Trong căn nhà chính mang phong cách biệt thự cổ Kyoto, Asuna mặc một chiếc áo kimono với vạt tay áo dài và liên tục phải cúi chào hết người này đến người khác trong dòng họ, kể từ ông bà nội trở đi. Rốt cuộc, cô cảm thấy như mình đã biến thành một NPC tiếp tân ấy.
Dù vậy, gặp lại những anh chị em họ xa cách đã lâu đúng ra phải là một sự kiện vui vẻ, nhưng dẫu cho họ có vui mừng với sự trở lại của Asuna như thể đó là chuyện của chính họ, cô vẫn thấy có gì đó trong mắt họ mà cô rất ghét.
Tất cả họ đều đang tỏ ra thương hại Asuna. Họ ra vẻ cảm thông, và buồn cho Asuna vì đã bị bỏ rơi lại trong cuộc đua bắt đầu từ khi tất cả được sinh ra. Không phải do cô quá cả nghĩ. Asuna có thể dễ dàng nhận ra điều đó, vì cô đã quen đọc biểu hiện của người khác ngay từ khi còn nhỏ.
Dĩ nhiên, con người hiện tại của Asuna đã mang một tính cách hoàn toàn khác so với hồi đó. Trong thế giới ấy, có một chang trai không hiểu bằng cách nào đã làm Asuna thay đổi hoàn toàn. Chính vì thế mà sự thương hại của tất cả anh chị em họ hàng, cũng như của các cô dì, chú bác đều chỉ như cơn gió nhẹ thoáng lướt qua trong tâm trí của Asuna. Dù gì đi nữa, cô cũng đã từng là một nữ kiếm sĩ, một người đã phải chiến đấu bằng chính sức mạnh của bản thân để tồn tại. Niềm tin đó luôn là sức mạnh tinh thần cổ vũ Asuna, và nó không hề thay đổi kể cả khi thế giới kia đã biến mất.
Nhưng những người bà con của cô, vốn coi những trò chơi VRMMO như thuốc độc tất nhiên không thể hiểu được giá trị ấy. Điều tương tự cũng đúng với mẹ của Asuna, người luôn có chút gì đó không vui mỗi khi tụ họp gia tộc.
Nỗi ám ảnh phải vào được một trường đại học danh giá và tìm được một công việc tốt đã không còn hiện hữu trong cô. Asuna rất thích ngôi trường hiện tại của mình và trong vòng một năm tới cô có thể chậm rãi tìm ra điều mình thực sự muốn làm. Tất nhiên, lập gia đình với một chàng trai nhỏ tuổi hơn cô chút ít trong đời thực chính là mục tiêu cuối cùng cô muốn đạt đến.
-- Vừa nghĩ đến điều đó, Asuna vừa phải tươi cười trả lời đủ thứ câu hỏi từ những người họ hàng. Nhưng chuyện khó chịu nhất vẫn là khi cô bị bỏ lại một mình trong phòng cùng một người anh họ hơn cô hai tuổi, trong đêm cuối cùng ở Kyoto.
Là người xem việc hỗ trợ cho hệ thống ngân hàng của gia tộc như trọng trách duy nhất, anh ta hào hứng huyên thuyên suốt về việc mình tài giỏi ra sao, rằng thì là anh ta đã quyết định được mình sẽ nhận vị trí nào trong công ty, và tự tin là mình sẽ thành công nổi bật như thế nào. Lúc mới đầu Asuna còn ráng mỉm cười hưởng ứng, nhưng rồi mọi người cứ thế bỏ ra khỏi phòng để hai người còn lại một mình với nhau một cách mờ ám, làm cô không khỏi nghĩ rằng người lớn trong nhà có âm mưu đáng ngờ nào đó...
"Này Asuna, cậu vẫn đang nghe đấy chứ?"
Giật mình vì bị Lisbeth đá chân dưới gầm bàn, Asuna mới bị lôi trở về thực tại.
"À, xin lỗi nhé. Tớ vừa chợt nhớ lại vài chuyện đáng ghét."
"Là chuyện gì? Một buổi coi mắt kén chồng ở Kyoto à?"
"..."
"... Sao cậu khựng lại thế... Có lẽ nào..."
"Không, không. Chẳng có gì hết!"
Asuna nhanh chóng lắc đầu, búng nhẹ vào thành chiếc tách trà đã cạn sạch và nốc nhanh thứ nước trà màu tím kì lạ vừa được đổ đầy. Rồi cô nhìn lên và tìm cách chuyển đề tài.
"Rất mạnh à... Vậy người đó là một PKer (người chuyên hạ thủ người chơi khác) sao?"
"Ưm, Tuyệt Kiếm thực ra là PVPer (người chơi chuyên chơi song đấu). Đi về hướng Bắc của thị trấn trung tâm trên tầng 24, hình như có một hòn đảo với một cái cây to rất thu hút khách du lịch phải không? Mỗi ngày vào 3 giờ chiều dưới cái cây đó, Tuyệt Kiếm sẽ nhận lời thách đấu của bất cứ người chơi nào muốn thử sức.
"Ồ ~ Vậy là cái người Tuyệt Kiếm này hẳn đã từng tham gia vào nhiều giải thi đấu tổ chức trước đây rồi đúng không?"
"Không, xem ra đây là một gương mặt mới toanh. Nhưng kĩ năng của Tuyệt kiếm phải nói là khá cao, nên có khả năng đây là một người chơi chuyển đến từ một game khác. Ban đầu, một tin rao vặt tìm đối thủ thách thức được đăng trên tờ «MMO Của Ngày Mai». Có khoảng 30 người đã tìm đến vì nghĩ rằng đây chỉ là một tên lính mới bị tự tin quá mức và sẽ dễ dàng bị hạ gục, nhưng..."
"Thay vì vậy họ bị xử đẹp chứ gì?"
"Tất cả, nhanh gọn lẹ. Tuyệt Kiếm chắc là phải khá mạnh, nghe kể là không một ai có thể làm giảm nổi 30% cây máu của Tuyệt Kiếm cả."
"Nghe khó tin thật."
Silica, nãy giờ vẫn ngồi ăn bánh nướng trái cây, bỗng nhiên nói chen vào.
"Em phải mất đến nửa năm mới làm quen được với việc chiến đấu trên không. Vậy mà dù người đó mới chỉ chuyển đến đây một thời gian ngắn, nhưng lại có thể bay lượn rất tài!"
Cái gọi là «Chuyển đến» ở đây là một hệ thống cho phép người chơi hoán chuyển giữa những game VRMMO dùng «Hạt Giống» làm nền tảng cũng như ALO. Nó có thể giữ lại hầu hết các chỉ số sức mạnh, nhưng tất cả tiền và vật phẩm của người chơi sẽ bị bỏ đi hết và một số kĩ năng cụ thể sẽ được phân bổ lại.
"Bộ Silica cũng từng đấu với Tuyệt kiếm rồi à?"
Trả lời cho câu hỏi của Asuna, Silica ngay lập tức trợn tròn mắt và lắc đầu lia lịa.
"Làm sao em dám? Chỉ nội chứng kiến những trận đấu của Tuyệt Kiếm thôi là em đủ biết mình vô vọng rồi. À, nhưng cả Liz-san và Lyfa-san đều từng thách đấu với Tuyệt Kiếm rồi đấy. Hai chị ấy thật là liều lĩnh khi dám tiến lên nhận thách thức như thế."
"Im đi."
"Em nên nhớ là chuyện gì cũng có thể là kinh nghiệm đáng quý, biết chưa."
Mỉm cười khi nhìn thấy Lisbeth và Lyfa bĩu môi phản ứng, Asuna hơi có đôi chút bị sốc.
Lisbeth vốn thuộc một tộc không thiện về chiến đấu mà tập trung vào rèn vũ khí trang bị, thì không bàn đến, nhưng không được bao nhiêu đối thủ có thể đánh bại Lyfa, vốn được xem như người mạnh nhất của tộc Sylph, nhất là trong một trận không chiến. Chưa kể, Tuyệt Kiếm mới chỉ chuyển đến game này thôi, điều này thật sự là chưa nghe bao giờ.
" Nghe có vẻ thật sự nghiêm trọng đấy. Hưm, tớ có vẻ hơi thấy hứng thú rồi."
"Haha, biết ngay Asuna sẽ nói vậy mà. Mặc dù có những lãnh chúa hay đại tướng có thứ hạng cao tại những giải đấu hằng tháng như Sakuya hay Eugene, nhưng thật khó để những đại nhân vật ở vị trí đó có thể tham gia vào những trận đấu đường phố kiểu này."
"Nhưng nếu mọi người đều đã nhận thấy là Tuyệt Kiếm rất mạnh thì sẽ chẳng còn ai dám nhận lời thách đấu nữa sao? Khác với những giải đấu lớn, chẳng phải là sẽ bị trừ điểm kinh nghiệm rất nhiều nếu thua trong những trận đánh đường phố à?"
"Không hề. Mọi người đều hết sức hăng hái tham gia vào trò đánh cược này mà."
Lại một lần nữa Silica nhảy vào cuộc đối thoại.
"Ể? Bộ có một vật phẩm siêu mạnh và hiếm được đem ra đặt cược à?"
"Không phải vật phẩm. Tuyệt Kiếm đem một «Kiếm Kĩ Nguyên Bản» ra đặt cược. Đó là một tuyệt chiêu rất mạnh, ở mức dùng để kết liễu."
Asuna chút nữa đã bắt chước thói quen điệu bộ của Kirirto là nhún vai và huýt sáo, may là cô kềm lại được.
"Vậy ra là một KKNB. Thuộc loại nào? Gồm bao nhiêu chiêu?"
"Để tớ nghĩ xem, có vẻ nó có thể dùng cho hầu hết người chơi kiếm một tay. Đó là một kiếm kĩ gồm 11 chiêu phối hợp nhanh như điện xẹt."
"Wao ~!"
Lần này cô thực sự reo lên theo phản xạ.
Cốt lõi trong hệ thống của thế giới SAO cũ nay đã không còn tồn tại chính là hệ thống các 'Kiếm Kĩ'.
Có những bộ 'chiêu số' dành riêng cho vô số loại vũ khí. Có rất nhiều mức từ đơn chiêu chỉ gồm một cú đánh cho đến những chiêu liên hoàn gồm rất nhiều chiêu nối tiếp nhau. Điểm khác so với tấn công thông thường đó là ngay khi bạn vào đúng thế tấn ra đòn, thì cơ thể bạn sẽ tự động chuyển động ở tốc độ nhanh nhất mà hệ thống cho phép đến khi mà chiêu thức đã hoàn thành. Hiệu ứng âm thanh và ánh sáng đi kèm với từng đòn đánh cho người sử dụng cái cảm giác thích thú như trở thành một siêu chiến binh.
Trong Alfheim, với lần cập nhật lớn nhất là việc bổ sung Aincrad, công ty mới đã có quyết định táo bạo là tái cài đặt hệ thống các kiếm kĩ như trước đây. Do đó, trong ALO bản mới hiện nay, đã có một cuộc cách mạng lớn bắt đầu từ tận xuất phát điểm của hệ thống chiến đấu. Dĩ nhiên điều này vấp phải sự phản đối dữ dội từ một số người chơi, nhưng bộ phận nhỏ bất đồng ý kiến sớm hòa mình vào sự phấn khích của đa số sau khi đã trải nghiệm qua các kiếm kĩ một lần.
Trước đó, trong ALO mới, những hiệu ứng đẹp mắt vẫn chỉ gói gọn trong các đòn đánh phép thuật, vốn còn có ưu thế lớn về phạm vi tấn công cũng như độ chính xác, thế nên ít có ai lựa chọn thiên về cận chiến. Chính vì thế có thể nói sự xuất hiện của kiếm kĩ đã tái lập sự cân bằng trong game. Dù cho đã hơn nửa năm sau lần nâng cấp ấy, nhưng hệ thống chiến đấu mới bao gồm «Bay lượn» và «Kiếm Kĩ» vẫn là đề tài của rất nhiều cuộc thảo luận.
Thế nhưng những kiếm kĩ được thừa hưởng từ phiên bản cũ này vẫn không đủ thỏa mãn những nhà điều hành táo bạo.
Thế là họ phát triển và bổ sung một tính năng mới, đó chính là hệ thống «Kiếm Kĩ Nguyên Bản».
Đúng như hàm ý của tên gọi, nó là một ‘kiếm kĩ cá nhân’. Nó không phải bất cứ một kiếm kĩ nào đã tồn tại trước đó với tất cả hành động được lập trình sẵn từ đầu chí cuối, mà là những kiếm kĩ do chính người chơi tự sáng chế ra.
Ngay khi tính năng được công bố, với ham muốn có được một tuyệt chiêu kết liễu đẹp lung linh cho riêng mình, rất nhiều người chơi đã túa ra các đường phố cũng như vùng hoang dã và múa tít tất thảy mọi loại vũ khí có thể. --Và rồi họ đều nếm trải thất vọng.
Đăng kí một KKNB (Kiếm Kĩ Nguyên Bản) là một việc hết sức dễ dàng.
Đầu tiên là mở bảng Tùy chọn, di chuyển đến mục KKNB, vào phần ghi nhận kiếm kĩ rồi nhấn Bắt Đầu. Xong rồi thì cứ việc quơ quào vũ khí của mình theo ý thích và cuối cùng nhấn Hoàn Thành. Chỉ có thế thôi.
Tuy nhiên, có một đòi hỏi khá khó khăn khi để được sự chấp thuận của hệ thống dành cho «pha kết thúc mà bạn hình dung ra».
Những đòn thế chém và đâm đơn lẻ hầu hết đã được đang kí như là những kiếm kĩ có sẵn. Vì thế nếu muốn sáng tạo ra một KKNB, nhất định đó phải là một chiêu thức đánh liên hoàn. Có điều, trong một chuỗi hành động liên tục, không được phép có bất cứ một sai sót nào trong rất nhiều yếu tố như trọng tâm cơ thể hay quỹ đạo di chuyển. Thêm vào đó, tốc độ xuất chiêu phải nhanh ngang với những kiếm kĩ đã hoàn chỉnh.
Vậy chẳng khác nào bảo “Bạn phải thực hiện được một chiêu liên hoàn mà lẽ ra không thể thực hiện với sự hỗ trợ của hệ thống, nhưng lại không được hệ thống trợ giúp, một yêu cầu quá khó đến nỗi nghe ra hơi mâu thuẫn. Chỉ có một cách để vượt qua rào cản đó, chính là phải tập đi tập lại vô số lần. Cho đến khi tất cả các dây thần kinh của bạn đã ghi nhớ toàn bộ chuỗi chuyển động liên tục đó.
Gần như tất cả người chơi đều không thể chịu được việc luyện tập đáng chán đó và dễ dàng từ bỏ ước mơ có cho riêng mình một ‘chiêu kết thúc’. Tuy vậy, một số ít người chịu khó đã thành công trong việc tạo ra và đăng kí KKNB của chính họ, và hưởng thụ niềm vinh dự ngang với những người chưởng môn của các kiếm phái vào thời trung cổ. Thực tế, có người chơi bắt đầu lập ra những guild mang tên [00ryuu] (chỗ này không hiểu nên không biết dịch) và vài người thậm chí mở cả đạo trường trong thị trấn.
Để làm được điều đó tất nhiên phải cần đến tính năng ‘Thừa Kế Kiếm Kĩ’ trong hệ thống KKNB. Người tạo ra KKNB gốc được quyền truyền lại ‘Bí Kíp’ cho người chơi khác.
Chưa nói đến đấu tay đôi, KKNB đã ảnh hưởng lớn đến cả khả năng đánh quái. Chính vì thế ai cũng muốn có chúng. Ăn theo trào lưu, giá cả đổi lại cho việc thừa kế KKNB ngày càng cao. Bí kíp cho những «chiêu kết liễu» từ 5 cú liên hoàn trở lên hiện nay là cao giá nhất trong ALO. Theo như được biết thì KKNB mạnh nhất cho tới giờ là một chiêu liên hoàn gồm 8 cú đánh mang tên «Volcanic Blazer» do Đại tướng Eugene của tộc Salamander sáng tạo ra, và chưa từng có ai được truyền lại do anh ta không thiếu tiền. Bản thân Asuna cũng ráng nặn ra được một kiếm kĩ gồm 5 chiêu liên hoàn sau vài tháng khổ luyện, nhưng chỉ bấy nhiêu đã làm cô kiệt sức, và chưa hề nghĩ đến việc bắt đầu sáng tạo một chiêu mới.
Và giờ đây Tuyệt Kiếm xuất hiện, một bậc thầy kiếm thuật bí ẩn với tuyệt chiêu 11 cú liên hoàn vô cùng hiếm có.
“Ừm, nếu thực sự như vậy thì việc có nhiều người thách đấu là có thể hiểu được. Mọi người đã từng chứng kiến tận mắt kiếm kĩ đó chưa?”
Ba người kia nhanh chóng lắc đầu trước câu hỏi Asuna đưa ra. Lisbeth đại diện cho 3 người trả lời.
“Hừm, có vẻ nó đã được trình diễn ngay trong ngày đầu tiên của cuộc tỉ kiếm đường phố này, nhưng chưa lần nào được sử dụng trong chiến đấu thực sự... Nếu không muốn nói là, chưa ai có thể buộc Tuyệt Kiếm phải xuất ra KKNB đó cả.”
“Ngay cả Lyfa cũng không thể sao?”
Đáp lại, hai vai của Lyfa như chùng xuống và cô lắc đầu.
“Dù cho tụi em có vẻ đang cân bằng khi mức HP của hai bên đều đang ở 60%... nhưng sau cùng em bị đánh bại chỉ với một chiêu thức thông thường.”
“Ồ... --Nhắc mới nhớ, vẫn chưa hỏi đến những thông tin quan trọng. Tuyệt Kiếm thuộc tộc nào? Dùng vũ khí gì?”
“À, Tuyệt Kiếm thuộc tộc Imp. Vũ khí sử dụng là một thanh kiếm-một-tay, nhưng nó mảnh gần bằng thanh liễu kiếm của Asuna-san. Nhìn tổng thể, Tuyệt kiếm rất nhanh. Xuất chiêu thông thường thôi cũng nhanh gần bằng kiếm kĩ rồi... Nhanh đến mức em gần như không thể theo kịp chuyển động của Tuyệt Kiếm bằng mắt thường. Đó là lần đầu tiên em phải đối đầu với thứ như thế, phải nói là rất sốc.”
“Kiểu đánh tốc độ à? Nếu cả Lyfa cũng không theo kịp hành động của Tuyệt Kiếm, vậy nhiều khả năng chị cũng bó tay... --A.”
“Nhắc đến tốc độ, có một tên nhanh đến mức tưởng như gian lận đang nằm ngủ khì kia kìa. Kirito-kun thì sao? Chắc anh ấy sẽ rất hứng thú với vụ này đấy. “
Khi đó, Lisbeth, Lyfa và Silica đều nhìn nhau, rồi cùng lúc bật cười nắc nẻ.
“-- V... vậy là sao?”
Nhìn Asuna đang bị bất ngờ, Lyfa cười khúc khích và nói như sét đánh ngang tai.
“Hahaha. -- Anh hai của em đã từng đấu với Tuyệt Kiếm rồi. Hơn nữa, ảnh cũng bị thua đẹp luôn.”
“Sao c...”
Thua. Kirito ấy à.
Asuna như đông cứng, phải đến vài giây.
Trong thâm tâm của Asuna, với tư cách một kiếm sĩ thì Kirito gần như đồng nghĩa với «tuyệt đối mạnh nhất». Trong cả SAO lẫn ALO, từ những người cô biết, thì nhân vật duy nhất từng đánh bại được Kirito trong một trận đấu tay đôi chính là thủ lĩnh của Huyết Kỵ Sĩ, Heathcliff, và đó là nhờ có sự hỗ trợ của hệ thống do là Game Master.
Asuna vẫn chưa tiết lộ điều này với Lisbeth và những người khác, nhưng chính cô đã từng đấu với Kirito một lần khi còn ở trong SAO cũ.
Nó xảy ra trước khi hai người thực sự hiểu nhau, khi đó Asuna vẫn đang nắm quyền tại tiền tuyến với tư cách Phó thủ lĩnh của guild HKS.
Lúc đó họ đang bàn bạc về cách thức tiêu diệt con boss ở một tầng nọ, có bất đồng xảy ra giữa một bên là các guild lớn đứng đầu bởi HKS với chủ trương đánh nhanh thắng nhanh, với một bên là vài người chơi solo dẫn đầu bởi Kirito. Không bên nào chịu nhượng bộ, nên cuối cùng họ quyết định để người đại diện của hai phe đấu tay đôi.
Khi đó, Asuna đã thầm để ý Kirito rồi, nhưng cô cũng muốn xua đi ý nghĩ đó trong đầu. Lúc ấy cô tin rằng đặt tình cảm của bản thân lên trên nhiệm vụ phá đảo game là một điều không thể chấp nhận được.
Asuna đinh ninh rằng màn quyết đấu này sẽ giúp cô loại bỏ sự mềm yếu trong trái tim mình. Cô sẽ đánh bại Kirito, hạ gục con boss để rồi một lần nữa trở lại với cái tôi lạnh lùng của mình trước kia.
Nhưng khi ấy Asuna vẫn chưa biết đến sức mạnh tiềm ẩn sau vẻ mặt không đáng tin cậy đó của Kirito.
Trận đấu đó rất gay cấn. Khi những lưỡi kiếm sượt qua nhau, tất cả những suy nghĩ vẩn vơ của Asuna đều biến mất như gió thoảng, chỉ còn lại sự thích thú tràn ngập cơ thể khi được đối đầu với một đối thủ tầm cỡ. Cô cảm thấy như mình đang chiến đấu trực diện với sự kích động của bản thân vậy, một cảm giác chưa từng có trước đây. Trận đấu đã diễn ra trong suốt 10 phút, nhưng Asuna không hề để ý tới thời gian.
Thế rồi Asuna cũng thúc thủ. Kirito làm một động tác giả quá sức giống thật -- sau đó cô mới biết nó là thật -- khi anh «rút ra một thanh kiếm thứ hai từ sau lưng và tấn công», Asuna đỡ đòn theo phản xạ và dễ dàng trúng đón quyết định sau khi đã để hở sườn.
Rốt cuộc, sau khi đã trải qua trận đấu đó, tình cảm của Asuna trên thực tế lại phát triển lên đến mức cô đã không thể nào từ bỏ được nữa, đồng thời, một ấn tượng mãnh liệt về sức mạnh từ “kiếm” của Kirito đã lưu lại vĩnh viễn trong tim cô.
-- Kiếm sĩ mạnh nhất. Tới giờ này, ngay cả khi «Hắc Kiếm Sĩ» của SAO ngày xưa đã không còn, thì niềm tin đó vẫn chưa bao giờ lung lay.
Đó là lí do vì sao Asuna quá sức băn khoăn khi biết Kirito đã bại dưới tay ‘Tuyệt Kiếm’.
Asuna hết nhìn Lyfa rồi lại quay sang nhìn Lisbeth, rồi run run hỏi.
“Kirito-kun, anh ấy... Nghiêm túc đấy chứ?”
“Hưm ~ Đúng vậy...”
Lisbeth nhún vai khó chịu.
“Nếu cậu hỏi tớ, thì với một trận đấu ở trình độ đó, tôm tép như tớ làm sao biết được họ có đánh nghiêm túc với nhau hay không... Nhưng Kirito không hề dùng song kiếm, nên về mặt nào đó thì đúng là anh ấy chưa xài hết công lực. Hơn nữa, tên...”
Lisbeth chợt ngừng lại, ánh mắt cô phản chiếu ánh lửa bập bùng của lò sưởi, và nhìn sang Kirito đang ngủ. Trên môi anh vẫn thoáng một nụ cười.
“Tớ nghĩ thế này. Có khả năng, Kirito đã không còn muốn chiến đấu thực sự trong một trò chơi thông thường nữa. Mặt khác, Kirito chỉ đánh nghiêm túc một khi trò chơi đã không còn đơn thuần là trò chơi nữa, khi mà thế giới ảo trở thành hiện thực... Chính vì thế sẽ tốt hơn nếu hoàn cảnh buộc anh ấy phải chiến đấu nghiêm túc đừng xuất hiện. Ngay từ đầu, anh ấy đã là loại người dệ bị cuốn vào những chuyện rắc rối rồi.”
“...”
Asuna cũng nhìn một lúc vào gương mặt của chàng kiếm sĩ tóc đen đang ngủ, và gật đầu đồng ý với Lisbeth.
“À... Điều đó thì đúng.”
Ở hai bên cạnh, Lyfa và Silica cũng từ từ gật đầu với nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Người lên tiếng phá vỡ sự im ắng tạm thời là cô em gái ngoài đời thực của Kirito, Lyfa.
“-- Nhưng mà, đây chỉ là ấn tượng riêng của em thôi nhé... Em nghĩ là anh hai đã đấu nghiêm túc. Ít nhất thì em cảm thấy anh ấy không hề nhường. Thêm nữa là...”
“... Sao cơ?”
“Dù không chắc lắm, nhưng khi mà trận đấu sắp sửa phân thắng bại, lúc đó kiếm của họ đang khóa chặt nhau, anh hai dường như có nói gì đó với Tuyệt Kiếm... Ngay lập tức sau đó, họ tách xa nhau ra và anh hai không tránh kịp đường kiếm tiếp theo của đối phương để rồi thua cuộc.”
“Hừm... Vậy anh ấy đã nói gì?”
“Chẳng rõ, dù em có hỏi nhưng anh ấy cũng không nói. Tuy nhiên, cảm giác như... có cái gì đó.”
“Thật sao? Nếu vậy có lẽ dù chị hỏi anh ấy đi nữa thì cũng chẳng ăn thua.”
Asuna nhìn xuống tay mình rồi lầm bầm tiếp.
“... Vậy chỉ còn cách hỏi trực tiếp Tuyệt Kiếm thôi.”
Nghe vậy, Lisbeth nhướng mày lên.
“Vậy cậu thật sự muốn đấu rồi à?”
“Nhưng tớ thấy mình không chắc thắng mấy. Tớ có linh tính cái người tên Tuyệt Kiếm này đến với ALO với một mục đích thực sự nào đó. Ý tớ là không chỉ đơn giản là chuyện ẩu đả trên phố vậy thôi đâu.”
“A, tớ cũng nghĩ vậy đó. Nhưng mà, muốn thế ít ra cậu cũng phải có đẳng cấp cỡ Kirito. Vậy nhân vật của cậu thì sao? Cậu định sẽ chọn cái nào ra đấu?”
Asuna suy nghĩ một chút về câu hỏi của Lisbeth. Ngoài nhân vật nữ kiếm sĩ dùng liễu kiếm «Asuna» của tộc Undine vốn được chuyển sang từ bên SAO, cô cũng đã tạo một tài khoản khác và luyện cấp từ đầu cho một nhân vật mới: «Erika» thuộc tộc Sylph. Lý do khiến cô tạo ra một nhân vật mới rất đơn giản: đôi lúc cô cũng muốn thay đổi hình ảnh của bản thân.
Erika chuyên về cận chiến và hầu hết điểm tiềm năng được dồn cho phát triển kĩ năng dùng đoản kiếm, vậy nên sẽ thích hợp hơn cho một trận đấu tay đôi so với Asuna vốn có một nửa là healer. Dù vậy, Asuna nhún vai và trả lời không do dự.
“Tớ sẽ dùng nhân vật này, tớ quen với nó hơn. Vì đối thủ là kiểu thiên về tốc độ, nên chiến thắng sẽ được quyết định chỉ trong khoảng khắc chứ không phải phụ thuộc vào chỉ số sát thương trên từng giây cao hay thấp đâu. Có ai muốn đi cùng không?”
Nhìn quanh thì Lisbeth, Silica và cả Lyfa đều cùng gật đầu. Silica vẫy đuôi có vẻ rất thích thú.
“Tất nhiên rồi! Em chẳng thể bỏ lỡ trận đấu này được.”
“Chị không biết đây có thể được gọi là một trận đấu không nữa... Ừm, vậy quyết định thế nhé. Tuyệt Kiếm thường có mặt ở hòn đảo trên tầng 24 vào khoảng 3 giờ chiều đúng không? Vậy hãy gặp nhau tại đây lúc 2 giờ 30 nhé.”
Vỗ tay xác nhận, Asuna mở bảng tùy chỉnh và nhìn đồng hồ để xem thời gian ở thế giới thực.
“Thôi chết, đã 6 giờ rồi, tớ sắp trễ bữa tối mất.”
“Vậy hôm nay tới đây giải tán.”
Lyfa đóng cửa sổ ảo trước mặt mình và nhanh chóng thu dọn tươm tất. Sau khi chào tàm biệt 3 người kia, nữ kiếm sĩ của tộc Sylph nhẹ nhàng đến bên chiếc ghế tựa, nắm vào phần lưng ghế và bất ngờ lắc nó thật mạnh.
“Anh hai, dậy đi! Đến giờ về rồi.”
Mỉm cười nhìn cảnh ấy, Asuna bỗng chợt nhớ ra điều gì và quay qua hỏi Lisbeth.
“Này, Liz.”
“Gì cơ?”
“Hồi nãy, cậu có bảo là Tuyệt kiếm chuyển đến từ một game khác... Nếu Tuyệt Kiếm mạnh đến thế, có khi nào... đó là một người cũ từ SAO không?”
Đáp lại câu hỏi thầm đó, Lisbeth gật đầu với một vẻ mặt rất nghiêm trọng.
“Tớ cũng từng nghi ngờ như cậu. Nhưng khi tớ hỏi ý kiến Kirito sau trận đấu của anh ấy với Tuyệt Kiếm thì...”
“Kirito-kun đã nói sao...?”
“Anh ấy bảo không thể nào Tuyệt Kiếm lại từng là người chơi SAO trước kia được. Và lý do anh ấy đưa ra là...”
“...”
“Ảnh nói nếu Tuyệt Kiếm hiện diện trong trò chơi hồi đó, thì kĩ năng «Song Kiếm» chắc hẳn đã thuộc về người đó mất rồi.”